Thái Cổ Thần Vương

Chương 1036: Chương 1036: Thanh âm cuồng vọng (2)




- Thực lực của ngươi rất khá, vì sao không gia nhập Hoàng Cực Thánh Tông?

Lúc này một thanh âm bay tới, chính là thanh âm Thánh Hoàng, lời này, tự nhiên là nói với Tần Vấn Thiên.

- Thánh Hoàng tiền bối nghĩ hẳn đã thấy được Hoàng Cực Thánh Tông ỷ thế hiếp người như thế nào, ta vì sao phải gia nhập Hoàng Cực Thánh Tông?

Ánh mắt Tần Vấn Thiên ngắm nhìn phương xa, đáp lại.

- Ngươi càn rỡ.

Vài tên cường giả Hoàng Cực Thánh Tông sắc mặt xanh mét, trước mặt Thánh Hoàng, Tần Vấn Thiên thế mà lại dám nói chuyện vô lễ như thế.

- Hoàng Cực Thánh Tông, là chủ Hoàng Cực Thánh Vực.

Thánh Hoàng bình tĩnh nói, từ trong thanh âm của hắn vẫn nghe không ra vui giận.

- Vậy lại có quan hệ gì với ta đâu, gia nhập Hoàng Cực Thánh Tông, thành phụ thuộc bọn họ sao.

Tần Vấn Thiên vẻ mặt bình tĩnh, nhìn phương hướng hư vô kia, nói:

- Không vào Hoàng Cực Thánh Tông, vẫn có thể quét ngang Thiên Cương cảnh Hoàng Cực Thánh Tông, ngày khác ta đặt chân Thiên Tượng cảnh đỉnh phong, vẫn có thể càn quét nhân vật Thiên Tượng của Hoàng Cực Thánh Tông, vào Hoàng Cực Thánh Tông tác dụng gì?

Trong thanh âm bình tĩnh ẩn chứa ý cuồng ngạo khiến mọi người run sợ, không vào Hoàng Cực Thánh Tông, cũng vẫn quét ngang Thiên Cương cảnh của Hoàng Cực Thánh Tông, Thiên Cương vô địch, vào Hoàng Cực Thánh Tông, tác dụng gì?

Lời hắn nói, không thể nghi ngờ là miệt thị đối với Hoàng Cực Thánh Tông, nhưng, người Hoàng Cực Thánh Tông, lại không biết phản bác như thế nào.

- Tiểu gia hỏa, ngươi cuồng vọng rồi.

Thánh Hoàng thản nhiên nói, xa xa như có một luồng uy áp vô thượng bao phủ Tần Vấn Thiên, Tần Vấn Thiên như thấy được xa xa có một đôi mắt, ánh mắt đó bắn ra hào quang, khiến Tần Vấn Thiên sinh ra cảm giác hít thở không thông, trong nháy mắt này, hắn chỉ cảm thấy toàn thân không chịu mình khống chế, đôi mắt đến từ hư vô đó, giống như có thể xuyên thấu thân thể hắn.

- Đường ngươi phải đi còn rất dài, các ngươi đi đi.

Thánh Hoàng thản nhiên nói, sau đó uy áp kia biến mất không bóng dáng, ánh mắt đó biến mất, lời nói lạnh nhạt này giống như một mệnh lệnh.

Đó là Thánh Hoàng, là tiên, thiên phú mạnh nữa, ở trước mặt tiên, vẫn như cũ là tồn tại như con kiến, từ xưa đến nay thiên kiêu Hoàng Cực Thánh Vực một thế hệ lại một thế hệ, nhiều cỡ nào, lại có mấy người thành tiên?

- Cẩn tuân tiền bối dạy bảo.

Tần Vấn Thiên nhìn phương xa, vẫn khách khí như cũ nói, vô luận Thánh Hoàng nghi ngờ như thế nào, hắn cũng là Thánh Hoàng, là tiên.

Tần Vấn Thiên lòng có mãnh hổ, tâm chí cực kiên định, võ lộ dài đằng đẵng, hắn không cần chứng minh cái gì với người khác, nhưng, Hoàng Cực Thánh Vực, tuyệt đối sẽ không là điểm cuối của hắn, mảnh trời này, chỉ là một bộ phận của cuộc đời hắn.

Nói xong, Tần Vấn Thiên liền xoay người đạp bước, dắt tay Mạc Khuynh Thành, hai người nhìn nhau cười, đi đến bên người Dược Hoàng.

Thánh Hoàng không muốn Tể Thu chết, hắn lại không thể giết chết Tể Thu.

Cục diện hôm nay đã tính là bình hòa, các cường giả Hoàng Cực Thánh Tông chưa ra tay, là vì Tiên Vũ giới cùng Dược Hoàng đến, nếu không Thánh Hoàng căn bản sẽ không hiện thân.

Nhưng Tần Vấn Thiên sẽ không cho rằng việc này đã là trọng điểm, hắn muốn giết Tể Thu, Tể Thu thấy Hạ Thánh chết, lại há sẽ bỏ qua cho hắn.

Tóm lại, thù của hắn cùng Hoàng Cực Thánh Tông bá chủ tuyệt đại Hoàng Cực Thánh Vực, xem như đã kết.

- Dược Hoàng tiền bối, chúng ta đi thôi.

Tần Vấn Thiên mở miệng, Dược Hoàng tay vuốt râu dài, mỉm cười gật gật đầu, Tần Vấn Thiên có thể nâng lên đặt xuống, rất không dễ dàng.

- Thánh Hoàng, cáo từ.

Dược Hoàng nhìn về phương xa, thản nhiên mở miệng, sau đó đoàn người Dược Hoàng cốc ngự không mà đi.

- Vãn bối Vũ Mục, cáo từ.

Các cường giả Tiên Vũ giới cũng lần lượt thối lui, giống như chưa bao giờ tới, mà người của Hoàng Cực Thánh Tông tất cả đều cảm giác mất mặt.

Tần Vấn Thiên hôm nay dùng hành động của hắn chứng minh với Hoàng Cực Thánh Vực, ta không bằng Hoàng Cực Thánh Tông, vẫn có thể Thiên Cương vô địch, phải vào Hoàng Cực Thánh Tông tác dụng gì?

- Ngươi còn không ra sao?

Lại có một thanh âm lạnh nhạt truyền ra, là thanh âm Thánh Hoàng, rất nhiều cường giả Hoàng Cực Thánh Tông trong lòng căng thẳng, thế mà còn có người ở đây? Bọn họ, thế mà lại chưa phát hiện.

Trong hư không, như có lực lượng không gian dao động mãnh liệt, sau đó quầng sáng màu vàng rơi xuống, một bóng người yểu điệu từ trên trời giáng xuống, đứng ở trên không, chói mắt giống như tiên nữ.

- Nữ tử này, người nào?

Rất nhiều người chau mày, thế mà lại là một vị nữ tử trẻ tuổi, bọn họ lại chưa phát giác đối phương tồn tại, nhất định là có không gian chí bảo.

Nữ tử này ánh mắt lạnh như băng, ánh mắt nhìn đám người Hoàng Cực Thánh Tông lộ ra từng luồng hàn ý, toàn thân nàng hoàn mỹ không tỳ vết, mặc dù đứng ở trước mặt các cường giả Hoàng Cực Thánh Tông, vẫn là tuyệt đại phong hoa như vậy, làm người ta nhớ tới vị hôn thê Mạc Khuynh Thành của Tần Vấn Thiên, nữ tử khí chất khác nhau, nhưng khí tràng đều rất mạnh.

- Hắn nếu có chút chuyện gì, ta sẽ mang Hoàng Cực Thánh Tông san thành bình địa.

Thanh âm thanh thúy lạnh nhạt từ trong miệng nữ tử bật ra, sau đó liền thấy nàng xoay người mà đi, trong nháy mắt này, Hoàng Cực Thánh Tông thế mà lại đứng ngây ra ở đó, quên ngăn trở.

Hoàng Cực Thánh Tông xưng bá Hoàng Cực Thánh Vực, hôm nay, nghe được thanh âm cuồng vọng nhất từ trước tới nay!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.