Thái Cổ Thần Vương

Chương 341: Chương 341: Thanh Nhi nói




Đại trưởng lão nhìn Tần Vấn Thiên nhắc nhở.

- Không sai, nếu như ngươi giết ta, Hàn gia tuyệt sẽ không bỏ qua ngươi.

Trung niên mặt đen nhìn chằm chằm Tần Vấn Thiên.

- Lúc trước uy phong bực nào, thời khắc này lại mang bối cảnh ra, đáng buồn biết bao, nếu như Hàn gia muốn báo thù cho ngươi, ta lập tức gia nhập một thế lực cấp độ bá chủ, ngươi cho rằng, Hàn gia dám đụng đến ta sao?

Ánh mắt của Tần Vấn Thiên quét về phía đối phương, làm cho sắc mặt của trung niên mặt đen càng đen, Thần Văn Đại Sư Tứ giai không đến mười chín tuổi, chỉ cần tin tức truyền ra, thế lực muốn mượn hơi Tần Vấn Thiên, há là một Hàn gia có thể so.

- Nhiều thứ tốt như vậy, lưu ở trên người các ngươi thật là phung phí của trời, vẫn là lưu cho ta đi.

Tần Vấn Thiên vừa dứt lời, Kiếm Khí càn quét qua, một thanh Cự Kiếm trảm xuống, trung niên mặt đen dùng trường mâu chống lại, cùng Cự Kiếm va chạm, hai chân lún xuống, đột ngột, bên cạnh có một đạo kiếm quang rực rỡ gào thét mà qua, cổ của hắn mát lạnh, vết máu xuất hiện.

Tống lão cùng Lương lão thấy một màn như vậy, bọn họ đều sợ hãi, sắc mặt trắng bệch, chỉ còn lại có hoảng sợ vô tận.

Tần Vấn Thiên, tru sát trung niên mặt đen, Thần Văn Đại Sư Tứ giai, vẫn lạc!

Trước đây không lâu, bọn họ nói với Tần Vấn Thiên, Thiên Tôn cổ thư ở trên người Tần Vấn Thiên, là phung phí của trời, không giao ra, đáng chém.

Bây giờ, Tần Vấn Thiên nguyên thoại trả cho bọn hắn, Kiếm Khí tiếp tục nộ khiếu mà qua, thân thể của trung niên mặt đen ở dưới Kiếm Chi Phong Bạo khủng bố hủy diệt, bàn tay của Tần Vấn Thiên huy động, trong sát na, một cái Thần Văn Giới Chỉ cùng với một thanh trường mâu rơi vào trong tay hắn, bị hắn thu vào.

Tài phú của một vị Thần Văn Đại Sư Tứ giai, nói vậy lần này thu hoạch không nhỏ a.

Hàn mang lạnh như băng càn quét qua, Tần Vấn Thiên nhìn về phía Tống lão cùng với Lương lão, chỉ thấy thần sắc của hai người trắng như tờ giấy, trong mắt Tống lão nặn ra một tia vui vẻ, nhìn Tần Vấn Thiên nói:

- Tần huynh thiên phú kinh tài tuyệt diễm, làm người ta chấn kinh, Thần Văn Đại Sư trẻ tuổi như vậy, đủ để danh chấn Vọng Châu Thành, lão phu ngu muội, có chỗ đắc tội xin hãy tha lỗi, nguyện lấy Khôi Lỗi Tứ giai tặng cho Tần huynh bồi tội.

Nói xong, Tống lão nhìn Tần Vấn Thiên khẽ khom người, hiển thị thành ý.

Nhưng chỉ thấy Tần Vấn Thiên lạnh lùng theo dõi hắn, ánh mắt kia như lưỡi đao sắc bén, Kiếm Ý kinh khủng gào thét mà qua, mỗi một luồng kiếm ý đều làm cho Tống lão hoảng sợ.

- Lão phu cùng Tần huynh đệ không có thù hận sinh tử, hà tất phải phân sinh tử.

Tống lão biết nói ra bối cảnh không dọa được Tần Vấn Thiên, chỉ có thể lấy lợi dụ, tiếp tục nói:

- Chỉ cần Tần huynh dừng tay, ta tuyệt sẽ không bạc đãi Tần huynh.

Lúc trước còn tuyên bố tất sát Tần Vấn Thiên, thời khắc này lại nói không có thù hận sinh tử, này quá buồn cười, hết lần này tới lần khác Tống lão nói lại không có một chút xấu hổ.

Trước người Tần Vấn Thiên, Kiếm Chi Phong Bạo hội tụ, hóa thành Cự Kiếm khủng bố, chỉ thấy Tần Vấn Thiên chỉ một ngón tay, tức khắc một thanh kiếm mang khủng bố trảm phá hư không, sắc mặt của Tống lão trong nháy mắt trắng bệch, lộ ra tuyệt vọng.

- Xùy.

Kiếm mang càn quét, thân thể Tống lão một phân thành hai, còn lại lão giả mũi cao thân thể run rẩy, chỉ thấy hắn cầm Thần binh cấp tốc chạy trốn ra ngoài Thần Văn.

Tần Vấn Thiên căn bản không tính toán tha thứ bọn họ, người này, muốn đẩy hắn vào chỗ chết.

Làm sao còn có thể chạy thoát, kiếm quang trảm xuống, thân thể hắn ngừng lại, mi tâm xuất hiện một đạo huyết quang.

Thân hình của Tần Vấn Thiên hạ xuống, bắt đầu thu thập chiến lợi phẩm của mình, ba vị Thần Văn Đại Sư Tứ giai, thu hoạch lần này, vượt qua toàn bộ tài phú của hắn rất nhiều lần.

Ngay lúc Tần Vấn Thiên động thủ thu thập chiến lợi phẩm, đại địa đột nhiên run rẩy, đôi mắt của Tần Vấn Thiên trở nên vô cùng sắc bén, ánh mắt chuyển qua, liền thấy Bành Hải một mực không xuất thủ rốt cục động thủ, hắn quan sát Thần Văn này rất lâu, lúc này vừa ra tay long trời lở đất, chỗ trường thương đi qua, âm thanh phốc phốc không ngừng, làm cho thần sắc của Tần Vấn Thiên đọng lại.

Một vị Thần Văn Đại Sư Tứ giai Thiên Cương cảnh, đích xác không phải Thần Văn Đại Sư Nguyên Phủ cảnh có thể so sánh, lực lượng của bản thân Võ tu quá trọng yếu.

Giờ phút này Bành Hải ra tay, không để ý Thần Văn công kích, trong cơ thể hắn xuất hiện Tinh Thần Thiên Cương, đúng là một thanh trường thương rực rỡ to lớn, điên cuồng quét sạch ở trong Thần Văn, âm thanh ầm ầm đáng sợ truyền ra, Thần Văn không ngừng bạo liệt, Kiếm Khí càng ngày càng yếu.

Thời gian dài như vậy chờ đợi, hắn đã nghĩ kỹ phương pháp phá giải Thần Văn, đợi giờ khắc này Lôi Đình ra tay.

Cường giả Thiên Cương cảnh tuyệt không phải Nguyên Phủ cảnh có Thần binh Tứ giai có thể so sánh, Võ Mệnh Thiên Cương đáng sợ như Thần binh Tứ giai, không nơi không phá, thân hình của Tần Vấn Thiên nhanh chóng thối lui, kim giáp Khôi Lỗi gào thét mà đến, đứng ở trước người hắn, đồng thời thu một Khôi Lỗi khác vào.

- Đùng!

Lại một tiếng bạo liệt truyền ra, Thần Văn phá diệt, chỉ thấy bàn tay của Bành Hải run lên, Tinh Thần trường thương phá không giết ra, trong sát na này, Tần Vấn Thiên chỉ cảm thấy thân thể bị đâm thủng, đây là lực lượng ý chí.

Cường giả Thiên Cương cảnh, ý chí Võ Đạo đáng sợ biết bao.

- Đi.

Thân hình của Tần Vấn Thiên nhanh chóng thối lui, chỉ thấy kim giáp Khôi Lỗi nhào ra, cùng Võ Mệnh Thiên Cương va chạm, chỉ thấy thanh trường thương kia phảng phất như có sinh mệnh, điên cuồng càn quét, mỗi một kích đều có uy thế long trời lở đất, bàn tay của kim giáp Khôi Lỗi điên cuồng bắt được, Khôi Lỗi cùng Võ Mệnh Thiên Cương va chạm, chấn đến vùng đất kia run rẩy.

Đôi mắt của Bành Hải đảo qua Tần Vấn Thiên, ánh mắt phong duệ như có thể xuyên thấu Tần Vấn Thiên, thân thể hắn nhào ra ngoài, nhanh như thiểm điện.

Thần Văn Đại Sư Tứ giai không đến mười chín tuổi, đích xác có tiềm lực kinh người, cũng sẽ có vô số đại thế lực mời hắn gia nhập, nhưng một khi tử vong, liền cái gì cũng không phải.

Hiện tại, Bành Hải muốn giết Tần Vấn Thiên, đoạt Thiên Tôn cổ thư.

- Tần Vấn Thiên, ngươi bây giờ còn có cơ hội.

Chỉ nghe Bạch Lộc Du đạm mạc mở miệng nói, làm cho con ngươi của Tần Vấn Thiên co rút lại, bây giờ, Bạch Lộc Du này nghĩ đúng là thừa lúc hắn nguy hiểm, uy hiếp hắn giao Thiên Tôn cổ thư cho cha hắn Bạch Lộc Động.

- Đại gia gia.

Bạch Lộc Di nhìn Đại trưởng lão, lộ ra thần sắc khẩn cầu.

- Đại trưởng lão, lẽ nào ngươi không hy vọng sau này Bạch Lộc thư viện ta xuất hiện Thần Văn Đại Sư Ngũ giai sao, Thiên Tôn cổ thư này, ta tình thế bắt buộc.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.