Tần Vấn Thiên cười nói, trên mặt Mạc Khuynh Thành vẫn hồng hồng như trước. Nếu để người khác biết được Thánh nữ thánh khiết bị Tần Vấn Thiên đùa giỡn như vậy thì sợ là đều sẽ có tâm tư muốn giết Tần Vấn Thiên.
- Ừm.
Mạc Khuynh Thành khẽ gật đầu, nàng tự nhiên là nguyện ý đi cùng Tần Vấn Thiên rồi, sau khi hai người tắm rửa sơ qua thì liền đi ra khỏi khách sạn.
Hôm nay Tiên Võ Thành đích xác phi thường náo nhiệt, trong cổ thành có thể nói cường giả như mây. Các nhân vật trong ngày thường là người tâm cao khí ngạo thì bây giờ ai nấy thái độ làm người đều cực kỳ khiêm tốn, đơn giản là vì bọn họ tùy ý có thể gặp phải các nhân vật thiên kiêu.
Suy cho cùng, hành trình Tiên Võ Giới lần này đã kinh động đến toàn bộ Hoàng Cực Thánh Vực. Trong khi đó số lượng đại phái cổ tộc, tông môn đại giáo tại Hoàng Cực Thánh Vực nhiều không kể xiết, trong đó lại có biết bao nhiêu nhân vật thiên kiêu, bây giờ tất cả tề tụ về một thành nên nơi này có thể nói chân chính là phong vân tế hội rồi.
Người có dung nhan nghiêng nước nghiên thành như Mạc Khuynh Thành, vô luận đi tới đâu cũng sẽ là tiêu điểm nhưng sau khi nhìn thấy khí chất của nàng thì ai nấy cũng liền biết đây tất là nhân vật của đại phái nào đó, bởi vậy cũng không người nào đơn giản dám quấy rầy.
Tần Vấn Thiên đi ở bên cạnh Mạc Khuynh Thành cũng có phong thái tuấn tú phi phàm, mặc dù không có nửa điểm khí thế phóng ra ngoài nhưng khuôn mặt hắn sáng ngời, con mắt thâm thúy mà lại mơ hồ làm cho người ta có cảm giác sâu không lường được. Hai người đi cùng một chỗ làm cho người ta phải hâm mộ.
Lúc này Tần Vấn Thiên đột nhiên ngẩng đầu nhìn về phía trước thì thấy vùng hư không trước mặt xuất hiện ba động cường liệt rồi tiếp theo là quang hoa màu vàng bùng ra trên bầu trời, bên trong lại mơ hồ có một tiếng hét lớn truyền đến.
- Là người Hoàng Kim Cổ Quốc, vậy mà lại đang vây công một người, thực lực của người nọ cũng thật mạnh.
Nơi xa xa âm thanh giao chiến liên tục truyền đến rồi không ngừng có thân ảnh chạy ra, chạy về phía trước.
- Chúng ta đi nhìn một chút.
Tần Vấn Thiên lôi kéo tay Mạc Khuynh Thành rồi thân hình hai người chợt lóe lên và ngự không mà đi, sau một lát hai người đã đi lên đứng ở đỉnh một tòa kiến trúc bên ngoài chiến trường.
Chỉ thấy hư không phía trước đang bị quang mang màu vàng rực rỡ bao phủ, bên trong đó từng vị cường giả Hoàng Kim Cổ Quốc người khoác áo giáp hoàng kim phóng thích ra quang huy vạn trượng. Ngoài ra bọn họ cầm trong tay hoàng kim cổ mâu, lực lượng công kích cực kỳ đáng sợ. Tu vi của những người này đều là Thiên Cương cảnh, tu vi người yếu nhất cũng là Thiên Cương ngũ trọng, người mạnh nhất thậm chí đã đạt tới Thiên Cương bát trọng, trong khi đó tu vi của đối thủ bị bọn hắn vây công cũng chỉ có Thiên Cương thất trọng cảnh giới mà thôi.
Người này không biết đang sử dụng thần thông bí pháp gì mà thân thể đã cao đến ba trượng, bộ dáng dường như một vị thông thiên cổ thần vậy. Đôi mắt hắn bắn ra kim quang rực rỡ, cốt nhục toàn thân lộ ra khí tức sắc bén không gì sánh được, dường như toàn thân đều do vàng ròng chế tạo ra vậy.
- Đám kiến hôi các ngươi cũng dám tự xưng là thiên kiêu, là tu kim chi lực, xưng là Hoàng Kim Cổ Quốc.
Thân ảnh to lớn kia nổi giận gầm lên một tiếng khiến cả hư không dường như sắp bị chấn động mà vỡ vụn vậy. Tuy lúc này có một thanh cổ mâu màu vàng đột nhiên lao đến trực tiếp đâm vào thân thể của hắn, lực lượng kinh khủng làm cho cổ mâu đâm vào trong thân thể hắn một chút nhưng rồi lại lập tức dừng lại, dường như cổ mâu đã bị cốt nhục màu vàng của thân ảnh to lớn kia chặn đứng, không tiến vào được chút nào nữa.
- Lực phòng ngự thật là khủng khiếp, đều là Thiên Cương thất trọng mà những người này dĩ nhiên không phá được lực phòng ngự của cự nhân.
Thần sắc Tần Vấn Thiên bỗng nhiên run lên, đúng là thiên ngoại hữu thiên, người này thật là đáng sợ.
Lúc này người nọ vung cự chưởng lên, nó giống như một cái cối xay màu vàng ép xuống, ầm một tiếng, thân thể người bị hắn công kích trực tiếp nát bấy. Thấy vậy đám người Hoàng Kim Cổ Quốc còn lại ai nấy cực kỳ tức giận đứng vây quanh nhưng lại không ai dám có hành động thiếu suy nghĩ. Sắc mặt bọn họ tái xanh, vô cùng khó coi.
- Lê Thiên, ngươi khi người quá mức.
Một vị cường giả Hoàng Kim Cổ Quốc gầm lên nói. Nhiều người nghe được thanh âm của hắn thì trong thần sắc lộ ra vẻ vui mừng nhưng cũng có người sớm đã đoán được thân phận người này mà thần sắc cũng không có gì thay đổi.
- Hắn chính là Lê Thiên, Lê Thiên của Hình Thiên tộc, khó trách thực lực người này lại mạnh mẽ như vậy.
Tần Vấn Thiên thì thào nói nhỏ. Lê Thiên là tuyệt đại thiên kiêu của Hình Thiên tộc trong Man Hoang Chi Địa, hắn cũng là một trong tám vị thiên kiêu có tu vi Thiên Cương cảnh trấn áp một thời đại. Trên Thánh Chiến Đài, hắn có thể nói là vô địch trong cùng cảnh giới, không có đối thủ, lấy đầu đối phương dễ như lấy đồ trong túi, thậm chí có thể vượt một hai cảnh giới chiến đấu.
Cái gì gọi là thiên kiêu trấn áp một thời đại, nó có ý nghĩa là ngoại trừ tám người này ra, không có ai khác có khả năng có được quang huy của tám người này. Sau này khi bọn họ lớn lên sẽ có khả năng chân chính trấn áp thời đại. Đương nhiên về sau trong tám người này, ai sẽ bị đào thải, ai sẽ còn trụ lại được thì còn phải xem vào tự thân kỳ ngộ của bọn hắn cùng với mệnh trời. Tuy sự cường đại của bọn hắn là không thể nghi ngờ.
- Lê Thiên của Hình Thiên tộc, nghe đồn hắn chỉ tu hành một loại lực lượng là Kim chi lực lượng. Bây giờ thân thể của hắn dường như đã đạt đến cảnh giới Bất Diệt Kim Thân, cốt cách huyết nhục của hắn đều như do vàng ròng chế tạo thành. Người này truy cầu Kim chi lực lượng cực hạn, sau khi Kim chi lực lượng đạt đến trình độ nhất định thì lực lượng phòng ngực phi thường đáng sợ. Đối với Lê Thiên, việc truy cầu đối với Kim chi lực lượng là tín niệm của hắn.
Mạc Khuynh Thành tự nhiên cũng đã nghe nói qua về Lê Thiên. Lúc này chỉ thấy Lê Thiên dậm chân lao ra, trong cơ thể máu phảng phất đều là màu vàng, huyết dịch lúc này cuộn lên như sóng gầm và đồng dạng cũng hóa thành trường mâu hoàng kim mà điên cuồng kéo dài. Sau đó lại nghe hắn nổi giận gầm lên một tiếng, trường mâu liền phá không giết ra. Một cường giả Hoàng Kim Cổ Quốc thấy vậy thì nhanh chóng lui ra tuy thanh trường mâu hoàng kim kia đột nhiên rời khỏi tay Lê Thiên rồi phốc một tiếng thật lớn mà cắm vào thân thể đối phương rồi cấp tốc lao xuống phía dưới.
Ầm một tiếng, một dãy nhà phía dưới bị hoàng kim trường mâu cắm vào mà vỡ vụn. Thân thể đối phương cũng bị đóng đinh tại trên mặt đất, uy thế như vậy quả thực khiến cho người ta sợ hãi.
- Vấn Thiên, nếu như người kia áp chế tu vi xuống cùng cảnh giới mà chiến, ngươi có nắm chắc đánh được với hắn một trận không?
Mạc Khuynh Thành nhìn Tần Vấn Thiên nói, đối với Tần Vấn Thiên nàng vô cùng tín nhiệm. Nàng vẫn cho rằng, Tần Vấn Thiên nhất định cũng có thể trở thành tồn tại trấn áp thời đại.
- Cái này thì ta không biết, khi Lê Thiên ra tay đối phó với những người này hẳn là không sử dụng toàn lực nên ta cũng không biết cực hạn của hắn mạnh đến mức nào, ngoài ra ta cũng chưa từng thử qua lực phòng ngự của hắn.
Tần Vấn Thiên lắc đầu nói. Nếu chỉ là nhìn đối phương ra tay vài lần thì rất khó mà phán đoán được ai mạnh hơn ai. Đây cũng là lần đầu Tần Vấn Thiên gặp phải tồn tại cùng cảnh giới mà không có lòng tự tin chiến thắng, nếu cùng cảnh giao chiến thì thắng bại chưa biết.
- Đám kiến hôi Hoàng Kim Cổ Quốc kia, sau này khi nhìn thấy ta thì tốt nhất là đi vòng mà tránh, hôm nay tạm tha cho mạng chó của các ngươi.
Lê Thiên lạnh lùng nói, sau đó chân hắn lập tức đạp hư không dạo bước mà đi, thân hình hắn trong nháy mắt liền biến mất. Tuy ấn tượng hắn lưu lại trong lòng mọi người thì vẫn rất sâu đậm, phong thái của Lê Thiên so với bảy người kia cũng sẽ không thua kém chút nào.
Hành trình Tiên Võ Giới lần này thật sự khiến cho người ta mong đợi a. Xếp hạng trên bảng cổ bia Tiên Võ Giới rồi tám vị thiên kiêu trấn áp một thời đại có thể chiếm cứ được toàn bộ tám ghế đầu tiên hay không ?