Âu Dương Cuồng Sinh, hắn cũng lĩnh ngộ cảnh giới thứ hai của ý chí Võ Đạo, một hành động này đã làm cho hắn trở thành tồn tại có thể sánh vai với Âu Dương Chấn.
Một màn này làm cho Âu Dương thế gia người mừng rỡ không thôi, mặc dù Đoàn Thanh Sơn tử vong làm cho bọn họ có chút phiền muộn, nhưng Âu Dương Cuồng Sinh còn có thân phận càng tôn quý hơn ở Âu Dương thế gia, hắn vốn là gia trưởng nhất mạch dòng chính, bây giờ, đã thành công siêu việt hơn cả Đoàn Thanh Sơn, tiếp nhận vị trí thiên kiêu của hắn, địa vị sau này của Âu Dương Cuồng Sinh sẽ càng ngày càng cao.
Âu Dương Đình thấy một màn như vậy, thì sắc mặt lập tức tái nhợt, từng cảnh tượng hôm ấy xảy ra, đều giống như nằm mơ.
Giết chết Đoàn Thanh Sơn, kẻ thù Tần Vấn Thiên càng ngày càng mạnh, bây giờ, Âu Dương Cuồng Sinh cũng đã đạt được một bước này, điều này làm cho Âu Dương Đình hiểu rõ, nàng muốn lợi dụng Âu Dương thế gia để báo thù cho Đoàn Thanh Sơn là chuyện không thể nào, lấy địa vị bây giờ của Âu Dương Cuồng Sinh, sao nàng còn chen mồm vào được, còn muốn đụng vào bằng hữu của Âu Dương Cuồng Sinh.
Bây giờ, nàng chỉ hy vọng Tần Vấn Thiên chết trong Thiên Mệnh bảng chi tranh, chết trong tay Trần Vương.
- Thạch Phá Thiên cũng tìm được cổ vận, hắn lấy Chu Tước cổ vận, mở ra một thông đạo đến tòa sơn mạch, sau đó bước vào trong.
Mọi người lại thấy tình hình trong Chu Tước Trận, trong lòng lại run rẩy.
Thiên Mệnh bảng chi tranh lần này, trong Chu Tước Trận đã có chuyện gì xảy ra?
Tư Khung, Trần Vương, Thạch Phá Thiên, ba người đều tìm được cổ vận thuộc về mình.
Dường như, chỉ cần tụ tập Chu Tước cổ vận đầy đủ, sẽ có Chu Tước chi linh sinh ra, dẫn bọn họ đi tìm kiếm cổ vận thuộc về mình.
Người trong trận càng ngày càng ít, thậm chí đã không hơn trăm người, nhưng những cổ vận càng tụ tập lại đáng sợ, Chu Tước sau lưng giống như sống lại, những người bị loại nhìn tình hình bên trong, sắc mặt ai cũng cứng đờ, hiểu được lần tranh đoạt bảng thiên mệnh này không bình thường, sau đó nói thầm một tiếng đáng tiếc, không lấy được cơ hội ngàn năm có một này.
- Quả nhiên Trảm Trần rất mạnh, trước đây một mực khiêm tốn, nhưng bây giờ hắn đã tìm được cổ vận thuộc về chính mình.
Mọi người lại thấy cổ vận hiện lên, trong lòng khiếp sợ tột đỉnh.
Lần này, sao có thể xuất hiện nhiều cổ vận như vậy?
Đây là chuyện chưa từng xảy ra, nhưng lần này lại phát sinh trong tranh đoạt Bảng Thiên Mệnh.
Sau đó là Vương Thương, Tần Chính.
Tiếp nữa là Vân Mộng Di và Mộ Phong.
Mấy người Tư Khung, Tần Chính, Vân Mộng Di giống như hắc mã, nhưng cũng làm cho người ta hoảng sợ.
- Tám người, đã có tám người tìm được cổ vận.
- Từ nay về sau, có thể nhìn ra được thực lực của những người này, tám người này, có thể sẽ là một nhóm người mạnh nhất, đương nhiên còn có vài biến số khác, như Tần Vấn Thiên, Vương Tước, Hoa Thiếu Khanh, Yến Thành, mấy người bọn họ sẽ là biến số.
Một nhóm người này, cần phải tranh đoạt top 10 Thiên Mệnh bảng, sau thời gian không chiến mà Yêu Quân hắn phải đối mặt với Tần Vấn Thiên, hắn đã bị rơi mất cơ hội, nên không còn tư cách bước vào mười vị trí kia.
Lúc này Tần Vấn Thiên cũng tụ tập rất nhiều cổ vận, dưới sự càn quét của Tinh Thần Chiến Thú, phía sau người hắn có thân ảnh Chu Tước trôi nổi, bây giờ đã triệt để ngưng thật, trên trán có chín đường cong dựng thẳng, đáng sợ đến bực nào, thậm chí, Chu Tước Luyện Ngục này còn có khí tức khủng bố của Nguyên Phủ cửu trọng.
Hắn mơ hồ có cảm giác, cổ vận của hắn đã bão hòa, không cần tranh đoạt cổ vận nữa, cũng không cần thiết phải cướp.
Con ngươi của hắn vẫn đóng chặt như trước, trầm nhập trong giấc mộng, lần ngủ say này đã rất lâu, trong giấc mộng, dường như hắn có khả năng thấy rất nhiều cảnh tượng, Tần Vấn Thiên nghiêm túc cảm nhận giấc mộng của mình.
Ngày trước ngẫu nhiên gặp được người trung niên áo lam, có thể làm đại mộng quân thu, trong mộng cũng có cuộc sống, rất chân thật, mộng như tỉnh, ai mà biết được.
Thiên địa cũng có khoảng cách, nhất mộng chi niệm, hư hư thực thực, nhất mộng chi niệm; thật thật giả giả, nhất mộng chi niệm...
Gió nhẹ phất qua vạt áo Tần Vấn Thiên, phất qua trong mộng của hắn, làm cho hắn cảm giác được chút mát mẻ.
Tinh Thần Chiến Thú ngồi xổm trên cự thạch, an tĩnh phủ phục ở dưới chân của hắn, chỉ cần lực lượng Tinh Thần không hao hết,Tinh Thần Chiến Thú triệu hoán thành sẽ không tiêu thất.
Lúc trước, Thiên Ung Thành nguy hiểm, Hắc bá cho hắn một vật, lúc mấu chốt có thể làm cho một con Cổ Viên hiện thân, bây giờ Tần Vấn Thiên đã hiểu rõ, vị Cổ Viên này, chính là Tinh Thần Chiến Thú phong ấn, được triệu hoán sinh ra, Hắc bá cho hắn để bảo mệnh.
Xích Huyết Lôi Ưng và Ngân Bằng ghé vào hai bên Tần Vấn Thiên, Hoàng Kim Cổ Viên đứng dậy, hắn đứng trên mặt đất trên, đầu cũng đã cúi dưới người Tần Vấn Thiên.
Tần Vấn Thiên đưa tay trái ra, nhẹ vỗ về đầu Hoàng Kim Cổ Viên, sau đó vuốt ve lưng Xích Huyết Lôi Ưng, mấy Tinh Thần Chiến Thú hơi hơi ngẩng đầu, liếc hắn một cái, dường như có tình cảm, đây là Tinh Thần Chiến Thú do hắn triệu hoán ra, tâm ý tương thông với.
Sau lưng Tần Vấn Thiên, Chu Tước Luyện Ngục phát ra một tiếng hí dài, những Yêu thú này nhao nhao cúi đầu xuống, phủ phục xuống, giống như cảm nhận được Vương giả uy nghiêm.
Thấy một màn như vậy, Tần Vấn Thiên cười khổ, sau đó Chu Tước Luyện Ngục vỗ cánh chim, thân thể Ngân Bằng bị vứt thẳng xuống, tự mình ghé vào người Tần Vấn Thiên.
- Cái tên ngốc nhà ngươi, làm như ta không biết là thật hay giả sao, còn diễn chân thật như vậy.
Tần Vấn Thiên cảm nhận được ý chí nóng rực trên người Chu Tước Luyện Ngục, hắn dùng tay vỗ nhẹ trên trán nó, Chu Tước Luyện Ngục ngẩng đầu lên, hí dài vài tiếng, cánh chim vỗ vỗ, giống như muốn tung cánh bay cao.
- Ngươi muốn mang ta rời khỏi đây?
Tần Vấn Thiên thấp giọng hỏi.
Chu Tước Luyện Ngục phát ra kêu nhỏ, nó khẽ vuốt cằm.
- Được.
Tần Vấn Thiên đứng dậy, sau đó bước lên lưng Chu Tước Luyện Ngục, trong phút chốc, Chu Tước Luyện Ngục xông thẳng thiên khung, ở trong hư không xẹt qua, nhanh như thiểm điện bay về phía phương xa.
Hoàng Kim Cổ Viên bước đi thật nhanh, điên cuồng chà đạp đại địa, chạy như điên về phía trước, đuổi theo Chu Tước Luyện Ngục trên mặt đất, Xích Huyết Lôi Ưng và Ngân Bằng mang theo Thanh Diện Giao Vương và Ngân Giáp Hùng Vương phóng lên trời, cùng đi theo Chu Tước Luyện Ngục, một nhóm Yêu thú trùng trùng điệp điệp.
Bên trong Chu Tước cổ trận, có một ngọn núi hình Yêu, đứng sừng sững ở kia, như giáp với giới thiên khung.
Lúc này, có hai bóng người, xuất hiện ở trên ngọn núi.
Hai người này là Yêu Quân và Bằng Triển.
Yêu Quân, trong Thiên Mệnh bảng bài danh mười ba, người Thiên Yêu Tông.&