Bạch Lộc Cảnh đột nhiên quay đầu nhìn bên này nói, khiến Bạch Lộc Di lộ ra một chút kinh ngạc, chẳng lẽ lần này thư viện cố ý mời Cổ Hưu đến, là có duyên cớ đặc thù sao?
- Hội giao lưu lần này, cùng trước kia có gì khác nhau sao?
Bạch Lộc Di hỏi.
- Mấy ngày nay ngươi luôn bận ở cùng hắn, ngay cả hội nghị thư viện cũng không tham gia, hiện tại mới đến hỏi ta?
Bạch Lộc Cảnh lộ ra vẻ mặt tựa cười mà không cười, sau đó thanh âm hội tụ thành tuyến, bay tới bên người Bạch Lộc Di:
- Có tin tức truyền ra, nơi thí luyện Thần Văn kia, rất có thể là tu đạo tràng của một vị Thiên Tôn.
Đôi mắt đẹp của Bạch Lộc Di trong giây lát co lại, trong lòng rất rung động, Thiên Tôn tu đạo tràng?
Thì ra lại có tin tức như vậy, nói như vậy, lần thí luyện này, chẳng phải là sắp dẫn phát một hồi sóng gió thật lớn.
- Vậy Đại Hạ hoàng triều?
Bạch Lộc Di muốn mở miệng, đã thấy Bạch Lộc Cảnh ngón tay đặt ở trên môi, hiển nhiên là bảo nàng chớ có lên tiếng, sau đó cười tiêu sái nói:
- Bên ngoài còn chưa biết, đại khái chỉ có một số thế lực lớn của thành Vọng Châu, mới tìm hiểu được một số sự tình, hơn nữa, thí luyện tràng, có thể sẽ sớm mở ra.
Nói xong, Bạch Lộc Cảnh xoay người rời đi, chỉ thấy Bạch Lộc Di nhìn về phía Tần Vấn Thiên, cười khổ nói:
- Còn tưởng Hội giao lưu lần này sẽ rất đơn giản, nhưng nghe ca ca nói, tựa như, có thể sẽ xuất hiện một số tình huống không ngờ tới.
Bạch Lộc Cảnh thanh âm hội tụ thành tuyến, để người xa xa không nghe được, nhưng không cố ý đi giấu Tần Vấn Thiên.
- Thiên Tôn tu đạo tràng?
Tần Vấn Thiên lẩm bẩm.
- Thiên Tôn là tôn xưng đối với cường giả Thiên Tượng cảnh, tin tức như vậy nếu bị Đại Hạ hoàng triều biết, chắc chắn dẫn phát một cơn lốc, chỉ sợ thế lực cấp bá chủ của thành Vọng Châu sẽ sớm hành động.
Bạch Lộc Di thấp giọng nói, Tần Vấn Thiên nhẹ nhàng gật đầu.
Tôn xưng hắn cũng từng nghe nói không ít, ví dụ như Thương Vương, Đan Vương, những cái này đều là tôn xưng, Vương, hẳn là Đại Hạ hoàng triều tôn xưng đối với những nhân vật Thiên Cương đỉnh phong kia.
- Chúng ta đi thôi, phải làm sự chuẩn bị cuối cùng, Cổ Hưu đại sư cũng cực kỳ lợi hại, chúng ta vẫn có phần thắng không nhỏ.
Vẻ mặt Bạch Lộc Di có vài phần ngưng trọng, lại có vài phần chờ mong.
...
Lúc này thành Vọng Châu quả thật tồn tại một làn sóng ngầm, nhưng các thế lực lại ngược lại tỏ ra đặc biệt thu mình, người nhận được tin tức đều gắt gao che giấu tin tức, tận lực phòng ngừa nó khuếch tán, tuy biết có khả năng không giấu được, nhưng ít ra cũng phải kéo dài một chút thời gian, đợi đến sau khi thế lực khác của Đại Hạ hoàng triều biết, khi đó đã muộn.
Ngày Hội giao lưu các đại vực thành Vọng Châu rốt cuộc cũng đến, đông vực thành Vọng Châu, các thế lực đi đến Trích Tinh phủ.
Nơi thí luyện Thần Văn, do bốn đại thế lực cấp bá chủ của thành Vọng Châu khống chế cửa vào, bởi vậy, Hội giao lưu cũng do bốn thế lực lớn tổ chức.
Ở đông vực, Trích Tinh phủ là bá chủ, Hội giao lưu, cũng cử hành ở Trích Tinh phủ.
Một ngày này, cường giả các thế lực đông vực đều buông xuống tu đạo tràng Trích Tinh phủ, nhìn trong Trích Tinh phủ ẩn chứa ý hào sảng mênh mông, rất nhiều người đều sinh lòng hâm mộ, nơi này, là thế lực cấp bá chủ, vua đông vực, ở ngày thường, bọn họ là không có cơ hội bước vào trong Trích Tinh phủ, chỉ có hôm nay, Trích Tinh phủ có thể cho phép người ngoài bước vào, đương nhiên, vẫn hạn định phạm vi bước vào.
Thế lực lớn Đông vực Diêm gia đã đến, Lãnh gia đã đến, Xích Lôi Tông đã đến, Thủy Nguyệt sơn trang đã đến, Luyện Yêu Tông đã đến... Các thế lực, ùn ùn buông xuống tu đạo tràng Trích Tinh phủ, đất mênh mông, cường giả như mây.
Người Diêm gia và Lãnh gia giáp nhau, đám người Diêm Thiết cùng Diêm Không hôm nay đều đến đây, chỉ thấy Diêm Thiết nhắm mắt, trên người lộ ra một luồng khí âm hàn, làm không ai dám tới gần.
- Diêm Thiết đại sư, nha đầu mấy ngày trước đưa đi hầu hạ có được không?
Chỉ thấy Lãnh Kiên phụ thân Lãnh Lâm đi đến trước người Diêm Thiết, thấp giọng nói.
- Mùi vị không tệ, Lãnh gia ngươi còn có mấy vị thiên kim xinh đẹp?
Diêm Thiết đột nhiên mở mắt, mỉm cười nhìn Lãnh Kiên, khiến vẻ mặt Lãnh Kiên trầm xuống, trong lòng âm thầm nguyền rủa tên biến thái này, lần này, là suýt nữa lại con gái hắn Lãnh Lâm đưa đi.
- Diêm Thiết đại sư, Lãnh gia ta, hôm nay thực không còn nha đầu có thể hợp mắt nữa.
Lãnh Kiên vốn định nhắc nhở Diêm Thiết được chỗ tốt của Lãnh gia hắn rồi, lại không ngờ Diêm Thiết trực tiếp lại muốn mở miệng đòi người, thật là vô liêm sỉ.
- Con gái ngươi không phải sao?
Diêm Thiết nhìn lướt qua Lãnh Lâm của Lãnh gia bên kia, khiến thân thể Lãnh Lâm khẽ run lên.
- Đại sư.
Vẻ mặt Lãnh Kiên không quá dễ coi.
- Một danh ngạch, một nữ nhân.
Diêm Thiết nhìn chằm chằm Lãnh Kiên, nói lạnh như băng, khiến vẻ mặt Lãnh Kiên cực khó coi.
- Người Bạch Lộc Thư Viện tới.
Đúng lúc này, có thanh âm truyền ra, trong mắt Diêm Thiết đột nhiên bộc phát ra một luồng ánh sáng lạnh đáng sợ, ánh mắt hắn bay thẳng đến phía Bạch Lộc Thư Viện nhìn lại, nháy mắt tập trung ở trên thân hai người trong đó.
Tần Vấn Thiên, Sở Mãng, chính là hai người kia, hung thủ giết chết con hắn, bọn chúng, thế mà dám xuất hiện ở đây.
Ánh mắt Lãnh Kiên hướng tới bên đó nhìn lại, hắn cũng đã thấy Tần Vấn Thiên, vẻ mặt không khỏi khựng lại, gã thế mà cũng đến đây, tuy hắn biết Tần Vấn Thiên là Thần Văn sư tam giai, nhưng lại không biết trình độ Thần Văn của Tần Vấn Thiên cụ thể mạnh bao nhiêu, tự nhiên sẽ không biết Tần Vấn Thiên sẽ tham gia Hội giao lưu lần này.
- Giết!
Một sát niệm mãnh liệt từ trên người Diêm Thiết bùng nổ ra, Tần Vấn Thiên rõ ràng cảm nhận được luồng sát niệm này, ánh mắt hắn đột nhiên vòng tới, nhìn về phía chỗ Diêm Thiết, sau đó hắn thấy được Diêm Thiết cùng với Lãnh Kiên.
Tương tự, ở trong ánh mắt bình tĩnh kia của Tần Vấn Thiên, trong phút chốc có một luồng ánh sáng giết chóc đáng sợ lóng lánh qua, như một tia chớp đâm về phía Diêm Thiết.
Lãnh Kiên chỉ cảm thấy cả người có hơi lạnh, nhìn chằm chằm Tần Vấn Thiên vẻ mặt có chút khó coi, xem ra Luyện Khí sư trẻ tuổi tam giai này, sát ý đối với hắn rất mạnh nha, chỉ sợ là bởi vì cái chết của Lãnh Ngưng.
Đám người Bạch Lộc Thư Viện đi tới phía đông tu đạo tràng, đối diện người Diêm gia, nhưng ở giữa lại ngăn cách một tòa tu đạo tràng.
Chỉ thấy Diêm Thiết nhắm mắt, tựa như đang tự hỏi như thế nào để cho Tần Vấn Thiên cùng với Sở Mãng chết.
Ở phía bắc tu đạo tràng, là vị trí chính chủ, nơi đó có một bức tường hùng vĩ, cao tới mười mấy mét, một hàng bóng người xuất hiện ở bên trên, ánh mắt nhìn quét bên dưới, ánh mắt mỗi một người đều là sắc bén như vậy.