Thái Cổ Thần Vương

Chương 1391: Chương 1391: Tiên nhân lưu ảnh (1)




&Tần Vấn Thiên xâm nhập vào trong động phủ, ý thức bị một cỗ lưc lượng vô hình ngăn cản, hắn buông kiếm trong tay xuống, ngay sau đó đi tới chỗ động phủ.

Đây là một tòa động phủ tu hành, bên trong thoáng mát rộng lớn, liên tục đi qua ba cái cổ động, hắn nhìn thấy từng đạo quang mang màu vàng lóng lánh, giống như một loại kiếp lực màu vàng không ngừng bổ ở trong hư không, tạo thành màn sáng hủy diệt, rất là đáng sợ.

Tần Vấn Thiên còn nhìn thấy được một đạo thân ảnh, thân ảnh ấy mặc trường bào màu vàng đất, trên đầu phản chiếu ra ánh sáng, đầu không có tóc, chân không đi giày, đi chân trần, để lộ ra da thịt màu cổ đồng, tràn đầy cảm giác cương dương, áo cà sa rách nát kia cùng với đôi chân màu vàng đầy vết chai, có thể thấy được người này là một tăng nhân khổ hạnh có thể chịu được cực khổ, không biết đôi chân này đã bước qua bao nhiêu núi sông rồi.

Song, tăng nhân này tùy ý đứng ở đó lại làm cho người ta có một loại cảm giác phong cách cổ xưa trang nghiêm, bóng lưng của hắn làm cho người ta có cảm giác vô cùng lợi hại, còn có mấy cỗ thi thể quanh đây nữa. Hiển nhiên tăng nhân này cũng không phải là tăng nhân hành thiện không sát sinh, rất nhiều tăng nhân không tin phụng thiện, bọn họ thờ phụng khổn nạn, ma luyện, không cầu hưởng lạc, cấm dục, chỉ tu hành muốn làm bản thân mình siêu thoát mà thôi.

Đột nhiên, một cỗ sát ý lạnh thấu xương trực tiếp bao phủ về phía Tần Vấn Thiên, chỉ trong nháy mắt, Tần Vấn Thiên có cảm giác mình như đang ở trong luyện ngục, sát cơ lạnh như băng kia làm cho người ta có cảm giác câu hồn đoạt phách.

- Đi ra ngoài.

Thanh âm trang nghiêm tú mục từ phía trước truyền đến, để lộ ra một cỗ hàm ý chân thật đáng tin, muốn Tần Vấn Thiên rời khỏi động thủ này.&Mặc dù tăng nhân kia mở miệng, nhưng chưa từng quay đầu lại, thậm chí thân thể cũng chưa từng động đậy một chút nào, giống như lão tăng nhập định, định lực cường đại đến một trình độ kinh người, cả người không nhúc nhích.

Tần Vấn Thiên cũng không nghe đối phương nói như vậy mà lập tức đi ra ngoài, mà vẫn tiếp tục đi về phía trước, lúc này lại thấy bàn tay của tăng nhân kia vỗ về phía sau, một tiếng vang thật lớn vang lên. Tần Vấn Thiên chỉ thấy một cái cổ chung màu vàng khổng lồ giết về phía hắn, trên cổ chung màu vàng như có rất nhiều phù quang, ánh sáng chói lóa, kim quang bắn ra, tựa như kim quang của kiếp diệt chi lực vậy, phá hủy tất cả.

Tiếng chuông vang lên, Cổ chung chấn động phóng tới, kiếm khí trên người Tần Vấn Thiên đột nhiên phóng ra, chỉ thấy hắn bước ra một bước, kiếm khí ngập trời, bàn tay vung vẩy, kiếm cắt đứt hư không.

- Đông!

Âm thanh chấn động đáng sợ vang lên ở bên trong động phủ, điên cuồng quanh quẩn, chấn cho da đầu Tần Vấn Thiên tê dại, từng đạo lực lượng lôi quang màu vàng phóng tới, cực kỳ đáng sợ, song kiếm của hắn vẫn chém về phía Cổ chung.

- Ông!

Lại là một cái Cổ chung bắn đến, con ngươi Tần Vấn Thiên co rút lại, tăng nhân kia vung tay lên là có một cái Cổ chung công kích ra, xem ra đối phương đã lĩnh ngộ rất lâu ở chỗ này, đã cảm nhận được lực lượng tinh túy của thần thông.

Kiếm khí trên người Tần Vấn Thiên bay lên, lần nữa chặt đứt Cổ chung, khiến cho âm thanh của Cổ chung điên cuồng chấn động ở bên trong động phủ, tiếng thùng thùng không ngừng vang lên, từng đạo Cổ chung đánh về phía Tần Vấn Thiên, mang theo uy năng kinh khủng, lôi quang màu vàng tựa như có thể phá hủy người khác vậy.

Tần Vấn Thiên nhìn bóng lưng của tăng nhân kia, hừ lạnh một tiếng, thần thể của hắn chợt động, trong phút chốc trong động phủ xuất hiện rất nhiều Tần Vấn Thiên, rất nhiều kiếm quang đồng thời chém ra, kèm theo là từng cái Cổ chung vỡ tan tành, thân thể của Tần Vấn Thiên cũng bước vào chỗ cuối cùng của động phủ, bàn tay bên trái hắn của tăng nhân kia mang theo một cái Cổ chung cực lớn đang đứng đó, mà thanh kiếm của hắn thì vắt ngang ở trên Cổ chung.

- Đông...

Một tiếng vang thật lớn vang lên, lôi quang màu vàng đánh trên người tăng nhân kia cùng với Tần Vấn Thiên, khiến cho bọn họ như được tắm rửa ở trong quang mang màu vàng, Cổ chung và kiếm khí cùng vỡ vụn, nhưng trong con ngươi màu xóm tro kia của tăng nhân tràn ngập thần thái, rốt cục hắn đã nhìn về phía Tần Vấn Thiên, căp mắt kia như có lực xuyên thấu đáng sợ, muốn đâm thủng Tần Vấn Thiên.

- Người Tây Mạc Châu, Vô Bi, Tây Mạc Châu xếp hạng thứ ba.

Tần Vấn Thiên nhìn thoáng qua cổ lệnh trên áo cà sa rách nát của đối phương, trong mắt hiện lên một luồng phong mang, tăng nhân này xếp hạng thứ ba trong Tây Mạc Châu, tất nhiên là người cực kỳ bất phàm.

Nghe nói bên trong lãnh thổ tứ đại châu, người có thể chịu được cực khổ nhất chính là người của Tây Mạc Châu, nơi đây hoàn cảnh vô cùng ác liệt, tu sĩ võ giả nơi đó đều là khổ tu sĩ, Vô Bi này, quả nhiên vừa thấy đã có cảm giác giống như là tăng nhân khổ hạnh.

Giờ phút này Tần Vấn Thiên cũng nhìn thấy tình cảnh ở trong động phủ, có rất nhiều cảnh hư ảo như ẩn như hiện, biến ảo thành rất nhiều hình ảnh ở trước một pho tượng, là hình ảnh một vị cường giả tiên cảnh tu hành, vị cường giả tiên cảnh này tu hành Cổ chung tiên pháp, rất nhiều hình ảnh thoáng hiện cũng không gián đoạn, mỗi một cảnh tượng đều là hình ảnh hắn đang diễn luyện, dùng tinh thần lực để đúc Cổ chung, nhưng ngay sau đó dẫn động kiếp lực màu vàng, không ngừng khuếch trương, hóa thành Cổ chung khổng lồ đáng sợ, có uy lực mạnh mẽ.

Loại diễn luyện này, dường như là một bộ tiên pháp đầy đủ, diễn luyện đến cuối cùng sẽ xuất hiện một tòa Tiên chung, dẫn động thiên địa quy tắc lực, Tiên chung đáng sợ sinh ra tiên uy, giết hết tất cả, lúc chấn động dường như cả phiến hư không cũng sẽ bị hủy diệt.

- Tiên nhân lưu ảnh.

&

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.