Thái Cổ Thần Vương

Chương 483: Chương 483: Trần Vương bạo nộ




- Trần Vương, thời điểm ngươi tranh đoạt Thiên Mệnh bảng, chỉ sợ ta còn đang ở Nguyên Phủ cảnh đê giai, bây giờ ngươi không làm gì được ta, còn dám ở đó cuồng ngôn?

Tiếng cười lạnh vang lên, mang theo ý châm chọc rất đậm :

- Có can đảm, ngươi cứ tiến vào nơi đây.

Trần Vương nghe thấy tiếng nói vọng ra từ động phủ, sắc mặt hắn lạnh lẽo, hắn vẫn dùng hỏa diễm đánh vào động phủ.

Tần Vấn Thiên đang ở động phủ tối tăm, hơn nữa nham thạch nơi này rất cứng rắn, mặc dù là mặt đất nơi này cũng cực kỳ bền vững, Tần Vấn Thiên khắc hoạ Thần Văn tiêu hao rất nhiều khí lực.

Vừa bước vào động phủ, hắn liền tụ tập lực lượng toàn thân, huyết mạch sôi trào, Thần Nguyên bạo phát, Tru Tâm Cổ Chung, Đoạn Thiên Chỉ đồng thời oanh kích, lúc này mới làm Trần Vương ăn thua thiệt, đánh sụp công kích của Trần Vương, đồng thời làm Trần Vương có kiêng kỵ, không dám bước vào bên trong động phủ.

Với cảnh giới của Tần Vấn Thiên, cảnh giới Nguyên Phủ thất trọng, cộng thêm Huyết Mạch Chi Lực, Yêu Thần Biến, Thần Nguyên chi lực, có thể làm cho cảnh giới của hắn trực tiếp sánh ngang cường giả Nguyên Phủ đỉnh phong, hơn nữa chưởng khống ý chí Võ đạo, thần thông chi thuật, nhân vật Nguyên Phủ đỉnh phong, chỉ cần không có chưởng khống cảnh giới thứ hai của ý chí Võ đạo, hắn giết không khó.

Nhưng Trần Vương lại khác, tu vi của hắn đã là Nguyên Phủ cảnh cực hạn, lại tu hành tâm pháp Đại Nhật Càn Khôn, sinh ra Đại Nhật huyết mạch, hơn nữa hắn đạt tới cảnh giới thứ hai của ý chí Võ đạo nhập cảnh, hắn có khả năng đối kháng nhân vật vừa bước vào Thiên Cương cảnh, tuyệt đối không thể dùng Nguyên Phủ để cân nhắc, nếu đối mặt với hắn, cảnh giới của Tần Vấn Thiên nhỏ yếu, hắn sẽ không có ưu thế gì.

Vào lúc này, hỏa diễm không ngừng tràn vào trong động phủ, nhưng dưới chân Tần Vấn Thiên có ánh sáng ba động, phía trước xuất hiện từng mặt cổ thuẫn ngăn cản hỏa diễm.

Đột ngột có lợi kiếm xuyên thấu, âm thanh vỡ vụn răng rắc truyền ra, cổ thuẫn vỡ vụn, thần sắc Tần Vấn Thiên lạnh lùng, hắn nâng tay đánh một chưởng, đại nhật chi kiếm bị vỡ, sau đó hắn không ngừng khắc họa Thần Văn.

- Trần Vương, ngươi tự cho rằng mình siêu phàm, ta chỉ là Nguyên Phủ thất trọng cảnh, ngươi đã không làm gì được ta, nếu có một ngày, ta đạt tới Nguyên Phủ bát trọng thì làm sao, nếu như bước vào Nguyên Phủ cửu trọng, ngươi có thể đấu với ta sao?

Tần Vấn Thiên cười nói :

- Khi đó, ngươi làm thiên kiêu của Đại Nhật Trần gia, chỉ sợ ta có thể dễ dàng giết ngươi, thử hỏi, ngươi tự cho mình là thiên kiêu, ngươi có cảm thấy xấu hổ hay không.

Trần Vương đứng bên ngoài động phủ, chau mày, hắn nhìn chằm chằm vào trong động phủ, trong mắt hắn bắn ra hàn quang.

Hắn cảm giác được Tần Vấn Thiên đang khắc Thần Văn, hơn nữa Tần Vấn Thiên đang tận lực chọc giận hắn, muốn hắn bước vào trong động.

Lúc này Trần Vương đình chỉ tiếp tục công kích, ánh mắt khép hờ, hắn biết, bên ngoài có thể nhìn rõ chuyện trong này, hắn thất bại khi truy sát Tần Vấn Thiên, có lẽ cũng bị vô số người nhìn thấy.

Người Đại Nhật Trần gia thuộc ba mươi sáu thế lực ộ bá chủ, bọn họ đang ở đây quan sát hắn.

Uy danh của Hoa Thái Hư sớm truyền khắp Đại Hạ, Trần Vương hắn chỉ là thế thân, người đời vĩnh viễn chỉ biết người đứng đầu, sẽ không nhớ kẻ thứ hai là hai.

Đúng như Tần Vấn Thiên từng nói, hắn là Nguyên Phủ thất trọng mà mình còn không đối phó nổi, Trần Vương hắn làm sao làm thiên kiêu Đại Hạ.

Nội tâm Trần Vương vô cùng cứng cỏi.

- Ngươi muốn chết như vậy, ta thành toàn cho ngươi.

Trần Vương bước ra, thân thể hắn như hóa thành cự nhân dung nham, kinh mạch cốt cách cả người biến thành hỏa diễm yêu dị.

Con ngươi của hắn như mặt trời, Đại Nhật Càn Khôn kình đạo triệt để bạo phát, trong cơ thể hắn có Đại Nhật huyết mạch đang gầm thét, hơn nữa còn lộng lẫy không gì sánh được, làm cho tất cả mọi người bên ngoài rung động.

Trần Vương, cuối cùng vẫn là Trần Vương, hắn có hy vọng cướp đoạt vị trí đệ nhất Thiên Mệnh bảng lần này, lúc hắn tiến vào trong động phủ, người bên ngoài không nhìn thấy trong động phủ là gì, bọn họ không biết trong động phủ có cái gì, tại lại làm Trần Vương cẩn thận như vậy?

Hỏa diễm trên người Trần Vương chiếu sáng động phủ, hắn thấy Tần Vấn Thiên trong động phủ, nhiệt độ nóng bỏng bao phủ hang động, trên mặt đất xuất hiện từng vết cháy sém.

- Ta sẽ giết ngươi trước, lại nuốt Chu Tước cổ vận của ngươi sau.

Trần Vương lạnh lùng nói ra, hắn cường thế không gì sánh được, Tần Vấn Thiên cảm giác nhiệt độ đáng sợ như muốn đốt cháy bản thân.

Một tay của Trần Vương chạm vào vách tường, lúc này khí nóng lan tràn, toàn bộ động phủ đỏ rực, không khí nóng lên, Trần Vương muốn Tần Vấn Thiên hối hận.

- Có cảm thấy tuyệt vọng hay không?

Trần Vương thả tay ra khỏi vách tường, hắn đi từng bước về phía trước, ánh mắt Tần Vấn Thiên lạnh lùng nhìn hắn, gương mặt lạnh lẽo, Tần Vương tức giận rất lớn, Trần Vương hôm nay chính là người có khả năng tranh vị trí đệ nhất Thiên Mệnh bảng cao nhất.

- Giết!

Tần Vấn Thiên gầm lên, Kiếm Khí Phong Bạo đáng sợ quét qua, chỉ tỏng nháy mắt tràn ngập động phủ, từng tia Kiếm Khí Phong Bạo quét qua Trần Vương, cũng không có bất cứ góc chết nào.

- Thần Văn sát trận, thì ra ngươi muốn dùng nó đối phó ta.

Thân thể Trần Vương tiến lên phía trước, hắn không lùi mà tiến tới, bàn tay của hắn run lên, hắn chém thẳng về phía Tần Vấn Thiên.

- Đi.

Tần Vấn Thiên điểm ra một chỉ, lực lượng đáng sợ bạo phát, hắn muốn nuốt hết thân thể Trần Vương.

- Xùy, xùy...

Bàn tay Tần Vấn Thiên huy động, lợi kiếm sắc bén giết tới, dường như Trần Vương muốn hòa làm một thể với tinh hồn, hắn đã hóa thành hỏa diễm cự nhân.

- Đây đã là Võ Mệnh Thiên Cương chi thế, Trần Vương, hắn đã chuẩn bị tiến vào Thiên Cương cảnh, thậm chí có khả năng đã là nửa bước Thiên Cương.

Tần Vấn Thiên nhìn chằm chằm vào đối phương, phong bạo mạnh hơn quét qua, thân ảnh Trần Vương đạp vào mặt đất, bàn tay chụp vào Tần Vấn Thiên, hỏa diễm chưởng tấn công Tần Vấn Thiên, hắn muốn đốt Tần Vấn Thiên thành hư vô.

Lực công kích của Trần Vương đã chân chính bước vào tầng thứ Thiên Cương, Tần Vấn Thiên vội vàng khắc ra Tứ giai Sát Lục Kiếm Khí Phong Bạo nên không thể giết hắn.

- Tuyệt vọng đi.

Bàn tay Trần Vương đánh tan kiếm khí, hắn giống như Thần Linh lao về phía Tần Vấn Thiên.

Mi tâm của Tần Vấn Thiên xuất hiện con mắt thứ ba, vào lúc này, lực lượng đáng sợ bộc phát, ý chí khủng bố tiến vào trong đầu Trần Vương, đồng thời, song chưởng của Tần Vấn Thiên đánh ra từng cổ chung.

- Đùng, đùng, đùng...

Tiếng chuông vang lên liên miên bất tuyệt, xuất hiện hồi âm trong động phủ, Trần Vương đau đầu, trái tim đập mạnh, dường như trái tim hắn sắp vỡ ra, nhưng bàn tay của hắn vẫn tấn công Tần Vấn Thiên.&

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.