Thái Cổ Thần Vương

Chương 1170: Chương 1170: Trên đỉnh tiên sơn (2)




- Thật ra Bạch mỗ không có hứng thú thu đồ đệ. Dù sao vẫn có thể so tài chút nhãn lực.

Bạch Vô Nhai thản nhiên nói, khiến cho người bên cạnh cười lên tiếng:

- Tốt. Mọi người chúng ta đến đây là cổ vũ cho bệ hạ, cũng không thể nhàm chán. Tùy ý vui đùa một chút cũng tốt. Xem kìa, nhanh như vậy đã có người trên ngọn núi thứ bảy rồi. Thật không sai a. Có thể lên ngọn núi thứ bảy, cảm giác của bọn hắn có thể bước vào đỉnh phong Lục Trọng Thiên cửu thiên tinh hà rồi. Bệ hạ quả nhiên hấp dẫn rất nhiều nhân vật thiên tài xuất hiện ở hạt thế giới này.

- Ngọn núi thứ tám, quả nhiên còn có người lợi hại hơn. Bản tôn vào ngọn núi thứ tám, có nghĩa là cảm giác đạt được chỗ ấy. Dạng cảm giác này có thể lên trọng thiên thứ nhất cửu thiên tinh hà rồi.

- Đây có gì kỳ quái chứ. Những này đa số đều là Thiên Tượng cảnh giới. Thậm chí có rất nhiều Thiên Tượng tầng ba. Người như vậy, ít nhất đều là Lục Trọng Thiên đỉnh phong rồi. Bệ hạ thu đồ đệ, cảm giác của bọn hắn có thể lên trọng thiên thứ bảy cửu thiên tinh hà cũng là bình thường.

Diễm Uyên sâu sắc và lạnh nhạt lên tiếng, vô cùng tôn kính đối với Đông Thánh bệ hạ.

Không ít người nét mặt mỉm cười, nhưng trong lòng có chút khó xử. Người ở Thiên Tượng cảnh có thể bước vào Cửu Thiên Tinh Hà đệ thất trọng thiên là rất hiếm thấy cho dù là ở tại Tiên vực. Rất nhiều người bước chân vào Thiên Tượng, câu thông tinh hồn đều đến từ Lục Trọng Thiên. Tuy rằng theo bọn họ cảm giác lực tu hành tại tầng mức thiên tượng sẽ tiến một bước trở nên mạnh mẽ hơn, nhưng muốn vượt qua Lục Trọng Thiên đạt tới Thất Trọng Thiên thì nói dễ hơn làm. Lực hiệu triệu của Đông Thánh bệ hạ sẽ xuất hiện không ít thiên tài như vậy, tuy nhiên cũng sẽ không quá nhiều.

Về phần ngọn núi thứ chín, cần lực cảm giác có thể vững vàng dừng lại trên Thất Trọng Thiên, tùy ý du đãng trên đó. Người như vậy không biết có hay không.

Lúc này cảm giác của Tần Vấn Thiên đến được tòa tiên sơn thứ tám. Càng lên trên, người tiên sơn càng ít, cảm giác hư thể cũng càng ít. Thời khắc này đã lác đác không còn mấy ai. Trên tiên sơn có áp lực chèn ép siêu cường lên cảm giác, dường như muốn triển toái cảm giác vậy.

- Ngọn núi này đã có một người xuất hiện. Hơn nữa có mấy đạo cảm giác giống như ta cũng đến nơi này, có nghĩa là bọn họ đều rơi vào ngọn tiên sơn này. Ta phải đi lên xung kích nữa mới có thể lộ vẻ bất phàm.

Tần Vấn Thiên không bỏ qua, tiếp tục đánh thẳng lên chỗ cao hơn. Cơ hội lần này là Thanh Nhi tranh thủ cho hắn. Hắn hy vọng có thể nắm bắt được.

Đồng thời, hắn hy vọng bái nhập môn hạ đại năng dĩ nhiên còn có một nguyên nhân cực kỳ trọng yếu khác. Nếu được thì khoảng cách giữa hắn và Thanh Nhi sẽ không quá xa vời.

Thanh Nhi có thể là công chúa Tiên vực.

Tần Vấn Thiên đang trùng kích. Những người khác cũng đều xung kích. Hơn nữa, có cảm giác phía dưới lục tục lên đây. Có người tự biết cực hạn, sợ cảm giác tan rã, vì thế bản thể truyền tống lên đây. Qua mấy canh giờ, đã có năm người xuất hiện ở ngọn núi thứ tám, khiến cho trong không ít người trong tiệc rượu đều kinh ngạc tán thán. Đây là lực hiệu triệu của Đông Thánh bệ hạ, do đó mới mấy canh giờ mà thôi, phía sau còn có thể không ít người xuất hiện ở ngọn núi thứ tám.

Vào thời khắc này, trên ngọn núi thứ chín – ngọn núi cao nhất, xa nhất – có một thân ảnh hiện ra, đứng trên tiên sơn.

Người này toàn thân có một lực tinh thần dao động, hai tròng mắt màu đen lóe ra tia sáng kỳ dị. Khí tức của hắn lạnh như băng, nhìn lướt qua tòa tiên sơn thứ tám ở phía dưới, trong mắt không hề xuất hiện khí tức đắc ý, dường như hết thảy vẫn chưa ngoài ý liệu. Xem ra ắt hắn là người bước lên ngọn núi cao nhất.

- Ngọn núi thứ chín. Không ngờ có người thực sự đến rồi.

Những cường giả Tiên vực trong tiệc rượu mắt lóe lên từng luồng quang mang, nhìn chằm chằm hình dáng trên ngọn núi thứ chín, hơi lộ vẻ động lòng.

- Người này không tệ. Trong vòng một trăm tuổi, tu vi đạt đến thiên tượng Bát Trọng cảnh, lại có lực cảm giác như thế này, tinh hồn thứ năm hãy còn không rõ lắm. Nhưng tinh hồn tiếp theo của hắn đã chú định chính là Tử Kim Tinh Hồn. Tiềm lực tốt vô cùng. Xác xuất thành công xung kích Tiên cảnh cực cao.

Diễm Uyên nhìn người đó, trong mắt có chút ánh sáng. Người đầu tiên trên ngọn núi thứ chín, có nghĩa là người có cảm giác mạnh nhất.

- Trên đỉnh núi thứ tám lại tăng thêm mấy người.

Có người nói.

- Như vậy mới đặc sắc. Rất có thể sẽ hấp dẫn bệ hạ hiện thân.

Người của Hoàng cực Thánh vực đều có thể nhìn thấy tình cảnh tiên cung trên bầu trời. Bọn họ cũng có thể nhìn thấy ngọn núi thứ chính, kể cả người đứng trên ngọn núi thứ chín. Những người đó thật quá chói sáng a. Nhất là vị trên cao nhất kia: cao cao tại thượng, mình ta độc tôn. Dường như chỉ có một mình hắn là sáng chói nhất.

Ông…

Đúng lúc này, Tần Vấn Thiên một mực xung kích cuối cùng vượt qua đạo chém kia. Hắn cảm giác được tòa tiên sơn thứ chín, lực áp bách càng cường đại hơn. Trong lòng hắn thầm thở dài, xem ra nhanh chóng đã đến cực hạn rồi, không thể đi lên trên được nữa.

Cảm giác rơi vào trên tiên sơn, trong phút chốc, ở dưới bản tôn, quang văn màu vàng rực rỡ lóng lánh. Hình bóng của Tần Vấn Thiên biến mất khỏi mặt đất Hoàng cực Thánh vực. Ngay sau đó, thân thể hắn xuất hiện trên tòa tiên sơn thứ chín. Trên người hắn có một trận dao động lực tinh thần cực kỳ mãnh liệt, phảng phất như là lực lượng không gian còn chưa tán đi đó!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.