Thái Cổ Thần Vương

Chương 1059: Chương 1059: Triệu tập (1)




Thương Châu thành, Vô Song giới, nơi này vẫnc không màng thế sự như trước. Những đệ tử tài năng của Đại Hạ hoàng triều muốn đến Vô Song giới tu hành, chỉ cần thông qua khảo nghiệm của Vô Song giới, Vô Song giới đều tiếp nhận tất cả.

Hôm đó, một vị khách không mời mà đến tiến vào Vô Song giới. Rất nhiều đệ tử ưu tú của Vô Song giới đều hướng ánh nhìn tò mò về phía người kia. Người tới tuy tuổi tác còn trẻ nhưng đã lộ ra khí độ phi phàm, căn bản không phải vãn bối đến cầu học, tu vi hẳn là không kém mới đúng.

- Ngươi đã tới rồi.

Lúc này, một đạo thân ảnh xuất hiện, chính là cường giả khảo hạch Tần Vấn Thiên năm đó. Hắn nhìn Tần Vấn Thiên, ẩn ẩn chứa một loại cảm giác không xác định được, nội tâm không khỏi có chút kinh hãi.

- Tiền bối biết rõ ta sẽ trở lại? Tần Vấn Thiên hiếu kỳ hỏi.

- Giờ đây ngươi cần gì gọi ta là tiền bối.

Người nọ lắc đầu nói:

- Bọn họ đều đang chờ ngươi.

- Bọn họ?

Tần Vấn Thiên lại là kinh ngạc, lập tức nhìn thấy kia người xoay người nói:

- Ngươi đi theo ta.

Tần Vấn Thiên gật đầu, chầm rãi đi theo đối phương lên một đỉnh núi nào đó trong ba mươi sáu ngọn núi.

Tại đỉnh núi, chỉ thấy từng đạo thân ảnh xuất hiện ở trước mặt mình, Tần Vấn Thiên sững sờ.

Phàm Nhạc, Vân Mộng Di, Tần Chính, Mộ Phong, không ngờ bọn họ đều có mặt ở đây, tuy Thương Châu thành Âu Dương Cuồng Sinh không xuất hiện. Điều này làm Tần Vấn Thiên cảm giác được một tia dị thường. Lúc rời khỏi Hoàng Cực Thánh Vực, bọn họ mỗi người có một dự định riêng, vậy mà nay lại cùng tụ họp tại đây, chắc chắn đã có chuyện gì đó phát sinh.

- Lão đại, may là ngươi đã trở lại, nếu không, chúng ta cũng không biết nên làm cái gì bây giờ.

Bàn tử Phàm Nhạc giống như có tâm sự, vẻ mặt mang theo u sầu nhàn nhạt.

- Phát sinh chuyện gì?

Tần Vấn Thiên đáp xuống đỉnh núi, hỏi.

- Đám chó má Âu Dương thế gia.

Phàm Nhạc thầm giọng chửi:

- Năm đó ta đã không ưa đám người bội bạc kia, bởi vì quân ngự xuất hiện liền phản bội liên minh. Nay Âu Dương thế gia có ba cường giả Thiên Tượng Cảnh, thế lực còn mạnh hơn lúc trước. Bọn chúng càng ngày càng quá phận, muốn kết minh với Khương gia để liên thủ xưng bá Đại Hạ hoàng triều. Dã tâm thật lớn.

- Quan hệ giữa Âu Dương thế gia và Khương gia ngay từ đầu đã không tệ rồi, cùng tiến cùng lùi, Âu Dương Cuồng Sinh lại có hôn ước với Khương Đình. Đại Nhật Trần gia diệt vong, Âu Dương thế gia muốn quật khởi xưng bá cũng không lấy làm lạ.

Tần Vấn Thiên nói.

- Đúng là không lấy làm lạ nhưng năm đó, bởi vì chuyện Âu Dương lão tổ ruồng bỏ minh ước, Âu Dương Cuồng Sinh đã phát sinh mâu thuẫn với bọn họ. Sau đó Âu Dương thế gia sớm đã gạch tên Âu Dương Cuồng Sinh ra khỏi danh sách bồi dưỡng nòng cốt. Lần này, Âu Dương Cuồng Sinh trở về lại phát sinh mâu thuẫn kịch liệt với Âu Dương thế gia, thậm chí còn giao thủ với một thiên kiêu trong danh sách bồi dưỡng nòng cốt của Âu Dương thế gia, đánh cho đối phương bị thương. Âu Dương thế gia vô cùng tức giận, xóa luôn tên Âu Dương Cuồng Sinh ra khỏi Âu Dương thế gia.

Phàm Nhạc vô cùng tức giận nói.

- Sau đó thì sao?

Ánh mắt Tần Vấn Thiên trở nên sắc bén.

- Tần Chính ngươi nói đi.

Bàn tử Phàm Nhạc quay sang Tần Chính bên cạnh nói, Tần Chính tiếp lời:

- Người bị Âu Dương Cuồng Sinh đánh tên là Âu Dương Tử Thần. Hắn là nhân vật thiên kiêu quật khởi trong Âu Dương thế gia, tu vi Thiên Cương cảnh lục trọng. Sau khi Âu Dương Cuồng Sinh ra ngoài, hắn vẫn dây dưa truy cầu Khương Đình.

Nét mặt Tần Vấn Thiên hơi biến hóa. Nghe đến đây, trong lòng hắn đã hiểu rõ. Âu Dương Cuồng Sinh trời sinh tính tình cởi mở tiêu sái, hắn thực sự không phải là người ham luyến quyền thế. Hắn chẳng thiết tha gì quyền lợi trong Âu Dương thế gia, sở dĩ trở lại cũng không phải vì tranh giành quyền lợi hay địa vị tại Âu Dương thế gia, mà tất cả là vì tình cảm với Khương Đình. Năm đó hắn đã từng nói, chỉ cần tâm Khương Đình không đổi, hắn sẽ trở lại cưới Khương Đình làm thê tử.

Nhưng nay, tên Âu Dương Tử Thần kia lại bám lấy Khương Đình, xét theo tính tình của Âu Dương Cuồng Sinh, hắn làm sao mà bỏ qua chuyện này được.

Tuy Tần Vấn Thiên cũng đoán được chuyện Âu Dương Tử Thần theo đuổi Khương Đình chắc hẳn không phải chỉ là ý muốn của riêng hắn, đằng sau tất có ý đồ của Âu Dương thế gia, cũng giống như năm đó bọn họ hy vọng Âu Dương Cuồng Sinh và Khương Đình đến với nhau. Nay đã không khống chế được Âu Dương Cuồng Sinh, bọn họ liền hy vọng có người thay thế Âu Dương Cuồng Sinh đến với Khương Đình, thiết lập quan hệ thông gia với Khương gia.

Quả nhiên, Phàm Nhạc vừa giận vừa nói:

- Vài ngày trước Âu Dương thế gia và Khương gia tuyên bố, Âu Dương Tử Thần sẽ đại hôn với Khương Đình. Thời gian đã định sẵn, là chín ngày sau, còn mời các thế lực tại Thương Châu thành cùng đến dự.

Tần Vấn Thiên nghe xong những lời này đáy mắt xẹt qua một tia lạnh lẽo. Bảo sao đám người Phàm Nhạc tụ tập tại đây, hóa ra là vì chuyện của Âu Dương Cuồng Sinh. Tuy nhiên, đối diện với thế lực bá chủ như vậy, thực lực của bọn họ chẳng thể thay đổi được gì.

- Âu Dương sắp nổi điên rồi.

Tần Vấn Thiên hỏi:

- Hắn hiện ở nơi nào?

Năm đó, khi hắn và Mạc Khuynh Thành mến nhau, Âu Dương Cuồng Sinh cũng đã ở bên cạnh Khương Đình. Tình cảm hơn mười năm, Khương Đình tất nhiên cũng yêu mến hắn. Nếu chuyện lần này là Khương Đình tự nguyện, Âu Dương Cuồng Sinh hẳn đã chủ động từ bỏ, hắn sẽ lưu lạc thiên nhai. Chắc chắn Khương Đình là bị ép buộc, hơn nữa, đối phương rất có thể đã dùng Âu Dương Cuồng Sinh ra để uy hiếp Khương Đình.

Lần kết thông gia này là để biểu đạt sự đồng lòng nhất trí của hai đại thế lực bá chủ, thể hiện ý chí tranh bá Đại Hạ hoàng triều. Vậy nên, Khương Đình tự nguyện hay không, tất cả đều không quan trọng. Dù có địa vị trọng yếu tại Khương gia nhưng nàng cũng không phải là người được lựa chọn để kế thừa chính thức. Nàng đã chú định sẽ làm vật hi sinh cho việc tranh bá này.

- Bị Âu Dương thế gia giam lỏng.

Tần Chính nói.

- Làm sao bây giờ?

Phàm Nhạc nhìn Tần Vấn Thiên hỏi.

Đáy mắt Tần Vấn Thiên hiện lên tia sáng lạnh lùng. Lần này bản thân trở về Đại Hạ, trận đầu tiên vốn định sẽ chiến trên Đan Vương điện, nhưng xem ra, với sự biến hóa của thế cục Đại Hạ, có lẽ trận chiến này sẽ bắt đầu từ Thương Châu thành.

- Các ngươi ở Vô Song giới chờ ta, ta đi ra ngoài một chuyến.

Tần Vấn Thiên nói với mọi người. Vẫn còn thời gian chín ngày, có lẽ vẫn kịp.

Thân ảnh Tần Vấn Thiên chớp động, trực tiếp rời đi, nhan như một cơn gió, khiến cho đám người Phàm Nhạc sững sờ, không biết nói sao.



Hai ngày sau, giữa một mảnh rừng trúc tại U Châu thành, quanh đó dường như ẩn giấu một toàn thành nhỏ. Trông nó có vẻ yên tĩnh lắm, bất chợt lại xuất hiện yêu thú rống to.

Tần Vấn Thiên nhìn tòa thành nhỏ chỉ rộng mười dặm này, nội tâm sinh ra từng tia dị sắc. Xem ra Thanh Mị tiên tử đã kiến tạo nơi bí ẩn này thành khu vực chỉ huy Thương Vương cung. Lúc hắn rời đi, - Thương Vương cung- đã được đặt tên, mệnh danh là Thương Vương cung.

- Người đến là người phương nào.

Thân ảnh Tần Vấn Thiên còn chưa đáp xuống, giữa tiểu trấn yên tĩnh kia đột ngột xuất hiện rất nhiều nữ tử. Tất cả đều dùng khăn lụa mỏng màu xanh che mặt, thân phận thần bí, ẩn ẩn đem Tần Vấn Thiên bao vây.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.