Bởi vậy Tần Vấn Thiên hi vọng trước khi phải va chạm với những người kia, hắn sẽ dùng hết khả năng để tăng cường thực lực của mình. Như vậy mới có thể tạo nên lực lượng của riêng mình.
- Được.
Tần Vấn Thiên trực tiếp gật đầu đáp ứng. Hắn lập tức tìm chỗ ngồi xuống, vung tay lên, rất nhiều Tinh thạch lập tức xuất hiện. Hắn bắt đầu tu hành. Những người khác không quên thanh lý chiến trường, thu nộp những bảo vật bị rơi của các cường giả kia. Trong những người này thậm chí có nhiều người là nhân vật thiên kiêu. Trên người bọn họ tài phú tuyệt đối là kinh người, có lẽ còn có thể có thần thông lợi hại.
Tần Vấn Thiên một khi rơi vào trạng thái tu hành liền hoàn toàn vong ngã, tất cả đều không thể quấy rầy hắn. Nguyên Phủ trong cơ thể hắn gầm thét, phát ra ầm ầm ô...ô...n...g, giống như biển rộng đang rít gào. Đám người Sở Mãng liếc mắt nhìn nhau, tất cả đều lộ ra thần sắc kinh hãi. Động tác tu hành của gia hỏa này thật đúng là lớn kinh người.
- Bước vào Thiên Tượng cảnh là một bước ngoặt của thực lực. Một số nhân vật thiên kiêu tuyệt đại khi sinh ra Tinh Thần Thiên Tượng sẽ vô cùng kinh người, kéo dài khoảng cách với người bình thường. Không biết khi Vấn Thiên bước vào những Thiên Tượng về sau sẽ gặp phải Tinh Thần Thiên Tượng thế nào.
Diệp Lăng Sương thầm nghĩ trong lòng. Màng mơ hồ có chút mong đợi sự trưởng thành của Tần Vấn Thiên. Cùng Tần Vấn Thiên ở chung với nhau thời gian dài, Diệp Lăng Sương mơ hồ cảm giác hắn đúng là một tồn tại siêu việt khác ngoài phụ thân Nhân Hoàng yêu nghiệt của nàng.
Tần Vấn Thiên chìm trong tu đạo hồn nhiên quên mất thời gian. Lập tức đã qua ba ngày, lúc này lại có mấy người đến nơi đây. Nhưng bọn hắn sau khi đến lại trở về, không biết lí do.
Phàm Nhạc và Âu Dương Cuồng Sinh cũng xuất hiện trước sau. Hiển nhiên những người này trước đây chưa từng xuất hiện là do bị vây ở Sinh Tử Động hoặc những địa phương khác trải qua nguy hiểm. Thậm chí trong đó có một thanh niên mặc áo bào bạc khí tức rất đáng sợ, lại có thể phóng xuất ra uy thế của Thiên Cương Thất Trọng.
Điều này khiến bọn Diệp Lăng Sương kinh hãi. Bọn họ đều biết chiếc cầu nổi này rất lớn, có một số địa chỉ kỳ dị chỉ cần ngươi gan lớn liền có thể xông vào. Nhưng người xông vào thật ra rất ít, sống sót để trở về lại càng ít. Người giống như Tần Vấn Thiên, có thể giải trừ áp chế tu vi, hiển nhiên là phải trải qua chuyện không hề tầm thường mới có thể làm được.
Người này chẳng qua là nhìn thoáng qua Tần Vấn Thiên rồi tiếp tục đi về phía trước dọc theo con đường duy nhất kia. Trong cơ thể Tần Vấn Thiên âm thanh gào thét ngày càng đáng sợ. Cuối cùng ở ngày thứ hai đột phá tu vi.
Lúc mở mắt, Tần Vấn Thiên liền thấy được Phàm Nhạc và Âu Dương Cuồng Sinh, trên mặt hiện lên tia vui vẻ. May mắn cũng không xảy ra chuyện gì.
- Ngươi đúng là biến thái. Nhanh vậy liền bước chân vào Thiên Cương Lục Trọng cảnh. Ta ở Sinh Tử Động nguy hiểm vạn phần, suýt nữa thì không ra được, khó khăn lắm mới đột phá đến Thiên Cương Ngũ Trọng.
Âu Dương Cuồng Sinh có chút buồn bực đập Tần Vấn Thiên một quyền, hơn nữa Tần Vấn Thiên còn giải trừ được áp chế tu vi quay về tu vi vốn có. Những điều này, hắn đều được bọn Diệp Lăng Sương nói cho biết.
- Mập mạp ta cảm giác áp lực ngày càng lớn.
Phàm Nhạc nghiêm túc thì thầm một tiếng, khiến Tần Vấn Thiên nở nụ cười. Hắn cũng không hỏi bọn họ đã trải qua những gì ở Sinh Tử Động, chỉ mở miệng nói :
- Lên đường đi, xem xem phía sau sẽ gặp phải cái gì.
- Ừm.
Mọi người đều gật đầu, lập tức đi về con đường hiện ra sau khi cổ bia biến mất. Không lâu sau, bọn họ đi tới một cánh cửa.
- Ta đi vào trước.
Phàm Nhạc áp sát tới. Hắn trực tiếp đánh vào trên cửa nhưng không vào được.
- Sẽ không tà môn như thế chứ?
Phàm Nhạc buồn bực nói.
- Ta đi thử xem.
Sở Mãng đi lên trước, lập tức giống như Phàm Nhạc. Dường như có một cỗ lực lượng vô hình chặn bọn họ lại khiến bọn họ không thể đi về phía trước.
Ánh mắt Diệp Lăng Sương nhìn sang Tần Vấn Thiên trong con ngươi xinh đẹp hiện lên vẻ khác lạ, mở miệng nói :
- Khó trách trước đó có vài người đi tới lại quay lại. Xem ra chỉ có người đã giải trừ hạn chế tu vi mới có thể đi ra ngoài. Những người khác chỉ có thể dừng bước ở đây.
Tần Vấn Thiên nhíu mày, hắn lập tức đi ra phía trước. Thân thể hắn không gặp bất kỳ trở ngại nào cứ thế xuyên qua, trực tiếp bước qua cánh cửa kia. Hắn thậm chí còn cảm nhận được rõ ràng một cỗ không gian lực lượng.
- Dựa vào cái gì.
Phàm Nhạc mắt trừng thẳng, không còn lời để nói :
- Xem ra phải quay lại tìm đường khác rồi. Rõ ràng chúng ta ngay cả vé vào cũng không có.
- Chính xác là muốn chúng ta quay về.
Tần Chính thấp giọng nói. Hiển nhiên, bọn họ cần tìm được phương pháp giải trừ hạn chế tu vi mới có tư cách tiếp tục đi tiếp.
Vân Mộng Di không nói gì, lạnh lùng như cũ, trực tiếp quay đầu lại định rời đi. Những người khác cũng nhanh chóng đuổi kịp.
Sau khi Tần Vấn Thiên xuyên qua cánh cửa kia liền đến một nơi khác. Đây là một quảng trường khổng lồ hình vuông. Trên quảng trường đã có không ít bóng dáng xuất hiện. Tần Vấn Thiên liếc nhìn thấy có tổng cộng mười một vị cường giả. Hơn nữa trong đó có mấy người đều là người hắn quen biết.
Những người này đứng vây quanh một tòa tháp ở giữa quảng trường. Trên tháp, quang hoa không ngừng buông xuống mang theo một cỗ lực lượng kỳ diệu. Đỉnh tháp đương nhiên có hình mũi nhọn. Hắn ngẩng đầu nhìn bên kia, một cường quang chói mắt phóng tới khiến Tần Vấn Thiên không tự chủ được mà giơ tay lên che trước hai mắt.
- Tần công tử.
Một giọng nói nhu nhược truyền đến. Tần Vấn Thiên bỏ tay che mắt xuống, nhìn về hướng âm thanh. Hắn thấy khuôn mặt khiến lòng người run sợ, cười nhạt. Ngoái đầu nhìn lại đôi mắt dường như có thể giam hãm lòng người.
- Tiên Nhi.
Tần Vấn Thiên khẽ vuốt cằm. Người này chính là Lâm Tiên Nhi. Tần Vấn Thiên nhìn người tới chỗ này đương nhiên hiểu rõ. Hắn bắt đầu cùng những người ở cầu nổi khác đi đến cùng một nơi. Nơi này có mười một người. Hắn biết mấy người kia đều sở hữu Tiên Võ Lệnh, một trong tám mươi mốt vị thiên kiêu.
Ánh mắt mang hàn ý rơi vào trên người hắn. Tần Vấn Thiên như có cảm ứng nhìn sang. Hắn nhìn thấy Lâu Băng Vũ lạnh như băng nhìn hắn một cái liền rời đi, không có nửa điểm dậy sóng.
- Ha ha, thật đúng là thiên đường có đường ngươi không đi, Địa Ngục không cửa càng muốn xông.
Một âm thanh cuồng vọng truyền đến. Lúc này, Tần Vấn Thiên thấy được bóng dáng một Yêu khí tràn ngập cuồng dã. Thái Yêu Giáo Thánh tử tới chỗ này đều là trọng lượng cấp thiên kiêu!