Thái Cổ Thần Vương

Chương 319: Chương 319: Truyền thừa? Bỏ đi




Như bây giờ chỉ là lấy lực lượng bản thân, có lẽ Trảm Trần đơn giản có thể giết chết hắn, dù sao, hắn tu hành thời gian không dài, tu vi còn thấp, nội tình không đủ.

Tần Vấn Thiên lần thứ hai nhìn về phía Dương Phàm, cánh tay Tinh Thần nhanh như thiểm điện, sắc mặt của Dương Phàm khó coi, Trích Tinh chưởng cuồng mãnh đánh ra, chưởng ấn liên tục, uy lực vô cùng, lại bị trấn áp toàn bộ, Dương Phàm bị chấn phải nhanh lui về phía sau, sau đó cước bộ bước ra, đồng dạng đi ra đại điện, nếu lưu lại, bằng vào Tần Vấn Thiên chưởng khống hết thảy trong đại điện, hắn phải chết.

Tần Vấn Thiên nhìn về phía những người khác, sắc mặt bọn hắn đều khó coi không gì sánh được, nhanh chóng thối lui, ly khai đại điện, nhưng cũng không đi xa, chỉ chờ ở bên ngoài đại điện, trong mắt từng cái lộ ra hàn quang cường liệt.

Tần Vấn Thiên ở trong đại điện có thể mượn uy lực của Thần Văn, chưởng khống hết thảy, không có người có thể cùng hắn tranh phong, bất kỳ người nào ở bên trong đều có thể sẽ tao ngộ nguy cơ tử vong.

Nhưng bọn hắn chờ ở bên ngoài, mặc dù Tần Vấn Thiên chiếm được truyền thừa, như trước vẫn phải đi ra, chỉ cần hắn đi ra, liền để hắn chết không có chỗ chôn.

Những nam tử kim giáp kia tất cả đều nhìn chằm chằm Tần Vấn Thiên, bọn họ cũng minh bạch, Tần Vấn Thiên ở chỗ này có thể tùy tâm sở dục, hết thảy đều để cho hắn sử dụng, lưu ở đây, bọn họ đều sẽ chết ở trên tay Tần Vấn Thiên.

- Ô...ô...n...g.

Cánh tay Tinh Thần càn quét mà qua, một nam tử kim giáp nổi giận gầm lên một tiếng, tùy tiện nói:

- Người này phản bội, không thể chưởng khống, ta ngăn chặn hắn, các ngươi liên thủ triệu hoán Kim Giáp Vương tru diệt hắn.

Thoại âm rơi xuống, trường thương của hắn bạo kích ra, đánh vào trên cánh tay Tinh Thần, chỉ thấy trên người hắn nở rộ quang mang kim sắc vô tận, thân thể như muốn vỡ vụn, lại gắt gao đứng vững, đồng thời, trường thương của nam tử kim giáp khác bạo kích ra, lại trực tiếp đánh vào trên pho tượng.

- Oanh ca!

Chỉ thấy pho tượng phát ra âm thanh thanh thúy, như xác ngoài vỡ vụn, dần dần, một đám quang mang kim sắc lóng lánh, Tần Vấn Thiên bất ngờ phát hiện, pho tượng này, lại đồng dạng là một thân thể kim giáp, chỉ là hình thể càng lớn.

- Khôi Lỗi.

Tần Vấn Thiên nhìn ra, kim giáp này không giống chín nam tử kim giáp kia, chín nam tử kim giáp kia có cảnh giới, không phải là thân thể Khôi Lỗi.

Mà Kim Giáp Cự Nhân trước mắt, lại là Khôi Lỗi chân chính, tựa như do hoàng kim chế tạo, tràn đầy cảm giác lực lượng đáng sợ.

- Phốc, phốc, phốc!

Chỉ thấy thân thể từng nam tử kim giáp nổ tung, lại tự chịu diệt vong, sau đó trên người bọn họ phảng phất như có từng quang điểm kim sắc bắn về phía Kim Giáp Cự Nhân, chui vào trên người đối phương.

- Ha ha, ngươi không tiếp thu truyền thừa, như vậy đi chết đi.

Tần Vấn Thiên nghiền ép nam tử kim giáp, sau đó thân thể hắn đồng dạng băng diệt, một đạo quang điểm chui vào trên người Kim Giáp Cự Nhân, trong sát na, Kim Giáp Cự Nhân kia mở mắt ra, lại đứng lên, để hai cuốn sách cổ xuống đất, ánh mắt hắn nhìn Tần Vấn Thiên tràn đầy sát cơ.

- Đùng!

Kim Giáp Cự Nhân bước ra, mặt đất run rẩy, làm cho trong mắt Tần Vấn Thiên cũng nở rộ từng đạo phong mang.

Chín nam tử kim giáp đều không phải Khôi Lỗi, mà là nhân loại.

Mà pho tượng này, người khác nghĩ là Thiên Tôn ngã xuống ở đây, lưu lại truyền thừa, lại không nghĩ rằng, pho tượng trái lại chỉ là một Khôi Lỗi mà thôi.

Cảnh tượng như vậy, không thể không khiến người ta suy nghĩ sâu xa.

Ánh mắt của Tần Vấn Thiên nhìn chằm chằm Kim Giáp Cự Nhân, dường như muốn nhìn thấu đối phương, ở đây chỉ có Nguyên Phủ cảnh có thể đặt chân, một Khôi Lỗi Tứ giai, đích xác tương đương với tồn tại vô địch.

- Ô...ô...n...g!

Chỉ thấy Kim Giáp Cự Nhân bắn về phía Tần Vấn Thiên một chỉ, một chỉ này, không gian vặn vẹo, lực lượng Thiên Địa kinh khủng hội tụ, hư không xuất hiện một đạo kim quang xuyên thấu hết thảy.

Thần sắc của Tần Vấn Thiên khẽ biến, cánh tay Tinh Thần trong nháy mắt xuất hiện ở trước người hắn, vỗ ra một đạo chưởng lực khủng bố.

Hai đạo công kích va chạm, đại điện chấn động, lực lượng Thần Văn vô tận gầm hét lên, lao về phía Kim Giáp Cự Nhân, cánh tay Tinh Thần kia cũng nghiền ép về phía trước.

Chỉ thấy Kim Giáp Cự Nhân không hề sợ hãi, như trước cất bước tiến lên, đại thủ huy động, cùng cánh tay Tinh Thần hung hăng đụng chạm.

- Đùng!

Chỉ thấy cánh tay Tinh Thần trực tiếp chế trụ cự chưởng của Kim Giáp Cự Nhân, chăm chú không thả, thân hình của Tần Vấn Thiên gào thét nhanh như thiểm điện, xông về phía Kim Giáp Cự Nhân.

Đôi mắt của Kim Giáp Cự Nhân nhìn chằm chằm Tần Vấn Thiên, như một đạo thiểm điện kim sắc, muốn đâm thủng đầu của hắn.

Tần Vấn Thiên chỉ cảm thấy mi tâm đau đớn, nhưng trong mi tâm của hắn có một đạo hào quang đáng sợ nở rộ, cùng ánh mắt kia va chạm.

Bàn tay của hắn, lại đặt ở trên người Kim Giáp Cự Nhân, khóe miệng mang theo nụ cười lạnh như băng.

Khôi Lỗi Tứ giai, liền có thể dương oai?

bàn tay của Tần Vấn Thiên vỗ ra, chỉ thấy trong mắt Kim Giáp Cự Nhân lóe lên một tia miệt thị, Nguyên Phủ tam trọng, muốn lay động Khôi Lỗi Tứ giai?

Đây là nằm mơ sao?

- Phá hư!

Chưởng ấn của Tần Vấn Thiên oanh ra, trực tiếp rơi vào trên đầu Khôi Lỗi, trong sát na đó, một cỗ lực lượng chấn động đến trong đầu Khôi Lỗi, đôi mắt của Khôi Lỗi kia biến hóa, một cỗ lực lượng phá hủy Thần Văn phòng ngự của nó.

Điều này sao có thể?

Đối phương có thể nhìn thấu Thần Văn của nó?

Thần Văn phòng ngự ở trên đầu, là khắc hoạ bí ẩn nhất, làm sao sẽ bị phá?

Khắc hoạ Thần Văn nguyên vẹn, dường như vô hình, mặc dù Thần Văn Đại Sư cảm giác cường liệt, có thể thấy, nhưng muốn phá giải, sao mà khó khăn?

Nhưng một chưởng này của Tần Vấn Thiên vỗ xuống, nó rõ ràng phát hiện, Thần Văn phòng ngự ở trong đầu đang bị phân giải.

Nghịch, Tần Vấn Thiên ở trên tạo nghệ Thần Văn cao bậc nào, lĩnh ngộ Nghịch Thần Văn Chi Thuật.

Bây giờ cảm giác tăng thêm kinh khủng, như có thể nhìn thấu Thần Văn trong cơ thể đối phương, muốn phá giải, thì có khó khăn gì.

Chỉ thấy song chưởng của Tần Vấn Thiên liên tục vỗ ra, mỗi một kích đều rơi vào trên đầu, Kim Giáp Cự Nhân phát ra thanh âm gào thét, nhưng rất nhanh, phốc đông một tiếng, Kim Giáp Cự Nhân quỳ trên mặt đất.

- Hống...

Từng tiếng gầm gừ không cam lòng truyền tới.

- Ngươi không chết tử tế được.

Có âm thanh nguyền rủa truyền ra, nhưng thần sắc của Tần Vấn Thiên lạnh như vậy, điên cuồng phát ra công kích của hắn, thẳng đến Kim Giáp Cự Nhân kia hoàn toàn thành một con rối vô chủ, bị diệt ý thức, Tần Vấn Thiên mới thu nó vào trong Thần Văn Giới.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.