Thái Cổ Thần Vương

Chương 417: Chương 417: Tử chiến




Một luồng huyết mạch kinh khủng quay cuồng ở trong cơ thể Tần Vấn Thiên, hào quang màu máu bám vào trên yêu thể khủng bố kia, tăng thêm vài phần cảm giác đáng sợ, giống như yêu vương thật sự đến từ thái cổ, quan sát mảnh thiên địa này, hắn là yêu chủ.

- Mặc dù ngươi là yêu vương thật sự, cũng phải chết.

Tư Đồ Phá vừa dứt lời, bàn tay nắm chặt, thân thể Tần Vấn Thiên hóa cứng, nhưng chỉ thấy Tần Vấn Thiên vẫn như cũ đứng ở nơi đó, vẻ mặt lạnh đến cực điểm, yêu chi võ đạo ý chí cũng bùng nổ toàn bộ, hắn nắm chặt kim long trảo, tràn ngập lực lượng vô cùng đáng sợ.

Chỉ thấy Tư Đồ Phá vui mừng không sợ, vẫn bước chậm như cũ, vươn bàn tay, đầu ngón tay có tiểu kiếm lấp lánh ở mũi nhọn kia, vô tận vòng xoáy kiếm khí ngưng tụ trên thanh kiếm nhỏ, thanh kiếm nhỏ nhìn như không bắt mắt kia lại giống như hóa thân hố đen, cắn nuốt kiếm uy khắp trời, phát ra tiếng vù vù liền làm người ta cảm giác được sắp bị kiếm ý xé rách.

Thân thể mạnh nữa, hắn cũng muốn phá.

Tần Vấn Thiên muốn va chạm với hắn, hắn nào có nửa điểm e sợ, vô luận Tần Vấn Thiên chiến như thế nào, gã cũng chắc chắn phải chết không thể nghi ngờ.

Thân thể hai người giao nhau, một chỉ của Tư Đồ Phá hạ xuống, chỉ về phía đầu Tần Vấn Thiên, nhưng chỉ thấy tay trái Tần Vấn Thiên chộp một cái, thần nguyên khổng lồ bùng nổ, thân thể đồng thời chếch đi phương hướng, nhưng Tư Đồ Phá nhân vật cỡ nào, ngón tay hắn xẹt qua, trong phút chốc một đạo huyết quang lóng lánh, ngón tay hắn vẫn hướng về phía trước, đâm về phía trái tim Tần Vấn Thiên.

Đồng thời, ở trên người bản thân Tư Đồ Phá phủ thêm một tầng lưu quang khải giáp lấp lánh, áo giáp tinh nham thủ hộ, lấy nham thạch võ đạo ý chí đại viên mãn ngưng tụ mà sinh.

Tần Vấn Thiên lấy kim long lợi trảo chỉ ra một phát, nhất chỉ đoạn thiên, chỉ pháp khủng bố rơi ở trên áo giáp thủ hộ, vô tận kiếm chi thần nguyên lấy lực lượng mạnh nhất bùng nổ, hóa thành vòng xoáy khủng bố, đánh thủng áo giáp thủ hộ.

Oành...

Thân thể hai người vừa chạm lập tức tách ra, chỉ thấy yêu thể của Tần Vấn Thiên giống như cũng bị xé rách, lục phủ ngũ tạng trong cơ thể như muốn bị xé rách, máu tươi điên cuồng trào ra, khóe miệng cũng mang theo máu tươi, thanh kiếm nhỏ do một chỉ kia của đối phương chất chứa sức bật quá khủng bố, hầu như muốn phá hủy thân thể Tần Vấn Thiên, đoạn diệt sinh cơ của hắn.

- Khụ khụ...

Máu tươi từ khóe miệng tràn ra, chỉ một đòn này, đã làm Tần Vấn Thiên bị thương nặng.

Nhưng làm người ta chấn động là, Tư Đồ Phá cũng đã bị thương, chỉ thấy hắn cúi đầu nhìn vị trí trước ngực mình, áo giáp tinh nham thủ hộ tan vỡ, nơi đó có máu tươi thẩm thấu ra, trong cơ thể cũng tràn ngập một luồng lực lượng hủy diệt, khiến sắc mặt hắn tái nhợt, máu tươi từ khóe miệng chảy ra, một lần va chạm tương tự cỡ nào, thảm thiết cỡ nào.

Tần Vấn Thiên, thế mà chưa chết, hơn nữa, còn làm bị thương Tư Đồ Phá.

Áo giáp tinh nham thủ hộ của Tư Đồ Phá, lấy võ đạo ý chí đại viên mãn làm cơ sở ngưng tụ mà sinh, tương đương với một đòn của nhân vật Nguyên Phủ tầng chín mới có thể phá vỡ phòng ngự, bị Tần Vấn Thiên phá, cái này ý nghĩa lực công kích của Tần Vấn Thiên đã đạt tới mức độ Nguyên Phủ tầng chín.

- Thùng!

Tư Đồ Phá lại một lần nữa bước chậm ra, giống như không nhìn thương thế của mình, hắn thế mà đã bị thương, cái này với hắn mà nói, là sỉ nhục, chỉ có dùng mạng của Tần Vấn Thiên để rửa sạch.

Bóng người Tần Vấn Thiên lóe lên, cánh Côn Bằng nhanh như tia chớp, lui về phía sau, đám người Lâm Hạo Thiên chặn giết mà đến, lại cũng không dám tới gần, chỉ là lấy kiếm sắc bén khủng bố chém giết.

Ánh mắt Tần Vấn Thiên nhìn quét bọn họ một cái, giống như xuất hiện con mắt thứ ba, chợt lóe rồi biến mất, trong phút chốc, ba người run bần bật, Tần Vấn Thiên liên tục vung bàn tay, hai người Nguyên Phủ tầng sáu chết, đồng thời thân thể hắn lao về phía Lâm Hạo Thiên.

Thân thể Lâm Hạo Thiên bạo lui, nhưng lúc này tốc độ Tần Vấn Thiên nhanh cỡ nào, yêu chi võ đạo ý chí yêu hóa, không chỉ tăng cường lực lượng của hắn, còn tăng cường tốc độ cùng với sức bật của hắn, cộng thêm cánh Côn Bằng, hắn nháy mắt lao tới trước người Lâm Hạo Thiên, bàn tay cào một cái, trực tiếp chụp về phía kiếm trảm xuống của đối phương, kim long lợi trảo chụp vào đối phương, tiếng vang răng rắc truyền ra, chỉ thấy đầu Lâm Hạo Thiên tan vỡ, thân thể bị Tần Vấn Thiên vung một cái, bay đi xa xa.

Lâm Hạo Thiên, hắn cũng là nhân vật thiên tài của Tuyệt Sanh Kiếm Phái, nhưng một chiêu đã bị Tần Vấn Thiên miểu sát, một màn như vậy, đủ để khiến lòng người kinh hãi. Nhạc Băng Ảnh xem mà thân thể cũng run nhè nhẹ, hắn sao lại đáng sợ như vậy, hơn nữa, thật quả quyết tàn nhẫn, đã chiến, ra tay tuyệt không có nửa điểm nương tay nào nữa, trực tiếp tiêu diệt.

- Oành!

Trên thân Tư Đồ Phá sát niệm ngập trời, kiếm uy nâng lên, giống như muốn đâm thủng bầu trời.

Hắn muốn diệt Tần Vấn Thiên, Nhưng ba gã đồng môn, ngược lại đã chết trong tay Tần Vấn Thiên.

Thân thể Tư Đồ Phá giống như một thanh kiếm, như dải hào quang, đuổi theo thân thể Tần Vấn Thiên, hàn quang chặt đứt hư không, một kiếm trảm thiên, Tần Vấn Thiên đột ngột xoay người, long ấn đánh ra, thiên địa phát ra tiếng vang ầm ầm, như có yêu long rít gào, hóa thân cổ ấn.

- Chết.

Bóng người Tư Đồ Phá buông xuống, một chưởng hạ xuống, như một ngọn núi từ trên trời giáng xuống, bạo kích về phía Tần Vấn Thiên.

Vẻ mặt Tần Vấn Thiên là ánh sáng lạnh đáng sợ, đôi tay giận dữ đánh ra, thần nguyên trong cơ thể điên cuồng bùng nổ, trực tiếp phá vỡ ngọn núi, lao về phía đối phương.

Ngọn núi đá kia như kiếm, lại không ngừng nghiền về phía Tần Vấn Thiên, thân thể không ngừng gặp va chạm, yêu thể của Tần Vấn Thiên giống như cũng sắp tan vỡ.

Tư Đồ Phá thấy Tần Vấn Thiên lao tới bên người, sát ý cũng có thể giết người, cửu tiêu kiếm kinh, bổ vỡ thiên địa, thần nguyên trong cơ thể Tần Vấn Thiên điên cuồng bộc phát ra, trước người như rất nhiều ánh sáng tam giai thần văn cường đại, hóa thành cổ thuẫn khủng bố, không ngừng tan vỡ ở dưới kiếm, đồng thời hắn vươn ra một bàn tay, thần nguyên trong Nguyên Phủ giống như cũng phải rút sạch, đánh tới đối phương một chưởng.

Áo giáp trên người Tư Đồ Phá như cũ, hai bàn tay đẩy ra tương tự, nghiền áp không gian, tiếng vang lớn oành đùng đùng truyền ra, thân thể Tần Vấn Thiên lại lần nữa bị đánh bay, ở trên hư không phun ra máu tươi, yêu thể không ngừng nứt toác làn da, cả người nhuộm máu, nhưng ánh mắt rét lạnh như cũ.

- Ta muốn ngươi chết, ngươi sao có thể sống.

Tư Đồ Phá bị Tần Vấn Thiên kích thích lên sát khí ngập trời, tiếp tục xông về phía trước, trên người hắn cũng có rất nhiều vết máu.

Không ai có thể ngờ được trận chiến này sẽ thảm thiết như thế, bọn họ còn cho rằng, Tư Đồ Phá sẽ giết Tần Vấn Thiên trong chớp mắt, hiển nhiên, bọn họ đã xem nhẹ gã điên cuồng kia.

- Đủ rồi!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.