Thái Cổ Thần Vương

Chương 766: Chương 766: Xung đột thăng cấp (2)




Ánh mắt Tần Vấn Thiên quét về phía đám người, hắn phát hiện ngay cả một ít đệ tử của chín đại phái cũng lộ ra ý động lòng, mơ hồ có ý niệm giết hắn.

Chỉ thấy giờ phút này, trong cảm giác của hắn, một vị cường giả Đại Địa môn lặng yên lui về phía sau, đi xuống khán đài, mục đích không cần nói cũng biết.

Sau đó, hắn phát hiện có cường giả Tử Lôi tông lặng lẽ lui về phía sau đi xuống khán đài, đi vào trong đám người.

Thiên Độc cốc, Huyết Ma tông đều có cường giả đi đường vòng, trước lui, lại hội tụ về phía Tử Lôi Kiếm Cổ trận. Sở dĩ bọn hắn ra tay, nghĩ hẳn cũng được trưởng bối tông môn ngầm thừa nhận, Tần Vấn Thiên chiến lực mạnh mẽ, thiên phú dị bẩm, nhưng đắc tội không ít người, bọn họ đã không đạt được, thì hủy diệt thiên tài này, ai cũng đừng mong có được.

Chín đại phái cũng có thế lực chưa ra tay, lại thầm nghĩ đáng tiếc, vốn định muốn mời vào dưới trướng, nhưng Tần Vấn Thiên sợ là khó thoát khỏi cái chết, có người của một số thế lực thậm chí bỏ đá xuống giếng, thầm nghĩ Tần Vấn Thiên dù sao đã không sống được, không bằng cướp đoạt Bổ Thiên Đan.

Phương hướng Trượng Kiếm Tông, Lâm Soái nhìn thấy màn này, trong lòng cười lạnh, các thế lực đại phái này quả nhiên là tác phong trước sau như một, không chiếm được, hủy diệt, còn có thể đoạt bảo, sao lại không làm.

- Hành vi của các ngươi, thực làm người ta thất vọng, người chín đại phái nếu ra tay, các ngươi đi lĩnh giáo một phen.

Lâm Soái mở miệng nói với mấy người phía sau, khiến không ít người trong lòng cả kinh, Trượng Kiếm Tông thế mà không chút nào che dấu trực tiếp mở miệng muốn giúp Tần Vấn Thiên, trận tranh đấu này không lẽ sắp diễn hóa thành chín đại phái tranh đấu hay sao?

- Hừ.

Có người hừ lạnh, nhưng thanh âm hư vô mờ mịt, không người nào biết là từ chỗ nào phát ra, Tần Vấn Thiên thấy một màn này, âm thầm may mắn mình chưa sớm đi lựa chọn. Lúc ở hoàng triều Đại Hạ, hắn đã lĩnh giáo các đại thế lực cấp bá chủ, thiên hạ tranh đấu, đều vì lợi.

Hắn nếu muốn gia nhập tông môn, cũng nên chọn cái thích hợp nhất.

- Trượng Kiếm Tông làm việc xưa nay tùy tâm sở dục, nhưng mà lần này, cũng muốn cuốn vào trận này trong tranh đấu của ta cùng với hắn sao, đừng quên, lần này Hoàng Cực Thánh Tông khảo hạch, ta cũng sẽ tham gia, khi đó, người của Trượng Kiếm Tông nếu như tham dự khảo hạch mà nói, hừ!

Thương Đồng hừ lạnh một tiếng, thế mà uy hiếp Trượng Kiếm Tông.

- Ngươi còn chưa có tư cách nói chuyện với ta như vậy.

Đôi mắt Lâm Soái chuyển qua, nhìn về phía Thương Đồng, trong khoảnh khắc, giống như có từng thanh kiếm sắc bén đâm đến trước người Thương Đồng, khiến Thương Đồng thân thể bạo lui, đồng thời, cường giả hoàng triều Đại Thương thân thể bùng nổ đánh ra, vỗ chưởng, lại thấy thanh kiếm sắc bén gào thét, lao vào hư không.

Ánh mắt Lâm Soái chậm rãi chuyển qua, không nhìn Thương Đồng nữa, chỉ thản nhiên mở miệng:

- Lần sau nói chuyện với trưởng bối, khách khí chút.

- Không hổ là Trượng Kiếm Tông, cường thế, không cố kỵ gì.

Mọi người không ngờ Trượng Kiếm Tông sẽ bùng nổ xung đột với Thương Đồng, trận tranh đấu này thật ra càng lúc càng đặc sắc, nghe nói hoàng triều Đại Thương thế lực này từ trước đến nay bất hòa với Trượng Kiếm Tông, ở Hoàng Cực Thánh Tông cũng tương tự, đối chọi gay gắt, xem ra quả nhiên không giả.

Thương Đồng sắc mặt khó coi, người này dám trực tiếp ra tay với hắn, chỉ thấy hắn mắt vàng lạnh lẽo, lạnh lùng nói:

- Việc hôm nay, ta nhớ kỹ, ngày sau Hoàng Cực Thánh Tông khảo hạch, ta sẽ làm các ngươi hối hận.

- Nơi này nếu không phải là lãnh thổ hoàng triều Đại Thương, lấy lời nói uy hiếp của ngươi đối với Trượng Kiếm Tông, ta sẽ trực tiếp chém giết ngươi.

Lâm Soái mắt không biểu cảm, thậm chí lười nhìn Thương Đồng nữa, hắn làm việc xưa nay tùy tâm sở dục, sao cho phép một hậu bối uy hiếp.

Đám người nghe được Lâm Soái nói, thế mà không chút nghi ngờ lời hắn. Nếu như nơi này không phải thành Huyễn Vương của Đại Thương, Lâm Soái chỉ sợ thật sự dám làm ra một số chuyện điên cuồng.

Thương Đồng lại lần nữa hừ lạnh một tiếng, không nói gì nữa, trở lại chỗ cũ ngồi xuống.

Tần Vấn Thiên thấy tất cả cái này, hắn hôm nay đến vốn vì giết sáu đại nhân vật thiên kiêu mà đến, không ngờ bị người ta nhận ra thân phận, phong vân tái khởi, thậm chí còn quấn vào trong chín đại phái.

Nhưng trận sóng gió này, khiến hắn đối với chín đại phái cũng có nhận thức rõ ràng, không cực hạn ở tin hành lang như lúc trước nữa.

- Đã muốn gia nhập một tông môn, cũng nên oanh oanh liệt liệt, nói cho tông môn này, ánh mắt các ngươi, không có sai.

Tần Vấn Thiên đột ngột mở miệng, khiến mọi người lại lần nữa nhìn về phía hắn.

Tần Vấn Thiên chậm rãi đi ra, đầu tiên là đi tới phương hướng Thanh Hoa sơn, sau đó chỉ thấy hai tay hắn ôm ngọn núi khảo hạch kia, cảm giác tràn ngập, sau đó hai tay nháy mắt dùng sức, tiếng vang oành đùng đùng truyền ra, ngọn núi này trực tiếp bị nhổ lên, cách mặt đất ba thước, khảo hạch Thanh Hoa sơn, qua.

‘Oành’ một tiếng vang lớn, Tần Vấn Thiên mang cổ sơn buông xuống, hắn lấy ra trường thương, đi tới phương hướng Đại Địa môn, nhìn con rối đại địa kia, thân hình chợt lóe, thương như cầu vồng, một thương ra, hư không run rẩy, khoảnh khắc trường thương rơi ở trên người con rối đại địa, lực lượng nhịp đập thổi quét mỗi một bộ vị của con rối đại địa, toàn bộ bao vây trong đó, nghiền thành phấn, trong tích tắc, con rối đại địa nổ tung!

Khảo hạch của Đại Địa môn, qua!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.