Thái Cổ Thần Vương

Chương 291: Chương 291: Ý niệm báo thù (2)




Đúng lúc này, Diêm Thiết và Luyện Yêu Tông thanh niên cũng xông ra, nhưng bọn họ đều chỉ còn lại có một người, đồng bạn của bọn họ đã ngã xuống trong trận pháp.

- Tiểu Di đâu?

Không ít người của Bạch Lộc Thư Viện lộ ra nét lo lắng, sau đó bọn họ hướng Cổ Hưu hô:

- Cổ Hưu đại sư, Tiểu Di vẫn ổn chứ?

- Trong trận pháp không thấy rõ nhau, cô ấy đi theo tiểu tử kia, không đi cùng với ta, cũng không biết như thế nào.

Cổ Hưu đáp lại, khiến người của Bạch Lộc Thư Viện nhíu nhíu mày, có chút lo lắng.

- Phốc!

Một tiếng vang nhỏ, sau đó đám người đã nhìn thấy bóng người Tần Vấn Thiên cùng Bạch Lộc Di, khiến không ít người thầm nghĩ, xem ra Tần Vấn Thiên cảm giác lực tuy lợi hại, nhưng Thần Văn chi đạo chung quy không chỉ có dựa vào cảm giác lực là được, phá trận này, hắn so với người khác chậm hơn một ít.

- Được rồi, người đều đã đi ra.

Phong Cốc vung bàn tay, tiếng gió nổi, cờ xí bay lên, bị Phong Cốc thu lại, chỉ thấy ánh mắt lão lóe ra mũi nhọn, đối với tất cả trong trận, lão rõ như lòng bàn tay.

Lý gia tam lão và Cổ Hưu đều tự phá trận, sau đó thanh niên Luyện Yêu Tông tìm được khe hở Lý gia tam lão phá trận lao ra, Diêm Thiết thì mượn dùng một chỗ vết rách sau khi Cổ Hưu phá trận lưu lại lại phá trận.

Chỉ thấy ánh mắt hắn quét Tần Vấn Thiên một cái, sau đó thân hình bay đi, về tới trên tường thành, cười nhạt nói:

- Kẻ này không tệ.

- Hả?

Vẻ mặt đám người cứng lại.

Kẻ này không tệ?

Kẻ này, là chỉ người nào?

Còn có Xích Lôi Tông Tả Ngu đại sư, bọn họ, đều ngã xuống ở trong trận pháp rồi sao, quá đáng tiếc rồi.

Người Xích Lôi Tông, vẻ mặt rất khó coi.

Hôm nay, trên tu đạo tràng Trích Tinh phủ, chỉ còn lại có bốn thế lực.

Thủy Nguyệt sơn trang, Lý gia tam lão.

Bạch Lộc Thư Viện, Cổ Hưu, Tần Vấn Thiên, Bạch Lộc Di.

Diêm gia, Diêm Thiết.

Còn có thanh niên Luyện Yêu Tông kia.

Kế tiếp, chỉ cần loại bỏ một thế lực, thì sẽ quyết định ra ghế tam giáp, ai sẽ bị đào thải?

Ánh mắt mọi người nhìn về phía trên tường thành, đám người Dương Phàm bình tĩnh nhìn về phía bên này, chỉ thấy Phong Cốc cười nói:

- Kế tiếp, một vòng khảo nghiệm cuối cùng, cho các ngươi đều một canh giờ thời gian, phân biệt ở trên tu đạo tràng khắc ra Thần Văn công kích mạnh nhất, bốn phe giao thủ.

- Khắc Thần Văn sao?

Trong tu đạo tràng, ánh mắt mọi người sắc bén, chỉ thấy Diêm Thiết nhìn chằm chằm Tần Vấn Thiên, âm trầm nói:

- Ngươi không ra tay sao, Lãnh Ngưng, ả chết thê thảm lắm.

Trên người Tần Vấn Thiên tràn ngập ra một ý chí lạnh như băng, con ngươi của hắn giống như muốn xuyên thấu thân thể Diêm Thiết, hắn giết chết.

- May mà ả chết thảm, nếu không, ta sẽ đùa bỡn thật kỹ, sau đó ả luyện thành con rối, như vậy, mới thật là thú vị, đáng tiếc.

Diêm Thiết cười khặc khặc nói:

- Đúng rồi, Lãnh gia, tặng thêm mấy nha đầu đến chỗ đó của ta, ngươi đoán, kết cục của họ thế nào?

Dứt lời, Diêm Thiết hướng phía trước đi ra một bước, bắt đầu khắc xuống Thần Văn công kích.

Trong mắt Tần Vấn Thiên sát ý sắc bén, bước chậm ra, nhưng lại thấy Cổ Hưu thản nhiên nói:

- Một trận chiến này, là của ta.

Tần Vấn Thiên lạnh lùng nhìn quét lão một cái, nói:

- Ngươi khắc của ngươi, ta khắc của ta, không liên quan nhau.

- Hừ, đừng ảnh hưởng đến ta.

Cổ Hưu lạnh lùng nói, ánh mắt của lão nhìn chằm chằm Lý gia tam lão, ba lão già này, mới là đối thủ của lão.

Tần Vấn Thiên và Cổ Hưu cách một đoạn, hôm nay, trên tu đạo tràng chỉ có bốn thế lực, vị trí trái lại là rất lớn.

Chỉ thấy Tần Vấn Thiên ngẩng đầu, ánh mắt nhìn về phía hư không, nụ cười của Lãnh Ngưng như hiện lên ở trước mắt.

- Hôm nay, người hại chết ngươi, sẽ chết ở nơi đây.

Tần Vấn Thiên lẩm bẩm, không chút nào che dấu thanh âm của hắn, khi hắn cúi đầu nhìn về phía Diêm Thiết cùng với đám người Diêm Không phía dưới, ánh mắt rét lạnh đáng sợ kia muốn làm máu của người ta cũng đọng lại.

Diêm Thiết thấy ánh mắt của Tần Vấn Thiên cũng không úy kỵ chút nào nhìn thẳng gã, buồn cười, kẻ này thế mà còn muốn giết hắn, mà không phải nghĩ giữ mạng?

Cười âm lạnh, Diêm Thiết bắt đầu khắc Thần Văn.

Không chỉ có hắn, đám người Lý gia tam lão, Cổ Hưu, thanh niên Luyện Yêu Tông đều bắt đầu khắc Thần Văn.

Ba người bọn Lý gia tam lão đồng thời ở ba phương vị lớn khắc Thần Văn, nhưng bọn họ khắc Thần Văn lại giống như có loại cảm giác hoà lẫn, tựa như lúc nào cũng có khả năng hội tụ với nhau, cảnh này khiến trong lòng mọi người kinh ngạc. Đều nói ba người tâm ý tương thông, ba người họ liên thủ khắc ra Thần Văn, tất nhiên cực kỳ mạnh mẽ nhỉ.

Lại nhìn Cổ Hưu, chỉ thấy lão từng nét bút từng nhát vạch đại khí mênh mông, khắc ra hoa văn cho người ta một loại cảm giác mênh mông hào phóng, có phong phạm đại sư, nhìn qua đã thấy phi phàm.

Lấy thanh danh Cổ Hưu, khắc ra Thần Văn sẽ là Thần Văn cấp ba đỉnh phong.

Dù sao, Phong Cốc cho bọn họ thời gian một canh giờ, tùy ý bọn họ phát huy.

Thanh niên Luyện Yêu Tông khắc ra Thần Văn, thì lại mang theo một luồng khí yêu tà, làm người ta cảm giác được một luồng khí yêu dị đập vào mặt, cực kỳ mãnh liệt, không có ai dám xem nhẹ thanh niên Luyện Yêu Tông trầm mặc kia.

- Lần này, chính là khảo nghiệm bản lĩnh đích thực, không biết ai khắc ra Thần Văn công kích mạnh nhất.

Người các thế lực phía dưới, tất cả đều nghiêm túc nhìn những người này khắc Thần Văn.

Bọn họ đoán, Lý gia tam lão, rất có khả năng đoạt lấy hạng nhất của lần này.

Cổ Hưu đại biểu Bạch Lộc Thư Viện, chỉ sợ chỉ có thể khuất mình thứ hai.

Về phần Diêm Thiết, có lẽ có thể lấy được hạng ba, thanh niên Luyện Yêu Tông tuy cũng lợi hại, nhưng ba thế lực khác dù sao càng mạnh hơn.

Phải biết rằng trước đó thời điểm không biết Lý gia tam lão cùng với Cổ Hưu sẽ xuất hiện, tiếng hô Diêm Thiết đoạt lấy hạng nhất của Hội giao lưu là cao nhất, rất nhiều người đều cho rằng Diêm gia lần này sẽ lấy được mười danh ngạch bước vào vùng đất thí luyện.

Người Diêm gia cực kỳ khẩn trương, đám người Lãnh gia bên cạnh Diêm gia, ánh mắt sáng ngời tương tự, bọn họ trả giá lớn như vậy, chính là vì khó được gặp một lần Hội giao lưu lần này, không tiếc hy sinh nữ tử đích hệ gia tộc, trao đổi vài danh ngạch, bọn họ hy vọng, Diêm Thiết có thể lấy được hạng nhất.

- Lãnh Kiên, vừa rồi ngươi và Diêm Thiết trao đổi như thế nào?

Chỉ thấy Lãnh gia trưởng lão Lãnh Mâu hướng Lãnh Kiên hỏi.

Vẻ mặt Lãnh Kiên không dễ coi thế nào cả, tới bên người Lãnh Mâu, thấp giọng nói:

- Diêm Thiết hắn nói, một danh ngạch, đổi lấy một vị tiểu thư đích hệ của Lãnh gia ta.

- Càn rỡ.&

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.