Thái Sơ

Chương 174: Chương 174: Chỉ Cầu Thọ Nguyên Phi Thăng Tiên (1)




- Đâu có dễ dàng như vậy, bí pháp giải trừ trận pháp kia chỉ có thể giải trừ Huyền Ảo trận, hơn nữa cùng với sự dịch chuyển của Thiên địa bát quái càn khôn, Huyền Ảo trận của Hộ Sơn đại trận, mỗi canh giờ bí pháp phá trận đều không giống nhau!

Bồ Hán Trung nói xong, trên mặt lộ vẻ say mê, Tần Hạo Hiên nghe xong tấm tắc khen lạ, nhập môn lâu như vậy, hắn cũng biết rằng bố trí một cái trận pháp không dễ, Hộ Sơn đại trận của Thái Sơ Giáo lại có sự kết hợp của ba loại trận pháp công thủ, huyền ảo, phụ trợ, điều này cần dùng bao nhiêu tâm huyết của sư tổ a! Bố trí trận pháp cũng không phải chuyện đơn giản như một cộng một bằng hai, muốn dung hợp ba loại trận pháp hoàn toàn khác biệt vào với nhau, không có trí tuệ thần thông thì căn bản không thể làm được!

- Ngươi chớ xem thường Phụ Trợ trận pháp, đây chính là một môn học vấn lớn! – Bồ Hán Trung lập tức lấy lại tinh thần, hắn ngừng lại một chút, tổ chức từ ngữ sau đó nói tiếp:

- Linh Hỏa trận dưới đáy đan lô, Quán Linh trận khi luyện khí,.. đều là Phụ Trợ trận pháp, giá trị áp dụng của nó cao hơn nhiều Công Thủ trận pháp và Huyền Ảo trận pháp!

- Hôm nay Phụ Trợ trận pháp mà ta dạy cho ngươi lại không phải là Linh Hỏa trận hay Quán Linh trận, mà là Triệu Hoán trận pháp. – Bồ Hán Trung từ trong ngực móc ra mấy lá bùa màu vàng, bày trên mặt đất theo quy luật nhất định, tay nắn Linh Quyết, trong miệng lẩm bẩm, cùng với hắn thúc giục linh khí trong cơ thể, phối hợp với pháp quyết và thủ thế, linh lực trên người hắn mơ hồ cùng lá bùa trên mặt đất sinh ra cảm ứng linh khí, tốc độ đọc pháp quyết của Bồ Hán Trung cũng càng lúc càng nhanh, sau ba mươi tức, linh khí trên người Bồ Hán Trung tăng lên đến đỉnh điểm, bỗng nhiên hắn giẫm mạnh lên mặt đất, mấy lá bùa màu vàng xếp trên mặt đất bỗng nhiên bùng cháy, ánh lửa hừng hực dường như muốn đốt sạch cả phiến hư không này, lộ ra một cái hắc động to bằng miệng chén.

Hắc động này vừa xuất hiện, Tần Hạo Hiên liền cảm nhận được hàn ý toát ra từ bên trong, hàn ý này vô cùng giống với áp lực độc khí trong Tuyệt Tiên Độc cốc, chỉ là không có lực sát thương mạnh như độc khí trong Tuyệt Tiên Độc cốc, nhưng dù là vậy, vẫn khiến Tần Hạo Hiên khiếp sợ liên tiếp lui về phía sau mấy bước, nhìn thấy vẻ mặt Bồ Hán Trung vô cùng trấn định, hắn mới kịp phản ứng – đây là an toàn.

- Hắc động này thông qua vết rách thời không có thể thông đến U Tuyền! – Bồ Hán Trung tỉ mỉ quan sát hắc động to bằng miệng chén, giải thích:

- U Tuyền là một Không gian thần bí xuất hiện từ thời xa xưa, vốn dĩ nó không liên quan gì tới thế giới của chúng ta, nhưng mấy ngàn năm trước, trận Tiên Ma đại chiến kia quá mức kịch liệt, đến mức khiến thời không bị rách ra một khe lớn, thường có không ít minh vật cường đại sinh sống tại U Tuyền ngẫu nhiên tìm được vết rách thời không, sẽ thông qua đó đến nơi này của chúng ta tàn sát Tu Tiên giả, bởi vì khí huyết của Tu Tiên giả đối với bọn hắn đều là thuốc bổ! Đã từng có cường giả Tiên Anh Đạo Quả cảnh bị mấy minh vật bỗng nhiên từ trên trời rơi xuống để mắt tới, cuối cùng trở thành thức ăn trong bụng mấy minh vật này.

- Vết rách thời không giữa U Tuyền giới và Nhân Gian giới, hiện nay đã trở thành một không gian đặc thù, trở thành chiến trường của Tu Tiên giả nhân loại và minh vật U Tuyền. Minh vật U Tuyền muốn thông qua nơi này tiến vào Nhân Gian giới chúng ta, mà Tu Tiên giả Nhân Gian giới chúng ta đương nhiên không thể ngồi nhìn dã tâm của bọn chúng, càng không thể để chúng nó chạy tới gây hại nhân gian, cho nên cũng không ngừng tổ chức đội quân Tu Tiên giả cường đại tiến vào không gian này quyết chiến với minh vật U Tuyền, hi vọng giành được chiến thắng, trừ bỏ vết nứt thời không này, cắt đứt hoàn toàn con đường thông từ U Tuyền tới Nhân Gian giới! – Bồ Hán Trung ho khan vài tiếng, lộ ra thần sắc tiếc nuối không thể tiêu diệt tà ma ngoại đạo, nói:

- Trong không gian này có vô số chiến trường lớn nhỏ, chiến đấu nơi này cũng vô cùng hung tàn, đáng tiếc tu vi của ta quá thấp, không có cơ hội cống hiến cho Tu Tiên giới...

Tần Hạo Hiên cảm giác được tâm trạng của Bồ Hán Trung đây luôn sa sút, thường xuyên lộ ra dáng vẻ thiếu chí khí, đang chuẩn bị an ủi vài câu, Bồ Hán Trung đã mau chóng lấy lại tinh thần, nghiêm mặt nói:

- Trên con đường tu tiên sau này của ngươi, ngươi có thể sẽ gặp phải tà ma ngoại đạo không đội trời chung, cũng có thể là gặp phải minh vật cường đại đột nhiên từ trên trời giáng xuống, cho nên việc tích lũy kinh nghiệm chiến đấu là rất quan trọng! Bây giờ ta triệu hoán một vài minh hồn cấp thấp để ngươi rèn luyện một chút!

Nói xong, Bồ Hán Trung chỉ vào một đám hắc vụ chui ra từ trong hắc động, nói:

- Thứ này chính là minh hồn, là sinh vật cấp thấp nhất trong U Tuyền, bởi vì thực lực quá yếu, cho nên hiện giờ nó vẫn chỉ là hồn thể chỉ biết tàn sát sinh vật, đợi đến khi nó cắn nuốt một số lượng sinh vật nhất định hoặc cắn nuốt những minh hồn khác, khi đó nó sẽ sinh ra linh trí, hình thành thân thể! Đừng xem thường nó, lực công kích của nó rất mạnh, bởi vì nó không có linh hồn, cho nên ngươi dùng công kích cơ thể sẽ không đả thương được nó, ngươi nhìn đây!

Bồ Hán Trung ngưng tụ linh lực ở trên tay mình, tạo thành dáng vẻ một thanh đao:

- Đây là Thủ Đao thuật cấp thấp nhất, tụ tập linh khí trên tay, có thể khiến cho tay mình trở nên sắc bén như đao, từ sau khi ngươi cắm rễ nảy mầm thì đã không còn là người phàm, sau khi ngươi ngưng tụ linh lực cũng có thể làm được như ta! Hiện giờ những võ công tầm thường của nhân gian đã không phải đối thủ của ngươi.

Vừa vận dụng linh lực, Bồ Hán Trung liền ho khan, Tần Hạo Hiên đang muốn quan tâm hỏi một câu, Bồ Hán Trung nhíu mày, nghiêm túc nói:

- Bệnh cũ, không có gì! Ngươi cẩn thận nhìn cho kỹ!

Sau khi Tần Hạo Hiên tập trung tinh thần, Bồ Hán Trung nhanh chóng tới gần đám hắc vụ không có thực thể.

Đám hắc vụ kia cảm nhận được có sinh vật tiếp cận, bản mạng tinh nguyên của sinh vật khiến nó thèm chảy nước miếng, hắc vụ lóe lên, sau đó cũng đồng thời nhào về phía Bồ Hán Trung, Bồ Hán Trung giơ cánh tay phải phủ kín linh khí, thủ đao cắt qua, đám hắc vụ kia bị hắn cắt mất một miếng nhỏ, mà phần bị cắt đó lập tức tiêu tán trong không khí, mà đám hắc vụ còn lại cũng không biết đau không sợ chết nhào lên.

Bồ Hán Trung lui ra phía sau, liên tục vung thủ đao, chẳng mấy chốc liền cắt đám hắc vụ này chỉ còn lại một cục thịt màu đen bằng nắm đấm.

Bồ Hán Trung ngẩn người, ngạc nhiên nói:

- Minh hồn này xem ra cắn nuốt không ít đồng loại, bắt đầu bước đầu hình thành thực thể!

Cục thịt màu đen bằng nắm đấm kia mặc dù chưa có linh trí, nhưng khi đối mặt với Bồ Hán Trung nhiều lần đả thương nó cũng theo bản năng sợ hãi, xoay người muốn trở về hắc động phía sau, nhưng Bồ Hán Trung đã sớm nhìn ra ý đồ của nó sao có thể để nó có cơ hội bỏ trốn, thân thể hơi nghiêng về phía trước, thủ đao nhanh như tia chớp chém ra, cắm mạnh vào trên người nó, cục thịt màu đen kia bị giết tại chỗ, sau đó hóa thành chất lỏng màu đen tanh hôi.

Bồ Hán Trung lại lấy từ trong ngực ra một lá bùa màu vàng, cầm trên tay khẽ vung, dùng linh khí đốt lên sau đó ném vào đống chất lỏng màu đen, đám lửa có chút linh khí vừa gặp chất lỏng màu đen tanh hôi này, nháy mắt đã đốt sạch sẽ, sau khi minh hồn này chết đi, hắc động đi thông U Tuyền trên không trung kia cũng biến mất.

- Chỉ xem mà không luyện cũng vô ích! – Bồ Hán Trung lại lấy ra mấy lá bùa màu vàng giao cho Tần Hạo Hiên, nói:

- Ngươi hãy làm theo ta cũng bày ra một cái triệu hoán trận minh hồn, triệu hồi một minh hồn ra để chiến đấu, tăng kinh nghiệm chiến đấu thực tế!

Tần Hạo Hiên dựa theo phương vị Bồ Hán Trung đặt lá bùa để đặt, đọc pháp quyết nắn thủ thế, thấy Bồ Hán Trung triệu hoán thuận lợi như vậy, dường như một chuyện rất đơn giản, nhưng đến trên tay Tần Hạo Hiên vừa mới học lại không hề dễ dàng, chỉ cần một trong ba thứ thủ thế, pháp quyết và điều động linh khí phối hợp không tốt, đều không thể điều khiển trận pháp.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.