Thái Sơ

Chương 178: Chương 178: Danh Tiếng Đồn Xa, Mọi Người Tới Thăm (1)




Tần Hạo Hiên nghe sư huynh nói như vậy, trong lòng bùng lên ngọn lửa hào khí:

- Sư huynh, ta cũng muốn góp một phần sức lực, không chỉ là vì sư tôn, cũng là vì Tự Nhiên đường chúng ta!

Bồ Hán Trung kiên quyết lắc đầu cự tuyệt, nói:

- Ngươi bây giờ còn chưa nảy mầm, sau khi nảy mầm còn rất nhiêu chỗ cần chi tiêu, hơn nữa ngươi còn phải mua Hộ Mạch Tán, còn phải luyện chế Hành Khí Đan, ốc còn không mang nổi mình ốc! Khụ khụ...

- Chỉ cần ngươi chăm chỉ tu luyện, làm rạng danh Tự Nhiên đường chúng ta, khiến sư tôn vui vẻ một chút, nếu như lão nhân gia vui vẻ, biết đâu lại có thể đột phá đến Tiên Thụ cảnh cũng không chừng! Mấy sư huynh đệ chúng ta không có tiền đồ, khiến sư tôn phải bận lòng... Khụ khụ... – Bồ Hán Trung vẻ mặt tự trách, thần sắc càng thêm buồn bực, ho khan cũng càng dữ dội:

- Thọ nguyên của sư tôn còn có hai ba năm, nếu như ngươi thật sự muốn dốc sức vì sư tôn, phải cố gắng nâng cao tu vi của mình, khi rảnh rỗi cố gắng phụ trợ Từ Vũ tu luyện, để nàng mau chóng tăng thực lực lên, nếu như thực lực của nàng có thể tăng mạnh, sau này biết đâu có thể giúp được sư tôn! Sư đệ, ngươi nhất định phải nhớ kỹ, cố gắng tăng tu vi của mình, mau chóng đột phá cảnh giới, như vậy mới có thể thu được nhiều thọ nguyên hơn nữa, thọ nguyên là cái gốc của Tu Tiên giả!

Nghe Bồ Hán Trung ho khan đến rách gan rách phổi, Tần Hạo Hiên biết không thể tiếp tục dây dưa về vấn đề này, trong lòng âm thầm cảm thán, sinh lão bệnh tử thiên địa vô tình, Tu Tiên giả mặc dù sống lâu hơn phàm nhân một chút, nhưng cũng phải đoạt mệnh với trời, nếu như không thể đoạt được, cuối cùng cũng chỉ có một con đường chết!

Khi Bồ Hán Trung vừa bảo với Tần Hạo Hiên phụ trợ Từ Vũ tu luyện, Từ Vũ liền đến gõ cửa.

Từ Vũ bước vào phòng, nàng nhạy cảm phát hiện ra bầu không khí hôm nay có chút khác thường, trên mặt Bồ Hán Trung còn đọng lại nước mắt chưa lau sạch, mà Tần Hạo Hiên cũng mang vẻ mặt nghiêm túc, cũng không có dáng vẻ thoải mái nhẹ nhàng trước đây.

- Hạo Hiên ca ca, không quấy rầy đến các ngươi chứ? – Từ Vũ chuẩn bị quay ra ngoài, nhưng nghĩ lại lúc này lại quay ra cũng không lễ phép, đành phải kiên trì lưu lại.

- Không, không quấy rầy! – Tần Hạo Hiên đang nghĩ xem nên đổi chủ đề như thế nào để thoát khỏi bầu không khí nặng nề, Từ Vũ tới thật đúng lúc, hắn lấy từ trong ngực ra năm túi Hành Khí Tán đưa cho nàng, nói:

- Ngươi cầm mấy túi Hành Khí Tán này đưa cho Chưởng giáo xem, cũng coi như giao nộp đi. Thời gian sau này ta phải nhanh chóng mọc lá, như vậy mới có thể luyện chế Hành Khí Đan!

Từ Vũ nhận lấy năm túi Hành Khí Tán, cười ngọt ngào nói:

- Hạo Hiên ca ca cố lên, ta sẽ thay ngươi đi tìm Chưởng giáo nhận điểm vinh dự!

Nhìn Từ Vũ trước mặt mình ngày càng xinh xắn, thỉnh thoảng còn đùa giỡn làm nũng, Tần Hạo Hiên cưng chiều xoa đầu nàng, nói:

- Mau đi đi, nhớ mang nhiều phần thưởng về đây!

- Được! - Từ Vũ lè lưỡi, rời đi nhanh như chớp.

Sự xuất hiện của Từ Vũ đã quét sạch bầu không khí vốn có chút đè nén, Bồ Hán Trung miễn cưỡng lấy lại tinh thần từ trong chán nản, bảo Tần Hạo Hiên bày triệu hoán trận, tiếp tục triệu hoán minh hồn U Tuyền tăng kinh nghiệm thực chiến, một bên chiến đấu một bên dạy hắn một vài chiến kỹ cùng linh pháp.

Thế giới của Tu Tiên giả, không có hòa bình, chỉ có chiến đấu! Trong nội bộ Thái Sơ còn coi như bình ổn, nhưng bên ngoài thì sao? Phía trên Thái Sơn thế nhưng còn có Vạn Tái đại giáo đè ép, nghe nói bao nhiêu năm một lần đều phải tiến cống một lần, đây là quy củ của Tu Tiên giới! Nhưng... trên dưới toàn bộ Thái Sơ không ai muốn tiến cống cho Vạn Tái Đại Giáo, chính mình còn không đủ dùng nữa là?

Bồ sư huynh cũng từng nói rất nhiều lần, Hoàng Long chưởng giáo mưu lược, tất nhiên không cam chịu đứng dưới Vạn Tái đại giáo, sau này chắc chắn sẽ có cuộc đại chiến, muốn sống sót trong tương lai, bất kể là tu vi cảnh giới, chiến kỹ Linh Pháp hay kinh nghiệm thực chiến đều không thể thiếu.

Sau khi triệu hồi minh hồn, Tần Hạo Hiên cũng tận lực rèn luyện kinh nghiệm thực chiến của mình, trừ phi đến thời khắc mấu chốt, nếu không hắn tận lực không sử dụng đến thần thức để giết những minh hồn này, bởi vì linh hồn của đám minh hồn này quá yếu, nếu như liên tục sử dụng thần thức, vậy không thể đạt được mục tiêu tăng cường kinh nghiệm thực chiến.

Bồ Hán Trung lúc mới bắt đầu còn chuẩn bị trợ giúp Tần Hạo Hiên bất cứ lúc nào, nhưng hắn phát hiện mỗi khi Tần Hạo Hiên gặp phải tình huống nguy hiểm không thể nghịch chuyển, minh hồn kia sẽ đột nhiên chết không rõ lí do, dần dần hắn cũng nhìn mãi thành quen.

Tần Hạo Hiên lúc đầu muốn đối phó minh hồn còn vô cùng vất vả, càng về sau không sử dụng thần thức cũng có thể giết một con minh hồn một cách nhẹ nhàng, dần dần giết một lúc hai, ba con...

Hôm nay, Tần Hạo Hiên nghênh chiến bốn con minh hồn một lúc, đồng thời tiêu diệt toàn bộ bọn chúng, hắn đưa tay lên lau mồ hôi, Bồ Hán Trung mấy ngày nay nhìn thấy hắn tiến bộ thần tốc đã khiếp sợ đến chết lặng, hắn biết sư đệ trước mắt này là đệ tử loại yếu, nhưng nếu ai đó thật sự coi hắn là loại yếu, vậy thì vô cùng sai lầm.

Hắn biết trên người Tần Hạo Hiên khẳng định có bí mật, cũng rất tò mò rốt cục là bí mật như thế nào có thể khiến cho một đệ tử loại yếu trở nên xuất sắc như vậy, nhưng hắn cũng không hỏi ra miệng, bởi vì hắn biết, nếu như Tần Hạo Hiên cảm thấy có thể nói cho hắn biết, vậy nhất định sẽ nói cho hắn biết!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.