Thái Sơ

Chương 28: Chương 28: Hừng đông tiên lộ khấu tiên môn (2)




Không muốn đói bụng chỉ có hai phương pháp, đầu tiên là luyện một loại đan dược sơ cấp nhất tên Tiên Nguyên đan, tựa như màn thầu mà phàm phu tục tử ăn hàng ngày, Tiên Nguyên đan là lương thực bình thường của đám tu tiên giả.

Thứ hai là gieo trồng linh dược, sau khi giao nộp cho môn phái một phần quy định, còn lại có thể tìm đệ tử biết luyện đan đổi Tiên Nguyên đan dằn bụng.

Sau khi môn phái đoạn tuyệt cung ứng lương thực, chẳng những phải tự cung tự cấp, còn phải giao nộp công hiến tông môn.

Bất luận là đệ tử luyện đan, hay gieo trồng linh dược, mỗi tháng đều phải giao nộp công hiến tông môn cố định, ở đầu tháng môn phái sẽ tính toán số lượng thu hoạch đại khái, sau đó dựa theo số lượng thu hoạch nộp lên bảy thành, nếu như gặp phải thiên tai nhân họa thu hoạch không đủ, dù bán đi quần cộc cũng phải gom góp giao đủ, nếu không sẽ gặp phải nguy hiểm trục xuất tông môn.

Đọc đến đây, Tần Hạo Hiên âm thầm cảm thán... thật là hắc tâm!

Tân tân khổ khổ làm việc một tháng, có bảy thành thu nhập phải giao nộp lên môn phái, còn lại ba thành mới là lương thực cùng tài sản của mình, nộp lên không đủ còn có khả năng bị trục xuất tông môn, cái này không phải bọn lưu manh thu phí bảo hộ sao?

Tần Hạo Hiên bỗng nhiên nghĩ đến một vấn đề, Đại Vị Vương như mình, ba thành thu hoạch kia đủ mình ăn không?

Từ khi tu tiên, nhất là tu luyện Đạo Tâm Chủng Ma Đại Pháp, sức ăn của mình lập tức tăng nhiều, vừa rồi lượng cơm gần mười người ăn, bị hắn dễ dàng quét sạch, hiện tại giống như thùng cơm di động, sau này tiếp tục tu luyện Đạo Tâm Chủng Ma Đại Pháp, tu vi tinh thâm còn phải nói nữa sao?

Tần Hạo Hiên tìm được kỳ trân dị bảo dễ như trở bàn tay, bắt đầu vì ba đấu gạo mà sầu muộn rồi, vốn nghĩ leo lên đại tông môn như Thái Sơ giáo, chẳng những người trong nhà có thể áo cơm không lo, mình cũng không cần vì ấm no mà sầu muộn, không nghĩ tới dĩ nhiên là loại tình huống này.

Trong bút ký ghi lại, Thái Sơ giáo chỉ có nhân vật trưởng lão trở lên mới không cần tự mình gieo trồng linh dược cùng giao nạp công hiến tông môn, những người khác cho dù là đệ tử tử chủng tương lai tiềm lực vô hạn cũng không thể ngoại lệ!

Nhìn đến đây, tâm tình của Tần Hạo Hiên mới thoáng dễ chịu chút ít.

Ngẫm lại cũng phải, các loại tốn hao để duy trì tông môn vận chuyển, cùng với các tồn tại trên trưởng lão hằng ngày tu luyện chi tiêu, những chi tiêu này là đến từ công hiến tông môn rồi.

Trong bút ký ghi chép, lại để cho Tần Hạo Hiên đối với Tu Tiên Giới có một hiểu rõ càng sâu.

Tất cả đệ tử mới nhập môn bắt đầu đều là đệ tử bình thường, công hiến tông môn đạt tới trình độ nhất định, có thể lên cấp thành đệ tử hôi bào, đệ tử hôi bào có thể giao nộp ít hơn đệ tử bình thường một thành cống hiến!

Mà trở thành đệ tử hôi bào, ngoại trừ công hiến tông môn đạt tới hạn mức, còn có một cách là thực lực bản thân đến Tiên Miêu cảnh Thập diệp, là được lên cấp.

Trên đệ tử hôi bào lại có hạt bào, thanh bào, tranh bào, xích bào, kim bào, tử bào, mỗi lần tăng một cấp độ, sẽ giảm giao nạp một thành thu hoạch.

Xem hết đoạn bút ký này, một Kim Tự Tháp cấp bậc sâm nghiêm hiện ra ở trong đầu Tần Hạo Hiên, càng khích lệ hắn cố gắng tu luyện!

Các trưởng lão của Thái Sơ giáo, đều là từ trong sưu cao thuế nặng nấu ra, bọn hắn có thể, dựa vào cái gì ta không thể?

Nếu như không quyết chí tự cường, đừng nói trong tương lai sẽ bị Trương Cuồng trả thù, cho dù kéo dài hơi tàn, ngay cả cơm cũng ăn không đủ no còn có ý gì?

Tiếp tục đọc bút ký, Tần Hạo Hiên phát hiện, ngoại trừ gieo trồng linh dược cùng luyện chế đan dược là hai môn bắt buộc ra, còn có một môn cực kỳ trọng yếu, chính là học tập chế tác linh phù.

Linh phù cũng không phải lá bùa đạo cụ của những thầy cúng giả thần giả quỷ ở tục giới, mà là ngọc giản hàng thật giá thật, người chế tác dùng một loại thủ pháp đặc thù, khắc linh lực của mình lên ngọc giản, linh phù chia làm công thủ cùng phụ trợ.

Đối với Tu Tiên giả mà nói, chế tác linh phù là kỹ năng cực kỳ trọng yếu, dù lão tổ tông thực lực cảnh giới cực kỳ cao thâm cũng không dám cam đoan trong tương lai không gặp được đối thủ mạnh mẽ hay nguy hiểm, vì tự cứu, đều sẽ điêu khắc tốt linh phù phòng hờ.

Phương pháp chế tác loại linh phù công thủ, Tần Hạo Hiên chỉ nhìn lướt qua, ánh mắt cuối cùng rơi vào loại linh phù phụ trợ.

Loại linh phù phụ trợ nhiều lắm, có tất cả diệu dụng, ví dụ như Thần Hành Phù có thể để một người bình thường ngày đi nghìn dặm, Độn Địa phù có thể trốn vào lòng đất, quả thực là thiết yếu để chạy trốn!

Mà để cho Tần Hạo Hiên cảm thấy hứng thú nhất, là một loại linh phù tên Tụ Linh Phù.

Tụ Linh Phù là loại trụ cột nhất trong linh phù phụ trợ, nhưng khắc chế không đơn giản, công dụng của nó là có thể để cho thiên địa linh khí trong phạm vi nhất định trở nên nồng đậm, đương nhiên loại nồng đậm này đối với linh khí cần thiết cho tu luyện là cực kỳ mỏng manh, cho nên mọi người dùng nó ở trên gieo trồng linh dược và ngũ cốc, có thể xúc tiến sản lượng vật gieo trồng, hơn nữa dược tính sẽ càng tốt.

Cái này là đồ tốt nha!

Nếu như có thể làm ra mấy khối Tụ Linh Phù, có lẽ vấn đề lương thực sẽ không cần buồn nữa, bất quá nhìn bút ký ghi lại, điêu khắc linh phù cũng không phải một môn đơn giản, cần hiểu rất nhiều tri thức phù văn, học vấn trong đó không thua luyện đan chút nào.

Khép lại bút ký, Tần Hạo Hiên âm thầm thở dài một tiếng, tu tiên thật không đơn giản!

Vốn cho rằng chỉ là ngồi xuống tu luyện tích lũy linh lực đột phá cảnh giới, hiện tại xem ra, tu tiên quả thực là một môn học vấn bác đại tinh thâm, dùng cấp độ hiện tại của hắn, tiếp xúc bất quá là da lông của tu tiên mà thôi.

Khăn che mặt thần bí của tu tiên, rốt cục vạch trần một góc cho Tần Hạo Hiên, loại kiến thức nửa vời này khơi gợi lên lòng hiếu kỳ của hắn, nhất là chế độ tấn chức, càng khơi dậy tính cách không chịu thua của hắn!

Tần Hạo Hiên vuốt vuốt con mắt, quyết tâm phải nhanh chóng tấn chức thành đệ tử tử bào, hắn lại mở ra vài cuốn sách khác mà Từ Vũ đưa tới nhìn xem.

Những cái này đều là sách của đệ tử mới sơ huấn, nội dung bên trong rất nông cạn, phần lớn là tiền bối tông môn lần đầu tu tiên gặp phải vài vấn đề khó giải quyết biên soạn tổng kết ra, in thành sách nhắc nhở các đệ tử mới, chẳng những có thể tránh đi đường quanh co, còn có thể tránh đi vào tử lộ.

Trên đường tu tiên nguy hiểm trùng trùng điệp điệp, hàng năm đệ tử chết ở trong khi tu luyện cũng không ít.

Trong đó có một án lệ, để Tần Hạo Hiên bị dọa ra mồ hôi lạnh.

Bên trong ghi chép một đệ tử Tiên Miêu cảnh, sau khi đạt được một gốc Chu Quả, tham công liều lĩnh, không có luyện thành đan dược trung hoà dược tính, một ngụm nuốt luôn Chu Quả, bị dược tính cuồng bạo tạc thể chết tươi!

Nhìn lời bình của người biên soạn, Tần Hạo Hiên bị dọa ra mồ hôi lạnh, thầm nói may mắn!

Hắn thế mới biết Vu tu có thể trực tiếp nuốt linh dược, sau đó chịu đựng trùng kích, thẳng đến hấp thu tất cả dược lực vào lục phủ ngũ tạng và kinh mạch!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.