Thái Sơ

Chương 192: Chương 192: Hưng sư vấn tội thần uy áp (1)




- Ta và Lý Tĩnh ở chung với nhau được 14 năm, nhìn hắn là người nhiệt tình nhưng thực tế cực kì máu lạnh, trừ bản thân ra, cho dù là cha mẹ ruột của mình tuyệt đối cũng không thật sự quan tâm. Nhưng ngày hôm nay hắn quan tâm tới Tiểu Kim như vậy, chuyện này không được bình thường. Những đám đệ tử của Tứ Đại đường quan tâm tới Tiểu Kim, đó là bọn họ và ngươi có sự qua lại lui tới. Tiểu Kim canh tác giúp bọn họ có thể tiết kiệm rất nhiều chi phí nhân lực, khiến cho bọn họ có thể rút nhiều người đi luyện đan chế phù hơn. Nếu như Tiểu Kim ngộ hại, tiến độ tu tiên của bọn họ sẽ trở nên chậm lại, thế nhưng Lý Tĩnh vừa không có thuê con khỉ của ngươi, thậm chí cực kỳ xa cách với con khỉ của ngươi, cho dù bị độc chết cũng không có liên quan gì tới hắn, nhưng hắn dựa vào cái gì mà quan tâm đến như vậy?

Mộ Dung Siêu dừng một chút, lại nói:

- Ta nói một chuyện cho các ngươi biết, mỗi một đời Tường Long hoàng thất đều phái một hoàng tử tiến giáo, mục đích là hy vọng vị hoàng tử này có thể tu tiên chứng đạo, trở thành vô thượng chưởng giáo, từ đó Tường Long quốc mới ổn định và hoà bình lâu dài, lưu truyền muôn đời. Tại thế hệ Lý Tĩnh này, vốn có hai vị thí sinh là hoàng tử, tuy rằng chưa từng khảo nghiệm tiên chủng, nhưng thiên tư cũng thông tuệ, bất kỳ chuyện gì cũng đều thông một chút. Trọng yếu hơn là người đó vô tâm với ngôi vị hoàng đế, còn Lý Tĩnh thì lại cạnh tranh ngôi vị hoàng đế thất bại, mới nghĩ tới đường tu tiên xem ra rất khó này. . .

Mộ Dung Siêu dừng một chút rồi tiếp:

- Kết quả là Lý Tĩnh đã mua được thủ hạ bên cạnh vị hoàng tử kia, đổi thuốc bổ thành độc dược mạn tính, chờ cho đến lúc tuyển chọn đệ tử, người đó đã nằm liệt giường không dậy nổi, dĩ nhiên Lý Tĩnh liền được chọn. Dĩ nhiên, nếu hắn biết mình là tử chủng, chỉ sợ sẽ không hại người như vậy, sẽ lo trăm phương ngàn kế đề phòng bị người hại.

Mộ Dung Siêu dứt lời, nhìn vẻ mặt của Từ Vũ vẫn chưa hết nghi ngờ, thầm nghĩ tâm địa của Từ Vũ thực ra rất thiện lương, tiếp tục như thế sẽ chịu thiệt thòi, vì thế hắn tiếp tục nói:

- Hắn ám toán Tiểu Kim có thể cũng liên quan đến Hành Khí tán, bởi vì hắn nhận thấy Từ sư muội có thể luyện ra Hành Khí tán tốt như vậy, nguyên nhân nhất định là Tần Hạo Hiên ở phía sau cung cấp tài nguyên trợ giúp. Mà nơi phát ra tài nguyên của Tần Hạo Hiên chính là Tiểu Kim. Hiện tại hắn không đuổi kịp Trương Cuồng, thế nhưng ngươi còn áp trên đầu hắn, khẳng định hắn sẽ không cam tâm, nhưng không thể trực tiếp đối phó với ngươi, do đó trước hết gạt bỏ người ủng hộ ngươi, khiến cho tốc độ tu luyện của ngươi chậm lại.

Nghe đến đây, trên mặt Từ Vũ mới lộ ra thần sắc bừng tỉnh đại ngộ, thầm nhớ tới nụ cười trên gương mặt đầy nhiệt tình của Lý Tĩnh ở trước mặt, càng phát giác thấy ghê tởm.

Tần Hạo Hiên thì rất tĩnh táo nói ra:

- Vậy, có biện pháp bắt được nhược điểm của Lý Tĩnh sao? Để chứng minh suy đoán của ngươi.

Mộ Dung Siêu lắc đầu, nói:

- Không có cách nào, cho dù chộp được người hạ độc, cho dù người đó cung khai ra Lý Tĩnh chỉ điểm ở phía sau màn, nhưng Lý Tĩnh là Vô Thượng Tử Chủng, hắn không thừa nhận chúng ta cũng không làm gì được.

Tần Hạo Hiên trầm mặc im lặng, lời Mộ Dung Siêu nói đả động tới hắn, chỉ là không có chứng cớ. Hắn cũng không muốn bởi vì Mộ Dung Siêu mà oan uổng Lý Tĩnh, trong lòng thầm nghĩ tra tìm như thế nào.

Lúc này Bồ Hán Trung sau khi ho khan vài tiếng đã nói với Tần Hạo Hiên:

- Hiện tại ngươi đã công khai đắc tội với tử chủng Trương Cuồng và hôi chủng Trương Dương này. Hai người bọn họ đều không phải là thứ đèn cạn dầu, cũng không cần tùy tiện đắc tội với Lý Tĩnh. Dù sao chúng ta không nắm được thóp của hắn, đi tìm hắn cũng sẽ đuối lý mà thôi. Nếu như dồn hắn đến bên Trương Cuồng, sau này áp lực của ngươi sẽ lớn hơn nhiều, sau này người tìm ngươi gây phiền toái cũng sẽ nhiều hơn. Nếu ngươi có thể khắc chế, không trở mặt bất hòa với Lý Tĩnh, chỉ ngầm phòng bị hắn một chút là được, ít nhất ngoài sáng hắn còn muốn giao hảo với Từ Vũ và ngươi, có chuyện gì cũng có thể nói giúp ngươi một câu.

Lời Bồ Hán Trung nói khiến cho Tần Hạo Hiên nhanh chóng tỉnh táo lại. Đi theo đạo suốt năm tháng này, hắn đã trải qua quá nhiều chuyện, tính nết nóng nảy cũng nội liễm hơn rất nhiều so với trước kia, gặp chuyện xử thế cũng càng chu đáo hơn. Hắn biết rõ nếu tùy tiện tìm Lý Tĩnh gây phiền toái, tuyệt đối Lý Tĩnh sẽ thề thốt phủ nhận đúng như Mộ Dung Siêu và sư huynh nói, chẳng những không thể khiến cho Lý Tĩnh phải trả giá thật lớn, hơn nữa mình và hắn sẽ hoàn toàn trở mặt nhau, dẫn tới Lý Tĩnh điên cuồng công khai trả thù, chẳng những mang đến cho mình phiền toái mà còn ảnh hưởng đến việc tu luyện của Từ Vũ.

Dĩ nhiên, điểm trọng yếu nhất rốt cuộc là chuyện này có phải do Lý Tĩnh làm hay không, vẫn phải đợi chứng thực. Nếu như không phải vậy cứ tiếp tục tìm. Còn nếu quả thật là Lý Tĩnh làm, chuyện này thật sự không thể cứ như thế mà không thôi.

- Ta xem chuyện này nên khiêm tốn thì hơn, nếu như Tiểu Kim có thể vượt qua cửa ải này, chúng ta cũng đừng nhắc lại nữa. Lý Tĩnh này thâm độc sắc bén, thủ đoạn bất tận, không phải là người lương thiện, hơn nữa lại có được quần hào quang Vô Thượng Tử Chủng, được môn phái cao tầng ký thác hy vọng rất lớn.

Mộ Dung Siêu khuyên Tần Hạo Hiên:

- Ngươi tìm ra người hạ độc đó, xuất thủ đối phó với hắn sẽ đánh rắn động cỏ, khiến cho Lý Tĩnh sẽ hoàn toàn phòng bị ngươi, sau này còn có thể sử dụng ra ám chiêu đối phó với ngươi.

Tần Hạo Hiên thu đôi mắt lại chỉ còn một khe hở, đồng tử lóe ra hàn quang:

- Vô Thượng Tử Chủng thì sao chứ? Nếu không phải hắn, ta lại tiếp tục truy tìm hung thủ. Nếu thật sự là hắn, chuyện này thật không thể để yên như vậy được. Từ nhỏ phụ thân đã giáo dục ta, người cần phải khiêm nhường mà không khiêm tốn, tâm cần phải mềm mỏng nhưng xương cốt cần phải đủ cứng. Chuyện này bất luận là ai làm, chuyện khua núi đuổi hổ này ta cần phải giải quyết trước cho xong.

Tần Hạo Hiên nói đoạn, ánh mắt rơi vào thân người Tiểu Kim, lúc này những chỗ sưng vù trên người của Tiểu Kim đã tan đi không ít, vết bầm tím cũng tiêu bớt rõ rệt. Ba người Bồ Hán Trung, Từ Vũ và Mộ Dung Siêu cũng nhìn theo ánh mắt của Tần Hạo Hiên, lúc này mới phát hiện trong khi bọn họ đang nói chuyện, không ngờ Tiểu Kim lại chuyển nguy thành an tựa như một kỳ tích vậy.

- Tần sư đệ. . .

Tuy Bồ Hán Trung không hiểu rõ tại sao Tiểu Kim có thể chuyển nguy thành an, nhưng nếu Tiểu Kim không có chuyện gì thì tảng đá lớn trong lòng hắn cũng buông xuống rồi, chuẩn bị theo cách nói của Mộ Dung Siêu, khuyên Tần Hạo Hiên bỏ qua.

Tần Hạo Hiên cố chấp lắc đầu, cắt đứt lời nói của Bồ Hán Trung:

- Sư huynh, Tu Tiên giả chúng ta giành mạng sống với trời, ngay cả trời cũng không sợ, hà cớ gì lại sợ hãi một số yêu ma quỷ quái ngầm sử dụng kế mưu hãm hại, chẳng phải là lẫn lộn đầu đuôi, làm trái bổn ý của tu tiên? Sư đệ sẽ không đi tìm Lý Tĩnh, bởi vì đệ không hề có chứng cớ, cũng không biết có phải là hắn làm hay không. Nhưng trước mắt đệ phải tìm hung thủ hạ độc.

Bồ Hán Trung ngạc nhiên nhìn Tần Hạo Hiên, sau đó nở nụ cười hiền lành, vỗ vỗ vào vai của Tần Hạo Hiên nhằm khích lệ, hắn biết vị sư đệ này ngày thường rất tôn kính mình, đối đãi như người thân, nếu không vì tức giận đến mức khó có thể che giấu thì sẽ không cắt ngang lời của mình. Nếu sư đệ phải hành động, làm sư huynh đệ đương nhiên nên ủng hộ một chút.

Từ Vũ nhìn ánh mắt Tần Hạo Hiên lập lòe lòng kiên định và quyết đoán, vì thế lên tiếng ủng hộ:

- Hạo hiên ca ca, ca ca nói rất đúng, bất kể như thế nào muội đều kiên định đứng về phía ca ca.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.