Thái Sơ

Chương 168: Chương 168: Người Đời Đều Hướng Lên Cao (1)




- Đều nói Hứa sư Huynh của Cổ Vân đường giàu có, hào sảng hào phóng, quả nhiên danh bất hư truyền a! – Thường Kế Tử thầm than một câu, nụ cười trên mặt đã có chút gượng ép, trong lòng nhanh chóng tính xem trước mắt có thể điều động bao nhiêu tiền tài, mặc dù hắn tuyệt đối có thể lấy ra 1250 lượng linh thạch hạ tam phẩm, nhưng mà ba mươi lượng linh thạch hạ tam phẩm, cũng là lợi nhuận vất vả luyện đan nửa tháng mới có được, hắn suy nghĩ một chút, thấy Hứa Xán chuẩn bị móc linh thạch ra trả, vội vàng hô lên:

- Ta thêm mười lượng linh thạch hạ tam phẩm!

So sánh với Hứa Xán, Thường Kế Tử lại có vẻ hẹp hòi hơn rất nhiều, Hứa Xán mỗi lần thêm hai mươi ba mươi viên linh thạch, mà Thường Kế Tử mỗi lần thêm mười viên còn phải cân nhắc thật lâu, biểu hiện của hắn lập tức khiến đám người vây xem nhỏ giọng cười nhạo, những người vây xem này mặc dù bản thân mình không bỏ ra nổi mười viên linh thạch, nhưng là bọn họ chỉ sợ thiên hạ không loạn thôi!

Thường Kế Tử cảm nhận được mọi người cười nhạo, ánh mắt lạnh lẽo quét qua một lượt, tất cả mọi người cảm nhận được ánh mắt như muốn giết người của hắn, lập tức căng thẳng, sợ lộ ra vẻ ung dung, khiến Thường Kế Tử tưởng rằng mình đang giễu cợt hắn, vậy thì xong đời! Thường Kế Tử dù có hẹp hòi, cũng không phải người mà mình có thể chọc vào!

- Lại thêm năm mươi lượng linh thạch hạ tam phẩm! – Ánh mắt Hứa Xán mang theo vài phần khinh thường liếc nhìn Thường Kế Tử, trong lòng thầm nghĩ, người Bích Trúc đường thật là hẹp hòi, chỉ có chút bản lĩnh như vậy cũng dám giành đồ với mình? Quả là không biết tự lượng sức mình.

Một câu bâng quơ của Hứa Xán làm cho giá cả lên đến một ngàn ba trăm lượng linh thạch hạ tam phẩm, khiến những người vây xem lần nữa sợ hãi thán phục, mấy túi Hành Khí Tán này thật đúng là bảo bối quý giá!

Sắc mặt hai người Tần Hạo Hiên và Từ Vũ thong dong bình tĩnh, dường như giá cả một ngàn ba trăm lượng linh thạch hạ tam phẩm cũng không thể khiến bọn hắn động tâm, La Kim Hoa đứng sau lưng bọn họ rất muốn đi lên nhắc nhở Từ Vũ một câu, để cho nàng thấy được liền dừng lại, nhưng nhìn thấy Thường Kế Tử dường như còn muốn tăng giá, nàng cũng ngậm miệng lại, có thể bán mà không bán, không phải ngốc thì là gì?

Sau khi Hứa Xán báo giá, Thường Kế Tử ngồi xổm xuống cầm lấy một túi Hành Khí Tán ngửi ngửi, hắn đã từng gặp rất nhiều linh dược nhưng khi ngửi được mùi thuốc của túi Hành Khí Tán này, lập tức sắc mặt khiếp sợ, bằng kinh nghiệm phân biệt, luyện dược nhiều năm như vậy của hắn, vậy mà không biết trong túi Hành Khí Tán này rốt cục có những linh dược gì, thế là hắn không chút do dự nói:

- Ta thêm một trăm lượng linh thạch hạ tam phẩm!

- Thường sư huynh thật khí phách! – Sau khi Thường Kế Tử tăng giá lần nữa, đôi chân Hứa Xán cũng không khỏi run rẩy một chút, một ngàn bốn trăm lượng linh thạch hạ tam phẩm đó, Thường Kế Tử điên rồi sao? Cho dù là Bích Trúc đường các ngươi là luyện đan, nhưng cũng không cần phá của đến mức này chứ? Có điều bây giờ Hứa Xán cũng đành đâm lao phải theo lao, bởi vì một khi hắn lùi bước không tăng giá, không biết người khác sẽ trào phúng sau lưng hắn như thế nào! Nếu như truyền đến tai sư tôn Cổ Vân Tử, để hắn biết vào thời khắc mấu chốt mình lại sợ, cảm thấy làm mất mặt Cổ Vân đường, sau này không chiếu cố không chào đón mình nữa thì phải làm sao?

Vào lúc hắn đang do dự có nên tăng giá nữa hay không, một tiểu đệ vẫn luôn đi theo bên cạnh hắn dường như nghĩ đến ý tưởng gì hay, đôi mắt sáng lên, thay bằng nụ cười nịnh nọt nói với Hứa Xán và Thường Kế Tử:

- Hứa sư Huynh, Thường sư huynh, hai người các ngươi cũng là bạn bè nhiều năm, sao phải vì tăng giá mấy túi Hành Khí Tán này mà làm tổn thương hòa khí? Hơn nữa hai người các ngươi nâng giá cao đến mức hai bên đều tổn thất, cuối cùng lại để cho mấy người kia được lợi, tội gì phải vậy cơ chứ?

Hứa Xán và Thường Kế Tử nghe xong cũng thấy có lý, tuy rằng hai người bọn họ đều rất chú trọng đến phong độ, nhưng cho dù có chú trọng phong độ đến đâu cũng không thể không để ý đến lợi ích thực tế, hai người bọn họ đều là dáng vẻ nhất định phải có được, nếu cứ tiếp tục như vậy khẳng định cũng sẽ tiếp tục tăng giá, đến lúc đó vừa mất tiền vừa mất lòng, sau này còn hận thù lẫn nhau, cuối cùng người được lợi lại là hai tân đệ tử mới nhập môn.

- Vậy ngươi có cách hay gì? – Thường Kế Tử cũng đã nghĩ thông các vấn đề trong đó, nhớ tới giá cả bị mình tăng lên hai trăm viên linh thạch, không khỏi cảm thấy đau lòng, thật sự là không biết mua hay không mua.

Tên tiểu đệ tên là Nghiêm Đông kia của Hứa Xán cười cười, nói:

- Hiện giờ chỉ còn hai vị sư huynh mua Hành Khí Tán, chi bằng các ngươi thương lượng một chút, đem giá cả hiện giờ ép về giá hai trăm lượng linh thạch hạ tam phẩm một túi lúc trước, sau đó lại kiếm tiền mua, mỗi người ba túi chẳng phải là xong việc hay sao?

Thường Kế Tử và Hứa Xán nghe xong cũng thấy đúng, mấy túi Hành Khí Tán này mặc dù tốt, nhưng đối phương đều vô cùng muốn, muốn một người độc chiếm rõ ràng là không được, mà hai bên cứ nâng giá sẽ làm tổn thương hòa khí giữa sư huynh đệ, sau này nhìn mặt nhau thế nào? Huống chi tại nơi ngươi lừa ta gạt như Thái Sơ giáo, thêm một người bạn dù sao cũng hơn là thêm một kẻ địch, cho dù không thể trở thành bạn cũng không nên đối địch khắp nơi! Hơn nữa ép giá xuống, mình cũng tiết kiệm được linh thạch, dù sao hai trăm viên linh thạch đối với bất cứ ai đều không phải một con số nhỏ.

Bọn họ nói chuyện cũng không che giấu, cho nên không chỉ những người vây xem nghe được, Tần Hạo Hiên và Từ Vũ cũng nghe thấy, hai người trao đổi ánh mắt, đều thấy được vẻ bất mãn trong mắt đối phương, khó khăn lắm giá cả mới tăng lên một ngàn bốn trăm lượng linh thạch hạ tam phẩm, bị tên này nhảy ra nói như vậy, liền sắp mất đi hai trăm lượng linh thạch hạ tam phẩm, bọn họ đương nhiên là không vui rồi.

Nghiêm Đông thấy Hứa Xán và Thường Kế Tử đều không có dị nghị, thế là cáo mượn oai hùm đi đến trước gian hàng của Tần Hạo Hiên, nói:

- Vị sư đệ này, làm ăn phải coi trọng công bằng và hợp lý, Nhất Tuyến Thiên là do tổ tiên của Thái Sơ giáo chúng ta mở ra nhằm đáp ứng nhu cầu của các hậu bối đệ tử, ý của hắn là hi vọng các sư huynh đệ chúng ta giao dịch công bằng, theo như nhu cầu, dựa vào điều này để tăng cường thực lực chỉnh thể của Thái Sơ giáo chúng ta! Ta xem bộ dạng của ngươi hẳn là tân đệ tử nhập môn năm nay đúng không? Muốn làm người làm ăn công bằng, đối mặt với việc khách hàng chủ động tăng giá cũng không thể động lòng, ta niệm tình ngươi không hiểu quy củ, cho nên cũng không bẩm báo với trưởng bối tông môn truy cứu trách nhiệm của ngươi, bây giờ Hứa Xán sư huynh và Thường Kế Tử sư huynh đều bỏ ra sáu trăm linh thạch hạ tam phẩm mua sáu túi Hành Khí Tán này của ngươi, ngươi hẳn là không có dị nghị đi? Niệm tình ngươi là đệ tử mới tới, ta nói cho ngươi biết, một ngàn hai trăm lượng linh thạch hạ tam phẩm là một khoản rất lớn rồi, đừng có ham nhiều, tham thì thâm đó!

Lời này của Ngiêm Đông vô cùng thấm thía, dáng vẻ đau lòng ân cần dạy bảo, dường như không vì lòng riêng mà đơn thuần là suy nghĩ cho đám người Tần Hạo Hiên, hắn nói xong, lại nhìn Bồ Hán Trung một cái, thấy trên ngực Bồ Hán Trung thêu ba chữ “Tự Nhiên đường”, không khỏi cười lạnh một tiếng, vẻ mặt ăn chắc Tần Hạo Hiên.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.