- Từ sư muội, các ngươi chuẩn bị đi đâu vậy? – La Kim Hoa tìm hết một vòng mới tìm được Từ Vũ, sắc mặt có chút không vui, nhưng Từ Vũ dù sao cũng là Tử loại vô thượng, nàng cũng không dễ đắc tội, cho nên vẫn hỏi với giọng nhỏ nhẹ.
Từ Vũ muốn nói rằng đi bán Hành Khí Tán giúp Hạo Hiên ca ca, nhưng nhớ tới hắn dặn không thể nói với bất kỳ ai xuất xứ của đống Hành Khí Tán này, cho nên vẻ mặt có chút mất tự nhiên nói dối:
- Ta luyện chế được một ít Hành Khí Tán, chuẩn bị đi cùng Hạo Hiên ca ca và Bồ sư huynh tới Nhất Tuyến Thiên để bán, tiện thể xem một chút Nhất Tuyến Thiên náo nhiệt ra sao!
- Hành Khí Tán? – La Kim Hoa nhíu nhíu mày, ngạc nhiên nói:
- Ta dạy ngươi luyện chế Hành Khí Đan cơ mà!
Từ Vũ ngượng ngùng cười cười, nói:
- Ta học cùng với Hạo Hiên ca ca!
La Kim Hoa lập tức hiểu ra, nàng mặc dù khách khí với Từ Vũ, nhưng không có nghĩa là cũng phải khách khí với Tần Hạo Hiên và Bồ Hán Trung, nàng dùng ánh mắt oán giận trừng mắt Tần Hạo Hiên một cái, ngữ khí có chút tức giận nói:
- Loại đồ vật cấp thấp như Hành Khí Tán, sao có thể dạy cho Từ sư muội chứ?
Tần Hạo Hiên cười không nói gì, Bồ Hán Trung căn bản không để ý đến nàng ta, đám người của Tứ đại đường đều mang theo ngạo khí, bình thường đều không thèm để ý đến người của Tự Nhiên đường, xem thường người của Tự Nhiên đường, Bồ Hán Trung đương nhiên cũng không có hứng để ý đến La Kim Hoa.
Thấy không ai để ý đến mình, gương mặt La Kim Hoa đỏ lên, lần nữa dùng ánh mắt oán giận trừng Tần Hạo Hiên, lúc này nàng phát hiện sắc mặt Từ Vũ thay đổi, tựa hồ không quá vui vẻ, lập tức nhớ tới Tần Hạo Hiên mặc dù chỉ là một đệ tử loại yếu, nhưng lại có quan hệ vô cùng tốt với Từ Vũ, đành lập tức thu hồi ánh mắt oán giận không vui.
La Kim Hoa không muốn đi cùng bọn họ, nàng đường đường là đệ tử Bách Hoa đường, được sư tôn vô cùng coi trọng, nếu như đi cùng bọn hắn bán Hành Khí Tán, truyền ra ngoài sẽ rất mất mặt.
Nhưng ngẫm lại, Nhất Tuyến Thiên là thị trường giao dịch lớn nhất Thái Sơ giáo, nơi này cũng có tinh anh của Tứ đại đường, những người Tứ đại đường này cũng không quá vui khi thấy người Tự Nhiên đường, thường xuyên xuất hiện cảnh tượng người của Tứ đại đường châm chọc khiêu khích người của Tự Nhiên đường, người già đời như Bồ Hán Trung cũng đã quen, sẽ không gây ra phiền toái gì, nhưng mà Tần Hạo Hiên lại nổi tiếng là chúa phiền phức, trong toàn bộ Linh Điền cốc, người có quan hệ tốt với hắn có lẽ cũng chỉ có mỗi Từ Vũ trước mặt và Mộ Dung Siêu Hôi loại.
Nếu như đám người Tần Hạo Hiên gây ra phiền toái gì, cuối cùng liên luỵ đến Từ Vũ, mặc dù Từ Vũ chắc chắn sẽ không chịu thiệt, nhưng nếu như ảnh hưởng đến tâm cảnh và thời gian của nàng, đối với một đệ tử Tử loại vô thượng mà nói đều là tổn thất cực lớn, cho nên La Kim Hoa vô cùng không vui, nói:
- Ta đi cùng các ngươi!
Tần Hạo Hiên dùng ánh mắt không sao cả liếc nhìn nàng một cái, Bồ Hán Trung thậm chí còn chẳng buồn liếc nàng một cái, đi thẳng về phía trước qua, chỉ có Từ Vũ cười ngọt ngào, nói:
- La sư tỷ bằng lòng đi là tốt nhất, ngươi khẳng định quen thuộc với Nhất Tuyến Thiên hơn chúng ta!
La Kim Hoa trợn trắng mắt, vô cùng khinh bỉ liếc Bồ Hán Trung một cái, trong lòng thầm nói thế đạo thay đổi rồi, đến cả tu sĩ của Tự Nhiên đường cũng phách lối như vậy! Nếu như lúc Từ Vũ bán Hành Khí Tán bị chế nhạo, ảnh hưởng đến tâm cảnh, ta chắc chắn không bỏ qua cho ngươi!
Sự khinh thường và chế nhạo trong dự liệu của La Kim Hoa, còn chưa tới Nhất Tuyến Thiên, dọc đường đi đã chịu không ít, trên đường đi tới bãi đỗ xe Tiên Vân, Tần Hạo Hiên không hề cố kỵ khiêng tấm biển gỗ ghi bốn chữ “bán Hành Khí Tán” thật lớn trên vai, dọc đường đi bị đám đệ tử cả mới lẫn cũ cười nhạo và xem thường không thôi.
Thứ đồ như Hành Khí Tán này còn có thể cấp thấp hơn chút nữa không? Chỉ cần có thực lực Trát Căn cảnh, tìm chút tinh hoa bắp ngô là có thể luyện chế, thấy bọn hắn đi về phía bãi đỗ xe Tiên Vân, xem ra còn không định bán tại Linh Điền cốc!
Loại Hành Khí Tán tại Linh Điền cốc còn thuộc về sản phẩm giá thấp khó tiêu thụ này, chẳng lẽ còn chuẩn bị mang đi Nhất Tuyến Thiên bán hay sao? Cho dù bán hết toàn bộ, lợi nhuận có đủ thanh toán tiền xe Tiên Vân vừa đi vừa về hay không?
- Ồ, người kia không phải Từ Vũ sao? Mỹ nữ kia không phải ái đồ của Đường chủ Bách Hoa đường – La Kim Hoa sao? Sao nàng cũng đi bán... Hành Khí Tán...
- Ngươi không thấy nàng đi cùng người của Tự Nhiên đường sao? Khẳng định là Tần Hạo Hiên giật dây Từ Vũ đi bán Hành Khí Tán, sau đó La Kim Hoa sư tỷ không thể không đi cùng Từ Vũ, ai bảo nàng là sư tỷ nhập đạo của Từ Vũ cơ chứ?
- Thì ra là thế! – Tên đệ tử kia ngẫm nghĩ gật gật đầu, nhưng vẻ mặt nghiêm túc chẳng duy trì được bao lâu, liền bật cười:
- La Kim Hoa sư tỷ của Tứ đại đường đi bán Hành Khí Tán, còn là đi tới Nhất Tuyến Thiên bán... Điều này thực là rất thú vị!
Mặc dù là bọn họ nghị luận ở sau lưng, nhưng dù sao cũng không giấu nổi La Kim Hoa là Tiên Miêu cảnh nhị thập diệp, chỉ cần là một chút động tĩnh quanh đây đều không thể giấu được lỗ tai của nàng, chớ nói chi là tiếng nghị luận của những người này. Sau khi nghe được mấy lời này, sắc mặt nàng xanh mét, quả thật chỉ ước gì có cái lỗ để mình chui xuống, càng ước gì có thể đánh cho tên Tần Hạo Hiên đang khiêng tấm biển gỗ, còn nghênh ngang rêu rao khắp nơi kia một trận tơi bời!
Đi tới bãi đỗ xe Tiên Vân, sau khi thanh toán một ngàn cân bắp ngô cấp một làm tiền xe, dưới ánh mắt khinh thường của trưởng lão khởi động xe Tiên Vân, bốn người bọn họ chậm rãi bay về phía Nhất Tuyến Thiên.
La Kim Hoa vô duyên vô cớ cũng gặp phải không ít khinh thường mang theo vẻ mặt phẫn uất, nếu như không phải có Từ Vũ ở đây, nàng nhất định xé nát Tần Hạo Hiên cho hả giận.
Thời gian phi hành được khoảng một nén hương, Tiên Vân xe bình ổn đáp xuống một quảng trường khổng lồ đỗ đầy xe Tiên Vân, trưởng lão khống chế xe Tiên Vân đau lòng nhìn viên linh thạch hạ tam phẩm đã bị thu nhỏ lại một vòng nằm trong Linh Trận của bệ điều khiển xe Tiên Vân, bởi vì tân đệ tử được ưu đãi nửa giá, cho nên chuyến này hắn đến cả tiền vốn đều không kiếm được.
Thế là vị trưởng lão này dùng ánh mắt vô cùng xem thường trừng mắt Tần Hạo Hiên đang khiêng tấm biển gỗ, âm thầm lẩm bẩm: “Mấy túi Hành Khí Tán chẳng ra sao cũng tới Nhất Tuyến Thiên buôn bán? Còn không sợ mất mặt xấu hổ!
Hắn thấp giọng lẩm bẩm vẫn truyền đến tai Tần Hạo Hiên, Tần Hạo Hiên cũng không so đo, bởi vì hắn và Từ Vũ đang đắm chìm trong sự náo nhiệt của Nhất Tuyến Thiên.
Nhất Tuyến Thiên là thị trường giao dịch lớn nhất của Thái Sơ giáo, san sát nối tiếp nhau, tiếng người huyên náo, hết sức hối hả, vô cùng náo nhiệt.
- Ha ha, đến xem đi, đan dược mới ra lò đây, ăn một viên, tu vi tuyệt đối tăng nhanh bất ngờ!
- Mua đan không bằng luyện đan, chỗ ta có bán đan lô mọi cấp bậc... Này, vị sư đệ này, nhìn ngươi khí vũ hiên ngang, khí thế bất phàm, ta liền nói nhỏ cho ngươi biết, chỗ ta còn có một tờ đan phương thượng cổ, đan phương này đến cả Chưởng giáo cũng không có! Nếu như ngươi luyện ra loại đan dược thượng cổ này sau đó ăn vào, tương lai nhất định tỏa sáng trong giáo chúng ta!
- Các sư đệ sư muội, mau đến xem xem, chỗ ta có các loại Linh Thú con, giá cả không đắt, đồng giá hai mười lượng linh thạch hạ nhị phẩm một con!
- Muốn Phi Kiếm không? Chỗ ta có Phi Kiếm các loại cấp bậc từ thấp đến cao, tuyệt đối có thể đáp ứng yêu cầu thực lực cấp bậc khác nhau của mọi người, vị sư huynh này, mau đến xem đi, ngự kiếm phi tiên mới thực sự là tu tiên, hơn nữa chỉ mất ba mươi lượng linh thạch hạ nhị phẩm một thanh!
- Phi Kiếm! – Tần Hạo Hiên nhìn thấy Phi Kiếm, đôi mắt sáng lên, không có Tu Tiên giả nào là không thích Phi Kiếm, ngự kiếm phi tiên phiêu phiêu thoát tục, nhìn ngầu đến cỡ nào! Tần Hạo Hiên cũng không ngoại lệ, không khỏi lẩm bẩm nói thầm: “Lúc nào ta mới có thể mua được một thanh Phi Kiếm!
Lúc này, La Kim Hoa đi ngay bên cạnh hắn, vừa lúc nghe được câu nói này của Tần Hạo Hiên không khỏi bật cười ra tiếng, nàng mang vẻ mặt xem thường nhìn Phi Kiếm bày trên mặt đất, cười khinh thường, nói:
- Loại này mà cũng có thể được xưng là Phi Kiếm? Nói là kiếm phôi cũng là quá đề cao nó rồi!
- Sao lại vậy? Còn xin La sư tỷ chỉ giáo!
- Phi Kiếm chân chính, rẻ nhất cũng có giá hơn trăm vạn lượng linh thạch hạ tam phẩm, dùng sắt tầm thường không thể luyện ra được Phi Kiếm, chỉ mua một mỏ sắt để luyện chế Phi Kiếm, không có hai ba vạn lượng linh thạch hạ tam phẩm sao có thể mua được? Hơn nữa lửa dùng để luyện khí cũng không phải lửa bình thường, nhất định phải dùng Linh Hỏa luyện khí để thiêu đốt linh thạch! Sau khi Linh Hỏa thiêu đốt, nếu như chất lượng của kiếm phôi không tốt, cũng chỉ có thể giống hắn ta mang ra lừa gạt những kẻ gà mờ không hiểu về kiếm, nếu như chất lượng tốt, cần bỏ ra mấy ngàn hoặc hàng vạn, thậm chí chục vạn trăm vạn viên linh thạch quán linh! Tóm lại đầu tư càng lớn, Phi Kiếm có thể thu được cũng sẽ càng tốt, nhưng cũng phải mạo hiểm rất lớn, xác xuất thành công rất thấp, hơn nữa khả năng luyện ra Phi Kiếm cực phẩm càng thấp! Ngươi bỏ vào đó hơn vạn viên linh thạch, cũng có thể luyện ra chỉ là một đống sắt vụn! – La Kim Hoa nói xong, lại dùng ánh mắt xem thường liếc mấy thanh kiếm phôi, nói:
- Loại kiếm phôi này mặc dù cũng có thể bay, nhưng không bay được cao, hơn nữa không được mấy liền sẽ vỡ vụn, nếu như đây là mấy thanh Phi Kiếm chân chính, đã sớm đi tới khu cửa hiệu để bán, hắn cũng thành một phú ông, còn cần bày bán ở chỗ này sao?
Đám người Tần Hạo Hiên dọc theo đường đi, các loại thủ đoạn mời chào khiến Tần Hạo Hiên được mở rộng tầm mắt, thân phận của hắn cũng từ sư đệ trực tiếp lên đến sư huynh, nếu như gặp ở những nơi khác, đám sư huynh sư tỷ này có lẽ cũng sẽ không liếc mình một cái, bây giờ lại nhiệt tình như vậy, Tần Hạo Hiên suy xét thật lâu, cuối cùng tổng kết - đều là họa do linh thạch gây ra!
Thị trường giao dịch Nhất Tuyến Thiên chia làm khu bày bán và khu cửa hiệu.
Chỉ cần là đệ tử Thái Sơ giáo, đều có thể mở sạp hàng nhỏ bán đồ ở khu bày bán, tỉ như trong tay mình có chút tài nguyên tu tiên không dùng đến, lại muốn đổi lấy tài nguyên tu tiên khác, thế là liền bán đi tài nguyên tu tiên trong tay mình tại khu bày bán, khu này tốt xấu lẫn lộn, hàng hóa cũng không tốt cho lắm, thường xuyên có Tu Tiên giả không rành hàng đem một số bảo bối trân quý bán với giá thấp, cho nên những người tới nơi này tầm bảo thường là một vài Tu Tiên giả thực lực không mạnh, linh thạch trong tay không nhiều, hy vọng có thể kiếm lời, những người có tiền thực sự đều đến thẳng khu cửa hiệu.
Khu cửa hiệu không tùy ý giống khu bày bán, nhất định phải mua cửa hiệu của môn phái, chỉ là linh thạch để mua cửa hiệu cũng đã là một con số khổng lồ, cho nên có thể mở tiệm ở chỗ này, thông thường đều là thương nhân có chí kinh doanh, Tu Tiên giả có đầu óc kinh tế và tài nguyên hùng hậu.
Hàng hóa ở các cửa hiệu Nhất Tuyến Thiên vô cùng đầy đủ, không chỉ vang danh Tu Tiên giới của Tường Long quốc, đến cả Tán Tu của mấy quốc gia lân cận cũng muốn tiến đến mua những thứ mình cần, chỉ là môn quy của Thái Sơ cực kỳ nghiêm ngặt, nếu người nào dám tự ý dẫn người ngoài tiến vào, kết cục chính là phế bỏ tu vi biến thành ngu dại, tu sĩ khác lén tiến vào môn phái thì sẽ giết chết tại chỗ.
Cho nên, Nhất Tuyến Thiên của Thái Sơ là một bảo khố cực lớn đối với Tán Tu ngoại giới!
Khu bày bán không lớn, một số vị trí tốt đã sớm bị người khác chiếm mất, đám người Tần Hạo Hiên tìm hồi lâu, mới tìm được một mảnh đất trống tại nơi hẻo lánh không mấy thu hút, trải một tầng vải trắng lên mặt đất, bày bảy túi Hành Khí Tán ngay ngắn trên đó, sau đó Tần Hạo Hiên cắm tấm biển gỗ tại trước gian hàng, đồng thời lớn tiếng hô lên:
- Bán Hành Khí Tán đây, Hành Khí Tán có hiệu quả tốt hơn nhiều Hành Khí Đan đây...
Tần Hạo Hiên hô hào lập tức hấp dẫn không ít ánh mắt những người đi ngang qua, kinh ngạc nhìn hàng chữ “Bán Hành Khí Tán” màu đen cực lớn trên tấm biển gỗ, cả đám đều lộ ra thần sắc cổ quái, mấy người này chẳng lẽ bị điên sao? Những người đến Nhất Tuyến Thiên này, đến cả loại dược tán cấp thấp như Hành Khí Tán đều khinh thường luyện, vậy mà bọn hắn còn cầm Hành Khí Tán đi bán?
Lúc này, cũng có một vài người nhận ra La Kim Hoa, nhỏ giọng bàn tán:
- Đây không phải là La Kim Hoa sư tỷ của Bách Hoa đường sao? Sao nàng lại nhập bọn với tu sĩ Tự Nhiên đường, còn tới đây bán Hành Khí Tán?