Thái Sơ

Chương 162: Chương 162: Tìm Kiếm Bảo Bối, Nhất Tuyến Thiên (1)




- Đúng vậy! – Bồ Hán Trung gật gật đầu, nói:

- Hơn nữa dùng một ngàn lượng linh thạch hạ tam phẩm cũng chưa chắc đã mua được. Trong Thái Sơ giáo chúng ta, chỉ có người Bích Trúc đường mới biết luyện chế Hộ Mạch Tán, nguyên liệu luyện chế Hộ Mạch Tán lại quá khó tìm, nguyên liệu của nó là một vài nội đan kinh mạch yêu thú tương đối cường đại, hơn nữa tỉ lệ thành công cũng rất thấp, nhưng tác dụng của Hộ Mạch Tán lại rất rộng rãi, không chỉ có tác dụng khi đột phá, trong khi quyết đấu với cao thủ tu tiên, đối mặt tà ma ngoại đạo cực kỳ cường đại hoặc yêu thú đều cần dùng đến Hộ Mạch Tán, sử dụng Hộ Mạch Tán có thể bảo đảm kinh mạch của mình không bị thương, đồng nghĩa với tăng mạnh sức chiến đấu!

Từ Vũ ngạc nhiên lè lưỡi, tò mò hỏi:

- Hộ Mạch Tán đã đắt đỏ như vậy, vậy Hộ Mạch Đan chẳng phải còn đắt hơn sao?

- Đương nhiên, Hộ Mạch đan là đan dược khi cao thủ Tiên Thụ cảnh đột phá đến Tiên Anh Đạo Quả cảnh mới cần dùng đến, hiện giờ toàn bộ Thái Sơ giáo cũng không quá năm viên, có lẽ cũng chỉ trong tay lão tổ tông môn phái, Chưởng giáo và Đường chủ Bích Trúc đường mới có!

- Một túi Hộ Mạch Tán có giá một ngàn lượng linh thạch hạ tam phẩm... – Từ Vũ giơ ngón tay ra tính toán, nói:

- Một tháng môn phái cho ta hai lượng linh thạch hạ tam phẩm, ta phải tích góp bốn năm hai tháng mới có thể mua được một túi Hộ Mạch Tán!

Mỗi môn phái tu tiên đều có ưu đãi đối với đệ tử có Tiên Chủng đặc thù, trong Thái Sơ giáo, đệ tử Tử loại giống như Từ Vũ, mỗi tháng có thể nhận được hai lượng linh thạch hạ tam phẩm coi như tài nguyên tu tiên, mà đệ tử Hôi loại như Mộ Dung Siêu có thể lĩnh một lượng linh thạch hạ tam phẩm.

Từ Vũ lại tính toán nếu cộng hết thu nhập từ ruộng của mấy người bọn hắn lại, trừ đi chi tiêu tất yếu xem có thể đổi được bao nhiêu linh thạch, nhưng nàng tính đi tính lại, cho dù dốc hết vốn bán đi tất cả gia sản, cũng không bán được mười lượng linh thạch hạ tam phẩm.

Bồ Hán Trung thất vọng lắc đầu, nói:

- Trong ruộng của các ngươi bây giờ trồng Bắp ngô cấp một, sau khi trừ đi chi phí chỉ có thể nói còn chút dư dả, nếu chỉ trồng bắp ngô mà muốn trồng ra một túi Hành Khí Tán là chuyện không thể; tu tiên vốn dĩ cần tài nguyên, so sánh cũng là điều phối tài nguyên, người nào có được nhiều tài nguyên hơn, trên con đường tu tiên liền có thể dễ dàng hơn. Ví dụ chúng ta nói về đan lô, đợi đến sau khi các ngươi bắt đầu học luyện đan, chỉ với việc thay đan lô cũng tiêu tốn rất nhiều!

Từ Vũ đã bắt đầu học tập luyện đan suy tư rồi gật gật đầu, Tần Hạo Hiên lại kinh ngạc nhìn Bồ Hán Trung, chẳng lẽ đan lô lại dễ hỏng như vậy?

Bồ Hán Trung giải thích:

- Đan lô mặc dù sẽ không dễ hư hỏng, nhưng đây chỉ là những đan lô bình thường, sau khi luyện xong đan dược sẽ dư lại một số cặn thuốc trong đan lô, không chỉ sẽ ảnh hưởng đến phẩm chất đan dược của lần luyện đan sau, còn ảnh hưởng đến xác xuất thành công đan dược! Nếu như điều kiện kinh tế cho phép, luyện đan một lần thay đan lô một lần là tốt nhất; nếu quả thực không có điều kiện, vậy nhiều nhất luyện đan mười lần phải thay đan lô một lần, nếu không chẳng những không luyện chế ra đan dược, ngược lại sẽ lãng phí dược liệu luyện đan vất vả tìm được!

- Vậy luyện đan dược mười lần, đan lô này liền vứt?

- Đương nhiên không phải! – Bồ Hán Trung cười khổ một tiếng, sau khi ho khan vài tiếng, nói bằng giọng trêu đùa:

- Môn phái chúng ta cũng có người chuyên luyện chế đan lô, bọn họ sẽ thu mua đan lô bỏ đi với giá thấp mang về đúc lại, sau đó lại bán cho chúng ta với giá cao! Thu nhập của bọn họ cao hơn nhiều so với các ngươi vất vả trồng trọt kiếm ăn!

Tần Hạo Hiên thở dài một tiếng, càng cảm nhận sâu sắc tài nguyên mình có thể sử dụng quá ít, mà Bồ Hán Trung đang nói đến chỗ hứng thú cũng tiếp tục chỉ vào đáy đan lô, nói:

- Liền lấy ví dụ về luyện đan đi, không chỉ mất phí thay đan lô, ngươi có nhìn thấy Linh Hỏa trận dưới đáy đan lô kia không? Linh Hỏa trận này phải có linh thạch đặt vào mới có thể phát ra lửa, lửa bình thường căn bản không thể luyện thành đan, cho nên luyện đan không những cần đan lô, dược liệu, còn cần số lượng lớn linh thạch để nhóm lửa.

- Còn có luyện Phi Kiếm. – Bồ Hán Trung cũng không để ý đến Tần Hạo Hiên và Từ Vũ đã trợn mắt há mồm, nói:

- Phi Kiếm là mơ ước trong lòng mỗi người Tu Tiên giả chúng ta, cũng không phải dùng một đống đồng nát sắt vụn là có thể luyện chế ra Phi Kiếm, luyện chế một thanh Phi Kiếm chẳng những cần các loại khoáng thạch chứa linh khí, còn cần lượng lớn linh thạch để đốt lửa, một thanh Phi Kiếm cho dù là cấp thấp nhất, đều phải dùng vô số linh thạch mới có thể tạo ra, mà nhiều khi cho dù có rất nhiều linh thạch, cũng chưa chắc có thể luyện ra một thanh Phi Kiếm, bởi vì có tỷ lệ rất cao là luyện thành Phế Kiếm...

Lời nói của Bồ Hán Trung khiến Tần Hạo Hiên bẹp miệng, có chút buồn, nhưng trong lòng không chịu thua, ý chí không chịu thua bùng lên, mặc dù mình chỉ là một đệ tử loại yếu, không thể sánh bằng đệ tử ưu tú như Tử loại Hôi loại, trong môn phái cũng không được các trưởng bối trong sư môn coi trọng, mà ngược lại nơi nơi bị bắt nạt và hãm hại; nhưng người có tư chất lợi hại hơn nữa, cũng không bằng việc Tuyệt Tiên Độc cốc là bảo khố của riêng mình! Những người có tu vi cao thâm đến đâu cũng không mạnh bằng thần thức của mình!

Sau khi Bồ Hán Trung nói ra những lời này, bản thân cũng có chút hối hận, Từ Vũ còn không sao, dù sao cũng là Tử loại vô thượng, đi tới đâu cũng không cần lo lắng thiếu tài nguyên tu luyện, nhưng Tần Hạo Hiên lại là đệ tử loại yếu, nếu như những lời này kích thích đến hắn, khiến tự tin của hắn bị đả kích không còn, vậy thì mình mắc phải sai lầm lớn rồi!

Có điều sau khi Bồ Hán Trung phát hiện trong mắt Tần Hạo Hiên lấp lánh tinh quang, xem ra chẳng những không hề nhụt chí, ngược lại ý chí chiến đấu càng thêm sục sôi, không khỏi hài lòng gật đầu!

Từ sau khi biết Hành Khí Đan có thể giúp Tần Hạo Hiên nhanh chóng tăng thực lực, Hộ Mạch Tán là chướng ngại và vấn đề duy nhất, ba chữ Hộ Mạch Tán này vẫn quanh quẩn trong đầu Từ Vũ, lúc này nàng chau mày, cố gắng suy nghĩ nên làm thế nào để góp đủ linh thạch, đi mua một túi Hộ Mạch Tán.

Khi Từ Vũ đang đau đầu suy nghĩ, ánh mắt vô ý rơi xuống trên người Tần Hạo Hiên, trong đầu vụt sáng, đột nhiên nghĩ tới Hành Khí Tán mà Tần Hạo Hiên luyện chế tốt hơn cả Hành Khí Đan, nếu như lấy ra khẳng định sẽ có rất nhiều muốn tăng tốc độ tu luyện người sẽ đến mua, dù sao Hành Khí Đan hay Hành Khí Tán một ngày chỉ có thể ăn một lần, một túi Hành Khí Tán hiệu quả vô cùng tốt chắc hẳn sẽ tạo nên oanh động không nhỏ, có thể bán được cái giá không tồi!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.