Biểu hiện của Tần Hạo Hiên khiến ấn tượng về hắn trong lòng La Kim Hoa lại tốt hơn vài phần, nếu như người khác đối mặt với mười lăm lượng linh thạch hạ nhị nhẩm tương đương một ngàn năm trăm lượng linh thạch hạ tam phẩm, đã sớm kích động nhận lấy, cho dù đó không phải của mình, nhưng ôm đi ngủ cũng sảng khoái! Nhưng Tần Hạo Hiên này lại có thể nhận rõ vị trí của mình, đứng trước tiền tài còn có thể giữ vững trái tim, đạo tâm quả thực không tệ.
Tin tức Từ Vũ và Tần Hạo Hiên bán Hành Khí Tán kiếm được một món hời lớn, đương nhiên lập tức truyền đến tai Lý Tĩnh và Trương Dương tin tức linh thông.
Lý Tĩnh cau mày, khó trách Từ Vũ đột phá Tiên Miêu cảnh nhị diệp nhanh như vậy, hóa ra là nàng luyện chế được Hành Khí Tán tốt như vậy, hơn nữa còn bán được một ngàn năm trăm lượng linh thạch hạ tam phẩm, điều này khiến cho Lý Tĩnh vẫn đang quanh quẩn tại Tiên Miêu cảnh nhất diệp ghen ghét không thôi. Hiện giờ trong ba đệ tử Tử loại, Trương Cuồng gặp được kỳ ngộ, tu vi tăng lên nhanh chóng, theo lời tiểu đệ của Trương Cuồng, hắn đã sắp đột phá Tiên Miêu cảnh tứ diệp, mà Từ Vũ cũng luyện chế ra Hành Khí Tán tốt như vậy, tu vi đột phá Tiên Miêu cảnh nhị diệp, chỉ cần nàng có thể tiếp tục luyện chế Hành Khí Tán, vậy tốc độ tu luyện nhất định sẽ không chậm! Chỉ có mình xuất thân tôn quý siêu phàm ngược lại ở vào thế yếu nhất.
- Sư huynh, ngươi nói Hành Khí Tán của Từ Vũ, có giá trị không? – Lý Tĩnh nghĩ hồi lâu, bèn hỏi sư huynh nhập đạo của hắn – Thời Tuấn Kiệt xuất thân Bích Trúc đường.
- Tối hôm qua ta về Bích Trúc đường một chuyến, muốn tìm Thường Kế Tử sư huynh xin một chút Hành Khí Tán để nghiên cứu, nhưng chờ mãi đến sáng hôm nay, cửa phòng Thường Kế Tử sư huynh vẫn đóng chặt, nghe tùy tùng của hắn nói, hôm qua sau khi Thường Kế Tử sư huynh trở về vẫn chưa ra khỏi phòng, xem ra hẳn là không kém lắm! – Thời Tuấn Kiệt có quan hệ không tệ với Thường Kế Tử suy nghĩ một chút, nói:
- Thường sư huynh là Đan si điển hình, ánh mắt cực cao, nếu như không phải đan dược tốt thực sự, hắn cũng sẽ không biểu hiện như vậy!
Mặc dù Thời Tuấn Kiệt không nói trực tiếp có thể mua hay không, nhưng lời của hắn đã nói rõ cho Lý Tĩnh, Hành Khí Tán của Từ Vũ rất có giá trị!
Lý Tĩnh dùng tay phải chống cằm, lẩm bẩm: “Quan hệ giữa ta với Từ Vũ cũng xem như không tệ, muốn mua của nàng mấy túi Hành Khí Tán hẳn là không thành vấn đề, chỉ là giá cả như vậy thực sự quá đắt, cho dù là bán cho ta với giá gốc, bây giờ ta cũng không mua nổi...
Thời Tuấn Kiệt mỉm cười, đây chính là cơ hội tốt để lôi kéo Tử loại a, thế là lập tức tiếp lời:
- Ta cũng rất có hứng thú với Hành Khí Tán của nàng, ngươi bây giờ nghĩ cách gom linh thạch đi, phần còn thiếu ta sẽ giúp ngươi bù!
Lý Tĩnh kích động gật gật đầu, hảo cảm đối với Thời Tuấn Kiệt lại tăng thêm vài phần, chỉ cần có thể mua được một túi Hành Khí Tán, thời gian mình đột phá Tiên Miêu cảnh nhị diệp liền có thể rút ngắn rất nhiều.
Sau khi đạt được kỳ ngộ, Trương Cuồng rất ít khi xuất đầu lộ diện, cũng không tỏ thái độ gì, mà biểu đệ của hắn là Trương Dương lại gấp đến độ đi quanh phòng, sư huynh nhập đạo của hắn – Sở Tương Tử cũng trầm mặt, ngồi trên ghế không nói một lời, mấy tiểu đệ tâm phúc của Trương Dương đứng ở góc tường, không dám cả thở mạnh.
Trương Dương mặc dù cũng rất muốn mua mấy túi Hành Khí Tán từ chỗ Từ Vũ, nhanh chóng nâng cao tu vi của mình, nhưng với quan hệ tệ hại giữa mình và Tần Hạo Hiên, Từ Vũ tuyệt đối sẽ không bán Hành Khí Tán cho mình.
Một tiểu đệ thấy thần sắc lo lắng của Trương Dương, cả gan nói:
- Lão đại, mặc dù không mua được Hành Khí Tán từ chỗ Từ Vũ, nhưng ngài có thể tìm Tần Hạo Hiên để mua a! Dù sao cũng là bạn thân cùng nhau lớn lên, chỉ cần ngài thân thiện kết giao, Tần Hạo Hiên chẳng qua chỉ là một đệ tử loại yếu mà thôi, hắn khẳng định sẽ không tính toán hiềm khích trước kia...
Tên tiểu đệ này còn chưa nói xong, Trương Dương lập tức bước qua, cho hắn hai cái tát, ngữ khí ngạo nghễ:
- Về sau những lời nói như vậy thì đừng có nói! Hắn có thân phận gì, mà ta có thân phận gì? Hắn xứng đáng để ta chủ động đi kết giao sao?
Lửa giận của Trương Dương khiến mấy tên tiểu đệ suýt chút ngạt thở, tên tiểu đệ bị Trương Dương cho hai cái tát ngã xuống đất, rơi mấy chiếc răng và hộc máu, không dám ngo ngoe.
Trương Dương không kiên nhẫn trừng bọn họ một cái, phất tay để bọn hắn giải tán, sau khi trong phòng chỉ còn lại hai người là hắn và Sở Tương Tử, trong đầu bỗng vụt sáng, lẩm bẩm: “Nếu ta đã không mua được, chẳng lẽ còn không thể đoạt sao?
Lời nói của hắn khiến cho Sở Tương Tử còn đang trầm tư giật nảy mình, từ trên ghế bật dậy, vẻ mặt cảnh cáo:
- Không thể đoạt! Đoạt ai cũng có thể, trừ Tử loại, nếu bị Chưởng giáo biết, nhất định sẽ rút gân lột da chúng ta!