Thái Sơ

Chương 70: Chương 70: Vết Sẹo Lành Đã Quên Đau (1)




Tần Hạo Hiên đang cùng Từ Vũ, Mộ Dung Siêu ăn cơm trong nhà ăn.

Cổ Tiểu Vân nhận được tin tức chạy lại, vẻ mặt kiêu ngạo chỉ vào hắn nói:

- Tần sư đệ, ngươi suy xét đề nghị đổi đất của ta thế nào rồi?

Tần Hạo Hiên khó chịu ngừng động tác và cơm, đáp:

- Không thể nào!

Ngực Cổ Tiểu Vân phập phồng kịch liệt nửa ngày.

Cho ngươi mấy ngày là để ngươi đi khắp nơi hỏi thăm danh tiếng của ta, kết quả ngươi dám trả lời như vậy?

- Hay cho Tần Hạo Hiên, nếu không phải thúc thúc của ta dốc lòng chỉ điểm thì một nhược chủng tầm thường như ngươi sao có năng lực cắm rễ trong vòng hai mươi ngày? Giờ lão tổ muốn đổi một mảnh đất của ngươi là cho ngươi mặt mũi, nếu vong ân phụ nghĩa chọc giận lão tử thì ngươi sẽ không sống yên!

Tần Hạo Hiên cười lạnh trừng Cổ Tiểu Vân. Bụng dạ Cổ Vân Tử độc ác cho hắn ăn Hủ Thực Đan luyện đại pháp luyện thi, sợ bị lộ việc nên mới chạy đến Linh Điền Cốc tuyên bố là gã dạy dỗ hắn, chiếm danh tiếng và lợi lộc. Qua miệng tên khốn Cổ Tiểu Vân thành ân huệ lớn, Tần Hạo Hiên xứng đáng đổi miếng đất linh tuyền thượng đẳng với một khối linh địa nhất đẳng của gã.

Tần Hạo Hiên không khách sáo đuổi người:

- Cổ đường chủ xem trọng ta là tạo hóa của ta, liên quan gì sư huynh? Chuyện đổi đất tốt nhất là sư huynh đừng nhắc lại nữa.

Cổ Tiểu Vân tức muốn nín thở, nhưng e ngại Từ Vũ, Mộ Dung Siêu có mặt, nếu đánh nhau chắc chắn sẽ kéo theo hai người này vào. Hai đệ tử tiên chủng đặc biệt này, đặc biệt là Từ Vũ tử chủng, gã tự biết không đắc tội nổi nếu không đã sớm đánh.

Mặt Cổ Tiểu Vân tím lịm như gan heo tức run người:

- Tốt tốt, Tần Hạo Hiên, ngươi chờ xem, sẽ có lúc ngươi hối hận!

Tin Tần Hạo Hiên cắm rễ và ở nhà ăn hắn cùng Từ Vũ, Mộ Dung Siêu ép lùi Cổ Tiểu Vân truyền đến, Lý Tĩnh cảnh giác hơn. Lúc trước Lý Tĩnh cảm thấy Từ Vũ cắm rễ là bình thường, nhưng Tần Hạo Hiên là đệ tử nhược chủng mà hai mươi ngày cắm rễ, gã cho rằng tốc độ nghịch thiên này không bình thường. Hơn nữa Tần Hạo Hiên đào đi Mộ Dung Siêu có tư chất tốt nhất trừ gã ra trong trận doanh của gã, ba người họ thành đoàn thể nhỏ, Cổ Tiểu Vân đi ngang trong Linh Điền Cốc cũng không dám xung đột với họ.

Hay Tần Hạo Hiên cũng muốn thành lập lực lượng? Nếu đúng vậy dù là hình thành đoàn thể của riêng Tần Hạo Hiên trong Thái Sơ Giáo, hay sau này giúp đỡ Từ Vũ tranh giành địa vị chưởng giáo đều là việc Lý Tĩnh không thể chấp nhận được.

Nếu nói Lý Tĩnh chỉ lo Tần Hạo Hiên có dã tâm thì Trương Cuồng bị tin Tần Hạo Hiên cắm rễ làm giật mình ăn ngủ không yên.

Trương Cuồng không chỉ một, hai lần muốn dồn Tần Hạo Hiên vào chỗ chết, tuy không thành công nhưng đã bị hắn phát hiện. Giờ Tần Hạo Hiên được Cổ Vân Tử thưởng thức, truyền dạy và thành công cắm rễ trong hai mươi ngày, lại có đệ tử tử chủng Từ Vũ, hôi chủng Mộ Dung Siêu hết sức ủng hộ, hắn hầu như là trùm trong đoàn thể nhỏ ba người, Từ Vũ và Mộ Dung Siêu răm rắp nghe theo Tần Hạo Hiên.

Nếu Tần Hạo Hiên thật sự thành lập đoàn đội nhỏ chuyên chống đối Trương Cuồng, dựa vào đoàn thể của hắn có một tử chủng, một hôi chủng đã đủ cho Trương Cuồng chịu thiệt. Gã có chung niềm lo lắng như Lý Tĩnh, sợ Tần Hạo Hiên thành lập đoàn đội nhỏ để sau này giúp Từ Vũ tranh giành vị trí chưởng giáo.

Dù Tần Hạo Hiên chỉ là một nhược chủng, hai mươi ngày cắm rễ đã biểu minh hắn không phải phế vật còn rất xuất sắc, qua đó đi vào tầm mắt của cao tầng tông môn, sau này muốn đối phó hắn đã khó càng khó hơn.

Hoàng Long Chân Nhân kêu Trương Cuồng đi Tiềm Long Các răn dạy một phen, nhưng Trương Cuồng ăn mắng không bỏ ý định đối phó Tần Hạo Hiên, chẳng qua gã học được nhẫn nhịn, chờ khi thực lực và thế lực chín muồi mới xuống tay.

Khi tin Tần Hạo Hiên cắm rễ truyền đến, Trương Cuồng tập hợp người phe mình, kêu mấy sư huynh tạp dịch Tiên Miêu cảnh ngũ diệp đến bàn bạc.

- Không thể để Tần Hạo Hiên lại, nếu hắn liên hợp với Lý Tĩnh thì chúng ta là người xui xẻo đầu tiên.

- Trương sư đệ cần gì để ý một nhược chủng? Dù hai mươi ngày cắm rễ thì sao? Đường tu tiên dài dòng, sư đệ có tư chất tử chủng, sau này tu vi chắc chắn bỏ xa hắn cách biệt một trời một vực.

- Hay tìm cái cớ mời mấy sư huynh Tiên Miêu cảnh ngũ diệp ra tay phế hắn?

Đề nghị này nêu ra, mấy cường giả Tiên Miêu cảnh ngũ diệp ngó nhau.

Một người kiên quyết từ chối:

- Không được! Tần Hạo Hiên có Cổ Vân Đường Chủ chống lưng, sống lưng thẳng tràn đầy tự tin, nếu không có cái cớ chắc chắn đối phó được hắn, lỡ chui vào tai Cổ Vân Đường Chủ thì chúng ta làm sao đứng trong Thái Sơ Giáo? Huống chi Cổ Vân Đường Chủ là sư phụ của Trương Dương, mà Trương Dương thì có mâu thuẫn với lão đại. Ta nghĩ nếu làm dữ quá buộc hai nhóm người họ bắt tay nhau thì sau này chúng ta khó sống.

Người này nói hiên ngang lẫm liệt nhưng trong bụng đánh trống rút lui. Họ có nghe nói uy danh của Tần Hạo Hiên lừng lẫy, lúc trước liều lưỡng bại câu thương với Tiên Miêu cảnh ngũ diệp Viên Sơn Tượng, huống chi bây giờ hắn đã cắm rễ. Nếu mấy Tiên Miêu cảnh ngũ diệp bọn họ bắt Tần Hạo Hiên, ngược lại bị hắn đánh thì sau này có mặt mũi nào đứng trong Thái Sơ Giáo? Còn nếu xử đẹp Tần Hạo Hiên thì họ lo bị Cổ Vân Tử trả thù, Trương Cuồng chắc chắn sẽ đẩy mấy người họ ra gánh tội thay. Khi đó Trương Cuồng chiếm hết chỗ tốt, còn họ thì sẽ bị trục xuất ra tông môn hoặc cấm túc trên núi ba, năm năm thì chẳng phải là đời này bị hủy?

Trương Cuồng lạnh lùng liếc sư huynh Tiên Miêu cảnh ngũ diệp kia, gã nhìn thấu bụng dạ của hắn, bèn nói:

- Đừng nói nữa, ta đã có tính toán.

Trương Cuồng phất tay ra hiệu bọn họ đi, một mình gã ngồi trong phòng suy tư.

Trương Cuồng đăm chiêu nghĩ suy:

- Không thể buộc Tần Hạo Hiên và Trương Dương, thậm chí là Lý Tĩnh liên minh đối phó ta!

Nhưng Trương Cuồng không biết nên đối phó Tần Hạo Hiên thế nào vừa không bị Cổ Vân Tử hận, vừa không để Tần Hạo Hiên kết đồng minh với Trương Dương đối phó mình.

Chợt một tiểu đệ gõ cửa đi vào, nói nhỏ vài câu bên tai Trương Cuồng, khuôn mặt nhăn nhó của gã giãn ra.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.