Thái Tử, Khi Nào Chúng Ta Ly Hôn

Chương 6: Chương 6: Nghèo khổ đến nỗi ngay cả quần lót cũng bị lọt gió




Edit: Nắng.

Chương 6 Nghèo khổ đến nỗi ngay cả quần lót cũng bị lọt gió.

Tuy rằng cái tên Tây sương rất dễ nghe, nhưng lại ở nơi cuối cùng của toàn bộ phủ Thái Tử phủ, thậm chí Tạ Dao còn phát hiện có hai người đứng gác ở cửa sân.

Lương quản gia nói: “Bọn họ đều là thị vệ của nơi này, Thái Tử Phi vừa tới khả năng không rõ lắm, phủ Thái Tử trừ người và Thái Tử ở ngoài, thì những người khác không thể tùy ý đi ra sân.”

Tạ Dao gật đầu tỏ vẻ đã hiểu, nhưng thật nhanh y lại nổi lên nghi hoặc.

Nếu quy củ của phủ Thái Tử nghiêm ngặt như vậy, thì nguyên chủ làm sao lại bị tiểu tam tiểu tứ tiểu ngũ nào đó khi dễ?

“Lương quản gia, quy củ này…… Là vẫn luôn có sao?”

Lương quản gia dừng một chút, không dấu vết mà liếc nhìn Tạ Dao một cái, nói: “ Thật ra không phải, quy củ này là Thái Tử đặt ra lúc người mười lăm tuổi.”

Mười lăm tuổi? Đó không phải là năm Thái Tử bị gãy chân sao?

Dường như có thứ gì chợt lóe qua, nhưng Tạ Dao lại không nắm bắt được.

Quên đi, trước tiên xử lý tiểu ngũ tiểu lục này trước.

Lương quản gia nói với hai thị vệ đứng gác: “Vị này chính là Thái Tử Phi, các ngươi có thể nhận thức.”

Hai thị vệ cung kính hành lễ với Tạ Dao.

Tạ Dao gật gật đầu rồi cho bọn họ tiếp tục làm việc của mình.

Vừa rồi đứng ở bên ngoài sân cũng không cảm thấy gì, nhưng vừa tiến vào sân vài bước, Tạ Dao đã suýt ngất xỉu bởi một cỗ mùi hương ngọt ngào hỗn tạp.

Hương vị này…… Có cảm giác như là đủ loại nước hoa trộn vào với nhau.

Phải biết rằng, các loại hương vị hỗn tạp trộn vào nhau cũng không đạt tới hiệu quả trăm hoa đua nở, chỉ có một lời khó nói hết.

Không nghĩ tới khi đến cổ đại nơi không ô nhiễm, cũng không phụ gia này thế mà lại bị khí độc hại một phen, Tạ Dao vội vàng lui về phía sau vài bước tìm một nơi có không khí trong lành hơn.

“Lương quản gia, phiền ngươi đi nói với công tử tiểu thư bên trong mau đi ra đi.”

Tạ Dao đối với vị trí Thái Tử Phi này, thích ứng càng thêm thuận buồm xuôi gió.

Lương quản gia nói: “ Được, Thái Tử Phi.”

Lương quản gia không hổ là quản gia của phủ Thái Tử, trước khi đi thỉnh người bên trong Tây sương, đã an bài tốt cho Tạ Dao.

Tạ Dao ngồi trên ghế mây, thoải mái tận hưởng sự phục vụ của hạ nhân, lúc này Lương quản gia mới mặt không đổi sắc tiến vào nơi mà Tạ Dao cho rằng là tràn ngập chướng khí.

Bất cứ lúc nào cũng có thể tận hưởng hoàn cảnh được phục vụ hạng nhất Tạ Dao nhịn không được nghĩ đến, khó trách ở thời cổ đại lại có nhiều người nắm chặt quyền lợi không buông tay như vậy, vinh hoa phú quý chính là đại biểu cho thoải mái a!

Tâm tình rất tốt Tạ Dao liền tiếp tục lật xem những cuốn sổ sách chưa xem xong, chờ khi xem xong, đã là một giờ sau, mặt Tạ Dao cũng hoàn toàn đen.

Không đơn giản chỉ là những cái tiểu ngũ tiểu lục đó còn chưa đến, mà những con số còn lại trên trang cuối cùng của sổ sách cũng khiến cho Tạ Dao tan nát cõi lòng.

Sổ sách này vẫn là của năm nay, hiện tại mới tháng 5, tài chính đã sắp thiếu hụt!

Làm sao y có thể cuỗm tiền chạy trốn đây!

Không cho y làm vậy là đã thỏa đáng rồi a di đà phật! ( câu này mình k rõ lắm ai bt chỉ tui vs nha

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.