Thái Tử Phi Bất Lương: Công Chúa Dễ Thương Quá

Chương 84: Chương 84: Thầy Tướng Số (Canh Ba)




Lăng Quân Trạch lắc lắc đầu “Không, Hộ quốc công chúa kia trên người căn bản không có khí điềm lành.

“Hả?” Nam tử kia ngơ ngác.

“Cái nha đầu nữ phẫn nam trang kia mới là phượng hoàng chuyển thế chân chính.”Lăng Quân Trạch sau khi nói xong không chờ nam tử hồi thần, liền đứng dậy bước đi.

“Ngươi đi đâu?” Nam nhân vội vàng đuổi theo.

Lăng Quân Trạch lại khôi phục lại nụ cười, nhẹ giọng nói “Thật vất vả mới từ trong Việt Thiên tông ra ngoài, tất nhiên là phải đi đến nơi có thể chơi.”

Nhóm ba người Tần Cẩn Du đi trên đường một hồi, đồ chơi bằng đường của Ngụy Thanh Uyển cũng sắp ăn hết, ánh mắt của nàng ta chuyển đến một sạp thầy tướng số.

Ngụy Thanh Hoài tuy rằng đối với sự việc bên ngoài cảm thấy hứng thú, nhưng dù sao lớn tuổi hơn chút nên cũng coi như là có chút lý trí hơn so với sự kích động của Ngụy Thanh Uyển, nhìn thấy cái gì cũng muốn xem một chút

Ngụy Thanh Uyển kích động, sức lực lại lớn, Tần Cẩn Du sợ nàng ta đi lạc vì vậy luôn túm lấy nàng ta.

Đến khi Tần Cẩn Du hồi phục lại tinh thần thì đã bị Ngụy Thanh Uyển kéo đến trước mặt sạp quầy thầy tướng số.

“Ta muốn tính mệnh.” Ngụy Thanh Uyển nói với thầy bói kia. . Truyện Đam Mỹ

Tần Cẩn Du lại cảm thấy thầy tướng số trên đường đều là kẻ lừa đảo, Tôn Chính Hoàn có thể biết được thiên cơ, nhưng cũng rất ít khi nói ra vận mệnh của người khác, thỉnh thoảng mới nhắc nhở uyển chuyển một chút.

Người lợi hại như Tôn Chính Hoàn cũng không dễ dàng để lộ ra thiên cơ.

Vì quy luật thiên địa của thế giới này vô cùng nghiêm khắc, hậu quả tiết lộ thiên cơ rất nghiêm trọng, nhẹ thì bị sét đánh, nặng thì lịch sử thế giới sẽ bị biến động.

Tần Cẩn Du muốn kéo Ngụy Thanh Uyển đi “Ta dẫn ngươi đi mua đồ ăn ngon.”

“Không cần! Ta muốn tính mệnh!” Ngụy Thanh Uyển hiển nhiên rất chấp nhất “Ta muốn xem ta và tiểu ca ca lúc nãy có phải là nhân duyên định mệnh không!”

Tần Cẩn Du không còn gì để nói.

Chẳng qua trong lòng lại oán hận thiếu niên kia.

Không có việc gì sao lại đi trêu chọc tiểu cô nương làm gì chứ?

Ngụy Thanh Uyển đã nhắc đến Lăng Quân Trạch một đường rồi, hiện tại đã đến bước không phải quân không lấy chồng.

“Ngươi muốn tính mệnh thì tự trả tiền.” Tần Cẩn Du tức giận cầm hết tiền của mình nhét vào tay Ngụy Thanh Hoài, phòng Ngụy Thanh Uyển cướp tiền của mình.

Thầy bói kia nhìn cảnh tượng trước mặt, cũng không tức giận, càng không có ghét bỏ Tần Cẩn Du bọn họ che sạp hàng của hắn làm ảnh hưởng đến việc làm ăn, chỉ cười ha ha “Lão phu thấy các ngươi lương thiện, hôm nay sẽ không lấy tiền của các ngươi, xem miễn phí cho các người một lần.”

Ngụy Thanh Uyển vui sướng hô lên “Oa”, khó có được lễ phép một lần “Cám ơn!”

Nói xong, đắc ý liếc mắt nhìn Tần Cẩn Du.

Ngụ ý là, ngươi không cho ta tiền, người ta có thể xem mệnh miễn phí cho ta.

Trên mặt Tần Cẩn Du không có biểu hiện gì, nhưng trong lòng không cho là đúng.

Nàng đang định cho Ngụy Thanh Hoài một tia nhìn bất lực, nào biết trong nháy mắt, Ngụy Thanh Hoài đã đứng bên cạnh Ngụy Thanh Uyển, nhìn thầy bói với vẻ mặt mong chờ “Có thể cũng xem mệnh cho ta được không?”

Tần Cẩn Du nhất thời cảm thấy hai người đứng cạnh mình là thiểu năng.

Thầy bói kia cười ha ha nói “Có thể.”

Nói xong, liền hỏi một chút tin tức cơ bản của Ngụy Thanh Uyển và Lăng Quân Trạch.

Tần Cẩn Du bĩu môi.

Các thầy bói nhân duyên khác đều là cần ngày sinh tháng đẻ của hai người, vị này thì lại chưa có ngày sinh tháng đẻ của Lăng Quân Trạch, đã bắt đầu tính, thật giả tạo.

Thầy bói kia sau khi thần thần bí bí tính toán hồi lâu, nói với Ngụy Thanh Uyển “Tiểu cô nương, tương lai của ngươi với tiểu công tử kia chắc chắn sẽ kết thành vợ chồng, chỉ là quá trình này có chút gập ghềnh, cần ngươi phải kiên định không dễ dàng buông.”

Ngụy Thanh Uyển khẩn trương đợi mất hồi lâu, rốt cục cũng lấy được sự khẳng định của thầy bói, lập tức hoan hô, hấp dẫn nhiều ánh mắt nhìn lại.

Tần Cẩn Du khinh thường bĩu môi, không nói chuyện.

Tần Cẩn Du không nói gì, vị thầy bói kia lại nhìn qua đấy, thời điểm hắn nhìn qua, ý cười dần phai nhạt, cả người thoạt nhìn có chút âm trầm “Vị tiểu công tử này, sau này ngươi cần chú ý cẩn thận đến người bên cạnh ngươi a, theo ta tính, ngươi sống không đến mười chín tuổi, hơn nữa sau này cũng không thể chuyển thế.”

Lời nói như đâm vào tim, cho dù Tần Cẩn Du căn bản không tin lời hắn nói, nhưng nội tâm cũng cảm thấy cực kỳ không thoải mái.

Lời này không phải là đang nguyền rủa nàng chết sớm sao?!

Lão tiên sinh này, nhất định đang nói bậy!

Nàng không tin người bên cạnh, chẳng lẽ lại đi tin người xa lạ sao?

“Không đưa tiền thì nói kém như vậy.” Tần Cẩn Du lạnh lùng cười nhạo, lôi kéo Ngụy Thanh Uyển đi.

Ngụy Thanh Hoài vốn muốn xem mệnh, thấy thầy bói nói Tần Cẩn Du kém như vậy, cũng có chút tức giận, xoay người bước đi.

Nhưng thầy bói kia còn ở phía sau nói theo bọn họ “Này tiểu tử kia, ngươi cũng cần chú ý, vận mệnh của ngươi cũng phi thường bấp bênh.”

Ngụy Thanh Uyển đắc ý “Hừ, chỉ có vận mệnh của ta tốt nhất!”

Tần Cẩn Du sắc mặt có chút tối lại.

Nếu không phải Ngụy Thanh Uyển thật sự là còn trẻ, lại không có gì tâm cơ, nàng cơ hồ hoài nghi thầy bói này là Ngụy Thanh Uyển thuê đến.

Ba người mới đi được vài bước, phía sau bỗng nhiên phát ra một trận kinh hô.

Thầy bói kia ôm ngực ngã xuống trên mặt đất, vẻ mặt vạn phần thống khổ.

Hình như là bởi vì bệnh tim phát tác.

Người xung quanh dần dần vây lại, có người hảo tâm đi tìm lang trung gần đó.

Chỉ là người chưa đến, thầy bói kia đã không còn hô hấp.

Tần Cẩn Du nhìn thi thể trên mặt đất dần dần lạnh, có chút thương xót.

Xem ra quả nhiên không thể ở giữa ban ngày nói năng lung tung.

Tùy tiện nguyền rủa người khác, sẽ gặp báo ứng.

Tần Cẩn Du còn đang nhìn, Ngụy Thanh Hoài đã hồi thần lại, nhanh chóng kéo Tần Cẩn Du và Ngụy Thanh Uyển rời đi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.