Một cô bé 10-11 tuổi đi vào phòng
“ Tiểu thư tỉnh, người ăn sáng”
Một cô gái khác ở trên giường khuôn mặt xinh đẹp phải gọi là tuyệt sắc mĩ nhân, trong trẻo lạnh lùng lên tiếng.
“ Mạc nhi , để đó lui đi”
Nàng chính là cái háo sắc thành danh, phế vật, xấu xí trong lời đồn thiên hạ đại tiểu thư Thượng Quan gia Thượng Quan Nhược Nhược. Chỉ là Nhược Nhược hiện tại là một cái khác linh hồn của thế kỉ 21 nhập vào. Nhược Nhược bước xuống giường làm vệ sinh rồi ăn. Nàng ăn xong lấy mạng che mặt đeo vào rồi bước ra ngoài cửa.
“ Mạc nhi “
Mạc nhi chạy nhanh tới.
“ Tiểu thư“.
Nhược Nhược phân phó
“ Thu đi, ta có việc ra ngoài”
Mạc nhi cúi đầu dạ rồi kêu người thu. Nhược Nhược đi tới một tửu lâu.
“ Ngươi biết không Thượng Quan Như Mộng chuẩn bị tiến cung”
Một người khác chen chân.
“ Nhi tiểu thư Thượng quan gia sao. Nàng ta nhập cung làm gì?”
Người nọ cười :
“ Tất nhiên là tham gia yến hội rồi. Nghe nói không riêng nhị tiểu thư mà phế vật đại tiểu thư cũng sẽ tham gia”
Những lời bàn tán cứ thế mà nổi lên. Nhược Nhược lắc đầu nghe ma nhàm chán. Nàng đi ra khỏi tửu lâu hướng phía tây kinh thành đi. Hai tháng tới nơi này nàng đã biết được một số điều, Đây là Phượng Quán đại lục. Hoàng thượng hiện tại là Phượng Trạc. Thái tử đương triều được xưng là đệ nhất mĩ nam lạnh lùng, vô tình là Phượng Lạc Thần, một số vị vương gia cũng coi là đáng chú ý mà nàng thì lại chẳng để tâm. Một đường tới núi Ôn Phong, nàng nhìn thấy bóng hình quen thuộc.
“ Sư phụ”
Nam nhân đeo mặt lạ che đi nửa khuôn mặt nhưng vẫn không thể che đi bộ dáng yêu nghiệt. Trong tâm Nhược Nhược luôn nghĩ nếu đọ sư phụ nàng với Lạc Thần thái tử thì ai sẽ đẹp hơn. Nam nhân lạnh nhạt lên tiếng
“ Nhược nhi, ngươi tới muộn“.
Nhược Nhược vuốt tóc
“ Sư phụ, Nhược nhi biết chỉ là Nhược nhi ngồi ở tửu lâu nghe chuyện một lát“. Nam nhân nhếch môi
“ Ta lại không biết nhược nhi khi nào có thói quen thích nghe chuyện“.
Nhược Nhược xoa mũi
“ Mới rồi“.
Nam nhân lắc đầu
“ Tới luyện công“.
Nhược Nhược gật đầu bắt đầu theo nam nhân chỉ bảo. Hai người luyện quên thời gian tới gần chiều tà. Nhược Nhược ngồi cạnh nam nhân lên tiếng
“ Sư phụ mai ta không thể luyện công, cái yến hội gì đó ta phải tham gia”
. Nam nhân nhẹ vuốt tóc nàng
“ Việc này ta biết, Nhược nhi cứ đi nhưng phải cẩn thận dù sao trước giờ ngươi vẫn luôn giả làm cái kia xấu nữ, phế vật“.
Nhược Nhược mỉm cười
“ Sư phụ, Nhược nhi lúc sư phụ cứu ra khỏi ải quỷ môn quan đã không phải là Nhược nhi của trước kia, muốn bày kế với ta, muốn huỷ thanh danh của ta, muốn hại chết ta sao. Ta phụng bồi tới cùng“.
Nam nhân thay đổi sắc mặt trầm trọng
“ Nhược nhi , Ta biết Nhược nhi giờ đã khác trước nhưng ngươi có biết tới khi ngươi để cho người ta thấy ngươi xinh đẹp như tiên, tài nghệ hơn người sẽ khiến cho ngươ gặp vào hiểm cảnh. Có những tên nam nhân cũng sẽ bất chấp tất cả để có được ngươi, ta lại không muốn điều đó“.
Nhược Nhược cười hắc hắc thầm nghĩ cuối cùng sư phụ cũng động tâm với nàng không mất công nàng hai tháng qua tốn nhiều công sức, nàng ngả đầu trên vai nam nhân
“ Sư phụ, Nhược nhi sẽ cẩn thận“.
Mùi hoa mai thoang thoảng trên người nam nhân khiến Nhược Nhược cảm thấy yên bình, nàng không hiểu mỗi lần dựa vào người nam nhân này nàng cảm thấy an toàn thoải mái. Tối, Nhược Nhược trở vê phòng thần không biết quỷ không hay. Nàng lên tiếng
“ Mạc nhi “.
Mạc nhi liền từ đâu chạy vào phòng
“ Tiểu thư sai bảo“.
Nhược Nhược nằm nửa người trên giường môi anh đào khẽ mở
“ Trong phủ có chuyện gì không?“.
Mạc nhi cúi đầu
“ Hôm nay, nhị tiểu thư có ghé qua cùng tam nương nói là thăm tiểu thơ, lão gia sai người truyền đạt mời tiểu thư cùng nhị tiểu thư, tam tiểu thư, tứ tiểu thư mai nhập cung tham gia yến hội“.
Nhược Nhược gật đầu rồi cho Mạc nhi lui. Nàng âm thầm tới phòng Thượng Quan Như Mộng thì nghe tiếng nói chuyện
“ Mẫu thân, Mộng nhi đã tính mai sẽ hạ xuân dược trên người phế vật để sau này nàng ta không còn tí mặt mũi nào nữa”
. Tam nương lên tiếng
“ Mộng nhi phải cẩn thận kẻo có sơ xuất sẽ không được“.
Như Mộng nhếch môi
“ Mẫu thân yên tâm“.
Nhược Nhược cười xảo quyệt về phòng
“ Muốn hại ta, cứ chờ mà xem kẻ nào mới là ngu ngốc bị hạ xuân dược. Thượng Quan Như Mộng ngươi vô tâm đừng trách bản tiểu thư vô tình. Tất cả là do ngươi chuốc lấy”
Nàng lặng lẽ về phòng. Yến hội ngày mai hẳn rất náo nhiệt