Vườn hoa phủ Thái tử.
Các hoàng tử dùng xong bữa sáng, liền nhàn nhã đi tới lương đình cạnh
vườn hoa nghỉ ngơi, còn Bắc Thần Hàn chậm rãi đi tới một góc.
“Thái tử điện hạ.” Một ám vệ cung kính ôm quyền hành lễ.
“Bẩm báo điện hạ, thuộc hạ đã điều tra cẩn thận, nàng đúng là Thái tử
phi, không có gì khác thường, từ đầu tới cuối là một người.” Ám vệ cung
kính bẩm báo chi tiết.
Bắc Thần Hàn hiển nhiên nghĩ tới đáp án này, nên cũng không có quá mức
kinh ngạc, chẳng qua là nhàn nhạt trả lời, “Bổn cung biết rồi, lui xuống đi.”
Sau khi nói xong, trực tiếp xoay người đi tới lương đình cạnh vườn hoa,
hiện tại hắn đã hoàn toàn tiếp nhận sự huyền diệu trong câu chuyện của
Tô Duyệt Duyệt, người tương lai, linh hồn nhập xác, sợ rằng Tô Duyệt
Duyệt trước kia thật sự đã chết rồi.
Một chỗ khác, Tô Duyệt Duyệt bình tĩnh ngồi trong lương đình, cẩn thận
nhìn khuôn mặt yêu nghiệt của ba vị hoàng tử trước mặt, con ngươi xinh
đẹp kia tràn đầy than thở cùng hưng phấn, chỉ kém không chảy nước miếng
mà thôi, dáng dấp những người cổ đại này thật rất đẹp trai nha! Đẹp trai đến mức khiến nàng phải hoài nghi, gen của người cổ đại có phải là cực
tốt không đây?
“Tô Duyệt Duyệt, miệng ngươi chảy nước kìa.” Không biết Bắc Thần Hàn đã
ngồi cạnh Tô Duyệt Duyệt từ lúc nào, ghé bên tai nàng nhắc nhở, nhìn thê tử của mình thản nhiên dùng ánh mắt mê muội nhìn chẳm chằm huynh đệ của mình, đáy lòng dâng lên một mồi lửa giận.
Theo bản năng Tô Duyệt Duyệt vội lau khóe miệng của mình, phát hiện hóa
ra bị hắn lừa, hung hăng trợn mắt nhìn hắn một cái, “Nào có nước miếng
đâu!”
Bắc Thần Hàn không để ý tới nàng oán trách, trực tiếp quay đầu sang nói
với ba vị hoàng tử, “Sáng sớm các đệ đã tới, có chuyện gì?”
Dĩ nhiên hắn không cho là ba người họ chỉ tới phủ Thái tử để ăn sáng.
“Hoàng huynh, gần đây bên trong kinh thành, xuất hiện một người gọi là
Uyên Ương Hồ Điệp, cũng chính là một kẻ hái hoa tặc, đã khiến rất nhiều
thiên kim bị hại, phụ hoàng muốn chúng ta nghĩ cách xử lý chuyện này,
huynh xem nên như thế nào?” Nhị hoàng tử nhíu mày một cái, chậm rãi nói
ra biến cố mà kinh thành gặp phải gần đây.
“Uyên Ương Hồ Điệp?” Mắt Bắc Thần Hàn lạnh đi mấy phần.
Hắn sớm nghe được, mỗi lần Uyên Ương Hồ Điệp hái hoa, đều chọn thiên kim nhà quan to quý tộc, hơn nữa đều chọn xử nữ mà hạ thủ, nhưng mà, những
cô nương kia sau khi bị hại, đều nói không nhớ rõ bị hại như thế nào,
hơn nữa Uyên Ương Hồ Điệp giảo hoạt, đến giờ vẫn chưa bị bắt.
“Đúng vậy. Ngày hôm trước, ngay cả hai nữ nhi của nhà Lý đại nhân cũng
bị hại, Lý đại nhân rất tức giận viết tấu cho phụ hoàng, cho nên phụ
hoàng muốn chúng ta nhanh chóng xử lý vụ này.” Sắc mặt Tứ hoàng tử ngưng trọng nói.
“Nhưng mà, hành tung Uyên Ương Hồ Điệp không rõ, ngay cả khi nào hắn ta
tiếp tục phạm án chúng ta cũng không biết, thì làm sao có thể bắt?” Tam
hoàng tử trực tiếp nêu ra mấu chốt quan trọng nhất, đây cũng chính là
nguyên nhân quan phủ chậm chạp không cách nào phá án.
Hiển nhiên Tô Duyệt Duyệt rất hứng thú đối với đề tài này, sau khi uống
một ngụm trà nóng, vội vàng nói: “Sao các ngươi không dụ rắn ra khỏi
hang? Hắn không xuất hiện, chúng ta sẽ ném cho hắn cái mồi, khiến hắn ra ngoài phạm án không phải tốt sao?”
“Cái kia cũng cần phải xem ai dám làm mồi, mỗi cô nương đều mong trốn
không kịp, còn ai dám chủ động dẫn dụ hắn?” Bắc Thần Hàn nói tiếp.
Nhị hoàng tử cũng gật đầu một cái, đồng ý lời của Bắc Thần Hàn, “Không
sai, hơn nữa, coi như có người thực sự chịu làm mồi, vậy cũng chưa chắc
lọt vào mắt của Uyên Ương Hồ Điệp.”
Trong đầu Tô Duyệt Duyệt đột nhiên lóe lên, cười quỷ dị một tiếng, “Vậy
hãy để ta làm mồi, về phần khiến hắn coi trọng như nào, hắc hắc, các
ngươi cứ làm theo lời ta nói, khẳng định có thể lọt vào mắt của hắn.”
“Không được…” Đột nhiên Bắc Thần Hàn và Bắc Thần Lẫm trăm miệng cùng nói, phủ quyết lời của Tô Duyệt Duyệt.
Nhị hoàng tử có chút lúng túng, ho khan, nhìn Tô Duyệt Duyệt, “Duyệt
Duyệt, ngươi không không đủ tư cách, Uyên Ương Hồ Điệp đều tìm cô nương
hạ thủ, ngươi và hoàng huynh đã là vợ chồng, sao hắn có thể coi trọng
ngươi?”
Tô Duyệt Duyệt nghe nói thế, không chút suy nghĩ phản bác lời hắn, “Ta
với hoàng huynh ngươi cũng chưa động phòng, sao ta không có tư cách
được, mà nói, sao ngươi biết Uyên Ương Hồ Điệp không ưa ta, nói không
chừng, hắn đã theo dõi ta âm thầm từ lâu rồi đấy.”
Mặt Bắc Thần Hàn biến sắc, trở nên âm trầm, trong con ngươi Tam hoàng tử thoáng tia kinh ngạc và thêm phần mừng rỡ, Tứ hoàng tử cũng hơi kinh
ngạc, không thể tin được, bọn họ đã thành hôn một tháng, đến giờ vẫn còn chưa động phòng.
“Duyệt Duyệt, ngươi không cần nói cho bổn vương, đến bây giờ ngươi và
hoàng huynh vẫn chưa…” Bắc Thần Liệt liếc Bắc Thần Hàn một cái, có ý dò
xét đáp án.
Ngược lại với khuôn mặ khó coi của Bắc Thần Hàn, Tô Duyệt Duyệt lại hào
phóng thừa nhận, “Đúng, cho nên ta vẫn còn là xử nữ, như vậy có phải là
con mồi phù hợp không đây?”
“Không được, ngươi đừng hồ nháo!” Bắc Thần Hàn giận giữ nhìn chằm chằm nàng, lên tiếng cự tuyệt.
Không nghĩ tới nữ nhân này không ngần ngại nói về việc vợ chồng gần gũi, nghe được câu trả lời của nàng, hắn bắt đầu hối hận, ban đầu tại sao
lại phải giả bộ bị bệnh, nếu không nữ nhân này đã sớm là của hắn, hiện
tại thì sao, muốn ăn lại ăn không được.
“Duyệt Duyệt, chuyện này ngươi không cần nhúng tay vào, tự chúng ta sẽ
nghĩ biện pháp.” Tứ hoàng tử cũng vội vàng mở miệng khuyên nhủ.
Tô Duyệt Duyệt nhất thời cảm thấy cực kỳ mất hứng, quên đi, bọn họ không muốn nàng giúp, nàng cũng không thèm nữa, “Tùy các ngươi…”
Lúc này, xuất hiện một nữ tử đi từ ngoài vào, trên tay còn ôm một bé gái tầm mấy tháng, chậm rãi đi tới bên người Tứ hoàng tử.
“Vương gia.” Nữ tử yêu kiều gọi một tiếng.
Tứ hoàng tử đứng lên, cưng chiều ôm đứa bé, mở miệng nói: “Bổn vương và
các hoàng huynh nói chuyện cũng sắp xong rồi, đợi một lát rồi trở về.”
Tô Duyệt Duyệt đột nhiên tò mò đứng lên, vội vàng đi tới trước mặt Tứ
hoàng tử, cười cười sờ gương mặt đứa bé, “Thật đáng yêu nha! Con gái
ngươi sao? Được mấy tháng rồi?”
“Hương nhi đã được năm tháng” Tứ hoàng tử dịu dàng dỗ đứa bé, mở miệng trả lời.
Tô Duyệt Duyệt thích thú cong mắt cười, lòng tràn đầy vui sướng lấy tay cầm bàn tay nhỏ bé, “Cúc cu, cúc cu, thật đáng yêu!”
Bắc Thần Hàn nhìn chằm chằm, thấy trên mặt nàng vì đứa bé mà nở nụ cười
vui sướng, hắn thật sự bị hấp dẫn sâu sắc, hoàn toàn không rời tầm mắt.
Mắt đứa bé mở to di chuyển, dường như cũng rất thích cảm giác được Tô
Duyệt Duyệt cầm tay, đột nhiên chậm rãi nở nụ cười ngây thơ, bắt lấy…
“A… Nha nha… A… A…” đứa bé kêu a a, giống như vui vẻ đáp lại.
Lúc này, Tô Duyệt Duyệt kinh ngạc trợn to hai mắt, nhìn đứa bé trong
ngực Tứ hoàng tử, kinh ngạc nói: “Whoa, đứa bé này, tuổi còn nhỏ mà đã
kêu dâm đãng như vậy hả!!!”
Mọi người hít một ngụm khí lạnh, vốn chỉ là tiếng trẻ con bình thường,
bị Tô Duyệt Duyệt nói như thế, nghe lại thật đúng là có chút…
Đứa bé lại lần nữa kêu lên kháng nghị: “A… Nha… Nha… A…”
Bất quá, tiếng kháng nghị này lại khiến mọi người thêm khẳng định suy nghĩ của mình.
Tứ hoàng tử mặt đen sì, khóe miệng giật giật, vội vàng che miệng nữ nhi
của mình, không để cho đứa bé kêu lên tiếng khiến người ta nghĩ sâu xa
kia, xem ra sau khi trở về, bọn họ cùng phòng cũng không thể để đứa bé
này nằm cạnh được rồi.
Sắc mặt Bắc Thần Hàn cũng không khá hơn chút nào, cắn răng: “Tô Duyệt Duyệt, câm miệng!”
Nữ nhân này thật sự là một sắc nữ, ngậm miệng mở miệng đều nói tới
chuyện kia, thật muốn dùng tờ giấy che kín miệng nhỏ của nàng lại.