Nam nhân hoài nghi nhìn cô, hoàn toàn không hiểu những gì cô đang nói…
“Chỉ cần anh hứa với tôi sẽ không động thủ nữa, tôi lập tức giúp anh phá
giải huyệt đạo” Tô Duyệt Duyệt thật sự không nỡ nhìn hắn phải đứng bất
động như vậy cả tiếng đồng hồ, cô cũng đã từng trải qua cái cảm giác bị
điểm huyệt như vậy, thật sự rất khó chịu, máu trong người bị tụ lại, để
lâu thì có thể sẽ bị tê liệt.
“Được, bổn cung không thèm đông đến người, còn không mau giải huyệt?” Nam nhân đành gật đầu thỏa hiệp.
Tô Duyệt Duyệt hít một hơi dài, điểm hai lần lên người nam nhân, sau đó
lập tức lùi lại hai bước, cảnh giác nhìn về phía hắn. Cô vẫn chưa quên
cơn phẫn nộ đã suýt giét chết cô vừa rồi.
Đúng lúc nam nhân có thể cử động trở lại, đột nhiên…
Cánh cửa kẹo kẹt bị đẩy ra, một nam nhân chạc ngoại tứ tuần, thân khoác long bào, kéo theo một bầy tùy tùng nhao nhao lao vào.
Hai con người hoàng hốt nhìn cả đám người trước mắt, Tô Duyệt Duyệt thấy
toàn người lạ mặt, chỉ biết khép nép chờ đợi, còn nam nhân bên cạnh thì
vội lo lắng trau mày…
“Hàn nhi, chuyện gì đang xảy ra ở
đây vậy? Vừa rồi ta đứng bên ngoài nghe thấy hai đứa đang tranh luận
điều gì thì phải?” Hoàng thượng liếc mắt nhìn sang chiếc giường chăn gối bừa bộn, chẳng cần thông minh cũng biết hai người họ vừa làm gì trên
đó, nhưng vừa rồi rõ ràng là tiếng cãi nhau, hoàng thượng vì quá tò mò
nên đã đẩy cửa xông vào.
“Ha ha, phụ hoàng… nhi thần chỉ là đang cùng thái tử phi bồi đắp tình cảm thôi mà” Bắc Thần Hàn vôi
đổi sắc mặt, khuôn mặt lạnh lùng phẫn nộ vừa rồi đã biến đi đâu mất,
thay vào đó là một sắc xanh xao yếu ớt. Tô Duyệt Duyệt không thể tin vào mắt mình, sao anh ta lại có thể thay đổi như vậy? Hay là người anh ta
thật sự có bệnh? Mới cả vừa rồi anh ta nói đến thái tử phi? Chẳng nhé là đang nói cô sao?
Hoàng thượng khẽ liếc Bắc Thần Hàn,
sau đó quay sang Tô Duyệt Duyệt, giọng đầy vẻ quan tâm: “Duyệt Duyệt,
Hàn nhi nó có bắt nạt gì con không? Có gì ấm ức mau nói cho trẫm biết…”
Tô Duyệt Duyệt bối rối nhìn về phía vị soái ca đang “xanh xao yếu ớt”, sau đó nhìn hoàng thượng khẽ bẩm: “Dạ, hoàn toàn không có. Vừa rồi đâu có
gì xảy ra đâu ạ?”
Không ngờ vừa mới quay ngược quá khứ
đã được gặp hoàng thương, mà quan hệ của chủ nhân cơ thể này với hoàng
thượng có vẻ khá thân thiết. Thì ra cô ta không chỉ giống mình về ngoại
hình, mà cả tên họ cũng giống luôn, thật là trùng hợp quá đi!
“Duyệt Duyệt, con chỉ vừa mới cùng Hàn nhi thành hôn ngày hôm qua, thời gian
hai đứa ở bên nhau còn dài, cố gắng cùng nhau vun đắp tình cảm. Trẫm tin Hàn nhi sẽ không xử tệ với con đâu.” Hoàng thượng vỗ nhẹ vai cô khích
lệ.
Bắc Thần Hàn ho khan lấy vài tiếng, khẽ lôi Tô Duyệt Duyệt lại bên mình mà nói với hoàng thượng: “Phụ hoàng, con sẽ dành hết tâm huyết chăm sóc cho Duyệt Duyệt, người phải yên tâm mà giừ gìn sức
khỏe mới phải”.
Tô Duyệt Duyệt bối rồi nhe ra một nụ
cười ngốc nghếch, cánh tay vẫn không ngừng muốn vùng ra khỏi bàn tay to
khỏe của Bắc Thần Hàn, tuy nhiên hắn dường như muốn đối đầu với cô, cô
càng vùng vẫy, hắn càng siết chặt.
Hoàng thượng nhìn hai người họ âu yếm nhau, vui sướng cười lớn: “Hàn nhi, con cũng phải cố
gắng bồi dưỡng cơ thể, ta nóng lòng muốn được bế cháu lắm rồi”.
Tô Duyệt Duyệt mồm há hốc, cô chỉ mới có hơn 17 tuổi, chẳng nhẽ lại phải… sớm như vậy?
“Nhi thần tuân chỉ…” Bắc Thần Hàn bất lực nở ra một nụ cười nhạt nhẽo.
“Được rồi, cũng không còn sớm nữa, các con vừa rồi uống nhiều rượu như vậy,
còn không mau trở về vương phủ! Trẫm cũng phải về tẩm cung trước đây”
Hoàng thượng nói xong, vẫn không đành lòng liếc nhìn Tô Duyệt Duyệt lần
chót, sau đó mới quay người bước đi.
Căn phòng lại chìm
vào yên tĩnh, Bắc Thần Hàn vội vứt bỏ bộ mặt “xanh xao yếu ớt”, nhanh
chóng khoác lên mình vẻ lạnh lùng như trước.
“Nói mau, ngươi với phụ hoàng rốt cuộc là có quan hệ gì?” Bắc Thần Hàn tóm chặt lấy cánh tay của Tô Duyệt Duyệt, hoài nghi hỏi.
Bắc Thần Hàn, năm nay 22 tuổi, là thái tử của thiên liệt hoàng triều, tính
tình lạnh lùng cô độc. Là người được hoàng thượng sủng ái nhất trong tất cả các hoàng tử. Tuy tính tình lạnh lùng, nhưng lại là người hết mực
hiếu thuân. Đến ngay cả chuyện hôn nhân đại sự, cũng nhất nhất nghe lời
phụ hoàng lấy một người chàng chẳng hề có tình cảm.
Tuy
nhiên, chàng luôn ôm nỗi hoài nghi, bởi sự yêu mến mà hoàng thượng dành
cho Tô Duyệt Duyệt chẳng kém gì đối với chàng. Nói hai người họ không có quan hệ gì là điều hoàn toàn không thể, nhưng dù có cố gắng thế nào thì chàng cũng không thể hiểu được rốt cuộc mối quan hệ giữa hoàng thượng
và Tô Duyệt Duyệt ấy là gì?