Thái Tử Phi Tham Ăn

Chương 89: Chương 89




Edit: Lee's

“Sao rồi?” Thập nhất nương chờ mong nhìn Hồ đại phu.

Sắc mặt Hồ đại phu vui mừng “Thật là lạ, bây giờ ngay cả kinh mạch cũng tốt lên, giống như trước kia kinh mạch cũng đột nhiên bị chặt đứt, đúng là kì lạ và không thể tin nổi.”

“Sư phụ, con không phải hỏi chuyện này, con muốn biết chân của cha con ngày sau có đi đường được không.” Thập nhất nương vội vàng nói, tuy rằng chưa thật sự bái Hồ đại phu làm sư phụ, nhưng hành động của Thập nhất nương đối với Hồ đại phu là dành cho sư phụ.

“Không thành vấn đề…” Mới nói xong liền nhìn sắc mặt vui mừng của mọi người chung quanh, Hồ đại phu lại nói “Nhưng bởi vì thời gian bị tê liệt của tam gia quá lâu, phải mất một khoảng thời gian dài mới có thể đi lại giống như người bình thường, hơn nữa….” Trên mặt ông lộ ra vẻ ngượng ngùng.

Thập nhất nương vội hỏi “Hơn nữa cái gì?”

“Tam gia là người tập võ, chỉ sợ sau này chân tật không thể tốt như lúc trước, người muốn luyện võ thì hạ bàn phải ổn định, chân tam gia có thể đi đường, nhưng vì kinh lạc lâu ngày…”

Hồ đại phu muốn nói lại thôi, ông đã từng gặp qua An tam gia văn thao võ lược, hơn nữa An gia lại xuất thân là võ tướng, việc này ông phải giải thích rõ ràng trước tiên.

An tam gia thản nhiên mỉm cười nói “Có thể giống như người bình thường ta đã không còn mong ước gì hơn.”

Thập nhất nương gật đầu nói “Cha, không cần lo lắng, con sẽ nghĩ cách làm cho cha có thể luyện võ nghệ cao cường.”

An tam gia không nói gì xoa xoa đầu nữ nhi “Cha con không muốn làm kẻ trộm, võ nghệ cao cường để làm gì.”

Thập nhất nương cười tủm tỉm, đợi cho Hồ đại phu khai thuốc xong, nàng ngồi xuống bên người phụ thân, giống con mèo nhỏ tựa đầu lên bả vai ông lộn xộn “Cha, không cần lo lắng, con làm thuốc cường thân thể đã rất tốt, đến lúc đấy để cho cha ngâm nước tắm mỗi ngày, chưa biết chừng thân thể còn tốt hơn cả trước kia nữa.”

An tam gia buồn cười vuốt nữ nhi biến loạn tóc “Nghiên cứu mất gần cả núi vàng núi bạc, bây giờ cũng thành công rồi hả?”

Thập nhất nương chột dạ, bởi vì thời đại này không có thực vật bị biến dị, làm cho nàng tốn không biết bao nhiêu thiên tài địa bảo “Hừ, không lâu nữa con sẽ làm ra được thuốc, đến lúc đó sẽ để cho Nhị lang ca bán thuốc tăng cường thân thể kiếm đống bạc.”

An tam gia nhíu mày “Thuốc này quan hệ trọng đại, có thể công khai bán hay không thì nói sau, con cũng đừng suy nghĩ nhiều, chúng ta chỉ có duy nhất một khuê nữ, chả lẽ lại không đủ bạc cho con dùng hay sao?”

Thập nhất nương nghĩ ngợi nói “Cha, tuy rằng thuốc cường thân thể quan hệ trọng đại không dễ dàng bán ra, nhưng con còn biết rất nhiều phương thuốc khác nữa, như cảm mạo hay gọi là phong hàn, còn có trị tiêu chảy, đau đầu nhức óc các kiểu thuốc pha chế sẵn, con cùng sư phụ học y, thường xuyên thấy có người chỉ bị bệnh cảm mạo nho nhỏ mà chết, còn rất nhiều người nghèo bởi vì bị cảm mà táng gia bại sản, thuốc pha chế sẵn của con có hiệu quả không tệ, hơn nữa cũng tiện nghi, nếu có thể ban hành rộng rãi, tin rằng sẽ không có người bị bệnh như vậy mà chết.” Trong giọng nói của Thập nhất nương mang theo sự thương hại, rất đáng thương, đến tận bây giờ nàng cũng không nghĩ rằng có rất nhiều người nghèo chỉ bị cảm mạo thông thường mà cũng coi gần như là bệnh nan y.

An tam gia vỗ đầu nữ nhi, ý bảo nàng ngồi ngay ngắn lên “Mặc kệ Thập nhất nương muốn làm chuyện gì, cha đều ủng hộ, con hãy làm thuốc pha chế sẵn ra cho cha xem trước, đến lúc đó cha sẽ nghĩ biện pháp mở rộng ra bên ngoài, dù sao đây cũng là chuyện tốt…. Nhưng có một việc vốn dĩ cha định ngày mai sẽ hỏi con, Thập nhất nương nói cho cha biết, Phổ Tuệ đại sư nói với con chuyện gì?”

Thập nhất nương cứng người “Sao cha biết được?”

An tam gia nhìn nữ nhi chỉ tiếc rèn sắt không thành thép “Không muốn người biết, trừ phi đừng làm, trên đời này không có việc gì giấu được, huống hồ Tướng Quốc tự của ông ta cũng không phải phòng thủ thật chắc chắn, cha muốn tra vài chuyện còn thật dễ dàng!”

Thập nhất nương thè lưỡi “Cha, là con hiểu lầm Phổ Tuệ đại sư, trước đấy con còn gọi ông ấy là thần côn nữa, không ngờ chân cha thật sự khỏi, mấy ngày nữa con phải tới Tướng Quốc tự một chuyến để cảm tạ Phổ Tuệ đại sư.”

Sắc mặt An tam gia khó coi, hai tay nắm chặt vào ghế dựa, giống như muốn bẻ gãy nó ra, gân xanh trên trán đều lộ ra “Thập nhất nương, con… con nói cho cha, con… có phải đã giao dịch gì với ông ta, ví dụ như trả giá bằng số mệnh gì đó.”

Thập nhất nương thấy giọng nói của cha cũng thay đổi, vội vàng an ủi ông “Cha yên tâm, không có, tuyệt đối không có, vốn là như vậy, nhưng Phổ Tuệ đại sư nói số mệnh của con đặc thù, người thường không thể động đến, nếu không sẽ bị trời phạt…”

An tam gia trầm tĩnh lại, chậm rãi buông tay nắm ghế dựa ra “Số mệnh đặc thù? Động vào sẽ bị trời phạt?” Nữ nhi có gì khác với người bình thường sao, nếu thực sự, vậy do nàng đến thời không quái dị, là nguyên nhân này sao?

“Đúng vậy, cho nên điều kiện của Phổ Tuệ đại sư là muốn con ở chung với Thái tử nhiều hơn, hì hì…” Thập nhất nương đắc ý cười rộ lên “Phổ Tuệ đại sư nói con là phúc tinh, những ai ở bên cạnh con vận thế sẽ tốt hơn…”

An tam gia nghiêm khắc trừng mắt nhìn nữ nhi “Về sau không được nói vậy, tuy rằng nhà chúng ta không sợ, nhưng cha không hy vọng rằng con sẽ gặp phải rắc rối bởi những người có ý đồ xấu.” Danh tiếng là phúc tinh của nữ nhi mà truyền ra ngoài, sợ rằng không biết bao nhiêu người muốn lấy nàng về làm thần thú trấn trạch trong nhà, ông làm sao sẽ để chuyện như vậy phát sinh trên người nữ nhi.

Thập nhất nương thè lưỡi “Cha, con cũng không ngốc nha.”

An tam gia trầm tư một hồi rồi nói “Theo lời con nói, Thái tử là người có số mệnh không tốt?” Ông cảm thấy bất đắc dĩ, một Thái tử quốc gia mà số mệnh lại không tốt?

Trên mặt thập nhất nương lộ ra sầu lo “Đúng vậy, con cũng không dám tin, nhưng vận khí của Tinh La ca ca quả thật không tốt, cho nên Phổ Tuệ đại sư mới yêu cầu con thường xuyên lui tới, hy vọng hóa giải đi kiếp nạn của huynh ấy.”

Sắc mặt An tam gia khó chịu, ông lại nghĩ tới câu nói kia của Thanh Viễn đại sư “Quý không thể nói”, bên tai giống như vang lên tiếng hôn lễ cát tường vui vẻ, mặt ông chuyển từ màu xanh thành màu gan heo….

“Thập nhất nương, cha cảm thấy Phổ Tuệ đại sư nói như vậy là đúng, nhưng Thập nhất nương không thích hợp cùng Thái tử thân cận quá, thứ nhất, người ta sẽ nghĩ người An gia ra vẻ không màng danh lợi nhưng thật ra dã tâm bừng bừng, thứ hai, về sau Thái tử sẽ cưới Thái tử phi, con một cô nương cùng Thái tử qua lại thân thiết không phải là chuyện tốt gì, thứ ba, cho dù vận khí của Thái tử không tốt, là thật thì sao, một cô nương như con có năng lực làm chuyện gì….”

Thập nhất nương không phục “Con rất lợi hại, Nhị bá mẫu nói phương pháp dùng roi của con rất tốt, đánh năm, ba người đều không thành vấn đề.”

An tam gia nhịn không được xoa đầu nữ nhi “Đứa ngốc, nếu thực sự đụng phải những tên tử sĩ, một mình con khoa tay múa chân có thể có tác dụng gì.” Tuy rằng nữ nhi sống trong thời tận thế, nhưng nàng giết đều là zombie, nếu là người sống thì sao nàng có thể hạ quyết tâm.

“Nhưng nếu lời nói của Phổ Tuệ đại sư là thật, vận thế của Tinh La ca ca quả thật rất kém, nếu huynh ấy xảy ra chuyện gì, Thập nhất nương sẽ thương tâm.” Thập nhất nương nhỏ giọng nói “Đối với Thập nhất nương thì Tinh La ca ca còn là ân nhân nữa, cha cũng từng nói nhận một giọt nước phải báo đáp bằng cả con suối.”

“Yên tâm, cha sẽ đề nghị Thái tử mang theo nhiều hộ vệ chút, hơn nữa còn có Đại lang ca con ở cạnh, ca ca con cũng sắp trở thành thư đồng của Thái tử, cùng Thái tử sớm chiều ở chung, lấy năng lực ứng biến của ca con, con cũng đừng lo lắng.” Ban đầu An tam gia không lấy gì làm vừa lòng chuyện con trai làm thư đồng Thái tử, bị trở thành mục tiêu, không biết hấp dẫn oán hận của bao nhiêu gia đình quý tộc có thiếu niên vừa độ tuổi, bây giờ lại thoả mãn ngay được, có Tam lang ở cạnh, Thái tử muốn tiếp cận Thập nhất nương? Hừ, nằm mơ!

Thập nhất nương cẩn thận suy nghĩ, Tam lang ca của nàng thật sự có bản lãnh.

***************​

“Sư phụ có đó không?” Thập nhất nương ở bên ngoài một cái sân hẻo lánh gọi với vào.

“Vào đi.” Thanh âm Hồ đại phu có chút hàm hồ.

Thập nhất nương đẩy cửa viện đi vào bên trong, sân viện này của Hồ đại phu cách xa trung tâm kinh thành, xung quanh là bãi tha ma, trong phạm vi trăm dặm không có người ở, chỉ duy nhất một cái sân hoang tàn, người nhát gan còn tưởng là nhà ma.

Thập nhất nương quen đường quen nẻo đi vào bên trong, còn quay sang mấy người Lan Hoa đang chờ bên ngoài vẫy vẫy “Lan Hoa, Hạ Hà, hai người các em không vào uống chén trà nóng sao? Trời bây giờ bắt đầu lạnh rồi.”

Lan Hoa xanh mặt lắc đầu như trống bỏi “Không cần, nô tỳ không thấy lạnh, trong xe ngựa rất ấm áp.”

“Lâm Nhị, vào đi.”

Người đảm nhiệm phu xe tạm thời, một đường đi theo An tam lang, Thập nhất nương từ Uyển thành đánh giết về đến Trung Châu, Lâm nhị cũng mãnh liệt lắc đầu, Thập nhất nương lấy làm tiếc, về phần Hạ Hà luôn luôn ngồi trong xe ngựa phát run, Thập nhất nương sẽ không phí sức mời gọi.

Vừa mở cửa ra, một người toàn thân mặc đồ trắng, nhìn giống như áo liệm, còn dùng vải trắng che mặt chỉ lộ ra đôi mắt giống như bác sĩ quái dị, không, phải nói biến thái bởi vì trong tay ông cầm một đoạn ruột thật dài, trước mắt là một thi thể nữ nhi, ngực bị mổ phanh ra, hoàn toàn trống rỗng, tim, gan, phèo, phổi cùng nội tạng đều bị lôi ra ngoài, được đặt trên bàn vô cùng ngay ngắn giống một quầy bán thịt lợn.

“Thập nhất nương, con nhìn xem ruột người cùng ruột heo có gì khác nhau.” Nam nhân toàn thân màu trắng lại cầm một chuỗi ruột thật dài ý bảo Thập nhất nương chỉ ra sự khác biệt.

Thập nhất nương bình tĩnh đi qua nhìn “Không có gì khác nhau, bề ngoài thoạt nhìn giống nhau như đúc, chỉ là ruột người tinh tế hơn một chút.”

Khoa học quái nhân cũng là Hồ đại phu biến thái thả hai loại ruột trong tay xuống bàn, rửa qua tay sau, ông cởi bỏ khăn che trên mặt “Không chỉ khác nhau chỗ này, ruột người váng mỡ ít hơn rất nhiều, thật đáng tiếc, ta còn nghĩ nếu ruột người cùng ruột heo giống nhau, đem ruột heo thay thế vào cơ thể người…”

Thập nhất nương nói chắc như đinh đóng cột “Người sẽ chết, dị vật mà tiến vào trong cơ thể sẽ bị bài xích, huống hồ ruột bình thường sẽ không gặp chuyện không may, không cần phải cắt đi.”

Hồ đại phu đi đến một căn phòng khác, ngồi xuống “Con chờ một chút, sư phụ đi pha trà.”

Thập nhất nương lắc đầu, “Để con làm cho, sư phụ đi khử trùng đi, nhất định phải khử trùng thật sạch.” Tay trái cầm ruột người, tay phải là ruột trư, nếu để Hồ đại phu pha trà nàng sợ phải ngửi thấy mùi thúi thúi mất.

“Hôm nay tìm sư phụ có chuyện gì?” Hồ đại phu đặt mông ngồi xuống, giải phẫu nửa ngày, ông thấy rất mệt mỏi.

“Con có làm một ít thuốc pha chế sẵn, chủ yếu là chữa bệnh cảm cúm, nóng sốt, muốn để sư phụ tuyên truyền thuốc này ra bên ngoài.”

Hồ đại phu uống trà ăn điểm tâm Thập nhất nương đưa tới, vô cùng hạnh phúc nheo mắt lại, sân này hoang vắng, là địa phương rất tốt để tiến hành giải phẫu, nhưng vấn đề là không ai dám đi vào, không có người hầu hạ, rất nhiều việc Hồ đại phu đều phải tự mình làm.

“Cần sư phụ hỗ trợ? Nhị lang ca của con không phải là dự định mở một cửa hàng thuốc bắc sao, lấy năng lực của hắn còn sợ không có người đến mua thuốc?”

“Rượu thơm còn sợ ngõ nhỏ sâu, sư phụ không phải tính là sẽ đi Thái y viện tìm một Thái y có y đức cao siêu để chia sẻ quyển sách thuốc kì bí kia sao, chỉ cần sư phụ thuận miệng nhắc tới trước mặt Thái y, thuốc này sẽ lập tức được tiêu thụ rộng rãi.”

Hồ đại phu thỏa mái đồng ý, để thuốc Thập nhất nương điều chế cùng với một nồi chân giò hầm lưu lại.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.