Thái giám đi đầu nói một phen, đem mọi chuyện cần thiết đều nói ra, bất
quá, hắn nói một phen nhưng cũng không giả, hắn thật sự là phụng chỉ Tử
Dạ, tiến đến tróc nã Diệp Lạc đi đến Hình bộ, còn nguyên nhân, hắn cũng
rất rõ ràng. Chẳng qua, hắn vốn là cung nhân lớn lên trong cung, phải
xem xét tình hình mà hành động, gặp Diệp Lạc lúc Thái Tử Phi thất thế,
liền muốn đến cáo mượn oai hùm một phen, lại không ngờ được Thái Tử Phi
thất sủng này cũng là một quả hồng cứng rắn, đối mặt tình huống như thế, cũng không như hắn tưởng tượng, khóc sướt mướt, hô to oan uổng, mà là
bình tĩnh không mất uy nghi chất vấn lại hắn.
Diệp Lạc biết rõ
thái giám kia theo như lời nói cũng không phải giả, hắn coi thân phận
Thái Tử Phi, ngay cả khi không được Tử Dạ sủng ái, cung nhân này cũng
thành thật không dám như thế đãi nàng, bởi vì, nàng ở trong Dạ Vân điện
tuy rằng không được thế, nhưng là, nàng cũng là Thái Tử Phi hoàng thượng tự mình chỉ hôn. Nếu không phải Tử Dạ tự mình hạ lệnh, cung nhân này
lại dám xông thẳng tẩm cung của nàng?
Diệp Lạc nghĩ đến đây,
trên mặt không khỏi lộ ra một chút cười khổ, là phúc thì không phải là
họa, là họa thì tránh không khỏi, từ sau khi nàng gả cho Tử Dạ, nàng
liền nhận định cục diện cùng Diệp Linh tỷ muội tương tàn, chính là nàng
thật không ngờ, ngày này đến mức cực nhanh như thế, nàng nghĩ đến, Diệp
Linh nay thành sườn phi của Tử Dạ, lại đang mang thai, trong lòng hẳn là đã không quá hận nàng, nhưng là, nàng đánh giá sai hận thù Diệp Linh
đối với nàng, trải qua mấy tháng ở chung, nàng biết rõ tính cách Tử Dạ,
tuy rằng Tử Dạ đối với nàng tất cả oán hận, nhưng là, cũng sẽ không lợi
dụng thủ đoạn như vậy để hãm hại nàng, lấy tính cách của hắn, muốn hại
nàng, tất nhiên sẽ quang minh chính đại.
Mà nàng tuy rằng cùng
Diệp Linh ở chung thời gian cũng không nhiều, nhưng là, từ nhỏ ở ngoài,
thời điểm lễ mừng năm mới, đi theo mẫu thân quay về Diệp phủ, nàng cùng
Diệp Linh tuổi không kém nhiều, nàng chính là so với Diệp Linh lớn hơn
vài tháng, mà không biết vì sao, ánh mắt đầu tiên Diệp Linh xem nàng,
biết có tỷ tỷ như vậy, Diệp Linh liền chán ghét nàng, trước đây, nàng
không chỉ một lần bị Diệp Linh ám hại, đối với muội muội thủ đoạn này,
nàng thật sự là hiểu rất rõ! Diệp Linh bề ngoài ngọt ngào nhu nhược,
trong mắt mọi người, vẫn nhu thuận động lòng người, nhưng là, chỉ có
Diệp Lạc biết rõ, người như Diệp Linh, cũng không như bề ngoài của nàng
thiện lương đáng yêu, nội tâm của nàng âm hiểm giả dối, vì đạt được mục
đích mà không từ thủ đoạn, việc này, thời điểm Diệp Lạc tại Diệp phủ đã
lĩnh giáo qua.
Trước đây, nàng từng đem chuyện bị Diệp Linh hãm
hại nói với mẫu thân, nhưng là, mẫu thân lại nhẹ nhàng đem nàng ôm vào
trong ngực, nói cho nàng biết, nàng là tỷ tỷ, Diệp Linh là muội muội,
làm tỷ tỷ, không thể cùng muội muội tính toán chi li, nhường cho nàng
một chút. Mà bây giờ, nàng cũng hiểu được khổ tâm mẫu thân. Mẫu thân khi đó, chẳng qua là không muốn làm cho phụ thân khó xử, cho nên, mới như
vậy nói với nàng.
Chính là, hiện tại nàng vẫn đang muốn nhịn
sao? Nàng không muốn lui nữa, nàng một mặt nhường nhịn, lại không thể
làm cho Diệp Linh buông tha nàng, ngược lại một lần lại một lần nữa hãm
hại nàng, hôm nay xem cung nhân này tới hung hung, chuyện này, nhất định không phải là nhỏ, nhưng là bất kể như thế nào, nàng hiện tại cũng phải đi đối mặt. Cũng thế, hôm nay liền cùng người của Diệp gia, hoàn toàn
chấm dứt thôi!
Diệp Lạc nghĩ đến đây, thật sâu hít một hơi, chậm thanh đối thái giám kia nói
” Bọn ngươi chính là nghe lệnh của chủ nhân, Bổn cung cũng không làm khó ngươi, Hình bộ kia, ngươi mang Bổn cung tiến đến thôi!”
Thanh nhi thấy Diệp Lạc đáp ứng đi tới Hình bộ, trong lòng không khỏi khẩn trương, nàng gấp giọng kêu lên
“Tiểu thư! Ngươi không thể đi!”
Diệp Lạc quay đầu đối Thanh nhi hơi hơi ý bảo nàng không nên hoảng hốt, sau
đó cũng không quay đầu lại đi theo thái giám kia ra ngoài.