Thái Tử Thông Báo Một Ngàn Lần : Nữ Nhân Nguy Hiểm

Chương 306: Chương 306: Chỉ là cưỡng ép ngươi trở về (17)




Chương 327: Chỉ là cưỡng ép ngươi trở về (17)

“Hoàng thái tử, đắc tội.” Người thứ tư thu hồi lại thanh kiếm trên cổ Lâm Hồi Âm, đột nhiên nâng tay đánh lên ngực Triêu Ca một chưởng.

Triêu Ca còn chưa có phản ứng gì cả người xụi lơ trên mặt đất, sau đó bất tỉnh.

TIếp đó đám người áo đen vác Lâm Hồi Âm và Triêu Ca nhanh chóng rời khỏi sau núi thần sơn, bay lên chín tầng mây.

Bọn người kia đặt Triêu Ca và Lâm Hồi Âm trước mắt tiên phi, sau đó lả tả quỳ xuống. Người áo đen cầm đầu cung kính trả lời: “TIên Phi nương ngương, chuyện ngài phân phó đã làm xong, đưa hai người bọn họ đến đây.”

Tiên phi cúi đầu, nhìn Lâm Hồi Âm và Triêu Ca nhấc chân lên đá mấy cái. Sau đó nở ra một nụ cười thỏa mãn. TỪ trong tay lấy ra một viên thuốc cúi người đẩy vào miệng Triêu Ca, lúc này đứng dậy giọng nói trong trẻo, cao ngạo: “các ngươi làm rất tốt, ta ban thưởng.”

Tiên phi vừa nói dứt câu thì lập tức có hai thị nữ bên cạnh cầm một chai thuốc đi ra, tiên phi nhẹ nhàng cầm trng tay, quơ quơ nói: “Đây là tiên đan ta nghiên cứu chế tạo, ăn một viên có thể tăng ngàn năm công lực Các ngươi mỗi người nhận một viên đi.”

Nói xong tiên phi mở chai thuốc ra, từ bên trong từng viên tiên đan tự đông bay ra, dừng trước mặt mỗi người.

Bọn người kia mừng rỡ như điên, vội vàng nhận lấy tiên đan, nhanh chóng nuốt vào. Chỉ là trong nháy mắt tất cả đang quỳ đều nằm rạp xuống, co quắp ôm bụng.

“Tiên phi nương nương, ngươi...”

“Các ngươi thật là cho rằng sau khi bổn cung dùng qua các ngươi sẽ có thưởng cho các ngươi sao?” Tiên phi hạ mi mắt, thần giác lộ ra nụ cười khinh bỉ, giọng nói lạnh băng, vô tình: “Các ngươi quá ngây thơ, vì tiền mà ruồng bỏ tiên đế giúp tiên phi đối phó hoàng thái tử, vậy thì nhẫn định sẽ có một ngày các ngươi vì tiền mà làm hại bổn cung. Cho nên các ngươi đừng trách bổn cung vô tình. Là ta không thể vô tư không lo, nên bây giờ tất cả các ngươi đều phải chết.”

Tiên phi nói đến đây sau đó nhìn chằm chằm ánh mắt thù hận của đám người kia. Chẳng có chút gì sợ hãi, ngược lại còn phong tình vạn chủng quay đầu, nhìn mấy người kia đau đớn và dung nhan càng lúc càng vặn vẹo. giống như được chiêm ngưỡng phong cảnh hữu tình vậy, trên mặt lộ ra nét cười khoe khoang.

Mãi đến khi những người kia đã bỏ mang những lúc này mới diêm dúa quay người qua, nhìn hai thị nữ bên cạnh, giang tay đưa hai viên thuốc cho họ: “Đây là thuốc giải, chỉ cần các ngươi khong phản bội ta, định kỳ ta đều sẽ cho các ngươi thuốc giải. Nếu các ngươi phản bội ta thì kết quả cũng như họ vậy, chết trong nháy mắt.”

Hai thị nữ vội vàng quỳ rạp xuống, đồng thanh nói: “Đa tạ tiên phi nương nương ban thưởng, nô tỳ nguyện trung thành với tiên phi, không hai lòng.”

TIên Phi hoàn toàn không hứng thú với những lời nói kia, chỉ là lười biếng nâng mí mắt chỉ Triêu Ca và Lâm Hồi Âm trên đất nói: “Các ngươi ném họ đi Tây Lương đi.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.