Thâm Độ Chí Tình

Chương 43: Chương 43: Hợp ý




Sau khi Cố Diễm tan tầm thì trực tiếp về Vọng Tinh Uyển đón Trang Duy, sau đó cả hai cùng đến chỗ hẹn với Cố Hủ. Trang Duy đã xuống lầu đợi sẵn, Cố Diễm đặc biệt nhắc nhở cậu phải mặc đồ nhiều một chút, chiều nay nhiệt độ đột ngột hạ thấp, phải chú ý giữ ấm thân thể.

Nơi Cố Hủ chọn không phải là hội quán nổi tiếng, cũng không phải nhà hàng cao cấp mà là một quán lẩu Dương hạt tử*. Vị trí của quán không khó tìm nhưng trang trí rất đơn giản, nhìn từ ngoài vào thì không thấy gì nhưng vừa bước vào cửa, ngay lập tức sẽ thấy một đống người ngồi đầy cả phòng chờ, từ đó có thể đoán được mức độ nổi tiếng của quán lẩu này.

*Dương hạt tử chính là xương đốt sống lưng, do hình dạng bên ngoài giống với bò cạp nên người Bắc Kinh Thiên Tân gọi là Dương hạt tử. Lẩu Dương hạt tử là món ngon truyền thống của người Bắc Kinh, có lịch sử lâu đời, nguyên liệu chủ yếu được chọn là dê.

Trang Duy rất thích những quán ăn nhỏ kiểu này, trước đây lúc cậu còn chưa nổi tiếng, Quý Sâm thường xuyên dẫn cậu đến ăn ở mấy quán lẩu như vậy, bình thường những quán lẩu này giá cả vừa túi tiền lại không ăn xén ăn bớt, quan trọng là mùi vị cực kỳ ngon, mấy chỗ khác không thể sánh bằng. Mà bây giờ Quý Sâm đi ăn ở mấy quán nhỏ không còn kéo cậu theo nữa, cùng lắm là đóng hộp đem về, mùi vị tuy rằng không thay đổi mấy nhưng đã nguội, mà hâm nóng lại thì không còn mùi vị vốn có nữa.

Sự xuất hiện của Cố Diễm và Trang Duy đương nhiên là hoàn toàn không hợp với loại quán nhỏ thế này khiến cho không ít người chú ý đến, nhưng Trang Duy quấn khăn quàng cổ cao che hết miệng mũi, hơn nữa có Cố Diễm đi trước che khuất nên cũng không dễ bị nhận ra.

Cố Hủ đã nói số phòng cho Cố Diễm trước, sau khi báo số phòng, nhân viên phục vụ chỉ kịp nói “Xin mời lên lầu hai” rồi tất bật chạy đi. Đây là tác phong thông thường của những quán nhỏ, lúc đông khách bận rộn tất nhiên không thể để ý tới mỗi một người khách được.

Sau khi hai người lên lầu, rất nhanh đã tìm được phòng riêng hẹn trước. Đẩy cửa đi vào, Cố Hủ đã ngồi sẵn, nhưng khiến Trang Duy bất ngờ hơn chính là cậu thiếu niên mà cậu còn đang ngóng trông cũng đến đây.

Thấy hai người đi vào, cậu thiếu niên đó để bánh ngọt xiên que trên tay xuống, đứng dậy cùng với Cố Hủ.

“Anh cả, Trang tiên sinh” Cố Hủ chào hỏi hai người, tuy rằng không trực tiếp gọi “Anh dâu” như Cố Ngạo nhưng thái độ lại thân thiết hơn không ít.

Cố Diễm gật đầu, nói với Trang Duy “Em đã gặp Tiểu Hủ rồi” Sau đó lại mỉm cười giới thiệu cậu thiếu niên bên cạnh Cố Hủ “Đây là Hạ Tử Thần, người yêu của Tiểu Hủ, Út Cưng của nhà anh”

Trang Duy nghe Cố Diễm giới thiệu Hạ Tử Thần như vậy liền ngẩn người, xem ra Cố Diễm đã biết đến sự tồn tại của Hạ Tử Thần từ lâu, hơn nữa còn được nhà họ Cố đồng ý nữa.

“Trang tiên sinh, xin chào” Hạ Tử Thần cũng chào hỏi Trang Duy.

Hạ Tử Thần không chỉ dễ nhìn mà âm thanh cũng cực kì dễ nghe, lạnh lùng nhưng lại có chút gợi cảm làm cho Trang Duy không khỏi muốn nghe cậu nói thêm vài câu nữa.

“Xin chào, rất vui được gặp cậu” Trang Duy cười nói.

“Ngồi xuống vừa ăn vừa nói chuyện đi” Cố Diễm lên tiếng.

“Được” Cố Hủ trả lời, kéo Hạ Tử Thần ngồi xuống tiếp tục ăn bánh ngọt.

Cố Diễm và Trang Duy cởi áo khoác, ngồi xuống đối diện hai người kia.

Trên bàn đã nấu sẵn một phần lớn Dương hạt tử, hương thơm ngào ngạt khơi dậy sự thèm ăn của mọi người.

“Em chọn một ít món tái và rau, hai anh xem có cần gọi thêm gì không” Cố Hủ trực tiếp đưa menu cho Trang Duy.

Trang Duy nhìn Cố Diễm, cảm thấy kiểu người như Cố Diễm có vẻ hoàn toàn không phù hợp với những quán lẩu Dương hạt tử thế này cho nên cũng không biết phải chọn món gì, hay là đưa cho anh chọn thì sẽ được hơn.

Cố Diễm không xem menu, để cho Trang Duy lựa chọn, anh quay qua hỏi Hạ Tử Thần “Gần đây bận rộn lắm sao? Khi nào mới đến nghỉ hè?”

“Cũng sắp rồi, tuần sau thi cuối kì xong là được nghỉ” Hạ Tử Thần trả lời, cách nói vô cùng tự nhiên, đương nhiên là không xa lạ gì với Cố Diễm.

“Đến lúc đó để Tiểu Hủ đưa em ra ngoài chơi thỏa thích vài ngày” Cố Diễm nói “Chi phí anh lo”

“Cám ơn anh cả” Hạ Tử Thần cũng không từ chối, trong giọng nói xen lẫn sự phấn chấn.

“Đợi thi xong thì về nhà ở với ba mẹ vài ngày trước đi, mấy hôm trước mẹ mua hải sâm rất ngon, nói là chờ em về làm cơm trộn hải sâm” Cố Diễm nói.

“Dạ” Hạ Tử Thần cười đáp lại.

Chỉ đơn giản vài câu nói cũng đủ để Trang Duy đoán ra thái độ của nhà họ Cố đối với Hạ Tử Thần. Rất dễ nhận thấy, không chỉ có Cố Diễm yêu thích Hạ Tử Thần, mà ba mẹ của Cố Diễm cũng rất yêu thích cậu nhóc.

Điều này làm Trang Duy mừng thay cho Hạ Tử Thần, mặc dù cậu và Hạ Tử Thần vẫn chưa quen thuộc với nhau bao nhiêu. Lần đầu tiên cậu gặp Hạ Tử Thần thì đã hi vọng cậu nhóc có thể có được một kết quả tốt với Cố Hủ, dù sao con đường này không dễ đi, tuổi Hạ Tử Thần lại nhỏ, nếu như gặp phải người yêu không có trách nhiệm thì sau này sẽ càng gian nan hơn. Nhưng xem tình hình này, quan hệ giữa hai người này rất bền vững, trong nhà cũng đã đồng ý, không còn gì phải lo lắng nữa rồi.

Trang Duy lại gọi thêm vài món rau và nấm mình thích, Cố Hủ cũng gọi thêm hai phần thịt, chay mặn đều dùng được.

Trong lúc chờ thức ăn ngấm gia vị, Hạ Tử Thần đẩy dĩa thức ăn nhẹ về phía Trang Duy “Trang tiên sinh ăn thử xem, mùi vị rất ngon”

Đây đều là một vài món thức ăn nhẹ, ăn vào không chiếm dạ dày bao nhiêu, cũng rất ngon miệng, Trang Duy không khách sáo nữa, sau khi nói cám ơn thì cầm một miếng đưa cho Cố Diễm trước, sau đó thì mới tự mình ăn.

Chốc lát sau thức ăn đã được bày ra đầy bàn, chỉ nhìn thôi cũng đủ cho người ta ngứa tay.

Bốn người không ai nhiều lời, bắt đầu động đũa. Thỉnh thoảng Cố Diễm sẽ gắp cho Trang Duy một vài miếng thịt, không để cậu ăn quá nhạt nhẽo. Còn Cố Hủ thì gần như cả buổi đều gắp thức ăn cho Hạ Tử Thần, ngay cả xiên thức ăn cũng không để cho Hạ Tử Thần cầm, sợ cậu nhóc bị nước lẩu văng trúng. Mà Hạ Tử Thần hình như cũng đã quen, Cố Hủ gắp cho cậu nhóc món nào thì ăn món đó, tuy rằng nét mặt lạnh nhạt nhưng vẫn ngoan ngoãn ăn hết.

Cố Diễm thấy cảnh này riết rồi cũng quen, căn bản không quan tâm đến hai người này. Mỗi người đều có cách yêu của riêng mình, Cố Hủ chăm sóc cho Hạ Tử Thần là chuyện đương nhiên, còn anh và Trang Duy thì không cần phải như vậy, điều này cũng không thích hợp với Trang Duy, anh chỉ cần để ý đừng để Trang Duy chỉ ăn rau xanh mãi là được rồi, ngoài ra Trang Duy cũng không cần anh phải chăm lo từng li từng tí, nếu không có thể sẽ khiến Trang Duy cảm thấy mất tự do.

Đến khi dạ dày của bốn người đều hơi căng thì mới giảm tốc độ lại, bắt đầu vừa ăn vừa trò chuyện.

“Trang tiên sinh, liên quan đến đại diện phát ngôn cho tư liệu mới của quý này, Thịnh Thần muốn tiếp tục hợp tác với anh, không biết Trang tiên sinh có ý kiến gì hay không?” Cố Hủ hỏi Trang Duy.

“Hôm nay anh có nghe người đại diện thông báo, bên anh không thành vấn đề, rất vui khi được hợp tác với Thịnh Thần lần thứ hai” Trang Duy mỉm cười.

“Vậy thì hẹn lúc nào đó mời Trang tiên sinh đến Thịnh Thần bàn chuyện hợp tác” Cố Hủ nói tiếp.

“Cũng được” Gần đây Trang Duy không nhận công việc, thời gian rảnh rỗi cũng nhiều hơn.

Cố Hủ gắp thêm rau cho Hạ Tử Thần, tiếp tục nói “Liên quan đến chi phí đại diện phát ngôn…”

Trang Duy cười nói “Nếu hợp tác lần thứ hai thì nhất định phải giảm bớt chi phí cho Thịnh Thần”

Cố Diễm khẽ cười “Bọn anh vốn còn đang tính sẽ tăng giá lên cho em, dù sao cũng nhờ em mà hiệu quả lần trước đúng thật là rất tốt”

Trang Duy không nghĩ đến Thịnh Thần lại hào phóng đến vậy, nhưng dù sao cũng có liên quan đến Cố Diễm, cậu cảm thấy vẫn nên phải giảm giá một chút mới đúng “Đại diện phát ngôn cho Thịnh Thần, anh cũng tăng thêm nhân khí, vẫn có lợi cho anh nhiều hơn. Chi phí đại diện phát ngôn lần này có thể giảm bớt một ít, hi vọng lần sau có cơ hội sẽ lại tiếp tục hợp tác với Thịnh Thần nữa”

“Nếu có đại diện phát ngôn thích hợp, Thịnh Thần nhất định sẽ ưu tiên suy xét cho Trang tiên sinh, nhưng hiện tại anh đã bắt đầu quay lại thị trường quốc tế, nhất định giá trị bản thân cũng sẽ tăng cao, chi phí đại diện phát ngôn lần thứ nhất của Thịnh Thần trả cho anh ngược lại có phần xem nhẹ rồi” Cố Hủ thuyết phục.

Trang Duy và Cố Hủ, nghệ nhân thì muốn giảm giá, ông chủ thì muốn tăng giá, trong giới giải trí chắc đây là lần đầu tiên có chuyện như thế này.

Trong lúc hai người đang thay phiên nhau đều muốn đưa phần tốt cho đối phương, Cố Diễm liền lên tiếng “Được rồi, lần này Trang Duy giảm cho Tiểu Hủ, vài ngày nữa Cố thị có một đại diện phát ngôn cho Trang Duy, đến lúc đó không được kì kèo nữa”

Trang Duy quay đầu nhìn Cố Diễm, cậu chưa từng nghe Cố Diễm nhắc đến đại diện phán ngôn của Cố thị.

Cố Diễm mỉm cười “Sản phẩm vừa mới quyết định thời gian đưa ra thị trường hôm nay, chưa kịp nói với em”

Tuyệt đối đây là một chuyện vô cùng kinh hỉ đối với Trang Duy, Cố Diễm trực tiếp nói với cậu có nghĩa là nhất định có thể nắm chắc rồi.

Cố Hủ cũng không khách sáo nữa “Vậy em đành nhận chiết khấu của anh thôi”

“Ừ” Trang Duy gật đầu, thật ra cho dù có giảm cho Cố Diễm nữa thì cậu cũng sẵn lòng, hơn nữa chắc chắn bên phía YC cũng sẽ không có ý kiến.

Sau đó Cố Diễm và Cố Hủ lại chuyển chủ đề đến Cố thị, ý của Cố Diễm là định để cho Cố Hủ dành vài ngày đến Cố thị hỗ trợ, Cố Hủ tuy rất bận rộn nhưng vẫn hứa sẽ cố gắng.

Trang Duy cũng không quấy rầy bọn họ trò chuyện, sau khi thêm nước lẩu thì để thêm thức ăn vào.

Hình như Hạ Tử Thần rất thích mấy món thức ăn nhẹ ở đây, trong lúc đợi thức ăn chín thì cầm vài xiên lên nhấm nháp.

Trang Duy nhìn cậu nhóc, chủ động bắt chuyện “Em và cậu Tư thường đến đây ăn sao?”

Hạ Tử Thần cười trả lời “Mùa hè muốn ăn lẩu thì đến đây, mùa này ăn thịt dê cũng không bị táo bón”

“Cũng đúng” Trang Duy xiên một viên bánh đậu xanh “Em có biết còn những quán nhỏ nào vừa ăn ngon lại vừa thực tế như vậy không? Có cơ hội anh cũng muốn ăn thử xem sao”

“Có” Hạ Tử Thần gật đầu, kể cho cậu vài quán, tuy rằng không nằm trong trung tâm thành phố, nghe là biết không dễ tìm nhưng có thể hỏi thăm những người ở gần đó.

Thức ăn trong nồi đã chín, hai người cũng không để ý đến Cố Diễm và Cố Hủ, một bên thì lo nói, còn một bên thì lo ăn.

“Em có thể cho anh xin số điện thoại không? Lúc không tìm được anh có thể gọi hỏi em” Trang Duy là người rất ít khi chủ động hỏi số điện thoại của người khác, cậu có ấn tượng rất tốt đối với Hạ Tử Thần, cũng hợp ý với cậu, giống như là một đứa em trai vậy.

“Được” Hạ Tử Thần trao đổi số điện thoại với Trang Duy “Nếu không có ai đi với anh, anh cũng có thể gọi cho em”

“Ừ” Trang Duy gật đầu cười, tuy rằng bề ngoài Hạ Tử Thần có hơi lãnh đạm nhưng thật ra lại rất ngoan ngoãn, cũng rất dễ thân thiết, thảo nào nhà họ Cố lại thích cậu nhóc đến vậy “Nếu em không để ý thì cứ gọi là anh* đi, gọi “Trang tiên sinh” nghe rất xa lạ”

*Anh ở đây là ca – anh trai, còn trước đó là nhĩ – ngươi, tuy nhiên do chênh lệch tuổi tác nên mình edit là anh hết cho lịch sự, dù gì Thần Thần cũng là bé ngoan mà (^-^)/

Trong lúc nói chuyện với Hạ Tử Thần, Trang Duy không khỏi suy nghĩ, nếu cậu có một đứa em trai như vậy, cuộc sống thời thơ ấu cũng sẽ thoải mái hơn rất nhiều.

“Anh” Hạ Tử Thần cười gọi một tiếng.

“Ừ” Trang Duy lại nói “Khi nào anh đến Thịnh Thần sẽ đãi em một bữa.

“Dạ” Hạ Tử Thần gật đầu, sau khi nghỉ hè ngày nào cậu nhóc cũng sẽ đến Thịnh Thần, không cần phải đặc biệt hẹn giờ.

Trong lúc Cố Diễm và Cố Hủ trò chuyện thỉnh thoảng cũng nhìn qua Trang Duy và Hạ Tử Thần, thấy bọn họ nói chuyện với nhau rất tốt cũng không để ý nữa.

Đợi đến khi cả bốn người đều ăn xong, Cố Hủ đi thanh toán hóa đơn, sau đó cầm áo khoác và khăn quàng cổ mặc vào cho Hạ Tử Thần.

Trang Duy mỉm cười nhìn bọn họ, Cố Diễm cũng cầm lấy áo khoác của cậu, nói “Đưa tay ra”

Trang Duy đưa tay ra, vốn là để nhận đồ nhưng Cố Diễm lại không đưa cho cậu mà trực tiếp giúp cậu mặc lên luôn.

Động tác của hai anh em giống hệt nhau, dường như Hạ Tử Thần đã quen còn Trang Duy lại có chút đỏ mặt, nhưng cậu cũng không nói gì, cứ để cho Cố Diễm mặc áo khoác, quàng khăn giúp cậu.

Ra khỏi quán lẩu, Cố Hủ nắm tay Hạ Tử Thần, nói với Cố Diễm và Trang Duy “Anh cả, anh Trang Duy, bọn em đi trước, có gì gọi điện sau” Cách xưng hô của Cố Hủ thay đổi nghiễm nhiên kéo gần khoảng cách lại với Trang Duy.

“Được, lái xe chậm thôi” Cố Diễm dặn dò.

Cố Hủ gật đầu “Em biết rồi”

Hạ Tử Thần vẫy tay chào hai người, sau khi nói “Hẹn gặp lại” thì cũng đi về với Cố Hủ.

“Về thôi” Cố Diễm nói với Trang Duy.

“Ừ” Trang Duy cũng nối gót Cố Diễm lên xe, rất nhanh chiếc xe đã cách xa quán lẩu.

Quay về Vọng Tinh Uyển, Cố Diễm cũng không đưa Trang Duy lên lầu ngay mà kéo cậu đi tản bộ ở dưới lầu. Tối nay ăn không ít, tản bộ một lúc càng có lợi cho sức khỏe.

Đi được một quãng, Cố Diễm đột nhiên lên tiếng “Có muốn dọn đến ở cùng anh không?”

Trang Duy ngừng lại, nhìn Cố Diễm. Đề nghị của Cố Diễm có hơi đột ngột đối với cậu, cậu vẫn chưa từng cân nhắc đến vấn đề này.

“Sao lại đột nhiên hỏi chuyện này…” Trang Duy do dự hỏi.

Cố Diễm cũng dừng lại cùng lúc với cậu, nhưng bàn tay anh vẫn nắm chặt tay cậu “Ở cùng một chỗ, chúng ta sẽ có thời gian gặp mặt nhau nhiều hơn”

Trang Duy mím môi “Em muốn suy nghĩ một lát” Thật ra sống chung với nhau có thể sẽ nảy sinh một số vấn đề, cho nên cậu muốn suy xét thật kỹ rồi mới đưa ra quyết định.

“Cũng được, cũng không phải chuyện gấp, em cứ từ từ cân nhắc” Cố Diễm mỉm cười, anh cũng không muốn ép buộc Trang Duy, chỉ là đề nghị thôi, kết quả thì cứ thuận theo tự nhiên đi. Hơn nữa coi như Trang Duy đồng ý thì cũng phải đợi đến ngày nắng ấm mới chuyển nhà thì tốt hơn, còn việc có tiếp tục ở lại Vọng Tinh Uyển hay không cũng phải suy nghĩ lại.

“Đi thêm một lát nữa đi” Cố Diễm nắm tay Trang Duy tiếp tục bước về phía trước, cũng không tiếp tục chủ đề mới vừa rồi.

“Tử Thần và cậu Tư sống chung với nhau sao?” Trang Duy hỏi, cậu cũng không phải bởi vì vấn đề của Cố Diễm mà hỏi như vậy, chỉ là đơn thuần hỏi ra chuyện mình muốn biết.

“Ừ, cũng được một thời gian lâu rồi” Cố Diễm trả lời, nhà ở là anh tặng.

“Tử Thần rất tốt” Trang Duy nói lời từ đáy lòng.

“Đúng là rất tốt, em cũng đã gặp ba của nhóc ấy rồi” Cố Diễm mỉm cười.

“Ai?” Trang Duy nghi hoặc nhìn Cố Diễm.

“Hạ Ngự Trạch”

Trang Duy kinh ngạc trợn mắt “Luật sư Hạ nhìn còn rất trẻ mà”

“Ừ, Thần Thần không phải là con ruột của Ngự Trạch, nhưng đã được nuôi dưỡng từ nhỏ, không khác gì với ba ruột” Cố Diễm nói.

Trang Duy tỉnh ngộ gật đầu “Hóa ra là vậy, hèn chi khí chất của Tử Thần thật sự giống hệt với luật sư Hạ”

“Ừ” Nếu là người khác, Cố Diễm chắc chắn sẽ không nhắc đến chuyện này, nhưng thấy Trang Duy rất hợp ý với Hạ Tử Thần mới nói với cậu, để tránh cho sau này Hạ Tử Thần phải giải thích thêm.

Trang Duy nở nụ cười “Xem ra tình cảm của cậu Tư và Tử Thần không có gì trở ngại”

“Ừ, tình yêu suôn sẻ như vậy cũng càng tốt cho tương lai phát triển sau này của hai đứa” Cố Diễm tiếp lời.

“Cũng phải” Không bị người nhà phản đối, tình cảm của hai người cũng sẽ không vì thế mà nảy sinh mâu thuẫn hoặc chia ly, có thể càng yêu nhau nhiều hơn, hưởng thụ sự chúc phúc và hạnh phúc.

“Chúng ta cũng sẽ suôn sẻ” Cố Diễm nắm chặt bàn tay Trang Duy.

“Ừ” Trang Duy mỉm cười nhìn anh, gật đầu, cũng siết chặt lấy tay anh.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.