Quang minh chính đại tay nắm tay, rất giống đối với mọi người thông báo tin tức gì đó.
Anh nắm tay cô bước chậm đi qua một cửa hàng rồi lại một cửa hàng, bộ dạng anh rất tuấn tú, rất nhiều người đang nhìn, không có thói quen bị nhiều người nhìn như vậy, cô càng đi càng thẹn thùng, chỉ nghe được nhịp tim vẫn đập nhanh, giống như bệnh tim rồi.
Nhưng mà, tay anh thật lớn lại rất ấm áp, cô luyến tiếc rút về.
Anh một đường nắm tay cô đến siêu thị, ở khu vực tươi sống mua một ít rau dưa hóa quả cùng thịt cá.
“Em thích táo hay lê?”
“Táo.”
“Trong nhà em có rượu đỏ không?”
“Có.”
“Rau cần thì sao? Sáng nay tôi không thấy.”
“Tôi không có mua rau cần.”
“Ở trong tủ lạnh tôi thấy có tỏi, còn có hành lá, nhưng không thấy được nguyệt quế, em có không?”
“Tôi có nguyệt quế, ở trong ngăn tủ.”
Tú Tú bị anh dắt đi, tay nắm tay, mặt đỏ lỗ tai nóng không có cách nào suy nghĩ, bởi vì kinh hoảng, anh hỏi cái gì, cô đáp cái đó.
Anh dựa theo câu trả lời của cô, chọn lựa đồ ăn, hoàn toàn không chú ý tới mấy vấn đề hàm ý sau lưng. Còn nhịn không được nhắc nhở anh, trong nhà đã có thịt bò cùng cà rốt.
“Bấy nhiêu không đủ.” Anh nói.
Anh phản đối rất từ nhiên, cô không hề nghĩ nhiều, chỉ có thể đồng ý anh đem thịt bò cùng cà rốt bỏ vào xe đẩy, đợi lúc tính tiền thì cô mới phát hiện anh mua vượt quá số lượng cô có thể ăn, đồ ăn ở trong xe chất cao như núi nhỏ, cô lập tức có chút kinh hoảng, sau đó anh móc ra thẻ tín dụng của anh thanh toán.
Trên màn hình bảng thanh toán, cô mới phát hiện anh không phải mua đồ ăn cho cô, là cho anh.
Nhưng vì sao anh hỏi trong nhà cô có hay không có?
“Sau khi trở về, tôi sẽ đem phần của tôi trả cho anh.” Lên xe sau, cô nói cho anh biết.
“Ừm.” Anh nói xong, đem xe rời khỏi chỗ đậu xe.
Một giờ sau, cô ngồi ở trước bàn ăn, biết anh không có ý định thu tiền cô, anh đem toàn bộ đồ ăn đều nhét vào trong tủ lạnh nhà cô, hơn nữa anh không có đem hóa đơn đưa cho cô.
Ngay từ đầu anh đã tính tiếp tục ở bên cô nấu bữa tối, hơn nữa cô hoàn toàn không có cách nào ngăn cản anh, cho dù lý trí của cô nói cô không nên lại ăn đồ anh nấu, nếu không cô thật sự sẽ phát phì.
Cho nên cô thực vô sỉ lại vô dụng chấp nhận, đem phòng bếp tặng cho anh, sau đó đê tiện bỏ chạy qua bàn làm việc, làm bộ không biết anh đang làm cái gì, thẳng đến khi anh gọi cô đi qua ăn cơm.
Anh nấu canh khoai tây, bò bít tết, bánh táo nướng.
Canh khoai tây ấm dạ dày, bò bít tết không quá nhiều dầu nhưng thật thơm, mà món điểm tâm ngọt vàng óng, thoạt nhìn rất ngon miệng, ăn vào thì...
A a a, cô nguyện ý cứ như vậy mà chết...
Cho nên, bởi vì như vậy, anh gần giống như là ở tại nhà cô rồi.
Anh ở nhà cô nấu cơm, ở nhà cô ăn cơm, ở nhà cô ngủ--
Giống như là muốn ngủ bù khoảng thời gian trước anh không ngủ được, trong một ngày anh có mười mấy tiếng để ngủ, rất giống con mèo lớn cần ngủ mười tám giờ một ngày.
Chỉ là con mèo này, sẽ tỉnh lại khi cô ra ngoài, đi cùng cô.
Mỗi buổi sáng, anh sẽ đi chạy bộ, sau đó trở về nấu cơm cho cô ăn, lại cùng nhau tay dắt tay đưa cô đi ra ngoài mua thực ăn dạo thị trường. Ban ngày cô chuyên tâm làm việc thì anh ngủ bù, đến tối, anh đem cô ăn no, sau sẽ giúp cô tiêu hao năng lượng.
Cô chưa bao giờ biết mình sắc nữ đến vậy, nhưng mà đối với người đàn ông này, cô thật sự giống như bị nghiện, hoàn toàn không thể kháng cự, không dừng được.
Huống hồ, anh mỗi ngày bắt cô ăn nhiều mỹ thực tuyệt vời như vậy, cô thật sự cần rất nhiều vận động.
Không biết khi nào thì anh mua hộp bao cao su trở về, thấy anh đặt hộp bao cao su ở tủ đầu giường thì cô có chút xấu hổ.
Cô biết làm tình sẽ mang thai, cô nên biết phải bảo vệ chính mình, có thể nói thật sự, hết thảy đều phát sinh quá nhanh, cô còn chưa nghĩ đến nơi đó.
Nhưng anh nghĩ tới, cô đoán anh không nghĩ việc sẽ làm lớn bụng cô, đây là hành vi có trách nhiệm, nhưng đồng thời cũng biểu lộ anh không có ý định quan hệ lâu dài. Có lẽ cô có chút ý nghĩ phức tạp, nhưng nói thực ra, cô thậm chí còn không hiểu rõ anh, cô thật sự không xác định muốn sinh đứa nhỏ cho anh hay không.
Cho nên sử dụng bao cao su đương nhiên là tốt nhất, chỉ là hai lần trước anh không có, cô vẫn có thể trúng thưởng, nếu cô mang thai, cô hy vọng đứa nhỏ lớn lên giống anh một chút, đứa nhỏ xinh đẹp luôn làm người ta yêu thích.
Nói trở về, cô kỳ thật cũng không rõ quan hệ hiện tại giữa hai người.
Bạn bè sao? Hay là người yêu?
Cô chưa từng cùng ai kết giao, không biết rốt cuộc như thế nào mới xem như kết giao, loại chuyện thế này có quy định không? Anh chưa từng nói muốn theo đuổi cô hoặc là muốn cô làm bạn gái anh, nhưng cô cùng anh chuyện gì đều đã làm, thậm chí anh còn ngủ ở nhà cô, lúc cô lo làm việc quên trời đất thì còn giúp cô nấu cơm giặt quần áo quét tước, về những chuyện anh còn làm tiếp theo điểm này cô thật sự thực xấu hổ, nhưng dự án này làm cho cô quên mọi việc, chờ nhớ ra thì anh đã đem mọi việc làm hết.
Dưới tình huống như vậy, anh cùng cô là người yêu sao?
Cô không biết , gần đây lại bận quá, cô cũng không thể suy nghĩ kĩ chuyện này, chỉ có ngẫu nhiên rỗi rảnh, tỷ như rửa mặt đánh răng hoặc khi tắm, mới có thể nhịn không được nghĩ một chút.
Nói trở về, cô kỳ thật thật sự không nên ở chung cùng người như anh, anh thật xinh đẹp, rất anh tuấn, rất... tỏa sáng...
Từ nhỏ đến lớn, cô luôn luôn tránh tới gần loại đàn ông này, bọn họ luôn làm cho cô cảm thấy mình như vịt con xấu xí.
Thảm nhất là, cô từ vịt con xấu xí, trưởng thành thành vịt phát phì, sẽ không thay đổi thành thiên nga tao nhã xinh đẹp.
Cho nên cô từ rất sớm, rất sớm đã buông tha ý định thành thiên nga, cô phát hiện làm vịt thực tự tại, cô có thể làm chuyện cô muốn làm.
Cô thích làm chính cô.
Cô gần như quên mình chỉ là con vịt, cho đến khi gặp người đàn ông này.
Anh thận thiện tốt bụng giúp cô đeo kính mắt.
Ở lúc cô không có chú ý, anh thấy cô đeo kính khi tập trung làm việc.
Cặp kính đen kia bởi vì cô nhiều năm có thói quen tháo kính mắt luôn dùng một lượt hai tay, hai bên kính đã bị quắc ra rất lớn, khi cô đeo thì nó luôn muốn trượt xuống.
Cô chưa bao giờ đề cập qua, nhưng anh chú ý tới, còn sửa nó lại.
Cực kì tri kỷ, tri kỷ đến mức làm cho cô có chút hoảng, lại nhịn không được cảm thấy ngực thực ngọt.
Cắn môi, Tú Tú đi về hướng công viên, đứng ở lối đi bộ, quả nhiên chỉ chốc lát sau, liền thấy người đàn ông kia chạy tới.
Dưới ánh mặt trời, anh thật là đẹp đến tỏa sáng.
Thời gian này, tuy rằng anh vẫn vận động, nhưng không biết có phải là ảo giác của cô không, phía sau anh đã không còn ác ma đuổi theo rồi.
Anh rất nhanh liền nhìn thấy cô, tuy rằng còn cách một khoảng cách xa, cô không thấy rõ vẻ mặt của anh, nhưng cô biết khi nào anh thấy cô, cô có thể cảm nhận được tầm mắt nóng rực của anh tập trung trên thân mình, làm cho toàn thân cô lại nóng lên.
Anh chạy về hướng cô, tốc độ không hề nhanh hơn, cũng không hề thả chậm.
Được rồi, anh không phải thiên nga.
Động tác của anh quả thật thoải mái, nhưng hắn không giống thiên nga thanh cao tao nhã như vậy.
Anh giống một con mèo lớn, có chút kiêu ngạo, tao nhã, lại vô cùng cuồng dã, còn tự nhiên như vậy.
Mặc dù ở bên ngoài, người đàn ông này xem ra cũng giống như là ở phòng khách nhà mình. Anh còn cách cô 30 mét, mới chậm lại bước chân, từ chạy bộ chuyển thành đi nhanh, sau đó đến trước mặt cô, dừng lại.
Mỗi một cái động tác, rất tự nhiên thoải mái, cho tới bây giờ cô chưa từng thấy qua có người nào có thể tự nhiên thoải mái sử dụng cơ bắp của thân thể như thế. Anh hoàn toàn không thèm để ý ánh mắt người bên ngoài, mặc dù là cô từng gặp qua Thiên vương siêu sao cùng siêu cấp model, đều không hề tự tại như anh vậy.
Bọn họ là luyện tập mà ra, nhưng anh không phải.
Nghĩ đến người đàn ông trước mặt, mặt Tú Tú lại hồng.
Ai, sức hấp dẫn của người này thật sự là cao đến phá kỉ lục.
Anh mỗi một lần hít vào, đều khuếch trương bờ ngực cường tráng của anh, áo thun màu xanh như muốn bung ra, hại cô miệng khô lưỡi khô, hoàn toàn không dời được tầm mắt.
“Sao lại sớm như vậy?” Thấy người phụ nữ này, Mạc Lỗi nhịn không được mỉm cười.
Bình thường cô luôn thích nằm lười trên giường, bình thường đều phải chờ anh chạy bộ trở về, nấu xong bữa sáng, cô mới có thể bị mùi hương của thức ăn làm tỉnh lại.
“Anh không phải nói muốn cùng tôi vận động sao?” Tú Tú duy trì trấn định, đem tầm mắt từ lồng ngực mê người của anh chuyển lên trên, nhìn mặt anh, cầm khăn mặt trong tay đưa cho anh, nói:”Bất quá tôi nói trước nha, chạy bộ thì tôi không giỏi đâu, đi một chút còn có thể.”
Khó trách cô hôm nay võ trang đầy đủ, thì ra cô đã nghĩ thông suốt rồi.
Khẽ cười, anh đón lấy khăn mặt, lau mồ hôi trên mặt, nhìn dáng người cô yểu điệu, bao quanh cô là một bộ trang phục thể thao màu đen, cô đem dây kéo kéo dến tận cổ, thoạt nhìn có điểm buồn cười, nhưng anh nén lại câu nói chỉ dạy, chỉ hỏi.
“Ăn chưa?”
Tú Tú gật gật đầu: “Rồi, tôi ăn một quả táo.”
Như thế không đủ, bất quá anh tạm thời có thể nhận.
“Anh còn chưa chạy xong đúng không? Anh tiếp tục chạy của anh, tôi đi từ từ là tốt rồi.” Cô liếm liếm môi, nói:”Tôi chỉ là chờ lấy khăn mặt đưa anh, anh đem khăn mặt đeo trên cổ, có mồ hôi liền lau, bằng không gió thổi qua dễ bị cảm lắm.”
Anh rất ít khi bị cảm, nhưng anh không hề cự tuyệt hảo ý của cô, liền đem khăn mặt vắt tại trên cổ, sau đó cúi đầu nhìn cô hỏi: “Em có tính toán gì không?”
“Tính gì?” Cô nháy mắt to, hơi giật mình hỏi.
“Em tính đi bao lâu?” Anh hỏi lại.
“Vòng cái công viên đi hai vòng đi.” Cô đề phòng nhìn anh nói.
“Vậy không đủ, em muốn giảm béo, đúng không?” Anh nghiêng đầu, mỉm cười, nói : “Vận động 20 phút đầu tiên là ở tiêu hao mỡ trong máu, ước chừng 20 phút sau mới có thể thật sự thiêu đốt đến mỡ tế bào, cho nên muốn giảm béo ít nhất cần 40 phút, mới có hiệu quả.”
Cô trừng lớn mắt: “Anh hù tôi đúng không?”
“Không phải.”
Trong nháy mắt, cô đã muốn xoay người chạy, nhưng như vậy có vẻ cô rất vô dụng, ngay lúc cô còn đang do dự, anh cười nhìn cô, mở miệng hỏi.
“Lần cuối cùng em tập thể dục là khi nào?”
“Ách…” Vấn đề này, làm cho cô ngẩn người.
“Một năm trước?” Anh nhíu mày.
Cô trầm mặc , chột dạ đem tầm mắt dời.
“Hai năm trước?”
Cô tiếp tục bảo trì trầm mặc, lỗ tai lại đỏ lên.
“Tú Tú.”
Ai, anh gọi tên cô sao?
Trong lòng kinh hoảng lớn, Tú Tú nhịn không được giương mắt xem xét anh, chỉ thấy khóe miệng anh mang ý cười cúi xuống ôn nhu nhìn cô.
“Em nói cho tôi biết, tôi mới có thể giúp em, bằng không lập tức tập, rất dễ dàng gây thương tổn.”
Trời ạ, bộ dáng anh lúc này thật động lòng người.
Cô lại liếm liếm đôi môi khô khốc, xấu hổ thành thật thừa nhận: “Lần cuối cùng, là lúc tôi còn học trung học.”
Mạc Lỗi nghe vậy, lâm vào ngẩn người.
Trung học? Cô thật đúng là không thích vận động, khó trách cô vừa trắng lại vừa non mềm, toàn thân mềm mại như vậy , động một chút liền có bộ dáng đau nhức đáng thương.
Anh nhướng mày, cô có thể thấy anh kinh ngạc, bất quá anh không hề cười nhạo cô, chỉ nhìn cô nói.
“Tôi nghĩ, chúng ta trước tiên nên giúp em làm ấm người đã.”
“Hả? Ấm người? Không cần, anh lo chạy của anh, tôi chậm rãi đi thì được rồi.” Cô vội vàng vẫy tay.
“Đi đường cũng là làm ấm người.” Anh bắt lấy bàn tay nhỏ bé đang vẫy vẫy của cô, nắm tay cô đi về hướng trong công viên.
“Phải không?” Bị bàn tay to anh nắm chặt, cô lại có chút hoảng thần.
“Trước khi bắt đầu cần phải làm giãn gân cốt.” Anh nói với cô, mang theo cô đến thảm cỏ. “Rất đơn giản .”
Tú Tú còn muốn kháng nghị, nhưng anh căn bản không để ý tới cô, người đàn ông này muốn bá đạo thì đó là thật sự thực bá đạo .
Anh ở trên thảm cỏ chỉ bảo cô làm duỗi thân, chỉ cô chuyển động chân như thế nào, làm sao để thư giãn gân cốt, đó thật sự không khó, cũng thật sự rất đơn giản, chỉ là cô thật sự rất không quen duỗi thân thể ở trước mặt nhiều người.
Làm cô sợ đầu sợ đuôi tay chân loạn xạ thì anh đứng ở phía sau cô, vươn tay đem tay cô kéo rất cao, sau đó duỗi thân, nói :”Hít vào.”
Cô không dám, cô cảm thấy bộ ngực của cô rất giống phi đạn lồi ra, cảm giác toàn bộ thế giới đều nhìn cô.
“Đừng sợ, tất cả mọi người đều vận động, không có thời gian nhìn em đâu.” Như là biết cô đang nghĩ cái gì, anh tựa vào bên tai cô nói.
“Mới là lạ, tôi vẫn nhìn người khác đó thôi.” Cô vẻ mặt đỏ bừng chu môi nói.
“Em cũng đã đem chính mình bao thành cái bánh chưng, còn sợ người khác nhìn cái gì? Thở ra.” Anh nói xong đem tay cô chậm rãi buông ra. ”Làm lại một lần nữa.”
Cô không thể không làm theo, bởi vì cô nếu không nghe theo, anh sẽ vươn tay để giúp cô.