Gần đây, Tang Lộ luôn cùng một cậu con trai cao lớn đứng ở cửa phòng học nói chuyện. Tôi từ biểu tình mê luyến mà dịu dàng của cậu con trai đó mà đoán được chân tướng sự tình. Tôi nhìn cô bé vì lời nói của cậu học sinh kia mà lộ ra nụ cười khiến người ta chỉ muốn một hơi nuốt trọn, tôi luống cuống, tôi thực sự sợ Tang Lộ sẽ như thế mà ở bên cạnh chàng trai kia, rồi không biết sẽ ném tôi đi đâu. Vì thế vào một tiết thể dục buổi chiều kia, tôi nhân cơ hội chỉ dạy động tác cho cô ấy, cầm tay cô ấy, tay cô ấy nhỏ mà mềm, khiến tâm trạng tôi nháy mắt liền xáo động. Tôi đứng sau lưng cô ấy, trong lúc ôm cô ấy vào ngực ở xà đơn, đã nói chuyện hướng về phía tai cô ấy, cô ấy không quay lại nhìn tôi, nhưng thân thể vẫn phát ra sự run rẩy không dễ nhận thấy được, vành tai cũng hồng đến phát tím. Tôi một mặt chống lại cảm giác tội ác nơi đáy lòng, một mặt công khai thừa dịp cô ấy rơi xuống đất không đúng thì liền ôm lấy cô ấy, trên người cô ấy tản mát ra một loại hương vị tươi mát, không ngừng dụ dỗ dục vọng hèn mọn của tôi. Nhưng mà không được, chúng tôi đang ở dưới tình huống rõ như ban ngày, xung quanh chúng tôi còn có rất nhều ánh mắt đang nhìn.
Cuối cùng tôi cũng chỉ có thể lưu luyến thu hồi tay, trong khoảnh khắc xoay người đối mặt với những người khác, liền thay biểu tình vặn vẹo khó coi bằng gương mặt thầy giáo hiền từ ấm áp.
Quen biết Tang Lộ vừa tròn một năm, sự nôn nóng của tôi đã đạt đến giá trị cao nhất của cuộc đời. Thân thể của tôi bởi vì khát vọng cô ấy mà phát đau ở trong đêm khuya, tinh thần của tôi bởi vì không thể cùng cô ấy hoàn toàn nối liền mà hàng ngày đều bất mãn, dần trở nên điên cuồng.