Đối với mệnh lệnh này, Hàm Tình cũng không giật mình. Cậu hiểu chính mình được mua đến đây để làm gì, cậu chỉ hy vọng Quỷ Diện Tu La đứng quá thô bạo. Kỳ thực thô bạo cũng không thể nói gì, theo lý thuyết Quỷ Diện Tu La hiện tại sẽ không đùa cậu đến chết, vừa nãy còn nói sẽ đem cậu đưa cho minh chủ, tốt xấu gì cũng sẽ lưu lại cái mạng nhỏ của cậu.
Cho nên Hàm Tình bình tĩnh cởi áo mở dây lưng, dung mạo quyến rũ, động tác ưu nhã tựa như điệu múa nào. Một bộ, hai bộ, ngoại y đến lý y*, tất cả đều cởi ra một bên, sau đó xích lõa mà quỳ ở vị trí ban đầu, lẳng lặng chờ mệnh lệnh kế tiếp.
Quỷ Diện Tu La khom lưng nhặt y phục dưới đất lên, thanh âm khàn đục, lạnh lùng nói: ” Những y phục này từ nay ngươi không cần đến nữa.” Sau đó xoay người đem y vật quăng ra ngoài cửa, rồi quay về trong phòng. Thân pháp di chuyển cực kỳ nhanh, giống như hắn chưa từng động qua. Chỉ là y vật trong tay đổi thành một lọai hạng quyển dây xích bằng da.**
Qủy Diện Tu La đeo hạng quyển vào cổ của Hàm Tình, khóa kỹ, đem thiết liên móc trên vòng khóa sắt trên tường. Thiết hòan cách mặt đất khoảng một thước, độ dài của thiết liên có hạn, khiến Hàm Tình không thể đứng thẳng, chỉ có thể ngồi bên tường hoặc quỳ xuống.
” Trước kia ta có dưỡng một điều cẩu, bởi vì không nghe lời ta nói luôn luôn chạy trốn, ta một lần sinh khí bẻ gẫy bốn chân của nó, sau đó buộc nó ở chỗ này xem nó chết đối.” Quỷ Diện Tu La âm trầm nói ” Hiện tại ta muốn nghỉ ngơi. Ngươi có cái gì không rõ tốt nhất nên hỏi trước khi ta ngủ, qua một hồi ta không muốn nghe thêm bất luận âm thanh nào.”
Hàm Tình im lặng quỳ trên mặt đất, lặng yên không nói. Ở nơi của Hoa Tự Cẩm, cậu bình thường cũng xích lõa như vậy bị khóa trong phòng, hoặc là mang vết thương đau đớn yếu ớt thở, hoặc là bị người khác luân bạo đánh đập tàn nhẫn. Cậu nghĩ mình đã tập thành thói quen. Không biết Quỷ Diện Tu La sẽ đối cậu làm sao? Nhưng cậu so với điều cẩu mạnh hơn chút, tuy rằng vừa đói vừa rét nhưng may ra tứ chi chưa bị cắt đứt.
Quỷ Diện Tu La thấy Hàm Tình không nói lời nào, trong lòng bất giác vô cùng kinh ngạc: Cậu cư nhiên cam chịu đê tiện đến mức này, với loại nhục nhã như vậy cũng có thể thản nhiên chịu đựng, khi muốn nhìn xem cậu có thể chịu đựng đến khi nào. Mới thấy dung mạo của Hàm Tình không đơn giản là giống y hệt mình, mà cả nhãn thần của người kia, cũng mang nỗi đau thương thống khổ, ẩn sâu lại là vẻ kiên quyết, bằng điểm này, vô luận là cậu suy bại đến cỡ nào, chỉ cần cảm thấy cơ hội tốt nhất định sẽ phản kháng số phận, cứ như thế mà kích ra một lọai sức mạnh kiên trì mà người thường không thể có, thích hợp để tu luyện bản môn vô công.
Quỷ Diện Tu La muốn không phải là lọai nam xướng dâm đãng thấp hèn, mà là làm lại “bản thân”, từ võ công đến tính cách, thậm chí ngay cả dung mạo cũng không thể chê bới. Hắn muốn đem “phục chế phẩm” này coi như thế thân của chính mình đưa cho minh chủ, thay hắn ở bên cạnh kẻ mà kiếp này hắn yêu nhất.
Quỷ Diện Tu La nằm trên giường, chốc lát làm như đã ngủ.
Bên trong phòng không có bất cứ thứ gì có thể phán đoán được canh giờ, Hàm Tình chỉ có thể lặng lẽ bấm tay theo nhịp tim đập của chính mình để đoán xem đại khái đã qua bao lâu. Đoán Quỷ Diện Tu La đã ngủ say, Hàm Tình mới dám điều chỉnh thân thể thành một tư thế thoải mái hơn. Cậu dùng hai tay cầm thiết liên nối dài trên hạng quyển, làm thiết liên ở chỗ không phát ra tiếng động, sau đó cố gắng di chuyển tứ chi, sửa tư thế quỳ thành dạng cuộn hai chân, ngồi dựa vào tường. Cuộn mình trong hai chân có thể khiến thân thể ấm áp hơn, dựa vào tường có thể tăng cảm giác an toàn, kỳ thức đều chỉ là tâm lý thoải mái mà thôi. Hàm Tình hiểu tình cảnh hiện tại của cậu dù có nói gì đi chăng nữa cũng không thể được đối đãi như một con người, cậu trong mắt Quỷ Diện Tu La rõ ràng chỉ là một con nhân cẩu (What? Chó người =’=)
Hai năm nay Hàm Tình bị Hoa Tự Cẩm tàn nhẫn dằn vặt, thương bệnh chưa bao giờ được chữa trị kịp thời, cho dù ngoại thương miễn cưỡng khép lại, nội thương cũng không được tu dưỡng, tình trạng thân thể càng ngày càng kém, thường thường sẽ vô duyên vô cớ choáng váng khiếp sợ mà hôn mê.
Hôm nay bị Quỷ Diện Tu La cướp đi tôn nghiêm, như cẩu mà khóa trên tường, Hàm Tình không giãy dụa phản kháng là do đã quen với nó, kỳ thực trong lòng vẫn đau đớn vô cùng, chỉ là cậu cố gắng quên. Cậu không dám ngủ, sợ đột nhiên sẽ bị nước lạnh tát tỉnh, nhưng cậu thực sự không có thể lực chống đỡ, dần dần thiếp đi.
Cũng không biết trải qua bao lâu, Hàm Tình bỗng giật mình tỉnh dậy. Hình như là có tiếng chén vỡ trên mặt đất. Sau đó cậu nghe được tiếng quở mắng lạnh lùng của Quỷ Diện Tu La: ” Ai cho ngươi chuẩn bị những thứ này?”
Hàm Tình chậm rãi mở mắt, thấy thanh y đồng tử trước đó bưng một khay thức ăn nước trà. Trên mặt đất là một cái chén sứ men xanh, cháo loãng dưa muối đang chảy ra. Thanh y đồng tử kia sợ hãi, thân thể run rẩy, nhỏ giọng cầu xin: ” Tiểu nhân chỉ nghĩ vị tiểu ca kia đã lâu không ăn gì, nên tùy tiện chuẩn bị cho hắn một ít.”
” Hắn là cái thứ gì? Ngươi phải tốt bụng như thế?” Quỷ Diện Tu La mắt lạnh đảo qua bên Hàm Tình, âm trầm nói: ” Quên đi, ta sau này không muốn gặp lại ngươi.”
Thanh y đồng tử vừa nghe lời này, lập tức quỳ trên mặt đất: ” Thỉnh chủ nhân tha mạng, tiểu nhân chỉ là nhất thời hồ đồ.”
Hàm tình không nghĩ thanh y đồng tử kia ngòai mặt thì khinh thường cậu, nhưng hóa ra tâm địa thiện lương, còn lo lắng đưa ta thức ăn. Xem ra chọc giận Quỷ Diện Tu La, tính mệnh khó giữ.
” Niệm ngươi hầu hạ ta nhiều năm, sẽ lưu lại tòan bộ thân thể của ngươi.” Quỷ Diện Tu La lãnh đạm nói.
Thanh y đồng tử lại không cam lòng chết, tiếp tục dập đầu xin tha thứ.
Sự tình đều do chính mình gây ra, Hàm Tình sao nhẫn tâm nhìn người khác vì mình mà mất đi tính mệnh? Tuy rằng hai bên không biết tính danh, nhưng thanh y đồng tử kia dù sao cũng đối mình rất tốt. Hàm Tình lúc còn nhỏ đã hiểu được đạo lý: tri ân báo đáp này, tuy rằng cậu hiện tại không có gì cả, thế nhưng sẽ không lập tức mất mạng. Cho nên Hàm Tình khôi phục tư thế quỳ, mở miệng nói: ” Tuổi tác cậu ta còn nhỏ, không hiểu chuyện, thỉnh ngày bỏ qua cho hắn.”
Quỷ Diện Tu La trong lòng mừng thầm, cảnh tượng hiện tại là do hắn cố ý an bài, Hàm Tình nếu dám mở miệng thay người khác cầu tình, chứng minh trong lòng cậu nhân nghĩa bất diệt, là có tài năng(chém gió). Quỷ Diện Tu La trong lòng tuy vui nhưng cũng không biểu hiện cảm xúc ở trên mặt, hắn muốn thử thêm lần nữa: ” Ngươi bằng cái gì vì hắn cầu tình? Ngươi chỉ là một điều cẩu bị buộc dây xích mà thôi.”
Nhãn thần Hàm Tình buồn bã, khẽ mở miệng nói: ” Cầu ngài bỏ qua cho hắn, ngài muốn ta làm gì cũng được.”
” Có tình ý. Vậy ngươi trước đêm cơm nước trên đất liếm sạch, ta sẽ suy xét cân nhắc.” Quỷ Diện Tu La nói xong câu này, lập tức mở xiềng xích trên cổ Hàm Tình ra, đứng một bên, giống như đang chờ xem kịch vui.
Chỉ là liếm thức ăn trên mặt đất mà thôi, trong trí hớ của Hàm Tình ở hai năm nay đều ăn như vậy. Hoa Tự Cẩm có lúc tâm huyết dâng trào còn đem cơm thừa rượu cặn trộn với cát, hoặc là khi cậu kiếm ăn, hắn (Hoa Tự Cẩm ấy) cũng không quên tìm người đến bạo hành cậu. Hàm Tình đã quen nuốt thứ thức ăn thô ráp biến chất đó vào miệng, đồng thời vặn vẹo vòng eo cố gắng theo kịp tốc độ di chuyển điên cuồng phía sau.
Tứ chi của Hàm Tình đặt trên mặt đất, giống như một điều cẩu nhi ngoan ngõan nghe lời, bắt đầu liếm thức ăn trên đất, gặp phải miếng sứ vỡ vụn cũng không lấy tay lùa đi, chỉ cẩn thận tách ra. Chốc sau, Hàm Tình đã đem cháo rau liếm không còn một miếng. Tuy rằng không phải lọai thức ăn có dinh dưỡng, nhưng dù sao cũng đỡ đói hơn, Hàm Tình nghĩ chính mình đã đủ rồi.
Quỷ Diện Tu La phất tay: ” Trước bỏ qua cho ngươi, mau cút!”
Thanh y đồng tử kia như trút được gánh nặng, chạy khỏi gian phòng.
Quỷ Diện Tu La ra lệnh tiếp: ” Ngươi đi vào trong ao.”
Hàm Tình nhìn theo ngón tay của Quỷ Diện Tu La, chỉ thấy bên trong góc phòng có một tấm nước sơn bình phong, cùng màu với bức tường, trước đó vẫn chưa để ý, hiện tại mới phát hiện phía sau mơ hồ bốc lên hàn khí, nguyên lai nơi đó có một cái áo. Là lập tức cần thân thể của cậu, cho nên mới muốn cậu tẩy rửa một chút.
Hàm Tình không hề suy nghĩ nhiều, nhu thuận đi qua. Ở bên ao đã cảm thấy hơi nước băng hàn thấu xương, vách ao cũng làm bằng thạch nên không hề ấm áp. Đưa tay luồn tới trong ao, giống hệt nước đá, Hàm Tình không dám do dự, cắn răng một cái nhảy vào ao.
Trong nháy mắt, Hàm Tình cảm thấy máu trong thân thể mình đều bi đông cứng,ngay cả nhiệt khí ở đầu khớp xương cũng tắt đi.
” Tòan bộ thân thể đều phải ở trong nước, chỉ cho phép cái đầu lộ ra.” Quỷ Diện Tu La nhàn nhạt phân phó ” Không gọi ngươi đi ra, ngươi phải ngoan ngoãn ở bên trong.”
Hóa ra liếm thức ăn trên mặt đất chỉ là giải trí, dằn vặt chỉ vừa mới bắt đầu. Hàm Tình nhắm mắt lại, đã như vậy, cậu nên hảo hảo “hưởng thụ” loại chiếu cố đắc biệt này.
Chú thích:
Chương 8:
* tư tâm: ban đầu nhìn sơ tưởng là “lòng riêng”, nhưng đọc kỹ lại mới hiểu nó có nghĩa là “lợi ích riêng”
** đồng tử: thằng bé
( điều cẩu: con chó)
Chương 9:
* ngoại y: áo ngòai ; lý y: áo trong.
** hạng quyển: vòng đeo ở cổ.