[Thám Tử Lừng Danh Conan Đồng Nhân] Kha Nam

Chương 21: Chương 21




Conan – Kha nam 21

Hai người lập tức cởi sạch sẽ, leo lên giường, đem đống đồ mát xa lớn tắt đi, gở xuống hết. Suốt bốn giờ bị giày vò, thân thể Shinichi sớm phiếm đỏ thật kiều diễm. Hattori nhẹ nhàng tháo cái nơ con bướm đang cột chặt lấy phân thân sưng đỏ của Shinichi, một lượng lớn tinh tử (dịch thể) lập tức được giải phóng.

Ư! Tuy biết rằng sau khi trở về, thế nào cũng phải trải qua một phen chinh chiến, Kuroba và Hattori sẽ không dễ dàng buông tha cho mình, nhưng vì tình cảm thật sự của bản thân, vì hai người bọn họ, hắn vẫn quay trở lại, chuẩn bị tốt tâm lý bị bọn họ khển trách hay đánh mắng.

Nhưng không nghĩ đến bọn họ lại đối với mình như vậy, dùng phương thức này đến phát tiết sự phẫn nộ của bọn họ. Ôiii! Hắn sớm nên nhớ ra hai tên này là hai con sắc lang ‘Sắc’ nhất trên thế giới này a! (ai kêu em yêu nhằm hai tên biến thái chứ =)))))))

Cảm giác hai chân bị nâng lên, A! Không thể nào? Ta vừa mới bị khổ sở suốt bốn giờ a! Quá đáng rồi nha! Cái gì mà bởi vì mình mà trở nên thay đổi, trở nên trầm mặc! cái gì mà qua năm tháng sẽ làm người ta trở nên thành thục trầm ổn hơn chứ! Cái gì mà sẽ vĩnh viễn luôn đối xử thật tốt, thật tốt với mình chứ, cái gì mà không đành lòng thương tổn mình! Tất cả đều là dối trá mà!! Ta tuyệt đối không tin nữa đâu!”

“Không. . . . . . Khụ khụ. . . . . . đừng. . . . . .” Thanh âm khàn khàn, yết hầu đau quá, “Khụ. . . . . . Ta mệt mỏi quá.”

Kuroba nhìn ánh mắt hắn mệt mỏi đến díp lại mở không lên, tim nhất thời mềm nhũn. Hắn nhìn về phía Hattori, phát hiện vẻ mặt hắn cũng là không đành lòng. Gây sức ép liên tục hơn bốn tiếng đồng hồ, Shinichi bảo bối đương nhiên là mệt không chịu nổi rồi.

“Hattori, nam nhân không nên dễ dàng liền mềm lòng nha, mềm lòng thì làm sao làm nên đại sự nha! Chúng ta hôm nay nhất định phải. . . . . .”

Hattori vỗ vỗ hắn, cắt ngang lời hắn, ý bảo hắn nhìn Shinichi.

Kuroba nghi hoặc cúi đầu, “Cái gì? ! Hắn. . . . . . hắn cư nhiên. . . . . . đang ngủ!?”

Shinichi đáng thương bởi vì quá mệt nhọc, liền trong tư thế bị trói chặt, xiêu xiêu vẹo vẹo ngủ mất.

“Hiện tại tính sao đây?”

“Tự mình giải quyết chứ biết sao bây giờ?”

Nửa giờ sau, Kuroba cởi trói ra khỏi chân Shinichi, đến khi định cởi trói trên tay, hắn do dự, quyết định giữ lại dây trói đôi tay. (anh còn sợ em trốn nữa a)

Kéo chăn đắp kỹ cho cục cưng, miễn cho bảo bối của bọn họ bị lạnh mà bệnh. Hai tên “đáng thương” một lần nữa leo trở lại trên giường, nằm vào hai bên Shinichi, ôm nhau mà ngủ.

Vốn tưởng rằng sống qua khỏi ngày khổ hình hôm đó là xong, không ngờ. . . . . .

“A. . . . . . Ân. . . . . . A. . . . . .” Shinichi nằm ở trên giường, vô lực rên rỉ, trong lòng phẫn hận nghĩ về mấy ngày nay. . . . . .

Hattori cùng Kuroba, hai tên hỗn đản da mặt dày này, dám nói cái gì mà muốn cho thân thể của mình không ly khai bọn họ, phải dạy dỗ cho thân thể của mình quen với bọn họ.

Tức quá mà, muốn “Dạy dỗ – Huấn luyện” ta sao? Khi dễ ta là tiểu miêu tiểu cẩu sao? Đây là cách nên đối xử với tình nhân sao chứ? Ách. . . . . . Không đúng, bây giờ còn chưa thể nói là tình nhân, vẫn còn chưa nói cho bọn họ biết tình cảm thật của mình.

Không thể trách ta đã qua nhiều ngày như thế mà còn chưa nói, thứ nhất, ta không gặp được hai tên hỗn đản da mặt dày như vách tường kia thứ hai, bọn họ dám đối với ta như vậy, còn lâu ta mới để bọn họ sống vui sướng! Hừ! Chính là. . . . . . Chính là mỗi ngày đều đối với ta như vậy, ta sắp chịu hết nổi rồi.

Buổi sáng mỗi ngày, bọn họ trước khi ra ngoài, đều cho hắn uống một loại thuốc mê gọi là “Lam Tinh” (Pha lê xanh)

“Shinichi bảo bối, ta chọn nửa ngày, vẫn là cảm thấy ‘Lam tinh’ tốt hơn. Tuy rằng là thuốc mê, nhưng hương vị của nó cũng không tệ lắm, hiệu quả ccũng nhanh hơn so với loại khác. Đến đây, uống thêm tí nữa đi. Ha hả, uống chung với rượu hiệu quả càng mạnh hơn, lại không có tác dụng phụ nữa. Yên tâm, ta là bác sĩ, có thể khống chế liều lượng thật tốt.”

Dưới tác dụng của ‘Lam tinh’, hắn mỗi ngày chỉ có thể vô lực nằm trên giường. Hắn cũng muốn thử cử động, nhưng càng muốn động lại càng vô lực. Nếu chỉ không thể cử động thôi còn đỡ, nhưng Kuroba lại. . . . . .

“Shinichi, cưng nằm trên giường không nhúc nhích, khẳng định sẽ thực nhàm chán, vì sợ cưng nhàm chán, ta chuẩn bị cho cưng mấy tiết mục giải trí nè.”

Trước ngực và trên phân thân mỗi ngày đều bị khống chế, bao phủ bởi trứng mát xa, tiểu huyệt phía sau thì mỗi ngày đều bị đâm vào bởi một loại phân thân có hình dạng khác nhau, cái nào cũng lớn, khiến hắn thực khổ sở. Mới qua vài ngày, thân thể hắn đã trở nên khá mẫn cảm. (KID, anh là tên bạo zrâm hò hét, la lối)

-0-

-0-

Vụ án kế:

Nữ vương thụ bệ hạ giá lâm…

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.