Cứ hai ba phút điện thoại của anh lại có tiếng tin
nhắn đến vang lên , bực dọc Hoàng Long vứt điện thoại sang một bên ,
không hiểu chuyện gì đang xãy ra ..
Tín .. . tin
Ở phía đằng xa nơi góc giường có ánh sáng từ màn
hình phát ra , Hoàng Long vơ tay chộp lấy lại số điện thoại đó ,
nhíu mày anh vuốt màn hình replly lại tin nhắn từ số “ vợ yêu “ kia .
“ Minh Anh ? “
“ chứ nãy giờ không biết hã >”
“ vì sao phãi biết “
“ vì sẽ là vk a đó =)) “
" ai cho cô lưu tên danh bạ như thế này ? "
" lưu trước về sau khõi lưu "
“ cô biết xấu hổ không “
“ không ! “
Nó trã lời đến đây dường như Hoàng Long đang từ
trạng thái bình thường chuyển sang nóng rang khó chịu trong người ,
Nhưng song hành với bực bội đó , từ lúc nào không
hay trên môi anh đang khẽ cười ngây cả bản thân anh cũng không biết rằng mình đang cười .
Cũng theo quán tính hay là một thứ suy nghĩ gì đó
Hoàng Long đưa tay lướt phím
“ hâm , ngủ đi “ .
Reply xong tin nhắn cũng là lúc Hoàng Long chìm vào
giấc ngủ . Có lẽ hôm nay Minh Anh đã đánh dấu được tên của minh trong
trái tim anh chăng ? . Đã bao lâu rồi anh không thấy phiền , không thấy
mệt mõi , không một chút áp lực , vì sao khi bị Minh Anh chiếm hết
một ngày cuối tuần nhưng lại làm anh thoải mái đến thế . Cảm giác
này bao lâu rồi anh chưa cảm nhận được
Nhật kí
Ngày 15/9
Mọi chuyện như vậy có nhanh quá không , liệu mình
làm vậy có khiến anh ấy khó chịu không
, hôm nay được cùng anh ăn chung bữa tối , cùng anh đi xem phim ,
cảm giác vẫn thế à không cảm giác quan tâm đến một người quan tâm
đến anh ngày qua ngày nó lại càng nhìu hơn , em xin lỗi vì phãi dùng
kế để lấy số điện thoại anh , anh ngủ ngon nhé . Em sẽ vẫn phiền anh
dài dài .
-
haizz chắc Hoàng Long ngủ rồi !
-
bắt đầu từ ngày mai phãi tấn công mạnh thêm mới
được .
-
chồng à , anh ngủ ngon , em ngủ đây !
Minh Anh nằm vừa nói vừa cười một mình rồi cũng lăn ra ngủ không biết trời
trăng mây gió nữa .