Thân Ái Ta Muốn Li Hôn

Chương 10: Chương 10




CHƯƠNG 9

Công Ty Luật Sư Á Lịch Sơn Đại.

“Tử Trúc, không tốt rồi, vừa rồi Hội Liên Hiệp Luật Sư gọi điện báo – bọn họ mời anh tới hiệp hội một chút, thời gian là chiều hôm nay lúc 3 giờ, nói là có người khống cáo anh trái với ‘Luật sư thủ tục’.” Lòng Mai Lý nóng như lửa đốt nhìn Lý Tử Trúc.

“Bọn họ có nói là vì vụ án của người nào không?” Lý Tử Trúc trầm tĩnh nhìn Mai Lý, trong đầu dò sét lại những vụ kiện trong vòng 3 tháng gần đây của mình.

“Nghe nói hình như là về vụ án của Y Lệ Toa Bạch, có người khống cáo anh là luật sư bào chữa nhận hối lộ kếch xù, còn có ….”  Lời nói Mai Lý nói được một nửa thì ngừng lại.

“Còn có cái gì? Nói cho xong đi!” Cái trán của Lý Tử Trúc hơi hơi nhíu lại.

[Cái vụ án kia đã kết thúc cách đây gần bốn tháng, như thế nào đến hôm nay mới có người khống cáo chính mình? Chẳng lẽ trung gian này có cái gì ….]

“Còn có uy hiếp lợi dụ nhân chứng đưa ra chứng cứ giả, Hiệp Hội Luật Sư mời anh đến Hiệp Hội để hỗ trợ điều tra, ngoài ra họ còn có nói – nếu điều tra ra khống cáo là thật, bọn họ sẽ dựa theo luật của Hiệp Hội Luật Sư mà sử phạt anh, có thể đình chỉ công tác hoặc sẽ khai trừ tư cách luật sư của anh ….”

“Uh….” Lý Tử Trúc bình tĩnh gật đầu, ý bảo Mai Lý có thể đi ra.

“Tử Trúc, này ….”

“Không cần lo lắng cho tôi, không có việc gì, yên tâm …. Không phải chỉ là đến Hiệp Hộp để uống café, sau đó ký vài chữ đơn giản sao?” Cậu mỉm cười nhìn Mai Lý, nói cho cô không cần quá lo lắng chuyện của cậu.

“Nhưng là, Tử Trúc, tôi nghe người ở Hiệp Hội nói rằng bọn họ dường như đã thu thập được không ít chứng cứ xác định bất lợi đối với anh, lúc này đây không chỉ đơn giản đến đó uống café như vậy.”

“Không cần lo lắng, tôi không có việc gì, trước đây khi có người khống cáo tôi, bọn họ không phải cũng đã nói là thu thập được chứng cứ xác định, nhưng cuối cùng còn không phải toàn là lời vô căn cứ sao?”

“Nhưng lúc này đây …” Theo từ sáng sớm mí mắt phải của Mai Lý đã giựt giựt rất lợi hại, mỗi lần mí mắt phải của Mai Lý loạn giựt là y như rằng người bên cạnh cô sẽ gặp chuyện không may, cho nên từ sáng sớm Mai Lý đã bắt đầu đứng ngồi không yên, nghĩ rốt cuộc là ai sẽ xảy ra chuyện, nghĩ tới nghĩ lui tất cả mọi người nhưng thật không ngờ người gặp chuyện lại là Lý Tử Trúc, lúc này đây Mai Lý thật sự có cảm giác không tốt.

Đêm khuya, Lý Tử Trúc mang theo một thân mỏi mệt bước vào toà cao ốc – nơi cậu ở cùng với Cao Tư Đặc, cậu ấn hạ thang máy, xuyên qua tấm cửa sắt thang máy trong suốt nhìn vẻ mệt mỏi cùng tiều tuỵ của mình.

[Hiệp Hội Luật Sư – nơi đó có vài người thật khó chơi, từ 3 giờ chiều mãi đến 11 giờ tối, trong suốt 8 tiếng có tới bốn, năm người của hiệp hội luân phiên nhau đối với chính mình tra hỏi cùng oanh tạc không ngừng, thật là mệt mỏi. Tuy rằng hôm nay bọn họ buông tha cho mình, nhưng sẽ không có đơn giản như vậy, lúc này đây bọn họ thật sự đã nắm trong tay hết thảy những chứng cứ chính xác vô cùng bất lợi cho mình.]

“Đinh” một tiếng, cửa thang máy trước mặt Lý Tử Trúc mở ra, bước vào trong thang máy không người, đối mặt với tấm gương trong buồng thang máy, cậu dùng sức vỗ vỗ khuôn mặt dị thường tái nhợt của mình, thẳng đến khi hai má đỏ lên mời ngừng vỗ, tiếp đến cậu nhìn gương mỉm cười một chút, bày ra biểu tình không khác ngày thường là mấy, sau đó cậu mới bước ra khỏi thang máy. Cậu không muốn làm cho Cao Tư Đặc phát hiện ra chính mình dị thường, những trận đấu cũng đã đủ làm cho anh phiền lòng, trong khoảng thời gian dài, thành tích của anh vẫn thường thường, thẳng mấy tháng đến gần mới bắt đầu phát huy ra thực lực hơn người, cậu thật sự không thể để cho anh vì chuyện của mình mà phân tâm.

Đứng ở trước cửa căn hộ, Lý Tử Trúc vừa muốn đưa tay dùng chìa khoá mở cửa ra, chợt nghe thấy tiếng phụ nữ mắng chửi vô cùng tức giận cùng bén nhọn truyền từ trong nhà ra, phương tiện cách âm của căn hộ tương đương không sai, nếu không phải đứng quá gần cửa, căn bản là nghe không được tiếng cãi nhau trong nhà.

Lý Tử Trúc đang nghĩ xem có nên lại đi ra ngoài dạo một vòng, mặc dù không biết người đàn bà kia là ai? Nhưng không cần nghĩ cũng biết cô ta có quan hệ với Cao Tư Đặc, nếu không phải là người phi thường thân mật, sẽ không biết Cao Tư Đặc có một căn hộ trong toà nhà cao ốc này. Khi cậu nghĩ bước ra ngoài đi dạo thì chợt nghe âm thanh bén nhọn đó nhắc đến tên của mình, Lý Tử Trúc liền dừng cước bộ.

[Chẳng lẽ bọn họ cãi nhau vì mình? Người biết mình cùng Cao Tư Đặc sống chung một chỗ không nhiều lắm, đặc biệt là phụ nữ càng hiếm. Trừ bỏ tháng trước, có một lần bị Mai Lý nhìn thấy Cao Tư Đặc phi thường thân mật đưa mình đến trước cửa công ty luật sư, nên không thể không hướng cô ta phun ra mối quan hệ thật sự của mình cùng Cao Tư Đặc, ngoài ra cũng chỉ có chị gái của Cao Tư Đặc cùng luật sư riêng của Phạm gia biết về mối qua hệ này, còn có ai vào đây biết mối quan hệ giữa mình cùng Cao Tư Đặc nữa đâu? Người ngoài chỉ biết mình là luật sư đánh thắng vụ kiện ly hôn đoạt được quyền giám hộ con cho người đẹp Y Lệ Toa Bạch, ngoài ra cái gì cũng không có khả năng biết! Từ tiếng thét chói tai của người phụ nữ này, xem ra cô ta chẳng những biết mối quan hệ giữa mình và Cao Tư Đặc, mà còn biết cả chuyện Cao Tư Đặc cùng mình ở thị trấn nhỏ phía bắc Scotland cùng nhau chính thức làm vợ chồng đồng tính hợp pháp.]

Lý Tử Trúc khó có thể áp chế sự tò mò của chính mình, biết rõ nghe lén như vậy là không tốt, nhưng cậu vẫn quyết định ở tại ngoài cửa, trộm nghe lén nội dung bọn họ cãi nhau.

“Nghe nói Lý Tử Trúc kia vẫn còn chưa có rời đi nơi này?”  Y Lệ Toa Bạch ngồi ở trên sofa, ngón tay chậm rãi cuốn từ từ một lọn tóc quăn màu vàng của mình.

“Uh….” Cao Tư Đặc châm lửa một điếu thuốc lá, hít sâu một ngụm, người phụ nữ trước mắt anh tuy là chị gái của anh, nhưng cũng là một khắc tinh sinh ra trong nhà, theo ngay từ nhỏ chỉ cần có chuyện gì dính dán đến cô ta, cũng sẽ là chuyện không tốt.

“Nghe nói các người dường như ở một thị trấn nhỏ phiá bắc Scotland làm kết hôn? Em trai yêu quý của tôi, cậu thật là không có tiền đồ, lại đi tìm một người đàn ông kết hôn, không biết chuyện này mà đến tai của cha thì ông ta sẽ làm ra cái dạng biểu tình gì?” Cùng Cao Tư Đặc sinh ra từ bụng mẹ, Y Lệ Toa Bạch cũng là tóc vàng mắt xanh, dáng người cao gầy xinh đẹp, xác thực cũng là một vưu vật, bất quá lúc này trên mặt của cô ta dần hiện ra tươi cười châm chọc, làm cho vưu vật tóc vàng này thoạt nhìn càng như là ‘mỹ nhân rắn rết’.

“Chuyện của tôi không liên quan đến chị!”

“Tôi là chị gái ruột của cậu, chuyện của cậu như thế nào không liên quan đến tôi, vụ kiện của tôi đã xong, cậu nên đá bay người quái dị kia đi, cho dù hắn có thông minh cùng lợi hại như thế nào, nhưng vẫn là một người đàn ông, việc hôn nhân này nếu để người ngoài biết được sẽ tạo nên một vụ scandal rất nghiêm trọng, sự nghiệp tennis của cậu mới vừa trở lại tốt đẹp, không cần vì chuyện này mà huỷ đi tiền đồ của mình.”

“Chuyện của tôi không nhọc lòng chị gái phiền lòng!” Cao Tư Đặc nhấn mạnh hai chữ ‘chị gái’, Y Lệ Toa Bạch tuy là chị gái của anh, nhưng đối với cô ta – chuyện không có lợi cho cô ta, cô ta tuyệt đối sẽ không làm.

“Không phải nói với tôi là cậu yêu thương hắn chứ? Yêu thương một người đàn ông xấu xí? Cậu là không phải đàn ông đàn bà đều chơi đùa quá nhiều cho nên ngán, bây giờ bắt đầu đói bụng ăn quàng?”  Ngừng động tác cuốn cuốn lọn tóc của mình, cô ta trưng ra vẻ mặt khinh thường nhìn Cao Tư Đặc ngồi đối diện mình.

[Người Phạm gia luôn luôn là giữ bề ngoài tốt đẹp, tính tình rất cao ngạo cùng không bao giờ muốn yếu thế, hơn nữa bản tính cũng rất vô cùng thực dụng. Bằng không chính mình cùng Cao Tư Đặc cũng sẽ không di truyền gien tốt như vậy.] =.=”

“Ai nói tôi yêu thương cậu ta?” Cao Tư Đặc ghét nhất bị Y Lệ Toa Bạch cao cao tại thượng dùng vẻ mặt cùng ánh mắt khinh thường nhìn mình, như thế sẽ làm cho anh nhịn không được kích động mà muốn đấm cho cô ta vài cú đấm.

“Cậu không thương hắn, sao còn không đuổi hắn đi? Cẩn thận không thì gien của người quái dị sẽ vĩnh viễn lưu lại trong căn nhà này!”

“Bao cỏ chung quy vẫn là bao cỏ, bề ngoài của nó có đẹp đẽ hoa lệ đến bao nhiêu thì chung quy vẫn là bao cỏ ….”

“Cao Tư Đặc, cậu có ý gì?” Ngay từ nhỏ Cao Tư Đặc đã thích mắng chị gái của mình là ‘cái bao cỏ mỹ nhân’, dinh dưỡng của cô ta đều bị bộ ngực ‘dưa hấu’ của cô ta hấp thu hết thảy, một chút dinh dưỡng cũng không đến được bộ não, chung quy bộ óc của cô ta như ‘quả nho’.

“Vụ án của chị đã xong, nhưng chớ quên, chồng cũ của chị vẫn có thể là không phục với phán quyết của toà án mà tố tụng trở lại.”

“Thúi lắm, nhóc con cậu đừng tưởng rằng chị cậu không hiểu pháp luật, chỉ cần qua thời gian 15 ngày khiếu nại, hắn ta còn có thể tố cao sao?” Y Lệ Toa Bạch vỗ mạnh xuống cái bàn ở trước mặt, nhảy dựng lên nhìn thẳng vào mặt Cao Tư Đặc, hành động này làm cho bộ ngực của cô ta cao thấp chớp lên muốn lộ ra khỏi chiếc áo cỗ rộng, cô ta tức giận vì bị xem như người đàn bà ngu xuẩn.

“Nếu chồng của chị tìm được chứng cứ chính xác chứng minh chị ngoại tình thì sao? Mà chứng cứ này vừa vặn lúc trước anh ta không thể kiếm được? Chị nói chị phải làm sao bây giờ? Chúng ta làm sao có thể tìm được một luật sư lợi hại như Lý Tử Trúc để đến giúp chị đoạt lấy quyền bảo hộ cho đứa bé?”

“Như thế nào có khả năng tìm được?” Y Lệ Toa Bạch hận không thể tát cho anh một bạt tai.

[Cao Tư Đặc chết tiệt, ngay từ đầu nói chuyện hắn đã làm cho mình thấy không dễ chịu rồi, vụ ly hôn vừa rồi phải nhờ hắn giúp đỡ, chính mình đã bị hắn đè ép đến không có một cơ hội đứng thẳng lưng, thật vất vả mới nghe được một chuyện thú vị từ luật sư riêng, vốn định đến đây để cười nhạo hắn một phen, thật không ngờ lại bị hắn phản bác đến không còn đường chống đỡ.]

“Có tiền thì ngay cả ma quỷ cũng có thể sai khiến, đừng nói đến một chút chứng cứ nho nhỏ …” Cao Tư Đặc tựa hồ tìm được lý do đánh trả lại Y Lệ Toa Bạch, ngón tay tao nhã đạn đi bụi thuốc. Anh hoàn toàn không biết, cuộc tranh cãi giữa anh và Y Lệ Toa Bạch này sẽ làm cho anh mất đi cái gì? Những gì bọn họ vừa nói làm cho Lý Tử Trúc ở bên ngoài nghe lén được cảm thấy trong lòng tràn đầy vết thương, hoạ vô đơn chí.

“Cậu suy nghĩ thật chu đáo, không hổ danh là em trai của tôi …” Y Lệ Toa Bạch giả ý cười cười, biết chính mình hôm nay không thể nắm được ưu thế, liền quyết định chạy lấy người!

“Đi thong thả, tôi không tiễn chị ….” Nhìn Y Lệ Toa Bạch đi ra hướng cửa chính, anh huy huy ngón tay hình chữ  “V” tượng trưng cho thắng lợi.

Ngoài cửa, Lý Tử Trúc nghe nói như thế, cuống quít lấy cái chìa khoá ra, dùng ngón tay run rẩy không ngừng muốn mở cửa ra, nhưng phía trong cửa Y Lệ Toa Bạch vẫn là nhanh hơn cậu một chút, vừa mở cửa liền thấy Lý Tử Trúc đứng trước cửa, Y Lệ Toa Bạch thét lên một tiếng chói tai, sợ tới mức bước lui ba bước ….

“Hét cái gì? Gặp quỷ sao?” Không biết phía ngoài cửa chính xày ra chuyện gì, Cao Tư Đặc cau mày đi ra.

“Ngượng ngùng, bộ dạng tôi rất xấu nên doạ chị ấy sợ, tôi trở về phòng của mình đây!” Vẻ mặt Lý Tử Trúc tái nhợt, lập tức cúi đầu hướng phòng mình chạy tới.

“Hắn … hắn … hắn …” Y Lệ Toa Bạch run run chỉ vào hướng Lý Tử Trúc vừa biến mất.

“Cậu ấy cái gì, nói mau …” Sắc mặt trắng bạch vừa rồi của Lý Tử Trúc làm cho Cao Tư Đặc có dự cảm không tốt.

“Không biết hắn đã đứng ở trước cửa khi nào, vừa mở cửa liền nhìn thấy bộ mặt xấu xí của hắn, làm tôi sợ mất cả hồn!” Y Lệ Toa Bạch khẽ vuốt bộ ngực.

“Chị còn không mau đi!” Cao Tư Đặc đẩy Y Lệ Toa Bạch ra ngoài, tâm tình thật khó chịu anh dùng lực đóng cửa cái “rầm”.

[Chết tiệt, người đàn bà này như thế nào không chết quách đi, bất cứ chuyện gì dính dán đến chị ta đều sẽ không có kết quả tốt, Lý Tử Trúc rốt cuộc đứng ở bên ngoài bao lâu? Nghe được những gì?]

Cao Tư Đặc phiền toái đứng ở trước cửa phòng cậu, nhìn chằm chằm cánh cửa đóng chặt đó, nhấc tay lên muốn gõ cửa, nhưng sắp chạm đến cửa thì ngừng lại, giơ lên lại buông xuống, rồi lại giơ lên lại buông xuống, động tác lập đi lập lại vài lần, cuối cùng vẫn là buông tha.

Lý Tử Trúc đứng ở phía sau cửa, thất vọng nghe tiếng bước chân xa dần.

[Vì sao anh không giải thích với em một chút, chỉ cần anh gõ cửa, em sẽ mở cửa, chỉ cần anh nói em sẽ tin, vì sao cái gì anh cũng không nguyện nói với em. Vì sao? Vì sao yêu thương liền nhất định là dối trá cùng lừa gạt, chỉ muốn yêu người mà sao kết cục đều là thương tâm.]

Lý Tử Trúc vô lực nằm ở trên giường.

[Ngày mai còn phải tiếp tục đối mặt với những tên đáng ghét trong Hiệp Hội Luật Sư.]

“Đông …” Cửa nhà bị mở ra, rồi lại bị dùng sức đóng lại cái “rầm”, thanh âm nặng nề đó cũng đánh một kích vào trái tim yếu đuối của Lý Tử Trúc.

———————-

Ngày kế tiếp đối với Lý Tử Trúc mà nói là một ngày hoạ vô đơn chí, không biết là ai hướng các báo chí truyền thông lộ ra tin tức Lý Tử Trúc bị Hội Liên Hiệp Luật Sư thẩm vấn điều tra, các báo chí đều cho đăng ở trang nhất tin tức về Lý Tử Trúc, nào là “Thần thoại giới ly hôn không hề tồn tại?” hoặc “Bất bại truyền thuyết là kỳ tích hay là giả trướng?”, hoặc các tin tức về Lý Tử Trúc nhận hối lộ kếch xù, uy hiếp lợi dụ nhân chứng cho ra chứng cứ giả.

Hơn nửa tháng nay Lý Tử Trúc không ngừng chịu áp lực của các phương diện, bị người trong hiệp hội theo dõi. Mà cũng từ sau ngày kia, Lý Tử Trúc cũng không còn thấy Cao Tư Đặc, cũng không liên lạc điện thoại, Lý Tử Trúc lấy công ty trở thành nhà, liền ngủ ở trong phòng nghỉ ở trong công ty. Mấy ngày nay, mặc kệ cậu đi đến đâu, các phóng viên sẽ theo đến đó. Cho dù muốn về nhà cũng không về được, điện thoại của Cao Tư Đặc gọi như thế nào cũng không thông, tựa hồ anh đã có tâm trốn tránh cậu, gọi vài lần đều không được, cuối cùng Lý Tử Trúc cũng không gọi nữa.

Hiệp Hội Luật Sư bị khắp nơi gây sức ép cùng áp lực, rất nhanh đưa ra phán quyết sử phạt đối với Lý Tử Trúc, cậu bị khiển trách đình chỉ một năm chấp nghiệp luật sư. Sau khi nghe được tin tức này, Lý Tử Trúc chẳng những không làm bất cứ hành động quá lớn nào, mà ngược lại yên lặng tiếp nhận hết thảy mọi thứ. Ở công ty Luật không thể không làm luật sư, Lý Tử Trúc nộp đơn từ chức, tuy ông chủ Á Lịch Sơn Đại giữ lại lần nữa, nhưng Lý Tử Trúc vẫn quyết định rời đi nơi này.

“Tử Trúc, vì cái gì muốn đi, không phải chỉ là ngừng kinh doanh một năm sao? Một năm trôi qua rất nhanh, trăm ngàn lần anh không nên nản lòng, anh còn có thể lại …” Sau khi Mai Lý nghe được tin tức Lý Tử Trúc một lòng muốn từ chức, không ngừng đi theo phía sau lưng cậu lải nhải ‘không cần rời đi, không cần rời đi …..’

“Stop! Mai Lý, chị gái tốt của tôi, ngừng kinh doanh một năm cũng không có làm cho tôi nản lòng, vừa vặn tôi có thể nương theo một năm này mà hảo hảo nghỉ ngơi một chút, ngẫm lại tôi đã có rất nhiều năm chưa có nghỉ ngơi dài hạn, cơ hội nghỉ ngơi lần này tôi cầu còn không được!” Lý Tử Trúc lộ ra một cái mỉm cươi thật sảng khoái, muốn làm cho Mai Lý yên tâm.

“Tử Trúc, anh không cần cười nữa, anh cười khó coi muốn chết, tôi cũng sẽ không tin trong lòng anh không khổ sở, không nản lòng, bằng không anh sẽ không từ chức, mặc kệ tất cả, Á Lịch Sơn Đại cũng nói anh có thể ngừng lương giữ chức một năm, nhưng anh vì cái gì nhất định phải từ chức chứ? Cầu anh … không cần rời đi chúng tôi …”

“Aizzz ….. Mai Lý, chị gái tốt của tôi ơi, tôi cũng không có nói phải rời khỏi các người, tôi chỉ muốn đi nghỉ ngơi, nghỉ hưu dài hạn một năm, tôi từ chức là vì sợ thời gian mình nghỉ ngơi quá dài sẽ dần tới lười biếng rồi không còn muốn đi làm việc nữa, công ty không cần phải giữ lại vị trí này cho tôi.”

Lý Tử Trúc tựa hồ tâm ý đã dứt, động tác thu thập vật dụng công tác đều không có dừng lại, thật không ngờ ở trong này làm việc năm năm, lại có nhiều vật dụng như vậy, xem ra một, hai ngày thu dọn cũng chưa chắc xong. Thời gian trôi qua quả thực nhanh, nháy mắt liền năm năm trôi qua, năm năm trước, thời điểm lúc cậu vừa lấy được giấy phép luật sư đã được Á Lịch Sơn Đại đang ở trường luật Harvard đề nghị đến công ty luật của anh ta giúp anh ta, lúc ấy công ty chỉ là một văn phòng nho nhỏ gồm cậu, Á Lịch Sơn Đại, Mai Lý cùng với hai trợ thủ cũng vừa tốt nghiệp, ngắn ngủn trong vòng năm năm, Á Lịch Sơn Đại đã phát triển thành một công ty luật có trăm người mà ai cũng biết đến. Cố gắng của mọi người thật không uổng phí!

“Vậy anh muốn đi du lịch chỗ nào? Tôi cũng muốn đi.” Mai Lý tựa hồ cũng làm ra quyết định, cô quyết định biến thành cái đuôi của Lý Tử Trúc, cậu đi đến đâu, cô sẽ đi đến đó.

“Bây giờ còn chưa có nghĩ tốt, có lẽ sẽ đi Italia, cũng có lẽ sẽ đi Nhật Bản, hay là quay về quê hương của mẹ tôi là Trung Quốc, mà cũng có lẽ sẽ đi Scotland…..”

“Vậy chúng ta đi tới làng du lịch ở phía bắc Scotland đi, được không? Tử Trúc, lần trước anh đã đi tới đó rồi đấy, nghe nói nơi đó không khí tốt lắm, chúng ta đi thăm lại chốn xưa được không?”

[Làng du lịch ở phía bắc Scotland sao??? Nhân sinh cùng Cao Tư Đặc cũng chính theo nơi đó mà bắt đầu – gặp gỡ, kết hôn, rồi cùng nhau chung sống một chỗ. Tuy rằng thăm lại chốn xưa, nhưng người đã không còn. Không biết hiện tại Cao Tư Đặc đang làm gì nhỉ?]

“Tử Trúc, Tử Trúc … Anh có nghe tôi nói không?” Mai Lý gọi Lý Tử Trúc đang xuất thần thật lâu cũng không hưởng ứng cô.

“Uh …” Vẫn còn giam chính mình bên trong những suy nghĩ, Lý Tử Trúc vô thức gật đầu hưởng ứng lời nói của Mai Lý.

“Ha ha, tôi đi đặt vé máy bay, ba ngày sau chúng ta liền xuất phát đi Scotland!” Mai Lý hoan hô chạy đi gọi điện thoại đặt vé máy bay.

“Thực xin lỗi, số điện thoại quý khách muốn liên lạc đã tạm thời khoá máy …”

“Thực xin lỗi, số điện thoại quý khách muốn liên lạc đã tạm thời khoá máy …”

“Thực xin lỗi, số điện thoại quý khách muốn liên lạc đã tạm thời khoá máy …” Mặc kệ Lý Tử Trúc gọi bao nhiêu lần dãy số quen thuộc ấy, đều được trả lời lại bằng một giọng nữ điện tử không hề tức giận.

[Cao Tư Đặc, rốt cuộc ngay cả cơ hội nói lời tạm biệt với anh mà anh cũng không cho em sao? Chẳng lẽ những lần ân ân ái ái, tình yêu mặn nồng trước đây bất quá chỉ là một hồi đùa vui, một hồi giao dịch sao? Hết thảy mọi thứ đề là do một mình anh quyết đinh – nói bắt đầu là bắt đầu, nói chấm dứt liền chấm dứt!]

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.