Nhưng đội quân ma tộc này đúng là mạnh. Đột nhiên bị tấn công, chúng chẳng chút kinh hoảng, tất cả Địa Ngục Ma lập tức tập trung một chỗ, Hùng Ma kèm sát một bên người Địa Ngục Ma, mau lẹ hoàn thành từng cặp. Cuồng Ma tộc và Ác Ma tộc thì tự ứng biến. Trong đó, Ác Ma tộc có một nửa bay vào không trung, trước tiên ngăn chặn đá rơi xuống. Ít nhất phải đánh nát đá rơi giảm bớt kích cỡ.
Một bộ phận ma tộc tách ra tiến lên bay thẳng tới hai bên đỉnh núi, tốc độ cực nhanh.
Không cần nghi ngờ, đòn đánh bất ngờ từ hai bên đỉnh núi chính là kiệt tác của Tư Mã Tiên và Vương Nguyên Nguyên. Bọn họ thật không dễ tìm đến một nơi thích hợp để phát động.
Long Hạo Thần không lo lắng na toàn của họ. Mọi người cùng ma tộc chiến đấu thời gian dài như thế, đương nhiên họ sẽ biết nên làm như thế nào. Ngự Ma sơn mạch chính là chỗ ẩn núp tốt nhất. Dựa vào linh lô, trang bị và tu vi, ma tộc muốn truy đuổi họ cũng không phải chuyện dễ. Một kích liền lùi, họ sẽ không cho kẻ địch cơ hội nào.
Long Hạo Thần nhân lúc ma tộc bận rộn ứng phó đá lăn, mau chóng triệu hoán ra bốn đại Thánh Vệ. Hắn nói đơn giản tình hình trước mắt, bao gồm cả mục đích.
“Cố gắng lộ ra dấu vết, cùng lúc đó khiến kẻ địch giảm tốc độ tiến lên.”
Trong bốn Thánh Vệ, ba tên kia không hẹn mà cùng nhìn hướng Thánh Vệ số chín. Thánh Vệ số chín suy nghĩ chốc lát, nhìn lại ba Thánh Vệ, lại chuyển hướng Long Hạo Thần, nói.
“Chủ nhân, kéo chân và giết kẻ địch, đối với ngài thì quan trọng tới mức nào?”
Long Hạo Thần không chút chần chờ nói.
“Vô cùng cực kỳ quan trọng.”
Thánh Vệ số chín gật đầu, chuyển hướng ba Thánh Vệ khác, trầm giọng nói.
“Cho ta mượn lực lượng của các ngươi.” Sau đó nó nói với Long Hạo Thần. “Chủ nhân, lần này giúp ngài giải quyết vấn đề rồi, chúng ta phải ngủ say khoảng một tháng mới có thể thông qua tháp Vĩnh Hằng hồi phục tiêu hao lực lượng linh hồn.”
Long Hạo Thần trong lòng chấn kinh, đang lúc hắn muốn hỏi rõ thì ba Thánh Vệ khác đã hành động. Động tác của chúng chỉnh tề có trật tự, mau chóng vây Thánh Vệ số chín vào chính giữa. Ngay sau đó, ba thân thể run lẩy bẩy, Hỏa Hồn kịch liệt nhấp nháy trong hốc mắt chúng.
Long Hạo Thần rung động nhìn, một sợi tơ sáng trắng ngà tách ra từ mắt chúng bay hướng Thánh Vệ số chín.
Hơi thở của ba Thánh Vệ mau chóng biến yếu ớt, trái ngược với chúng thì Thánh Vệ số chín lại biến cường đại với tốc độ kinh người. Gần như trong khoảnh khắc từ cấp bảy đột phá đến cấp tám, tiếp đó không ngừng tăng lên.
Đây là…
Long Hạo Thần sau thời gian ngắn chấn kinh đã hiểu ra. Ba đại Thánh Vệ lấy năng lượng linh hồn rót cho Thánh Vệ số chín.
Đây lại còn không phải năng lượng linh hồn bình thường, mà là năng lượng linh hồn căn nguyên của chúng. Nếu không sao chúng lại biến yếu ớt như vậy?
*Vèo vèo vèo*
Một luồng sáng quay về Giai Điệu Vĩnh Hằng, chính là Thánh Vệ số mười hai. Lần này nó trở về, Long Hạo Thần lập tức không cảm giác ra sự tồn tại của nó. Hiển nhiên giống như Thánh Vệ số chín đã nói, nó rơi vào ngủ say. Thánh Vệ số mười một chỉ lâu hơn Thánh Vệ số mười hai một chút, chốc lát sau chính là Thánh Vệ số mười.
Cả quá trình truyền năng lượng linh hồn chỉ kéo dài mười giây mà thôi. Khi ba đại Thánh Vệ biến mất hết, Long Hạo Thần chấn động phát hiện, Thánh Vệ số chín trước mặt mình biến hóa khác hẳn. Kích cỡ thân thể không thay đổi, nhưng Hỏa Hồn vàng đất nhấp nháy trong mắt biến thành quang mang vàng nhạt. Cùng lúc đó, xương cốt trắng có một tầng lửa như kim cương, tuy không mãnh liệt nhưng cho người cảm giác trong suốt vô cùng cứng cỏi. Thánh Vệ số chín không nói thêm cái gì, chỉ gật đầu với Long Hạo Thần. Trong chớp mắt, nó phóng hướng tới mé núi, giây lát đã không thấy bóng dáng. Trước khi đi, nó cho Long Hạo Thần chỉ có một tin tức, bám chặt ma tộc không để chúng rời khỏi giữa hai vách núi.
Tuy không biết Thánh Vệ số chín muốn làm cái gì, nhưng Long Hạo Thần tuyệt đối tin tưởng đám Thánh Vệ trung thành. Huống chi hành động của Thánh Vệ số chín còn dựa vào lực lượng linh hồn của ba đại Thánh Vệ khác, sao có thể là ma pháp bình thường được?
Quang mang vàng chợt lóe, Nhã Đình bị Long Hạo Thần triệu hoán đến bên người. Lúc này, trên trời không có đá rơi xuống nữa, chắc hẳn Tư Mã Tiên và Vương Nguyên Nguyên đều đã rút lui. Sau khi phát hiện không có nguy hiểm, đội quân ma tộc nhất định sẽ tiếp tục tiến lên tiếp. Theo chúng thấy thì tối đa chỉ là bị liên minh thánh điện phát hiện mà thôi. Hiện giờ chúng đã xâm nhập vào Ngự Ma sơn mạch, giờ lui lại là không thể nào rồi. Dù sao đội tinh nhuệ này coi như là cứng rắn đối đầu Khu Ma Quan cũng không phải không thể nào. Liên minh thánh điện muốn ngăn cản họ tiến vào lãnh địa nhân loại không phải là chuyện dễ dàng.
Bởi vậy, Long Hạo Thần muốn chặn chúng tại đây nhất định phải khiến ma tộc cảm nhận được nguy hiểm. Chỉ có làm thế mới khiến chúng tiếp tục giữ trận hình phòng ngự chứ không phải rời đi. Sau khi giao lưu vài câu ngắn gọn với Nhã Đình, Long Hạo Thần lóe người đi tới sau lưng cô. Tay ấn giữa không trung, linh lực quang thuộc tính cực kỳ tinh thuần trực tiếp rót vào người Nhã Đình.
Quang Diệu Thiên Địa, kỹ năng này không chỉ Nhã Đình biết dùng, Long Hạo Thần cũng biết. Long Hạo Thần là kỵ sĩ mà không phải ma pháp sư, tuy rằng hắn có thể sử dụng ma pháp quang minh, nhưng đa số là tác dụng phụ trợ. Xem như có tác dụng chiến đấu thì cũng là phối hợp với bản thân hắn, không thể công kích từ xa. Nếu không thì chẳng phải kỵ sĩ biến thành toàn năng?
Nhã Đình thì không giống nhau. Làm Quang nguyên tố tinh linh, cô là chính cống ma pháp sư quang hệ, thân cận với quang nguyên tố mạnh hơn ma pháp sư nhân loại nhiều. Trong Mộng Huyễn Thiên Đường đạt được số lớn sự sống dung nhập, thêm vào dung hợp Thánh Dẫn Linh Lô của Long Hạo Thần, Nhã Đình đã tiến hóa gần như thành cao đẳng Tinh Linh tộc, cực mạnh. Thực lực của cô luôn bởi vì Long Hạo Thần tăng lên mà cao thêm, tại vì bản thân cô sinh hoạt trong linh khiếu của Long Hạo Thần.
Long Hạo Thần tăng tu vi nhanh như vậy có một nửa nguyên nhân là bởi vì cô.
Nhã Đình tu vi cấp bảy được đến Long Hạo Thần cùng là cấp bảy hỗ trợ, năng lực ngưng tụ quang nguyên tố của cô ít nhất thăng lên một cấp.
Pháp trượng chậm rãi nâng lên, rừng cây xung quanh bị chiếu sáng ngời, tiếng ngâm xướng thánh thót phát ra từ miệng Nhã Đình tựa như khúc nhạc êm tai nhất, khiến người vui vẻ thoải mái.
Linh lực của Long Hạo Thần cùng linh lực Nhã Đình mau chóng dao động thoáng chốc biến ngày càng mãnh liệt. Đôi mắt vàng của Long Hạo Thần càng sáng ngời, bốn linh cánh sau lưng mở ra. Đến lúc này, hắn không cần ẩn núp nữa. Linh cánh của hắn và Nhã Đình nhẹ vỗ đập, dưới trạng thái này, tốc độ họ hấp thu quang nguyên tố có thể đạt tới trình độ khá là kinh khủng.
Quang nguyên tố vô cùng nồng đậm ngưng tụ lại thì sao không khiến ma tộc chú ý cho được? Gần như là lập tức Bệnh Ma và Sử Ma trên không trung phát hiện tình hình bên này.
Sử Ma tiếng rít sắc nhọn cảnh báo, lập tức một đội hai mươi Đại Ác Ma dưới sự dẫn dắt của Ác Ma Lĩnh Chủ bay hướng bên này.
Đại Ác Ma cấp năm có Ác Ma Lĩnh Chủ dẫn dắt, so với Ác Ma đám Long Hạo Thần đụng độ ở Sợ Hãi Bi Khiếu Động thì thực lực càng mạnh hơn, huống chi chúng có viện quân.
Đương nhiên kẻ địch cử động đều nằm trong cảm giác của Long Hạo Thần, nhưng hắn không chút phản ứng, như cũ tập trung rót linh lực cho Nhã Đình. Hiện tại hắn cần làm chính là dốc hết sức hỗ trợ Nhã Đình hoàn thành ma pháp này.
Lúc này thân thể Nhã Đình tựa như cái hố không đáy. Long Hạo Thần hoàn toàn không biết chú ngữ tinh linh cô ngâm xướng. Hắn có thể chắc chắn đây là ma pháp Nhã Đình trước đây chưa từng sử dụng, cho nên uy lực ra sao thì phải đợi tới lúc Nhã Đình thi triển ra mới biết. Mặc kệ là Thánh Vệ hay Nhã Đình, hắn đều tuyệt đối tin tưởng.
Vị trí Long Hạo Thần đứng cách đại quân Ác Ma khoảng hai ngàn mét. Tuy khoảng cách không ngắn nhưng đối với Ác Ma bay nhanh thì không mất bao nhiêu thời gian.
Hơn nữa, bay qua không chỉ là Ác Ma, còn có một Bệnh Ma theo tới. Thật rõ ràng, chúng muốn Long Hạo Thần bỏ xác tại đây.
Dù sao Long Hạo Thần ở trên mặt đất, không dễ dàng trốn thoát giống Vương Nguyên Nguyên và Tư Mã Tiên trên đỉnh núi, sau khi đào núi rồi chỉ cần dựa vào linh cánh lập tức bay đi thì rất khó bị truy đuổi. Tốc độ bay của Bệnh Ma là có hạn.
Rất nhanh, kẻ địch đã tiếp cận. Long Hạo Thần híp mắt, ngay lúc này, hắn hoàn toàn hiện ra sự trầm ổn thân làm Kỵ Sĩ Thánh Điện hơn nữa là đoàn trưởng Liệp ma Đoàn.
Giờ khắc này, trong cảm giác của Long Hạo Thần, hắn rõ ràng biết mỗi vị trí ma tộc. Thậm chí là ma tộc chuẩn bị làm ra công kích như thế nào đều bị hắn cảm giác được.
Hai tay thi triển ra Quang Diệu Thiên Địa có một tay nâng lên, quang mang da cam nồng đậm bỗng chốc dâng tràn, gần như chớp mắt đã bao phủ hắn và Nhã Đình. Chính là kỹ năng phòng ngự cường đại của Thủ Hộ kỵ sĩ, Thuẫn Tường.
Cùng là Thuẫn Tường, lần này phòng ngự khác với lúc ở trong Thâm Uyên đầm lầy Long Hạo Thần thi triển ra. Tại Thâm Uyên đầm lầy, hắn phải bảo vệ cả đội, mà lúc này, hắn chỉ cần bảo vệ mình và Nhã Đình, hai người mà thôi.
tấm thuẫn màu da cam thoạt nhìn chỉ xuất hiện hai mặt, tựa như vỏ ốc sên to lớn, bao bọc hai người. Quang mang da cam nồng đậm tỏa ra bình ổn, nếu nhìn từ xa thì lúc này Nhật Nguyệt Thần Oa tấm thuẫn tựa như hòn đá to màu cam khảm trên núi.
Đến trước tiên không phải công kích từ Ác Ma, mà là chất dính Bệnh Ma bắn ra. Chất dịch xanh mang theo mùi hôi đậm đặc ập đến, bao phủ phạm vi ngàn mét vuông.
Đáng tiếc, kỹ năng của Bệnh Ma đã tìm sai người. Nếu Long Hạo Thần sử dụng là Huy Hoàng Thánh tấm thuẫn trước đây, vậy khỏi nói, kỹ năng giảm tốc độ cường đại của Bệnh Ma lập tức có hiệu quả. Nhưng Nhật Nguyệt Thần Oa tấm thuẫn là cái gì? Xem như là cường giả cấp chín muốn phá phòng ngự của nó cũng không dễ dàng.
Có thể nói, Long Hạo Thần làm thần quyến giả, làm Kỵ Sĩ Thánh Điện, hiện tại năng lực mạnh nhất của hắn không phải tấn công mà là phòng ngự.
Chất dính xanh rơi xuống, Nhật Nguyệt Thần Oa tấm thuẫn phát ra luồng lực nhu hòa bắn ra. Mặc kệ chất lỏng của ngươi tốt cỡ nào, linh lực cũng thế thôi. Dưới tác dụng đàn hồi lấy Long Hạo Thần và Nhã Đình làm trung tâm, trong phạm vi đường kính mười mét, chẳng có chất dịch nào có thể rơi xuống, tất cả đều bị kỹ năng Thuẫn Tường bắn ra.
Đây là lần đầu tiên Long Hạo Thần ở trên chiến trường sử dụng Nhật Nguyệt Thần Oa tấm thuẫn, hiệu quả phải nói là cực tốt.
Cùng lúc đó, có Ác Ma Lĩnh Chủ cấp tám dẫn dắt, tiểu đội Ác Ma đã đến.
Trên người Nhã Đình phóng ra quang nguyên tố tinh thuần mà cường đại đủ khiến tất cả ma tộc chấn kinh, thậm chí là sợ hãi. Loại linh lực khủng bố nội ẩn tùy thời có thể bộc phát, chỉ cần là ma tộc có chút trí tuệ đều cảm nhận được nguy hiểm.
Cho nên mới phái ra một cường giả cấp tám dẫn dắt đại Ác Ma tiến đến tìm kiếm. Dù sao, làm chủ đội Ma Vương cấp chín không thể nào tự mình ra tay.
Ác Ma Lĩnh Chủ không để đám thuộc hạ thử tấn công thăm dò trước. Trực giác của nó cực mạnh, bởi vậy cảm giác lực áp bách mạnh nhất. Trọng kiếm đỏ huyết trong tay toát lên cầu vồng kinh khủng chém xuống Thuẫn Tường Long Hạo Thần bày ra.
*Oành!*
Quang mang đỏ tản ra, linh lực khủng bố khiến trong vòng trăm mét vuông tất cả lá cây đều bị nghiền nát. Ám nguyên tố khủng bố thậm chí áp bách đám đại Ác Ma không dám tới gần.
Nhưng công kích của Ác Ma Lĩnh Chủ không uổng phí. Long Hạo Thần trong Thuẫn Tường toàn thân lấp lánh quang mang vàng, linh lực rót vào người Nhã Đình biến càng thêm mạnh mẽ, chính là Quang Báo Thù do Thần Ngự Thuẫn mang đến.
Thần Ngự Thuẫn thêm vào Thuẫn Tường, bản thân là kỹ năng tổ hợp phòng ngự mạnh nhất để Thủ Hộ kỵ sĩ bảo vệ mình và đồng bạn. Huống chi, Long Hạo Thần sử dụng chính là Nhật Nguyệt Thần Oa tấm thuẫn cấp sử thi!
Long Hạo Thần hiện tại đã là tu vi cấp bảy, chính diện đối kháng thì hắn đã có thực lực khiêu chiến cường giả cấp tám. Lúc hắn đấu với A Bảo không thua kém bao nhiêu, chỉ là bởi vì tu vi cách A Bảo quá xa cho nên sau đó hắn mới chịu thiệt.
Công kích của Ác Ma Lĩnh Chủ rơi trên Nhật Nguyệt Thần Oa tấm thuẫn. Long Hạo Thần có thể rõ ràng cảm giác được, lực công kích lập tức bị Nhật Nguyệt Thần Oa tấm thuẫn hóa giải. Nguyên bản công kích đơn thể tựa như công kích quần thể, tất cả thấm vào trong tấm thuẫn.
Nhật Nguyệt Thần Oa tấm thuẫn có lực đàn hồi nhu hòa liên tục rung động sáu lần. Mỗi lần chấn động đều có lực hóa giải và công kích cực lớn, nhưng truyền tới tay Long Hạo Thần thì cực kỳ nhỏ bé. Chính là nói, cho dù Long Hạo Thần không sử dụng Thần Ngự Thuẫn, chỉ dựa vào Thuẫn Tường cũng đủ chặn công kích đợt này của Ác Ma Lĩnh Chủ. Điều này ngay cả Long Hạo Thần cũng không nghĩ tới.
Đương nhiên, không phải nói ai đều có thể sử dụng Nhật Nguyệt Thần Oa tấm thuẫn ngăn cản công kích của cường giả. Đây chẳng phải là nghịch thiên sao? Đầu tiên, Nhật Nguyệt Thần Oa chỉ xuất hiện trên lịch sử ba lần mà thôi. Muốn được nó thừa nhận thì bản thân phải là thân phận thần quyến giả quang hệ.
Tiếp theo, thần quyến giả được Nhật Nguyệt Thần Oa thừa nhận phải có đầy đủ thực lực khống chế uy lực nó phát huy ra. Long Hạo Thần có tu vi cấp bảy, vừa đủ tư cách dùng Nhật Nguyệt Thần Oa tấm thuẫn. Mặc dù là vậy, hiện tại hắn cũng không thể phát huy hết uy lực Nhật Nguyệt Thần Oa tấm thuẫn.
Chính là nói, thực lực cấp bảy là lằn ranh.
Đổi lại là cường giả cấp bảy khác, nếu có một tấm thuẫn cấp sử thi ngăn cản công kích của cường giả cấp tám thì cũng không có gì khác lạ. Chẳng qua Nhật Nguyệt Thần Oa tấm thuẫn thuộc tính càng hợp với Long Hạo Thần, cho nên chống đỡ càng dễ dàng hơn.
Trải qua mấy ngày cùng tấm thuẫn dung hợp, trừ lúc bình minh và hoàn hông không thể sử dụng nó, Long Hạo Thần không phát hiện vấn đề khác, ngược lại tìm ra một số điều kỳ lạ của Nhật Nguyệt Thần Oa tấm thuẫn. Nhật Nguyệt Thần Oa tấm thuẫn có thể biến hóa, biến lớn hoặc nhỏ. Lớn nhất có thể tới đường kính trăm mét, nhỏ nhất có thể cỡ bàn tay. Ghê gớm nhất là dù nó biến tới mức lớn nhất, không lộ rõ giảm lực phòng ngự, mà khi biến nhỏ nhất thì lực phòng ngự kinh người, chỉ sợ có thể sánh ngang với thần khí.
Công kích của Ác Ma Lĩnh Chủ bị ngăn chặn, thân thể nó ở giữa không trung tạm dừng mới đáp xuống đất. Lực phản chấn của Nhật Nguyệt Thần Oa tấm thuẫn không mạnh lắm, nhưng vẫn khiến nó kinh ngạc, càng khiến nó nhận ra kẻ địch bên trong tấm thuẫn cường đại.
Lúc này, cả đám đại Ác Ma xông lên bao vây, không chờ ra lệnh đã cùng nhau tấn công Long Hạo Thần.
Nhưng lúc này Long Hạo Thần thực thi: ngươi mạnh thì mặc ngươi, chỉ như gió phất qua núi. Nhật Nguyệt Thần Oa tấm thuẫn hình thành Thuẫn Tường nguy nga như núi cao, mặc kệ kẻ địch công kích cỡ nào, ta bất động.
Đương nhiên, dưới tình huống kẻ địch tấn công, Long Hạo Thần giữ vững Thuẫn Tường thì tiêu hao linh lực nhiều hơn. Nhưng trang bị cấp sử thi chính là sử thi, năng lực Nhật Nguyệt Thần Oa tấm thuẫn chỉ có một, đó là phòng ngự. Nó tiêu hao linh lực của Long Hạo Thần rất ít, cho nên xem tình huống trước mắt thì mặc kệ đại Ác Ma công kích mấy tiếng đồng hồ đều không thành vấn đề.
“Grao!!!!” Ác Ma Lĩnh Chủ ngửa đầu nổi giận gầm lên một tiếng, trọng kiếm vung vẩy hướng không trung, phát ra luồng sáng đỏ sắc bén. Quang mang đỏ bốc lên trời, lưỡi đao dâng lên. Đây là nó phát tín hiệu cho bộ đội, kẻ địch khó đối phó, rất khó gặm.
Ngay sau đó, hai tay Ác Ma Lĩnh Chủ cầm kiếm, ám nguyên tố nồng đậm mau chóng ngưng tụ vào người nó. Đám đại Ác Ma cũng mau chóng chạy tới bên cạnh nó, từng cái liên tiếp thành hàng, đó chẳng phải là kỹ năng Liên Thể Tăng Linh Đan của Ác Ma sao? Nên biết, năm đó Lâm Hâm đã dùng tinh hạch của Ác Ma tộc nghiên cứu ra Liên Thể Tăng Linh Đan.
Thoáng chốc khí thế của Ác Ma Lĩnh Chủ tăng lên gấp mấy lần. Linh lực ám nguyên tố nồng đậm điên cuồng dâng lên. Trọng kiếm tỏa ra quang mang đỏ ngày càng sáng ngời, dần dần biến thành hỏa diễm đỏ sậm bốc lên, thiêu đốt, ngọn lửa tỏa sáng hơn mười mét. Quả nhiên là uy phong lẫm lẫm!
Lúc này Long Hạo Thần cực kỳ bình tĩnh. Hắn hiểu rõ, cho dù Ác Ma Lĩnh Chủ được thuộc hạ liên thể tăng linh, tổng thể thì tu vi không thể đột phá cấp chín. Cấp chín là bình cảnh cực lớn, trừ phi là như Xà Ma Thần An Độ Ma Li dựa vào Trụ Ma Thần lực lượng cường đại tăng phúc cấp bậc đó, nếu không rất khó đột phá. Bởi vậy, một kích của Ác Ma Lĩnh Chủ tối đa chỉ đạt tới cảnh giới cấp tám.
Nhật Nguyệt Thần Oa tấm thuẫn thêm vào Thuẫn Tường, Thần Ngự Thuẫn, Long Hạo Thần có tin tưởng chắn được một kích nữa.
Trải qua một loạt giằng co, thêm vào thời gian Ác Ma tới, Long Hạo Thần rõ ràng cảm giác được Nhã Đình sắp hoàn thành ma pháp.
Ngọn lửa đỏ bỗng nhiên ngưng tụ, trên không trung hóa thành lưỡi đao to lớn, lưỡi đao xẹt qua đâu là không khí bộc phát tiếng nổ như sấm gầm. Từng mảnh không khí bị cưỡng ép xé rách, linh lực khủng bố khiến mặt đất xung quanh Long Hạo Thần và Nhã Đình sụp đổ.
*Ầm rầm!*
Lưỡi đao đỏ to lớn mạnh đánh vào Thuẫn Tường. Hình ảnh quái dị xuất hiện. Từng vòng sáng da cam và đỏ sậm hiện hình bình hành khuếch tán. Trong không khí còn vang lên tiếng giống rồng ngâm lười biếng.
Sau lưng Ác Ma Lĩnh Chủ, tất cả Ác Ma ở chớp mắt này đều ngã bắn ra xa, đây là do lực phản chấn to lớn Ác Ma Lĩnh Chủ truyền cho chúng. Ác Ma Lĩnh Chủ cũng liên tiếp lui ra sáu, bảy bước mới đứng vững thân hình, hai tay nắm trọng kiếm đã tê rần.
Nó không bao giờ tưởng tượng nổi, mình đã tăng thực lực lên tu vi cấp tám nhưng vẫn không thể phá phòng ngự của đối phương. Hơn nữa, ngay sau đó nó hoảng sợ trông thấy từng luồng sáng vàng chói mắt tựa như pháo hoa bắn lên cao.
Đúng vậy, không phải một mà là từng luồng, quang mang vàng như suối phun mang theo vầng sáng huyễn lệ và quang nguyên tố dày đặc bắn thẳng lên cao. Mỗi một luồng sáng vàng trong lúc bay lên đều lấy tốc độ kinh khủng mở rộng ra. Cho nên khi nhìn lên trời thì thể tích của chúng không có bởi vì độ cao mà biến nhỏ.
Quang mang vàng chợt lóe, Nhã Đình đã dung nhập vào ngực Long Hạo Thần, biến mất không thấy bóng dáng. Cô đã hoàn thành ma pháp. Còn về hiệu quả của ma pháp thì cô không có sức lực nhìn nữa.
Quang mang da cam thu lại, Long Hạo Thần lạnh lùng liếc Ác Ma Lĩnh Chủ một cái, bốn cánh sau lưng vỗ đập, thân hình chợt lóe, đã bay hướng phương xa.
Dĩ nhiên Ác Ma Lĩnh Chủ sẽ không chịu thả Long Hạo Thần rồi. Nó hét to một tiếng, lập tức vỗ cái cánh to lớn đuổi theo hắn.
Mới rồi một kích, tuy Long Hạo Thần đẩy lùi kẻ địch nhưng chính hắn cũng không chịu nổi. Dù sao là một kích đỉnh cấp tám, Nhật Nguyệt Thần Oa tấm thuẫn đúng là mạnh. Dựa vào tổ hợp Thuẫn Tường và Thần Ngự Thuẫn, thật sự khiến Long Hạo Thần không chịu lực chấn gì, nhưng đối ứng lại là tiêu hao linh lực. Mới rồi một kích khiến nội linh lực trong người Long Hạo Thần giảm mạnh.
Càng sử dụng, Long Hạo Thần càng hiểu thêm sự thần kỳ của Nhật Nguyệt Thần Oa tấm thuẫn. Hắn mơ hồ biết, lấy năng lực của Nhật Nguyệt Thần Oa tấm thuẫn, chỉ sợ trước khi linh lực mình tiêu hao hết sạch, kẻ địch sẽ không tạo thành thương tổn gì cho mình.
Nhưng hiện tại hiển nhiên không phải thời điểm tốt đánh với Ác Ma Lĩnh Chủ, hắn cần phải viện trợ Thánh Vệ số chín. Hơn nữa lúc trước hỗ trợ Nhã Đình thi triển ma pháp tiêu hao mảng lớn linh lực của hắn. Lúc này mà cùng kẻ địch chiến đấu, hơn nữa kẻ thù còn có viện quân thì tuyệt đối là ngu xuẩn.
Bốn cánh thì nhanh hơn hai cánh một chút. Mặc dù tu vi không bằng đối thủ nhưng Long Hạo Thần đột ngột bay lên, Ác Ma Lĩnh Chủ cấp tám dù có muốn đuổi bắt hắn không phải chuyện dễ. Về phương diện bay thì Long Hạo Thần chính là đệ tử giỏi của Thánh Vệ số mười. Chỉ thấy hắn ở trên không trung bay lượn, thỉnh thoảng làm một ít động tác độ khó cao, nhờ biến chuyển và đột nhiên tăng tốc hóa giải kẻ địch truy đuổi. Cùng lúc đó, hắn không ngừng thông qua bốn cánh và hô hấp để hấp thu quang nguyên tố trong không khí hồi phục linh lực đã tiêu hao.
Đang lúc Long Hạo Thần và Ác Ma Lĩnh Chủ ngươi truy ta đuổi thì bên kia, uy lực ma pháp của Nhã Đình bắt đầu hiện ra.
Từng quả cầu sáng màu vàng mang theo cái đuôi lửa huyễn lệ từ trên trời giáng xuống, thẳng đến vị trí chính giữa ma tộc, mục tiêu chính là đám Địa Ngục Ma.
Ma pháp này đến đột nhiên, hơn nữa Nhã Đình thi triển ma pháp đã đạt đến phạm trù cấp tám. Khi thấy trên trời từng đoàn sáng rơi xuống, dù là Ma Vương dẫn đội thì sắc mặt cũng hơi biến đổi.
Ma pháp không giống thứ khác, cần thời gian ngâm xướng, dù là nhân loại hay ma tộc đều thế. Nó không nghĩ rằng mình phái ra một Ác Ma Lĩnh Chủ cấp tám đều không thể ngăn cản ma pháp của đối phương, còn bị đối phương thi triển ra ma pháp mạnh như vậy.
Ngay lúc này, hiện ra thực lực cường giả cấp chín. Tuy Ma Vương biết Địa Ngục Ma bắt tay nhau ngăn cản ma pháp này cũng không quá khó, nhưng nó không thể mạo hiểm. Lỡ đâu có một quang cầu rơi vào trận Địa Ngục Ma, vậy sẽ tổn thất lớn. Cho nên nó chỉ có thể trước tiên bay lên, chính mình nghênh đón công kích mạnh mẽ của ma pháp.
Quang cầu vàng giáng xuống tuy có trước có sau nhưng không phải đánh vào một chỗ.
Ma pháp này chính là bản tăng cường của Quang Chi Vẫn, hoặc có thể nói là bản quần thể.
Tổng cộng chín quang cầu, mỗi cái uy lực nhỏ hơn một Quang Chi Vẫn, nhưng hợp cùng một chỗ thì sức mạnh lớn hơn nhiều, hơn nữa phạm vi bao trùm cực lớn. Có linh lực của Long Hạo Thần hỗ trợ, Nhã Đình đã vượt cấp phát động ma pháp quang hệ công kích quần thể cấp tám.
Ma Vương phóng lên cao, thân hình khổng lồ bay lên thì toàn thân đều tỏa ra vầng sáng ám kim, sau lưng đôi cánh to giang rộng, đột nhiên vỗ phần dưới. Ngay sau đó, trong tay nó liền xuất hiện một thanh kiếm lấp lánh ánh ám kim. Trọng kiếm này mơ hồ tỏa quang mang da cam, không ngờ là trang bị thuộc tính hắc ám cấp sử thi.
Trong ma tộc, loại trang bị cấp bậc cỡ này xem như là ma thần cũng chưa chắc có! Có thể tưởng tượng địa vị Ma Vương này trong ma tộc cao bao nhiêu.
Quang mang ám kim ở trên không trung tựa như luồng điện xẹt. Thân hình khổng lồ như Ma Vương hành động lại mau tựa tia chớp, cơ thể không chút ảnh hưởng tốc độ của nó.
Ngay sau đó, quang cầu vàng thứ nhất ngừng giữa không trung, bỗng nhiên nổ, hóa thành đầy trời mưa ánh vàng bắn tứ tung.
Nhưng đây chỉ mới là bắt đầu. Ma tộc bên dưới chỉ thấy thân hình khủng bố mà tràn ngập uy nghiêm chớp mắt di chuyển trên không trung, tia chớp ám kim tung hoành kiêu ngạo. Mỗi lần chớp lóe thì sẽ có một quang cầu vàng đông lại, nổ tung. Tuy rằng giữa không trung bởi vì thế mà tràn ngập quang nguyên tố, nhưng không có chút nào rơi xuống đại quân ma tộc.
Khi Ma Vương đánh ra một kiếm cuối cùng công kích quang cầu vàng duy nhất, thì cả bầu trời đều biến thành sắc vàng. Quang Vẫn Liệt Trận chính là một đại ma pháp chân chính, ma pháp quần thể cấp tám. Cho dù Ma Vương làm cường giả cấp chín có thể hoàn toàn ngăn chặn cũng cảm thấy hơi khó chịu. Nhưng vẻ mặt nó không bởi vì mình phá hỏng ma pháp mà biến thành hài lòng, ngược lại, lúc này đại nhân Ma Vương mặt trầm như nước, đen như cục than. Bởi vì nó đột nhiên phát hiện mình đã bỏ qua một việc.
Không sai, Quang Vẫn Liệt Trận đúng là bị nó phá hỏng, không có một chút quang nguyên tố rơi xuống ma tộc bên dưới. Nhưng trước sau chín viên ánh sao to lớn bạo tạc, mỗi một viên đều ẩn chứa quang nguyên tố cực kỳ mạnh mẽ, sinh ra nguyên tố bạo động thì kịch liệt đến cỡ nào?
Quang Chi Vẫn không đơn giản là chính lực lượng của nó, mà là quá trình lên không trung hấp thu quang nguyên tố trong không khí, tiếp đó bộc phát ra lực công kích mạnh mẽ, dựa vào thiên uy.
Nếu là ma pháp cấp khác sinh ra nguyên tố luân lưu là chuyện cực bình thường, huống chi là tình huống trong khoảng thời gian ngắn bạo tạc.
Chính là nói, Ma Vương coi như là kích phát ma pháp này chứ không phải hóa giải nó.
Quang nguyên tố nồng đậm di chuyển trên không trung, bạo động, mỹ cảm huyến lệ tựa như ngân hà giáng xuống. Nhưng mà, đây cũng là ngân hà tràn ngập hủy diệt.
Đương nhiên Ma Vương sẽ không có cảm giác gì, nhưng một số sinh vật ma tộc nhỏ yếu thì cảm giác khá lớn.
Lúc bão táp quang nguyên tố xuất hiện, số ma tộc ở trên không trung cực ít, nhưng có hai cái là Bệnh Ma và Sử Ma!
Từ lúc đầu, Long Hạo Thần và Nhã Đình thảo luận thi triển ma pháp này, hắn không mơ tưởng sẽ đem đến tổn thương lớn cho ma tộc. Hắn cần làm là kéo dài thời gian ma tộc rời khỏi hai núi. Hắn tin tưởng và hiểu biết Thánh Vệ số chín, nên tin rằng Thánh Vệ số chín sắp phát động ma pháp nhất định càng thêm kinh thiên động địa hơn Nhã Đình, dĩ nhiên có tác dụng kéo thời gian cực tốt. Bởi vậy, đối với ma pháp này hắn nghĩ rất đơn giản, đó chính là cố gắng tiêu diệt Sử Ma và Bệnh Ma, hai binh chủng phụ trợ đội quân ma tộc.
Làm sao làm được điểm này? Tiếp đến liền có cái bẫy Quang Vẫn Liệt Trận. Nếu Long Hạo Thần là Ma Vương phụ trách dẫn đội thì hắn sẽ làm như thế nào? Đang suy nghĩ phương án thì hắn đã có kế hoạch.
Sự thật chứng minh, kế hoạch của hắn thành công. Ma Vương đích thực chặn lại Quang Vẫn Liệt Trận không để Địa Ngục Ma phía dưới bị tổn thương gì. Nhưng nó cũng tổn thất hai phần ba Sử Ma và Bệnh Ma. Trong quang nguyên tố cường đại di động này, xem như Sử Ma có sống sót thì đa số đều bị trọng thương, đây còn là do chúng may mắn ở mé bìa sóng dao động.
Bốn cánh sau lưng vỗ đập, Long Hạo Thần vặn người, đột nhiên phóng lên không trung, tránh Ác Ma Lĩnh Chủ ở sau lưng quét một cái. Ngay sau đó, thân thể hắn liên tiếp bốn lần lóe lên, mỗi lần đều biến đổi phương hướng trên không trung, khiến Ác Ma Lĩnh Chủ không thể phát động công kích.
Ngay sau đó, cánh bên trái đột nhiên thu lại, cánh phải dùng sức vỗ. Thân hình Long Hạo Thần tựa như mất khống chế xoay tròn trên không trung. Cũng trong quá trình xoay, Quang Minh Nữ Thần Vịnh Thán đã lọt vào tay, một kiếm quét ngang chém hướng Ác Ma Lĩnh Chủ.
Đừng nhìn đẳng cấp hai bên cách biệt quá lớn, đáng giận là Ác Ma Lĩnh Chủ không thể làm gì Long Hạo Thần được. về phương diện bay nó thua xa Long Hạo Thần.
Về tốc độ thì Long Hạo Thần dựa vào bốn cánh không kém nó, huống chi hắn có nhiều kỹ xảo bay đến thế.
Lúc này hắn mang Ác Ma Lĩnh Chủ vòng qua một ngọn đồi giữa hai ngọn núi, kéo giãn khoảng cách đại quân Ác Ma tộc. Đương nhiên Long Hạo Thần luôn quan sát hướng đi của đại quân, lỡ đâu quân ma tộc phái viện quân cường đại tới thì hắn lập tức lựa chọn trở về Tháp Vĩnh Hằng.
Nhưng đại quân ma tộc hiển nhiên bị Quang Vẫn Liệt Trận từ trên trời giáng xuống khiến choáng váng, trong một lúc không phái viện binh lại đó. Còn về đám Đại Ác Ma thì không thể nào theo kịp tốc độ của Long Hạo Thần và Ác Ma Lĩnh Chủ.
Lúc trước Long Hạo Thần luôn trốn tránh, đột nhiên phát ra một chiêu công kích khiến Ác Ma Lĩnh Chủ bản năng giơ ngang trọng kiếm.
Vang lên một tiếng ‘đinh’ thật nhỏ, thân thể Long Hạo Thần trên không trung lại biển đổi. Hắn mới cấp tốc xoay tròn lại nhờ lực Ác Ma Lĩnh Chủ chắn một kiếm này bỗng nhiên ngừng giữa trời. Hai luồng sáng một vàng một xanh kèm tiếng rồng ngâm to rõ ập hướng Ác Ma Lĩnh Chủ.
Đây chính là một trong các tuyệt kỹ của Long Hạo Thần, Lam Vũ, Quang Phù Dung thi triển ra Quang Vũ Song Long Dẫn, kỹ năng vũ khí cường đại tấn công và hạn chế một thể.
Long Hạo Thần phản kích đến quá đột ngột, cho nên Ác Ma Lĩnh Chủ không chuẩn bị đầy đủ. Nhưng dù sao Ác Ma Lĩnh Chủ cường đại, trọng kiếm trong tay hất ra chiêu thứ nhất của Quang Minh Nữ Thần Vịnh Thán thì cơ thể ngừng giữa không trung, trọng kiếm vẽ một hình tròn trên trời. Tiếng rít chói tai, giữa trời như xuất hiện một mặt trăng máu nghênh đón Quang Vũ Song Long Dẫn của Long Hạo Thần.
Nếu Thải Nhi còn có trí nhớ hơn nữa ở trên chiến trường, vậy nàng nhất định có thể cảm giác được, lúc này Long Hạo Thần phải đối phó Ác Ma Lĩnh Chủ cấp tám còn mạnh hơn lúc trước nàng đối mặt.
Uy lực Ác Ma Huyết Nguyệt này cực kỳ mạnh. Hai đại kỹ năng va chạm, chớp mắt tiếng rồng ngâm của Quang Vũ Song Long Dẫn biến mất, nhưng mặt trăng máu cũng bị phá nát.
Mặc kệ là Long Hạo Thần hay Ác Ma Lĩnh Chủ đều giật nảy mình. Bởi vì cả hai đều rất tin tưởng kỹ năng của mình. Nhưng khác với Ác Ma Lĩnh Chủ là Long Hạo Thần còn có chiêu sau nữa.
Khoảng thời gian ngắn ngủi Quang Vũ Song Long Dẫn tấn công kẻ địch, Long Hạo Thần tạm dừng mau chóng tiến vào cảnh giới kiếm tâm sáng tỏ. Tay phải Quang Minh Nữ Thần Vịnh Thán hư không quét một cái, chém ra một kiếm hướng không trung.
Lúc trước bay một đoạn thời gian không ngắn, hắn đã hồi phục khá nhiều linh lực. Đặc biệt lúc Quang Vẫn Liệt Trận bạo tạc, trong không khí quang nguyên tố rõ ràng tăng cường, dĩ nhiên Long Hạo Thần sẽ không bỏ qua cơ hội tốt như vậy. Hơn nữa căn nguyên thi triển ma pháp đó chính là linh lực của hắn và Nhã Đình, hấp thu cũng nhanh hơn nhiều. Bởi vậy, trước mắt hắn hồi phục linh lực hơn phân nửa, đây cũng là ưu thế của thần quyến giả. Lại thêm nuốt vào vài viên Đại Hồi Linh Đan, lúc này Long Hạo Thần đã có khả năng đánh một trận với đối thủ. Dù sao trong kỹ năng của hắn không có vài cái cần hơn một vạn linh lực mới phát huy được.