Thần Ấn Vương Tọa

Chương 257: Chương 257: Đổi trang! Quang Chi Thần Hi






Vừa nghe Tư Mã Tiên nói vậy thì mắt mọi người sáng hẳn lên.

Đúng rồi! Họ đã rất rất lâu không đi trung tâm giao dịch Săn Ma Đoàn. Nhiều năm nay họ gom góp hơn ngàn vạn giá trị công huân chưa tiêu xài.

“Đoàn trưởng, chúng ta…” Sắc mặt Dương Văn Chiêu hơi đỏ, cảm xúc có chút kích động.

Đoạn Ức và Trương Phóng Phóng cũng giống nhau, họ đã hiểu ra trước đó Long Hạo Thần muốn lấy giá trị công huân của họ là vì cái gì. Long Hạo Thần muốn công huân của họ là vì muốn mua nguyên bộ trang bị cho ba người! Theo tính tình của Long Hạo Thần, mua trang bị cho họ chắc chắn có giá trị vượt qua công huân của họ. Long Hạo Thần rõ ràng lo lắng họ không muốn nhận quà tặng cho nên mới dùng lời nói khiến họ giao ra giá trị công huân, cho họ cùng ưu đãi như các thành viên Săn Ma Đoàn Quang Chi Thần Hi. Như vậy thì mua trang bị cho họ cũng là việc đương nhiên, chẳng những giúp họ còn lo lắng đến mặt mũi họ.

Long Hạo Thần mỉm cười nói.

“Đừng nói gì cả. Chỉ cần các người nhận tôi làm đoàn trưởng, mọi chuyện nghe tôi sắp xếp là được.”

Tư Mã Tiên nói.

“Đại ca, mang theo đóa hoa nhỏ nhà tôi đi. Có cô ấy thì sẽ không lọt bất cứ thứ tốt gì.”

Long Hạo Thần chần chờ một lát, nói.

“Săn Ma Đoàn cấp danh hiệu có thể mang người ngoài tiến vào trung tâm giao dịch Săn Ma Đoàn không?”

Lâm Hâm nói.

“Đại ca, hiện tại cậu là chủ tịch Liên Bang, vấn đề nhỏ này dễ giải quyết thôi mà.”

Long Hạo Thần nghiêm mặt nói.

“Chức vụ chủ tịch Liên Bang ý nghĩa trách nhiệm chứ không phải đặc quyền.”

Tư Mã Tiên nói.

“Đại ca cứ yên tâm đi. Đóa hoa nhỏ nhà tôi bởi vì là người thừa kế đại phòng đấu giá Thánh Minh, có mậu dịch với trung tâm giao dịch Săn Ma Đoàn, cho nên đặc biệt đồng ý có thể tiến vào bất cứ tầng nào trong trung tâm giao dịch, sẽ không đem đến phiền phức cho chúng ta. Đừng nhìn tuổi cô ấy không lớn, hiện tại chính là người giám định thủ tịch đại phòng đấu giá Thánh Minh. Trung tâm giao dịch Săn Ma Đoàn có đồ tốt gì chỉ sợ không ai rõ ràng hơn cô ấy. Coi như xuất hiện bảo bối nào cũng sẽ không chạy thoát khỏi pháp nhãn của đóa hoa nhỏ nhà tôi.”

Nhìn bộ dạng đắc ý của gã, Vương Nguyên Nguyên cười nói.

“Tư Mã, anh hạnh phúc sắp chảy nước miếng kia.”

Tư Mã Tiên không thèm để ý nói.

“Thì đó cũng là nước miếng hạnh phúc.”

Long Hạo Thần cười nói.

“Tốt lắm, Tư Mã, anh đi mời Phong Linh Nhi cô nương, chúng ta đi trước trung tâm giao dịch, chờ lát nữa hội hợp.”

“Vâng thưa chủ tịch!” Tư Mã Tiên đột nhiên đứng dậy hành lễ rồi xoay người chạy mất.

Cả đám phá ra cười. Họ không chỉ trở về, còn hoàn mỹ đạt thành kế hoạch. Đối với họ thì trang sách mới đã mở ra.

Trung tâm giao dịch Săn Ma Đoàn.

Quang Chi Thần Hi xuất hiện cố gắng giảm thấp sự tồn tại, mỗi người mặc áo choàng che giấu thân hình. Long Hạo Thần không hề sử dụng quyền lực chủ tịch Liên Bang của mình, tựa như Săn Ma Đoàn bình thường, họ lặng lẽ đi tới trung tâm giao dịch Săn Ma Đoàn.

Trong trung tâm giao dịch có thể nói là đông đúc kín người. Bởi vì quan hệ Thánh Điện Đại Tái, rất nhiều Săn Ma Đoàn đều chọn trở về xem lễ. Gần nhất trong khoảng thời gian này, trung tâm giao dịch Săn Ma Đoàn đặc biệt náo nhiệt, là lúc có nhiều đồ tốt nhất.

Đương nhiên đám Long Hạo Thần sẽ không ngừng ở tầng thứ nhất, trực tiếp tới lối vào tầng thứ hai, chen lấn đám người tiến lên trước. Đột nhiên trước mặt nhảy ra một thanh niên, còn hoan hô nói.

“Tốt quá rồi, rốt cuộc lấy tới tay!”

Y kêu lên vừa lúc chặn đường đi của đám Long Hạo Thần. Mấy đồng bạn cùng lứa bên cạnh thanh niên cũng vẻ mặt hưng phấn, hoan hô nhảy nhót chặn lối đi.

“Làm phiền các người, xin nhường lối cho.” Hàn Vũ đứng cạnh Long Hạo Thần nói, y cố ý thấp giọng, chỉ có mấy thanh niên nghe thấy được.

Thanh niên dẫn đầu quay đầu lại, nhìn đám người Long Hạo Thần đều mặc áo choàng thì ngẩn ra. Trong tay y cầm một thanh kiếm to, thoạt nhìn là trang bị ma pháp phẩm chất không tệ. Đương nhiên không tệ này chỉ là đối với tầng thứ nhất trung tâm giao dịch Săn Ma Đoàn.

Những thanh niên này diện mạo rất khá, chỉ là hiện ra có chút ngây ngô. Nhìn những người trước mặt chẳng những mặc áo choàng, đa số người hơi cúi đầu, khuôn mặt bị vành mũ áo choàng che lấp, đám thanh niên lộ ra vẻ mặt hiếu kỳ nhìn.

“Các người cũng là Săn Ma giả? Chúng tôi là đội quán quân Săn Ma Đoàn mới nhất, thành viên Săn Ma Đoàn số một cấp sĩ.” Thiếu nữ bên cạnh thanh niên dẫn đầu kiêu ngạo nói.

Thanh niên trừng cô một cái, nói.

“Cái này có gì hay mà khoe khoang?” Nói rồi y áy náy gật đầu với đám Hàn Vũ, cùng đồng bạn vội vàng tránh sang bên.

Nghe mấy chứ Săn Ma Đoàn số một cấp sĩ, các thành viên Săn Ma Đoàn Quang Chi Thần Hi cùng ngẩng đầu nhìn.

Số một cấp sĩ. Thật là danh hiệu quen thuộc biết bao! Mười năm trước từng thuộc về bọn họ. Nhìn mấy thanh niên trẻ tuổi trước mặt, mọi người có cảm giác trăm mối cảm xúc ngổn ngang. Tạm dừng một lát, Long Hạo Thần mỉm cười gật đầu với đám thanh niên Săn Ma giả, dẫn mọi người đi lên tầng hai.

Các thanh niên Săn Ma Đoàn số một cấp sĩ bởi vì nụ cười của Long Hạo Thần mà sững sờ.

Nụ cười của Long Hạo Thần như gió xuân phất vào mặt, lại như mặt trời dâng lên, cho người cảm giác khó miêu tả. Nhìn nụ cười của hắn, dường như tâm linh đều được thanh tẩy.

“Hắn thật đẹp trai nha.” Thiếu nữ lúc trước phát ra tiếng kiềm không được bật thốt.

“Hình như hơi quen mắt.” Thanh niên khác nói.

Thanh niên dẫn đầu đột nhiên chấn động, thất thanh kinh hô.

“Quang Chi Thần Hi! Họ là thành viên Săn Ma Đoàn Quang Chi Thần Hi! Mới rồi người cười với chúng ta là, là đoàn trưởng Săn Ma Đoàn Quang Chi Thần Hi, Long Hạo Thần! Không phải hắn mới vừa nhậm chức chủ tịch tân Liên Bang sao?”

Chiều hôm qua thông cáo về tân Liên Bang đã dán trong Thánh thành.

Thiếu nữ thì thào nói.

“Dường như năm đó Săn Ma Đoàn Quang Chi Thần Hi cũng là bắt đầu từ số một cấp sĩ.”

Nghe tiếng kinh hô của họ, đám Săn Ma giả xung quanh đều bị hấp dẫn. Đáng tiếc, bóng dáng nhóm Long Hạo Thần đã biến mất ở tận cùng cầu thang tầng hai.

Mọi người đi thẳng tới đỉnh tầng trung tâm giao dịch Săn Ma Đoàn. So sánh các tầng dưới náo nhiệt, đỉnh tầng trống trải nhiều.

Cảnh tượng nơi này giống như khu nghỉ ngơi, có ghế niệm to thoải mái, trang hoàng thanh nhã. Thấy họ đi tới, lập tức có ông lão tiến lên cung kính hành lễ hướng mọi người.

“Các vị Săn Ma giả tôn kính, xin hỏi có việc gì cần?”

Có thể đi tới tầng này đã hiện ra thân phận của đám Long Hạo Thần. Đỉnh tầng này chỉ Săn Ma Đoàn cấp danh hiệu mới vào được.

Long Hạo Thần cởi xuống áo choàng, mỉm cười nói.

“Chào người, xin giúp chúng ta thẩm tra đối chiếu số lượng giá trị công huân, sau đó điều ra liệt biểu trang bị từ cấp sử thi trở lên trong trung tâm. Làm phiền người. Ngoài ra, chúng ta cũng cần Vô Ngân Thủy Tinh.”

“Vâng.” Ông lão cung kính đáp, chậm rãi lùi ra.

Đừng nhìn ông lão này trông như chỉ là một nhân viên phục vụ, nhưng từ linh lực dao động trên người lão, Long Hạo Thần có thể cảm giác được tu vi ông lão là cấp tám.

Sau khi trở thành Săn Ma Đoàn cấp danh hiệu, đã không cần đi tìm thứ gì tại đây, có thể trực tiếp được liệt biểu vật phẩm, rồi lựa chọn, tiện lợi hơn Săn Ma giả cấp thấp nhiều. Hơn nữa chỉ cần trung tâm giao dịch Săn Ma Đoàn có vật phẩm, trang bị, Săn Ma Đoàn cấp danh hiệu có thể ưu tiên lựa chọn, thậm chí có thể trả thiếu công huân để mua nó. Đương nhiên thiếu nợ cũng phải có con số giới hạn.

Thời gian không lâu lắm, ông lão bưng cái khay đi trở về, cung kính đưa khay tới trước mặt Long Hạo Thần.

Trong khay có một tinh thể hình chữ nhật, dài chừng một mét, rộng hơn nửa mét, mặt trên rõ ràng có liệt biểu hình ảnh. Thoạt trông tựa như bản thu nhỏ của ma tinh bình treo ngoài sân đấu lớn Thánh Minh.

Long Hạo Thần lấy ra tinh thể, cầm trong tay. Màn hình tinh thể chủ yếu là liệt kê hàng loạt tên, mỗi cái tên đằng trước có một hình nhỏ.

Long Hạo Thần bản năng nâng tay chỉ vào một cái hình. Thoáng chốc một luồng sáng từ màn hình bắn trên không trung, rõ ràng hiện ra trước mặt mọi người.

Đó là áo choàng ma pháp hoa lệ. Áo choàng màu ám kim, mặt trên thêu tơ vàng, long văn vàng hoa quý từ dưới hướng lên trên biến sắc, mặt dưới cùng ám kim, lên trên cuối cùng thành sắc vàng ròng. Trước ngực có nút, một viên bảo thạch kim hồng cỡ nắm tay. Cả áo choàng tỏa ra ánh sáng da cam.

Tuy chỉ là ảnh chiếu nhưng thoạt trông giống hệt đồ thật, tựa như vật thực bày ra trước mặt, nó còn chậm rãi xoay tròn. Ánh sáng mỹ lệ, thiết kế huyền ảo và ánh sáng cấp sử thi, dường như đang kiêu ngạo bày ra cho mọi người thấy sự cường đại của nó.

Ông lão đưa lên ma tinh bình cho Long Hạo Thần cung kính đứng một bên nói.

“Áo choàng này tên là Quang Huy Thánh Hỏa Lễ Tán, cấp sử thi, thích hợp cho ma pháp sư có thuộc tính quang minh và hỏa, càng nghiêng về ma pháp sư hỏa hệ, lấy quang minh cổ vũ uy lực hỏa diễm. Có thể hạ thấp năm mươi phần trăm linh lực cần cho bất cứ ma pháp hỏa lệ nào, cũng tăng phúc uy lực hai mươi phần trăm. Hơn nữa khiến công kích ma pháp hỏa hệ kèm quang minh thuộc tính. Áo choàng tự mang kỹ năng Quang Huy Thánh Dương, mỗi sử dụng một lần cần phải phơi dưới ánh nắng hai tiếng đồng hồ thì mới sử dụng được nữa. Một khi sử dụng Quang Huy Thánh Dương sẽ dẫn theo tất cả linh lực quang minh trong Quang Huy Thánh Hỏa Lễ Tán, chớp mắt sinh ra Quang Huy Thánh Dương cường đại, liên tục mười phút, trùm lên bất cứ ma pháp nào sau đó.”

Nhìn Quang Huy Thánh Hỏa Lễ Tán tỏa ánh sáng lấp lánh lóa mắt, tất cả thành viên Săn Ma Đoàn Quang Chi Thần Hi đều ngẩn ngơ, Long Hạo Thần cũng không khác gì.

Họ có thấy qua vài thần khí, nhưng nếu bàn về bề ngoài thì có lẽ Quang Huy Thánh Hỏa Lễ Tán là mạnh nhất trong các trang bị họ từng gặp.

Lâm Hâm đã kích động, ánh mắt sáng ngời, hận không thể xông vào trong màn sáng đỏ. Không trách được, trong Quang Chi Thần Hi, áo choàng ma pháp này chỉ thích hợp mình y. Hơn nữa y vốn đã thích nhất mấy thứ bề ngoài xinh đẹp rồi!

Ông lão nói tiếp.

“Quang Huy Thánh Hỏa Lễ Tán này từ ý nghĩa nào đó thật ra đã vượt qua trang bị cấp sử thi, ở giữa cấp sử thi và thần khí, chỉ kém nửa đẳng cấp. Đối với loại trang bị đẳng cấp này thường được gọi là cấp bất hủ hoặc là thứ thần khí. Chỉ là trang bị cấp bậc này số lượng thưa thớt gần bằng thần khí, cho nên cực kỳ hiếm thấy.”

“Tài liệu sử dụng Quang Huy Thánh Hỏa Lễ Tán là dây gân hỏa long thêm vào rất nhiều tài liệu quý giá khác. Nhìn từ chất liệu thì có thể đạt tới mức thần khí, chỉ là trong quá trình luyện chế, bởi vì các loại tài liệu ở giữa quang minh và lửa quá nóng cháy cho nên xuất hiện xung đột, cuối cùng không thể phá vỡ ngưỡng cửa thần khí.”

Long Hạo Thần nhẹ gật đầu, nhìn Lâm Hâm ở bên cạnh. Phát hiện Lâm Hâm ngây ngốc há hốc mồm, xem bộ dáng giống như là chảy nước miếng vậy.

“Tôi…tôi…”

Long Hạo Thần nhịn không được bật cười, may mà không hỏi y. Hắn hỏi ông lão.

“Tiền bối, Quang Huy Thánh Hỏa Lễ Tán cần bao nhiêu giá trị công huân để đổi?”

Ông lão chần chờ một lúc, nói.

“Quang Huy Thánh Hỏa Lễ Tán yết giá là hai trăm bốn mươi vạn giá trị công huân.”

Nghe con số này, mọi người hít ngụm khí lạnh.

Nên biết rằng giá trị công huân rất quý giá, gần như là gấp trăm lần kim tệ. Hai trăm bốn mươi vạn giá trị công huân, coi như là đối với Săn Ma Đoàn cấp danh hiệu thì cũng là con số thiên văn. Long Hạo Thần từng hỏi ông nội về giá cả đổi trang bị cấp sử thi, Long Thiên Ấn nói cho hắn biết, một trang bị cấp sử thi đổi giá từ năm mươi vạn đến một trăm vạn công huân. Trang bị cấp sử thi đặc biệt tốt thì trên một trăm vạn công huân.

Nhưng không ngờ mới vừa ưng ý nó thì ra thứ đắt như vậy.

Săn Ma Đoàn Quang Chi Thần Hi tích lũy giá trị công huân nhiều năm qua tuy cũng là con số thiên văn, nhưng Long Hạo Thần nhận định chỉ khoảng một ngàn vạn. Lần này họ đến là muốn đổi trang bị cho cả đội. Nếu một bộ tiêu phí hai trăm vạn giá trị công huân thì có chút chịu không nổi.

“Tiền bối, giá trị công huân của đội chúng tôi có tổng số là bao nhiêu?” Long Hạo Thần sau giây lát giật mình mở miệng hỏi.

Kỳ thật lòng hắn đã quyết định lấy áo choàng ma pháp này rồi. Lâm Hâm là ma pháp sư duy nhất trong đội, giỏi nhất là bạo phát cao, thương tổn cao. Nếu có kỹ năng như Quang Huy Thánh Dương hỗ trợ, đối kháng ma tộc tuyệt đối là đại tuyệt chiêu.

Nhắc tới giá trị công huân của Quang Chi Thần Hi thì biểu tình ông lão biến càng cung kính hơn. Quanh năm lão công tác trong tầng cao nhất trung tâm giao dịch Săn Ma Đoàn, đối với sự việc hội nghị Liên Minh quyết định sửa thành Liên Bang thì không rõ ràng lắm, nhưng đặc biệt nhạy cảm với giá trị công huân. Lão thấy qua giá trị công huân khủng bố của không ít Săn Ma Đoàn cấp danh hiệu, nhưng đội Săn Ma Đoàn Quang Chi Thần Hi trước mắt khiến lão rung động nhất.

Trên lệnh bài công huân có ghi rõ tuổi và công tích Săn Ma Đoàn đạt được của đám Long Hạo Thần. Ban đầu ông lão gặp đám Long Hạo Thần, còn tưởng rằng bởi vì tu vi họ cao nên bề ngoài mới trẻ như vậy. Xem ghi chép trong lệnh bài công huân mới biết, những người trước mắt đúng là thanh niên! Nhưng cũng chính những thanh niên này để lại trải qua, công huân khiến người rung động trên lệnh bài công huân.

“Tôn kính đoàn trưởng Long Hạo Thần, tổng số giá trị công huân của quý đoàn là một ngàn bốn trăm sáu mươi hai vạn tám ngàn sáu trăm ba mươi mốt. Bởi vì các vị đã là Săn Ma giả cấp danh hiệu, cho nên mua bất cứa vật phẩm nào tại trung tâm giao dịch của chúng ta đều được ưu đãi giảm giá hai phần trăm.”

Một ngàn hơn bốn trăm vạn, tuyệt đối là con số khiến người rung động. Đặc biệt là Trương Phóng Phóng, Dương Văn Chiêu, Đoạn Ức nghe xong càng thêm khẳng định suy đoán của mình, cũng càng cảm kích Long Hạo Thần. Công huân của ba người thêm vào chỉ sợ hơn một trăm vạn mà thôi, chia bình quân thì tất nhiên họ chiếm lời to

Đúng lúc này, lối vào đỉnh tầng truyền đến giọng của Tư Mã Tiên.

“Ủa, áo choàng ma pháp đẹp quá. Đại ca, cái này là chuẩn bị cho tôi hả?”

Chỉ thấy Tư Mã Tiên mang theo đóa hoa trắng nhỏ của gã đi hướng mọi người.

Phong Linh Nhi mặc váy dài màu trắng, càng thêm phù hợp danh hiệu đóa hoa trắng nhỏ của cô. Phong Linh Nhi hành lễ với Long Hạo Thần và mọi người xong, ánh mắt rơi vào màn ảnh Quang Huy Thánh Hỏa Lễ Tán.

Bên kia thì Lâm Hâm đã tức giận trừng Tư Mã Tiên.

“Cái gì mà chuẩn bị cho ông? Đây rõ ràng là trang bị ma pháp sư hỏa hệ chúng tôi!”

Tư Mã Tiên hừ một tiếng, nói.

“Đừng nói giọng đó, xem màu sắc liền biết có quang thuộc tính, đâu ra hỏa hệ các người? Ca cũng là ma pháp sư, là mục sư!”

Lâm Hâm đột nhiên nở nụ cười.

“Được thôi, nhường cho ông đó.”

Tư Mã Tiên ngẩn ra.

“Có dược ca, từ khi nào ông dễ nói chuyện vậy?”

Lâm Hâm bực mình nói.

“Tôi nhường cho thì ông có thể mặc sao? Ông là ma pháp sư hả? Toàn Liên Bang chỉ có mình ông là quái thai thôi. Ông mặc áo choàng ma pháp không thể duỗi thẳng chân thì còn có thể chiến đấu sao? Chỉ cần ông chịu mặc nó ra chiến trường thì ca đưa ngay lập tức!”

Nghe y nói vậy, sắc mặt Tư Mã Tiên biến ủ rũ. Đúng thật, gã đúng là mục sư, nhưng gã là mục sư mặc áo giáp! Mặc áo choàng dài trong người chỉ sợ chưa phát huy ra tác dụng, chính gã không kiên nhẫn làm hỏng nó.

Long Hạo Thần nói.

“Được rồi, các người trước tiên ngồi xuống đã. Phong Linh Nhi tiểu thư, cô có ý kiến gì với trang bị này không?”

Phong Linh Nhi nói.

“Cái này là Quang Huy Thánh Hỏa Lễ Tán, đến từ một di tích hỏa tinh linh, là áo choàng ma pháp hỏa hệ hiếm có. Ít nhất trong lịch sử Liên Bang thì nó là độc nhất vô nhị. Nhưng áo choàng ma pháp này có linh tính, muốn sử dụng nó cần được nó thừa nhận đã. Tôi đề nghị các người trước tiên thử chút, nếu được thừa nhận thì mới quyết định có mua hay không.”

Ông lão cũng gật đầu nói.

“Phong Linh Nhi tiểu thư nói đúng, tôi cũng đề nghị làm vậy.”

Long Hạo Thần gật đầu nói.

“Vậy được rồi, làm phiền người đưa nó đến đây, chúng ta tiếp tục xem ghi chép trang bị nơi này.”

Ngón tay chuyển xuống dưới, Long Hạo Thần tuyển chọn một vật khác, màn sáng biến đổi, một vòng cổ sắc xanh ngọc xuất hiện trên không trung.

Phong Linh Nhi lập tức lắc đầu, nói.

“Đây là cho ma pháp sư thủy hệ dùng, không thích hợp các người, có thể cho qua.”

Cô khá hiểu rõ năng lực của các thành viên Săn Ma Đoàn Quang Chi Thần Hi, có cô ở thì việc lựa chọn trang bị đỡ tốn sức nhiều.

Tiếp theo cẩn thận chọn lựa, trung tâm giao dịch Săn Ma Đoàn không uổng là chỗ có nhiều đồ tốt nhất trong toàn Liên Minh, ngay cả Phong Linh Nhi cũng nói nơi này chứa trang bị từ cấp sử thi trở lên nhiều gấp mấy lần đại phòng đấu giá Thánh Minh của cô.

Quá trình lựa chọn mất cả buổi chiều. Thần khí sẽ không xuất hiện tại đây, bởi vì một khi trang bị cấp thần khí xuất hiện lập tức bị Thánh Điện tương ứng lấy đi. Hơn nữa thần khí thật là quá hiếm hoi.

Nhưng tại đây họ cũng được đến không ít đồ tốt, cuối cùng có hơn mười trang bị cấp sử thi bị lựa chọn, được đến cấp bất hủ có ba bộ.

“Đoàn trưởng Long Hạo Thần tôn kính, sau khi giảm giá, những trang bị này tổng cộng cần hai ngàn lẻ sáu mươi hai vạn giá trị công huân. Các người là Săn Ma Đoàn cấp danh hiệu, có thể mượn năm trăm vạn giá trị công huân, lại trừ đi công huân vốn có thì còn kém hơn một trăm vạn, người xem coi nên bỏ bộ trang bị nào?”

Bỏ đi? Làm sao bỏ đi được? Mỗi một trang bị nơi này đều đã có đối tượng tuyển chọn, thật khó mà lấy hay bỏ.

Không đợi Long Hạo Thần mở miệng, Phong Linh Nhi đột nhiên nói.

“Tôn lão, Săn Ma Đoàn Quang Chi Thần Hi là người lãnh đạo của tân Liên Bang, cùng lúc đó, ta nguyện ý lấy thân phận chủ nhân đại phòng đấu giá Thánh Minh bảo đảm cho họ, cứ để họ mượn thêm ít tiền đi. Trong vòng năm năm họ nhất định có thể trả hết.”

Ông lão bị cô gọi là Tôn lão chần chờ một lát, nói.

“Chuyện này tôi cần hỏi mặt trên mới được.”

“Không cần xin chỉ thị, đưa họ đi.” Một thanh âm quen thuộc bỗng vang lên.

Ngay sau đó, một người quen bước ra khỏi gian phòng mé trong đỉnh tầng.

Nhìn thấy người này, Long Hạo Thần kinh ngạc kêu lên.

“Dương gia gia, sao ngài ở đây?”

Ông lão đột nhiên bước ra khỏi phòng này chính là kỵ sĩ mạnh nhất Kỵ Sĩ Thánh Điện, có danh hiệu là Tinh Không Thần Thánh kỵ sĩ, Dương Hạo Vũ.

Dương Hạo Vũ mỉm cười nói.

“Chủ tịch, trung tâm giao dịch Săn Ma Đoàn và tháp nhiệm vụ Săn Ma Đoàn vốn chính là ta quản lý, chẳng qua rất ít người biết chuyện này. Xem như là điện chủ Lục Đại Thánh Điện cũng không rõ ràng. Săn Ma Đoàn chúng ta thành một hệ, mỗi đời đều có một vị Săn Ma chủ quan, chỉ có Săn Ma Đoàn trên cấp đế mới có tư cách biết sự tồn tại của Săn Ma chủ quan. Săn Ma chủ quan phụ trách tất cả công việc liên quan đến Săn Ma Đoàn, có thể nói là đại quản gia của tất cả Săn Ma Đoàn. Săn Ma chủ quan kỳ này chính là ta. Nếu chủ tịch có hứng thú thì Săn Ma chủ quan đời tiếp theo truyền cho ngươi cũng được.”

Nói đến đây, ý cười trên mặt Dương Hạo Vũ càng đậm. Đối với những người trẻ tuổi trước mắt, lão rất là vừa lòng đến không thể hài lòng thêm được nữa. Đặc biệt là đối với bố cục của Kỵ Sĩ Thánh Điện, kết quả cuối cùng có thể nói là dùng từ hoàn mỹ hình dung. Hiện tại thân phận của Long Hạo Thần khác biệt, vậy nên dù là lão, khi đối mặt Long Hạo Thần cũng phải kêu một tiếng chủ tịch.

Long Hạo Thần vội lắc đầu nói.

“Dương gia gia, tôi đã có rất nhiều việc rồi, không đảm nhiệm nổi Săn Ma chủ quan. Huống chi ngài còn trẻ như vậy, quản lý Săn Ma Đoàn thêm trăm năm cũng không thành vấn đề. Có người trấn giữ là may mắn của tất cả Săn Ma giả chúng tôi.”

Dương Hạo Vũ nói.

“Được rồi, các ngươi cất đồ đi, những chuyện khác ta sẽ xử lý sau. Chắc các ngươi quay về Kỵ Sĩ Thánh Điện? Đừng quên mấy việc ta đã nói với ngươi. Chúc các ngươi thành công.”

Long Hạo Thần giơ nắm tay phải ngang ngực, hướng Dương Hạo Vũ hành lễ kỵ sĩ tiêu chuẩn.

“Dương gia gia, cảm ơn ngài đã hỗ trợ chúng tôi, chúng tôi nhất định sẽ không để ngài thất vọng.”

Dương Hạo Vũ mỉm cười nói.

“Ta không phải hỗ trợ các người mà là đối với tương lai đối kháng ma tộc.”

Từng bộ trang bị cấp sử thi lấp lánh ánh sáng lóa mắt bị mọi người chia nhau cất đi. Trong những trang bị này, Long Hạo Thần không có cái nào. Thải Nhi cũng chỉ có một nội giáp phủ lên toàn thân. Trần Anh Nhi là một bộ sáu viên quả cầu thủy tinh cấp sử thi. Mấy người khác thì có thu hoạch phong phú hơn nhiều.

Vương Nguyên Nguyên đổi một áo giáp cấp sử thi, cũng được nhiều Vô Ngân Thủy Tinh.

Lần trước cô sử dụng Cự Linh Thần tấm thuẫn hao tổn Vô Ngân Thủy Tinh, có lần này bổ sung, Cự Linh Thần tấm thuẫn có thể lần nữa tỏa ra ánh sáng cấp sử thi của nó. Không, chắc là cấp bất hủ. Sau khi khảm hết bảy viên Vô Ngân Thủy Tinh, Cự Linh Thần tấm thuẫn có thể đạt đến cấp bất hủ.

Lâm Hâm thu hoạch càng lớn, áo dài ma pháp Quang Huy Thánh Hỏa Lễ Tán, còn có một siêu cấp pháp tượng dùng bảo thạch hỏa long tinh hạch làm chủ. Hai bộ này đều là cấp bất hủ. Có thể nói, lần này đổi trang, Lâm Hâm thu được lợi lớn nhất.

Tư Mã Tiên không chọn trang bị, Phong Linh Nhi nói cô đã chuẩn bị một bộ thích hợp nhất cho Tư Mã Tiên tại đại phòng đấu giá Thánh Minh.

Hàn Vũ và Trương Phóng Phóng khác thường là không chọn bất cứ trang bị nào. Ánh mắt họ kiên quyết, tuy không nói ra nhưng mọi người lờ mờ đoán được mục đích của họ. Họ giống như Long Hạo Thần, mục tiêu là Thần Ấn vương tọa nguyên bộ trang bị công phòng một thể.

Không lựa chọn bất cứ trang bị gì tại trung tâm giao dịch Săn Ma Đoàn chính là muốn đập nồi chìm thuyền, không để cho mình đường lùi.

So sánh với họ thì Dương Văn Chiêu, Đoạn Ức chần chờ giây lát, đều lựa chọn trang bị. Có Long Hạo Thần cố ý sắp xếp, Dương Văn Chiêu được song trọng kiếm cấp sử thi, Đoạn Ức thì là một tấm thuẫn cấp sử thi, một trọng kiếm cấp sử thi. Chỉ trang bị của hai người đã tiêu hao hơn sáu trăm vạn giá trị công huân.

Trừ chín bộ trang bị thuộc về cá nhân ra, Long Hạo Thần còn mua vài bộ trang bị và dược vật đoàn đội. Trong đó có hai viên đan dược dùng cho cường giả cấp chín ngộ đạo lĩnh vực, tiêu phí giá trị công huân khá là khủng khiếp. Hai viên đan dược này đưa cho Lâm Hâm và Tư Mã Tiên.

Trong Săn Ma Đoàn Quang Chi Thần Hi bảy người thì có bốn được lĩnh vực, mục tiêu kế tiếp của Hàn Vũ là Thần Ấn vương tọa, cho nên Long Hạo Thần ưu tiên quan tâm Lâm Hâm và Tư Mã Tiên đã cấp chín. Tuy Trương Phóng Phóng cũng là cấp chín, nhưng giống như Hàn Vũ, y chủ động từ bỏ cạnh tranh đan dược.

Trang bị đoàn đội khiến Long Hạo Thần thích nhất là một bộ có tên Thuấn Thiểm Vực. Trang bị này là một sợi dây chuyền, nếu không phải mặt trên lấp lánh ánh sáng da cam đại biểu cấp sử thi thì thoạt trông khá là bình thương. Nguyên vòng cổ màu bạc đơn giản có khảm mặt thủy tinh trong suốt. Thủy tinh hình hoa tuyết, khá là độc đáo.

Sở dĩ có tên là Thuấn Thiểm Vực là bởi vì trang bị cấp sử thi này từ ý nghĩa nào đó thì là có năng lực lĩnh vực.

Người sở hữu nó có thể tại tinh thần lực chỉ dẫn rót vào linh lực, từ trong Thuấn Thiểm Vực phóng ra ba đợt Thuấn Thiểm Vực liên tiếp vào người đồng bạn. Trong lúc chiến đấu thì người đó có thể tùy thời đem Thuấn Thiểm Quang liên tiếp đồng bạn thuấn di tới cạnh mình. Thuấn Thiểm Quang có ưu tiên lĩnh vực, chính là nói dù đồng bạn bị lĩnh vực của kẻ địch hạn chế thì cũng vẫn có thể truyền tống ra ngoài.

Nhưng Thuấn Thiểm Quang có hạn chế, đó chính là người bị thi triển phải tự động tiếp nhận mới giữ liên hệ với người thi triển được.

Có trang bị đoàn đội này, thêm vào tinh thần lực cường đại của Long Hạo Thần, trên chiến trường hắn có thể lấy thân phận trụ cột đoàn đội tùy thời điều phối vị trí đồng bạn, hợp với Linh Hồn Xiềng Xích, tăng lớn sự sinh tồn trên chiến trường của Săn Ma Đoàn Quang Chi Thần Hi.

Có thể nói, hôm nay đổi trang khiến thực lực tổng thể của Săn Ma Đoàn Quang Chi Thần Hi có tính tăng vọt thực chất. Đợi đi tới Kỵ Sĩ Thánh Điện được Thần Ấn vương tọa chấp nhận, cùng với Dương Văn Chiêu, Đoạn Ức tiến hành thử thách Kim Tinh Cơ Tòa kỵ sĩ, một đội Săn Ma Đoàn mạnh nhất xưa nay chưa từng có đang sinh ra.

Đêm đó, các thành viên Quang Chi Thần Hi chia nhau từ biệt người thân của mình. Sáng sớm ngày thứ hai, trời mới tờ mờ sáng thì họ đã cùng các cường giả Kỵ Sĩ Thánh Điện tham gia đại tái lần này rời khỏi Thánh thành, đi hướng Ngự Long quan có Kỵ Sĩ Thánh Điện.

Cùng lúc đó, tân Liên Bang bắt đầu nhanh chóng vận chuyển. Lý Chính Trực và Long Thiên Ấn ở lại Thánh thành, phụ trách xây dựng và huấn luyện, đệ nhất, đệ nhị quân đoàn tân Liên Bang. Lục Đại Thánh Điện đã khẩn cấp điều động cường giả chức nghiệp tại Thánh thành và ở gần đó tiến hành tổ hợp. Liên quan một phần cường giả tham gia Thánh Điện Đại Tái lần này cũng ở lại.

Làm hai quân đoàn tổ hợp ban đầu của tân Liên Bang thì tất nhiên sẽ được hết sức bồi dưỡng trở thành mạnh nhất, do đó phô bày ra chính sách chính xác của Liên Bang, để dễ dàng dẫn dắt dân chúng càng tin tưởng vào tân Liên Bang.

Ma tộc, Ma Đô, Ma Hoàng cung.

“Cái gì? Long Hạo Thần không chết?”

Ma Thần Hoàng Phong Tú đôi tay bóp tay vịn ghế bỗng dùng sức, bóp tay vịn bảo tọa đen kêu *răng rắc* nhưng không xuất hiện bất cứ dấu hiệu hư hỏng. Nghe nói bảo tọa này dùng xương cốt của Ma Thần Hoàng đời thứ nhất chế thành, đại biểu cho uy nghiêm Ma Thần Hoàng, có ý nghĩa cực kỳ quan trọng trong ma tộc.

Ghế dưới tay Ma Thần Hoàng, A Bảo bình tĩnh ngồi đó, mái tóc dài tím đen xõa trên vai. So với mấy năm trước thì bây giờ y trầm ổn rất nhiều, thoạt trông tựa như pho tượng điêu khắc. Khuôn mặt anh tuấn hơi tái nhợt. Nghe tới ba chữ Long Hạo Thần, ánh mắt vốn bình tĩnh đột nhiên biến sắc bén, dường như có tia điện xẹt qua Ma Hoàng cung, cho dù là Ma Thần Hoàng cũng nheo mắt lại.

Thời gian năm năm, A Bảo so với trước kia tựa như biến thành người khác. Tính cách của y trầm ổn rất nhiều, im lặng ít lời. Nhưng chỉ có Ma Thần Hoàng mới rõ ràng, trong khoảng thời gian này A Bảo đã trả giá to lớn bao nhiêu. Cho dù là A Nan bị ma tộc xưng là Chiến Cuồng Ma Thần, về mặt tu luyện khắc khổ cũng không thể so sánh với A Bảo.

Làm con trai Ma Thần Hoàng, trên người A Bảo chảy huyết mạch Nghịch Thiên Ma Long tộc thuần khiết nhất, thêm vào cần mẫn khắc khổ như vậy, tu vi của y đã sớm biển đổi nghiêng trời lệch đất.

Đứng bên dưới báo cáo chính là thống lĩnh cấm vệ quân Hắc long Ma Thần Hoàng, Hoàng Thước.

“Đúng là vậy thưa bệ hạ. Theo thám tử của chúng ta trong Liên Minh Thánh Điện báo về, Long Hạo Thần chẳng những không chết, còn dẫn theo Săn Ma Đoàn của hắn tham gia Thánh Điện Đại Tái Liên Minh Thánh Điện, được quán quân. Long Hạo Thần biểu hiện thực lực cực kỳ cường đại trong đại tái, đã có được lĩnh vực.” Hoàng Thước cung kính nói.

A Bảo tập trung tinh thần lắng nghe, biểu tình nhìn như bình tĩnh nhưng đôi tay bất giác siết thành nắm đấm.

Ma Thần Hoàng nhíu chặt mày, trầm giọng nói.

“Ta tự tay giết chết Long Hạo Thần, sao có thể sống lại được? Trái tim đã bị hủy, coi như mục sư nhân loại mạnh hơn nữa cũng không thể hồi sinh hắn. Tin tức này chắc chắn có vấn đề. Hoàng Thước, ngươi phát động tất cả thám tử của chúng ta bên nhân loại không tiếc trả cái giá nào thu thập càng nhiều tin tức, nhanh lên!”

“Vâng. Bệ hạ, phải chăng nhân loại cố ý bày mê trận?” Hoàng Thước hỏi.

Ma Thần Hoàng nói.

“Không phải không có khả năng. Ta tự tay đánh chết Long Hạo Thần còn có sai lầm sao? Nhưng tại sao nhân loại phải làm vậy? Chẳng lẽ thánh chiến hơn bốn năm trước còn chưa cho họ bài học sao?”

“Phụ hoàng, hãy để ta đi một chuyến tới bên nhân loại. Nếu Long Hạo Thần còn sống thì ta sẽ mang về xác của hắn.”

Ở trong lòng A Bảo, hận nhất chỉ có một người, đó chính là Long Hạo Thần. Long Hạo Thần từng đánh nát lòng tự tin của y, còn khiến y mất đi người đàn bà mình yêu nhất. Cũng khiến trong lòng y sinh ra một chấp niệm, không đủ sức mạnh thì tất cả chỉ là hư ảo. Bởi vậy, mấy năm nay y điên cuồng tu luyện, chuẩn bị cho tương lai mình tiếp nhận vị trí Ma Thần Hoàng.

“Không được, cái này không cần thiết. Long Hạo Thần đúng thực đã chết. Hoàng Thước, ngươi đi mời Tinh Ma Thần tới đây, ta có lời muốn hỏi.”

“Vâng.” Hoàng Thước cung kính đáp, nhanh chóng rời đi.

A Bảo trầm giọng nói.

“Phụ hoàng, ta không hiểu, tại sao năm đó người không băm xác hắn thành trăm mảnh, ngược lại thả đồng bạn và thi thể của hắn đi?”

Đối với điều này y luôn khó hiểu, không rõ tại sao Ma Thần Hoàng làm vậy.

Sắc mặt Ma Thần Hoàng biến khó coi, hừ lạnh nói.

“Chuyện này không cần ngươi hỏi, ta có ý định của mình. Ta làm như vậy tất nhiên là có ý nghĩa riêng.”

A Bảo không mở miệng nữa, cúi đầu, im lặng.

Cùng với tuổi tác và sức mạnh tăng lên, địa vị của y trong ma tộc ngày càng cao. Các đời Ma Thần Hoàng đều như thế, khi vẫn là thái tử, theo tu vi tăng lên, địa vị ở trong Nghịch Thiên Ma Long tộc sẽ càng lúc càng cao, mãi đến khi Ma Thần Hoàng già cả bị vượt qua, hoặc là lão Ma Thần Hoàng chết đi để kế thừa địa vị Ma Thần Hoàng.

Trong lịch sử ma tộc, thậm chí xuất hiện việc Ma Thần Hoàng đời tiếp theo tự tay giết chết Ma Thần Hoàng đời trước.

Thời gian không lâu lắm, Tinh Ma Thần Ngõa Sa Khắc có Hoàng Thước theo sau đi tới Ma Hoàng cung.

“Đại ca, ngươi kiếm ta?” Ngõa Sa Khắc cung kính hành lễ hướng Ma Thần Hoàng xong đứng một bên, gật đầu với A Bảo ý bảo.

A Bảo chỉ hơi hạ thấp người nhưng không đứng dậy, cũng không lên tiếng.

Ma Thần Hoàng nói.

“Tam đệ, chắc Hoàng Thước đã nói với ngươi rồi. Bên nhân loại truyền đến tin tức, nói là Long Hạo Thần sống lại. Chuyện này ngươi thấy sao?”

Tinh Ma Thần Ngõa Sa Khắc bật cười nói.

“Tin đồn mà thôi. Chẳng lẽ đại ca đã quên, Long Hạo Thần là bị ngươi tự tay đánh chết? Hơn nữa sau khi hắn chết ta từng lập tức tiên tri tương lai ma tộc chúng ta. Tuy ta thi triển chỉ là Dự Ngôn Thuật bình thường, nhưng ta trông thấy là tương lai ma tộc rạng rỡ thênh thang. Uy hiếp trước kia hoàn toàn biến mất. Tuy ta không biết tại sao nhân loại làm như vậy, nhưng có thể chắc chắn rằng, năm đó Long Hạo Thần đã chết rồi, Austin Griffin hẳn là cũng chết theo.”

Nghe Ngõa Sa Khắc khẳng định đáp, cảm xúc của Ma Thần Hoàng thả lỏng đôi chút, gật đầu nói.

“Nếu đã vậy thì tốt nhất. Ta chỉ sợ nhân loại có cách gì đặc biệt sống lại hắn.”

Lúc này A Bảo đột nhiên nói chen vào.

“Tam thúc, nếu như ngươi một lần nữa thi triển Đại Dự Ngôn Thuật thì có thể tiên tri được tình huống của Long Hạo Thần không?”

Ma Thần Hoàng nhướng mày, nói.

“A Bảo, không nên nói lung tung! Ngươi cho rằng có thể tùy tiện thi triển ra Đại Dự Ngôn Thuật được sao? Không phải ngươi không biết năm đó tam thúc ngươi vì thi triển ra Đại Dự Ngôn Thuật đã suy yếu thời gian bao lâu, gần đây mới vừa hồi phục lại một chút.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.