Thuận theo vị trí Ác Ma xuất hiện đi tìm, Long Hạo Thần và đám bạn rốt cuộc tìm tới mục tiêu, Sợ Hãi Bi Khiếu Động.
Nói là động, không bằng nói là khe hở.
Khe hở rộng chừng ba mét, cao sáu, bảy mét, bên trong tối om, không biết sâu bao nhiêu. Xung quanh cửa vào có rất nhiều chỗ nứt, hiển nhiên là bị sóng âm khủng bố chấn động.
Vận dụng linh lực dò xét, có thể cảm giác đến nham thạch ở đây cực kỳ cứng rắn, vượt xa đá hoa cương.
Sau khi quan sát tình hình nơi đây, ánh mắt mọi người tập trung phía Long Hạo Thần.
Lâm Hâm bực mình nói.
“Nhiệm vụ liên minh đưa cho thật không tốt, không nói rõ ràng nơi này tiếng kêu to đáng sợ như vậy. Chúng ta không có bất cứ chuẩn bị nào cả.”
Long Hạo Thần ngẫm nghĩ, nói.
“Ta đoán trong vòng ba ngày ma tộc sẽ không phái viện quân tới. Như vậy, các người ở mé núi đào một thạch động, ở trong đó nghỉ ngơi. Ngoài cửa đổ một ít đá, vậy có thể giảm bớt nguy tơ từ tiếng kêu. Ta ở trước cửa động thử cường độ âm thanh bên trong, để xem dựa vào năng lực chúng ta có thể chống đỡ bao lâu.”
Lục Hi nói.
“Đoàn trưởng, cậu là lãnh tụ toàn đội, sao có thể tự mình mạo hiểm? Để ta tới đi. Ta là ma pháp sư, nếu ta có thể chịu đựng được thì chắc mọi người không sao.”
Long Hạo Thần lắc đầu, nói.
“Không được, không ai biết trong động có cái gì. ngươi không có lực phòng ngự, lỡ trở ra một Đại Ác Ma thì làm sao? Mọi người đừng nói nữa, ta đứng ở cửa động, sẽ không tiến sâu vào, một khi thấy chịu không nổi nữa sẽ đi ra. Lâm Hâm, ngươi chuẩn bị một ít đồ có thể nhét vào tai, chúng ta cố gắng ngăn cách thính thực, có lẽ chịu tổn thương nhỏ hơn chút.”
“Được.”
Cái gì là lãnh đạo chân chính? Lãnh đạo thực sự là phải gánh vác nhiệm vụ nguy hiểm. Đây cũng là nguyên nhân trọng yếu Long Hạo Thần được mọi người thừa nhận.
Long Hạo Thần bóp bóp tay Thải Nhi, ý bảo mình sẽ không có chuyện gì, tiến vào trong động.
Động rất tối, đương nhiên đối với Long Hạo Thần thì không thành vấn đề. Quang nguyên tố tinh linh Nhã Đình bay phía trước. Quang mang vàng từ thân thể tỉ lệ hoàn mỹ nở rộ, quang nguyên tố nhu hòa chiếu sáng xung quanh.
Đi vào động chỉ hơn mười mét, hai thi thể Tiểu Ác Ma đập vào mắt Long Hạo Thần. Không đi tới xem xét chúng, Long Hạo Thần tiếp tục xâm nhập.
Hắn đương nhiên không có khả năng đứng ở cửa động thừa nhận thanh âm. Phải xâm nhập sâu chút mới có thể thật sự cảm nhận cường độ âm thanh.
Khí lưu lạnh lẽo quanh quẩn trong động, so với bên ngoài thì lạnh hơn nhiều, không khí có chút hỗn độn. Long Hạo Thần tốc độ tiến tới không mau, vừa đi vừa cẩn thận quan sát vách đá xung quanh.
Hắn phát hiện, vách đá không có dấu vết người đào, hoàn toàn là do trên núi tự tách ra khe hở. Chỉ là vách đá giống như cái ở cửa động, khắp nơi đều có vết rạn địa chấn.
Dưới chân không có đường, toàn là đá lởm chởm, bởi vậy rất khó đi. Trong động không có quang mang, hơn nữa núi tự nứt ra cực bất quy tắc, nơi nơi bẻ cong khiến Nhã Đình tản ra Quang nguyên tố tinh linh cho Long Hạo Thần nhìn khoảng cách không tới mười mét.
Long Hạo Thần vừa đi vừa đếm cự ly mình tiến lên.
Khi hắn đi khoảng hai trăm mét thì phía trước bít đường. Một khe hở cực lớn xuất hiện trước mặt hắn. Khe hở này dọc xuống dưới, mà bên dưới là vực sâu không thấy đáy.
Thánh Linh huy động, một Quang Trảm Kiếm chém hướng bên trong khe hở. Quang Trảm Kiếm mang theo quang mang chiếu rọi, Long Hạo Thần nhìn thấy bên dưới khoảng mấy chục mét.
Hít một ngụm khí lạnh, trên khuôn mặt ngươi tuấn của Long Hạo Thần tràn ngập kinh sợ.
Trong khe nơi nơi đều là đá không đồng đều, có chỗ để mượn lực, nhưng không cách nào phán đoán khe hở này rốt cuộc sâu bao nhiêu. Hơn nữa hắn rõ ràng cảm giác ra, nhàn nhạt linh lực dao động từ khe hở này theo gió bay ra.
Linh lực tuy rằng rất nhạt nhưng có hơi thở hung ác, tựa như quái vật ăn thịt người. Trừ khi vào động thấy hai Tiểu Ác Ma, Long Hạo Thần không có nhìn thấy thi thể ma tộc khác. Có lẽ ma tộc đã xâm nhập vào trong nhưng không leo lên. Rốt cuộc trong cái khe có thứ gì?
Tuy cái khe khá rộng nhưng bên trong chỗ nào cũng sắc nhọn, nham thạch sắc bén. Trong địa hình này một khi gặp phải cường địch thì không thể phát huy năng lực. Hắn bất giác nhíu chặt mày.
Con đường phía trước không có lối rẽ, chính là nói đi vào khe hở trước mắt là mục tiêu tìm kiếm. Đồng thời thanh âm kia chỉ sợ là từ khe hở này mà ra.
Không lỗ mãng vào động, Long Hạo Thần lùi lại mấy bước, kiếm nơi bằng phẳng có thể dựa vào vách đá, ngồi xuống, điều hóa hơi thở lặng lẽ chờ đợi.
Nếu Sợ Hãi Bi Khiếu Động tràn ngập nguy hiểm không biết, vậy phải dùng cách chắc chắn đi tới, đem tất cả nguy hiểm ép tới mức có thể khống chế.
Không phải chờ đợi quá lâu, tiếng gió rít lần thứ ba xuất hiện. Long Hạo Thần phản ứng đầu tiên lại là thở ra. Nguyên nhân khiến hắn thở phào không phải vì tiếng kêu uy lực yếu đi, mà bởi vì thời gian.
Ba đợt xuất hiện khoảng cách hầu như giống nhau, trong tình huống này, ít nhất họ có thể thời gian chuẩn bị và dự đoán. Nếu tiếng kêu to không xác định thời gian, phiền phức sẽ rất lớn.
Nhưng Long Hạo Thần thả lỏng chỉ duy trì trong khoảnh khắc, như hắn đã đoán, trong động thì thanh âm uy lực lớn hơn nhiều.
Tiếng gió rít chói tai khiến cả động kịch liệt run rẩy. Nhã Đình đã trước tiên chui vào người Long Hạo Thần.
Thánh Quang Tráo. Long Hạo Thần phóng thích ra kỹ năng cố gắng ngăn cách thanh âm thê lương, đồng thời ngưng thần vận chuyển Dịch Thái Linh Lực trải rộng toàn thân, dốc sức ngăn cản thanh âm kêu to xâm nhập.
Bên ngoài nghe thanh âm này thì thấy thê lương, ở trong động thì Long Hạo Thần cảm giác biến hóa rõ ràng.
Thanh âm thê lương có tăng không giảm, bởi vì là trong động nên thêm ngưng tụ, uy lực cực kỳ lớn. Kịch liệt chấn động dường như muốn xé nát thân thể Long Hạo Thần. Thánh Quang Tráo dưới sóng địa chấn khủng bố này, không ngờ mau chóng xuất hiện vết nứt, tan vỡ.
Tốc độ sóng âm chấn động thật sự quá mau. Long Hạo Thần tinh thần cùng Thánh Quang Tráo tương thông. Khoảnh khắc Thánh Quang Tráo vỡ tan, hắn cũng kêu rên một tiếng, nhưng cùng lúc đó, trong đầu xẹt qua tia sáng.
Long Hạo Thần giữ tư thế lúc trước, không động đậy, ngay cả vận chuyển linh lực cũng cố gắng giữ trạng thái giống lúc đầu, Thánh Quang Tráo thứ hai lần nữa phóng ra.
Linh cảm ở rất nhiều lúc xuất hiện cực kỳ ngắn ngủi. Long Hạo Thần cố gắng giữ tư thế như cũ, chính là vì không để phần linh cảm này biến mất.
Chốc lát sau, Thánh Quang Tráo thứ hai tan vỡ.
Trong động tiếng kêu to tuy cường, nhưng Long Hạo Thần dù gì cũng là cường giả ngũ giai, ngay cả Đại Ác Ma còn có thể miễn cưỡng chống đỡ tiếng kêu, sao hắn không làm được chứ? Dưới tác dụng của linh cảm kỳ dị kia, Long Hạo Thần tuyệt không bởi vì tiếng kêu to sinh ra cảm xúc nóng nảy. Trong con ngươi vàng ngược lại ngày càng sáng ngời.
Thánh Quang Tráo chẳng qua là kỹ năng tam giai của Thủ Hộ kỵ sĩ, lấy tu vi linh lực hiện tại của Long Hạo Thần, phóng trăm cái đều không thành vấn đề. Huống chi còn có Quang nguyên tố tinh linh Nhã Đình hỗ trợ.
Thánh Quang Tráo một cái lại một cái tan vỡ, Long Hạo Thần không hề di động, cũng không thử làm gì, chỉ chặt chẽ bắt lấy phần linh cảm kia, không để nó chạy mất, trầm tĩnh cảm giác.
Trong lòng hắn dần tuôn ra cảm giác hưng phấn mãnh liệt, cùng với linh cảm ngày càng rõ ràng, hưng phấn không ngừng dâng lên.
Long Hạo Thần nội linh lực bẩm sinh cao tới chín mươi chín, có thể nói hiện tại trên đại lục là trong số kỵ sĩ có ngộ tính mạnh nhất. Lại thêm tinh thần lực bẩm sinh đã khác thường, cảm giác của hắn vượt xa người thường. Trừ Thải Nhi ra, ở hai phương diện cảm giác và lĩnh ngộ, không ai sánh bằng hắn.
Kỳ ngộ vĩnh viễn để cho người có chuẩn bị. Khi hiểu ra một việc, trên mặt Long Hạo Thần dần hiện ý cười.
Khi thanh kêu to biến mất, Long Hạo Thần ngược lại có cảm giác tiếc nuối, nhưng linh cảm thì vĩnh viễn không chạy thoát được. Bởi vì nó triệt để biến thành lĩnh ngộ của Long Hạo Thần.
Quang mang tím nhạt xuất hiện trên trán Long Hạo Thần, giây tiếp theo hắn đã biến mất khỏi động.
Quang mang tím chợt lóe, Long Hạo Thần xuất hiện bên cạnh Hạo Nguyệt. Lúc này dưới sự đồng lòng của hai Liệp ma Đoàn, một hang động giản dị đã đào xong.
Long Hạo Thần đột nhiên xuất hiện hù dọa mọi người, suýt nữa làm tình huống căng thẳng rồi.
“Là ta đây.” Long Hạo Thần vội vàng nói.
Mọi người thấy hắn đều trợn to mắt, ngay cả Thải Nhi cũng không ngoại lệ. Bởi vì cách hắn xuất hiện quá kỳ quái, hắn chính là kỵ sĩ! Chứ không phải thích khách am hiểu ẩn núp.
Long Hạo Thần mỉm cười nói.
“Mọi người đều là người mình, ta cũng không giấu diếm. Ta và Hạo Nguyệt là huyết khế, bởi vậy có huyết mạch liền nhau, chúng ta có thể nháy mắt truyền tống đến với nhau. Cho nên mặc kệ đối diện bất cứ nguy hiểm gì, chỉ cần Hạo Nguyệt ở bên ngoài, ta nắm chắc có thể thoát thân.”
Thành viên Liệp ma Đoàn số hai mươi mốt cấp hiệu còn đỡ, sáu người Liệp ma Đoàn số bốn cấp sĩ thì trừ Lý Hinh ra, năm người kia có cảm giác như đang gặp quỷ.
Bọn họ thậm chí buồn bực, vì sao mình không cùng Long Hạo Thần chung một Liệp ma Đoàn.
Long Hạo Thần nói.
“Tựa như chúng ta dự đoán, trong động tiếng kêu to càng mạnh, còn có cường liệt sóng âm chấn động, đối với linh lực thì trùng kích rất lớn. Nhưng ta thông qua thí nghiệm, có thể chống được một vòng tiếng kêu, ước chừng tiêu hao hai phần linh lực. Mọi người thực lực khác nhau, ta đoán cần tiêu hao khoảng bốn phần linh lực.”
“Nếu chúng ta phối hợp lẫn nhau, lại nhờ kỹ năng phòng ngự quần thể, tiêu hao chắc có thể khống chế trong vòng một phần. Vào động không thành vấn đề, nhưng sâu trong động, ta phát hiện một khe hở hướng xuống dưới, sâu không đáy. Tiếng kêu to là từ chỗ đó truyền ra. Chúng ta không ai biết bên trong có cái gì, nhưng ta có thể cảm thụ được linh lực tràn ngập ác ý dao động. Có khả năng là ma thú hoặc thứ gì nguy hiểm không biết. Mọi người cũng thấy năng lực tự bảo vệ của ta rồi, cho nên ta định một mình vào trong tìm kiếm, lần này sẽ dùng bảo thạch truy tầm để ghi nhớ.”
“Ta đi cùng ngươi nhé?” Thải Nhi nói với Long Hạo Thần.
Long Hạo Thần lắc đầu.
“Một mình ta đi tốt hơn. Có Hạo Nguyệt ở đây, ta tùy thời có thể truyền tống ra ngoài.”
Thải Nhi thuận theo gật đầu, đích thật lấy thực lực hiện giờ của Long Hạo Thần, chỉ cần không bị kẻ địch đột nhiên xuất hiện giết ngay, thì không cần lo lắng cho hắn.
Nhưng muốn giết chết hắn ngay nói dễ hơn làm. Đừng quên trên người hắn có Linh Hồn Xiềng Xích, cùng sáu đồng bạn cùng chung sinh mệnh. Coi như là cường giả bát giai cũng khó thể một kích giết hắn.
Ngay cả Thải Nhi đều đồng ý, những người khác đương nhiên không có lý do phản đối. Long Hạo Thần mới nói dùng bảo thành truy tầm ghi nhớ tất cả quá trình, chứng minh với mọi người hắn không có tư tâm gì. Dù xuất hiện thứ tốt cũng sẽ bị bảo thạch truy tầm ghi nhớ. Không thể không nói, năng lực truyền tống của huyết khế dùng trong nhiệm vụ tìm kiếm quả thật là hoàn mỹ. Đây cũng là nguyên nhân tuy Long Hạo Thần biết nhiệm vụ khó khăn cao, vẫn quyết định nhận.
Nghỉ ngơi hồi phục một lát, Long Hạo Thần lần thứ hai chui vào Sợ Hãi Bi Khiếu Động.
Bởi vì có kinh nghiệm tìm kiếm đợt trước, hắn quen thuộc lần nữa đi tới cái khe sâu. Nhưng hắn không nóng vội tiến tới, mà là ngừng lại ở chỗ mình từng ngồi.
Khi tiếng kêu to lần thứ tư vang lên, trên mặt Long Hạo Thần lại xuất hiện nụ cười thỏa mãn. Khi hắn lần nữa mở ra Thánh Quang Tráo, tình cảnh quái dị xuất hiện.
Bề ngoài xem ra Thánh Quang Tráo không có biến đổi gì hết, nhưng nếu nhìn kỹ sẽ phát hiện, nguyên bản Thánh Quang Tráo sắc vàng nhạt thêm vào cảm giác mông lung.
Chấn động, đúng vậy, Thánh Quang Tráo đang chấn động, hơn nữa tần suất đồng bộ với sóng âm. Đây chính là lĩnh ngộ của Long Hạo Thần, hắn gọi là Quang Chi Đãng Dạng.
Linh cảm hắn mới bắt được, chính là quy tắc và quỹ tích sóng âm dao động, còn có bên trong ẩn chứa năng lượng. Bây giờ, hắn dùng linh lực bắt chước loại vận hành và quỹ tích này.
Mặc dù còn trúc trắc, nhưng thời gian Thánh Quang Tráo chống đỡ tăng gấp đôi, mới bị sóng âm oanh kích vỡ nát.
Khuôn mặt ngươi tuấn chẳng chút che giấu hưng phấn, Long Hạo Thần lần thứ hai sử dụng Thánh Quang Tráo. Lần trước tới là để lĩnh ngộ, lần này là thực nghiệm và tu luyện.
Dựa vào cảm giác và ngộ tính vượt xa người thường, khi hắn lần thứ năm sử dụng Thánh Quang Tráo, rốt cuộc có thể hoàn mỹ cộng minh với sóng âm, tựa như là một bộ phận với sóng âm. Chẳng những ngăn cách tiếng kêu to, còn ngăn cả chấn động của sóng âm.
Thánh Linh kiếm xuất hiện trong tay phải Long Hạo Thần, linh lực nháy mắt dâng tràn. Thánh Linh kiếm phủ một tầng sáng vàng, vầng sáng này chấn động theo Quang Chi Đãng Dạng. Long Hạo Thần rõ ràng cảm giác được, cùng là thúc đẩy linh lực, khi sử dụng Quang Chi Đãng Dạng thì tiêu hao gấp đôi bình thường. Nhưng lực phòng ngự của Thánh Quang Tráo tăng lên không chỉ gấp đôi, thậm chí trình độ gần như là nguyên tố hộ thuẫn.
Dùng Quang Chi Đãng Dạng phóng thích Thánh Quang Tráo, quan trọng nhất ở chỗ tính mê hoặc và bền bỉ. Tuy linh lực tiêu hao gấp đôi, nhưng uy lực có thể sánh bằng ma pháp ngũ giai. Quan trọng là, thời gian phóng thích so với dùng Thánh Quang Tráo càng ngắn.
Nhẹ huy động Thánh Linh kiếm trong tay, Long Hạo Thần chợt cảm giác trên thân kiếm phát ra một chuỗi thanh *ong ong*. Thanh âm không lớn, nhưng kỳ dị là cùng tần suất với tiếng kêu to bên ngoài.
Có Thánh Quang Tráo bảo vệ, tiếng kêu đối với Long Hạo Thần không tạo ra ảnh hưởng gì. Hắn lướt ngang một bước, đi tới bên cạnh vách đá, Thánh Linh kiếm đâm thẳng vách đá.
Bỗng chốc hình ảnh khiến Long Hạo Thần rung động xuất hiện.
Thánh Linh kiếm chẳng qua là ma khí, lại tựa như dao nóng đâm vào bơ, dễ dàng nhập vào vách đá, thậm chí không phát ra thanh âm ma sát cường liệt.
Đối với thực lực của mình và tình hình Thánh Linh kiếm, Long Hạo Thần rất hiểu rõ, cũng bởi vì vậy hắn mới càng chấn động. Hắn rõ ràng cảm giác được, trên thân Thánh Linh kiếm kèm tầng linh lực chấn động, khi vách đá bị nó đâm vào thì tựa như hòa tan. Loại cảm giác này thật kỳ diệu. Có thể nói, bởi vì có Quang Chi Đãng Dạng, Thánh Linh kiếm uy lực so với bình thường càng mạnh gấp mười lần. Đây là chưa tính sử dụng kỹ năng gì.
Trình độ tăng phúc này không thể so sánh với tỷ lệ linh lực tiêu hao. Mặc dù Long Hạo Thần cũng biết khi sử dụng kỹ năng, Quang Chi Đãng Dạng tăng phúc không lớn như vậy. Nhưng chỉ sợ tăng uy lực kỹ năng công kích cao một cấp tuyệt không là vấn đề!
Thử nghĩ, cùng là kỹ năng thánh kiếm, thánh kiếm ngũ giai và lục giai có giống nhau không? Dưới tình huống bình thường, kỹ năng lục giai tiêu hao linh lực ít nhất gấp ba đến năm lần kỹ năng ngũ giai. Mà Quang Chi Đãng Dạng chỉ cần Long Hạo Thần hao phí linh lực gấp đôi. Hơn nữa kỹ năng ngũ giai phát huy ra uy lực lục giai, còn có cực mạnh tính ẩn nấp, thời gian phóng thích chỉ bằng kỹ năng ngũ giai mà thôi.
Đây là kỹ năng thứ nhất Long Hạo Thần tự sáng chế ra, nhưng không cần nói, kỹ năng này sẽ trợ giúp Long Hạo Thần rất nhiều.
Quang nguyên tố tinh linh Nhã Đình từ trong ngực Long Hạo Thần bay ra ngoài, vẻ mặt vui mừng nhìn Long Hạo Thần, cái miệng nhỏ phát ra vài âm tiết kỳ quái. Nó là khế ước tinh linh của Long Hạo Thần, tất cả kỹ năng quang nguyên tố Long Hạo Thần có thể sử dụng thì nó cũng học được. Thực hiển nhiên, nó cảm giác ra tác dụng cực lớn của kỹ năng Quang Chi Đãng Dạng.
Phóng thích Tụ Linh quang hoàn, giúp Long Hạo Thần hồi phục linh lực tiêu hao, Nhã Đình vô cùng hưng phấn bay chung quanh Long Hạo Thần. Có được một chủ nhân như vậy, nó cảm thấy vô cùng may mắn. Đối với nguyên tố tinh linh mà nói, khát vọng lớn nhất chính là không ngừng tiến hóa, không ngừng tăng cao sức mạnh bản thân. Mà khi có được nhân loại chủ nhân rồi, tiến hóa của chúng liên quan đến thực lực chủ nhân tăng lên. Nếu có ngày tu vi của Nhã Đình tăng lên trình độ cao, do đó tiến hóa thành Tinh Linh Vương, nó thậm chí có thể tu luyện ra thân thể thực chất. Đến khi đó, đã tuyệt diệt gần vạn năm cao đẳng Tinh Linh tộc sẽ lại xuất hiện và kéo dài.
Nên biết, trên Thánh Ma đại lục tuy số lượng nguyên tố tinh linh thưa thớt nhưng vẫn tồn tại. Chỉ là gần vạn năm nay, không một cái có thể tiến hóa đến cao đẳng tinh linh. Mà lúc này Nhã Đình từ trên người Long Hạo Thần cảm nhận được phần hy vọng này.
Tiếng kêu to trong quá trình Long Hạo Thần tu luyện dần nhỏ bớt, sau đó biến mất. Đã lĩnh ngộ Quang Chi Đãng Dạng, khiến Long Hạo Thần tăng thêm tự tin. Hắn lùi tới cửa động, mở ra bảo thạch truy tầm, lại bước vào trong động, lần này không hề tạm dừng, trực tiếp nhảy vào cái khe, đồng thời phóng ra Lam Vũ, Quang Phù Dung nằm trong cơ thể.
Vị trí Long Hạo Thần tuyển chọn nhảy xuống là đã tính toán từ lâu. Hắn kề sát vách đá nhảy xuống, khoảng mười mét thì điểm dừng chân đầu tiên đã ở trước mắt. Tụ linh lực, hắn cố gắng khiến thân thể nhẹ chút, từ từ bay xuống, nhún chân, mượn lực, một đạo Quang Trảm Kiếm bổ xuống phía dưới, bởi vì nó có tác dụng chiếu sáng, người cùng kiếm tiếp tục hạ xuống.
Nhã Đình bay bên cạnh Long Hạo Thần, vừa giúp hắn chiếu sáng tình huống xung quanh vừa liên tục ngâm xướng ra chú ngữ Tụ Linh quang hoàn, giúp Long Hạo Thần hồi phục linh lực.
Khiến Long Hạo Thần có chút kinh ngạc là, trong Sợ Hãi Bi Khiếu Động này quang nguyên tố thiếu đến đáng thương. Lấy thể chất quang minh của hắn, thêm vào đã hai lần tiến hóa Quang nguyên tố tinh linh Nhã Đình, vậy mà ngưng tụ ra quang nguyên tố rất ít, ngay cả bình thường một phần ba cũng không bằng. May mắn hiện tại hắn không tiêu hao nhiều, hơn nữa có Thánh Dẫn Linh Lô tác dụng dựng dục, có thể từ linh lực của bản thân hắn dựng dục ra quang nguyên tố.
Trong quá trình rơi xuống, Long Hạo Thần cẩn thận dùng ánh mắt quan sát chung quanh, cẩn thận trong cảm thụ mọi thứ.
Càng xuống dưới hơi thở linh lực tà ác càng mạnh. Trong tà ác có vài phần tĩnh mịch. Khác với sát khí của Thải Nhi, phần tử khí này dường như là phát ra từ hơi thở tử vong chân chính. Hơi thở linh lực tà ác kia Long Hạo Thần chưa từng cảm thụ qua.
Không biết khe hở này bao sâu, tốc độ Long Hạo Thần không chậm, đợi hắn rơi xuống một tiếng đồng hồ, khi thanh kêu to lại vang lên thì như cũ không nhìn đến tận cùng đáy vực.
Xung quanh tối đen, hơi thở tử vong nồng đậm khiến Long Hạo Thần thuộc tính quang minh vô cùng khó chịu. nếu không có Quang nguyên tố tinh linh Nhã Đình chiếu rọi, lại thêm hắn thỉnh thoảng thi triển Quang Trảm Kiếm, chắc đã là cảnh tượng giơ tay không thấy ngón.
Trong quá trình rơi xuống, Long Hạo Thần có nhìn thấy mấy thi thể Đại Ác Ma vắt trên tảng đá. Rõ ràng Đại Ác Ma cũng trong lúc rơi xuống điều tra bị tiếng kêu to ảnh hưởng, do đó chết.
Ngay cả Long Hạo Thần ngũ giai hơn nữa lĩnh ngộ Quang Chi Đãng Dạng mà rơi xuống còn thấy hơi mệt, huống chi đám Đại Ác Ma tứ giai. Cho dù đội kỵ binh Đại Ác Ma không chết, chỉ sợ tới đây cũng không làm được gì.
Tốc độ hồi phục linh lực xa không bằng tiêu hao, trong tiếng kêu to, Long Hạo Thần không thể không kiếm một chỗ bằng phẳng ngồi xuống, nghỉ ngơi hồi phục.
Đồng thời hắn cũng cảm thụ được liên hệ giữa mình và Hạo Nguyệt. Việc này rất quan trọng. Chỉ có huyết khế không bị nơi này quấy nhiễu, hắn mới có thể không lo lắng tiếp tục dò xét.
Căn cứ nhận định của Long Hạo Thần, một tiếng đồng hồ trước rơi xuống ít nhất xâm nhập khoảng hai ngàn mét, trừ bỏ bên ngoài độ sao nửa sườn núi, hiện tại xem như mình ở dưới lòng đất. Hơn nữa hắn phát hiện, càng rơi xuống thì vết nứt nham thạch càng lớn. Động quật u thâm nay tựa như vực sâu không có cuối.
Tiếng kêu to ở đây càng thêm mạnh mẽ. Tần suất thanh âm dao động so với bên ngoài cường hơn rất nhiều.
Bởi vì đã lĩnh ngộ sự ảo diệu của Quang Chi Đãng Dạng, Long Hạo Thần cẩn thận cảm thụ và phát hiện, uy thế tiếng kêu tăng lên thì tần suất chấn động cũng tăng theo. Hắn thử tăng tần suất chấn động linh lực phóng ra Thánh Quang Tráo. Lập tức cảm giác đến gia tăng tốc độ chấn động linh lực chẳng những tiêu hao linh lực nhiều, hơn nữa càng khó khăn tăng tần suất. Đây hiển nhiên là bởi vì tu vi không tới.
Long Hạo Thần cho dù không thí nghiệm cũng có thể khẳng định, tần suất càng nhiều thì lực công kích của Quang Chi Đãng Dạng càng mạnh. Chính là nói kỹ năng này theo tu vi tăng lên.
Hiện tại tâm trạng hắn rất tốt. Lần này vào lãnh địa ma tộc, bọn họ có thu hoạch không nhỏ. Cho dù nhiệm vụ trinh sát không thể hoàn thành, cũng không có gì tổn thất. Một khi phát hiện phía dưới có nguy hiểm mà hắn và hai Liệp ma Đoàn không thể ứng phó, vậy thì chạy, an toàn số một. Hơn nữa có bảo thạch ghi nhớ hình ảnh, cũng đủ nói cho đồng bạn sự nguy hiểm.
Vừa thử đối với Quang Chi Đãng Dạng càng thêm lĩnh ngộ sâu, Long Hạo Thần vừa chống đỡ tiếng kêu to mang đến uy hiếp. Hiện tại linh lực của hắn đã tiêu hao gần một nửa, hắn có thể chắc chắn khẳng định, không có tu vi trên ngũ giai, căn bản không khả năng đi tới vị trí hiện tại của mình, còn về tiếp tục rơi xuống nữa không thì khó nói. Nếu tới tu vi lục giai thì có thể dựa vào linh lực bay lượn, như vậy tốc độ hạ xuống sẽ tăng nhiều. Lại thêm lục giai có thể mở ra linh khiếu, phụ trợ hồi phục và ứng biến càng tiện.
Tiếng kêu to lần nữa biến mất, Long Hạo Thần hướng Hạo Nguyệt truyền tin tức thứ nhất là mình bình an. Xong không hành động thiếu suy nghĩ, như cũ nỗ lực ở chỗ quang nguyên tố cực ít này hồi phục linh lực của mình.
Trong cái động sâu nguy hiểm như vậy, đương nhiên càng cẩn thận càng tốt, tùy thời giữ trạng thái tốt là quan trọng nhất. Hơn nữa Long Hạo Thần phát hiện, bởi vì quang nguyên tố rất ít, Thánh Dẫn Linh Lô bị hắn không ngừng thúc đẩy, có thể tự giác chậm rãi xoay tròn, dường như có năng lực gì đó sắp khai phá ra.
Long Hạo Thần là thể chất quang minh, ở bên ngoài bất cứ nơi nào có quang nguyên tố, mặc kệ hắn tu luyện ra sao, quang nguyên tố sẽ không cạn kiệt. Đây là lần đầu tiên hắn ở nơi ít quang nguyên tố nhất tiến hành tu luyện. Trong thân thể nội linh lực không ngừng xoay tròn, trung tâm linh lực chính là Thánh Dẫn Linh Lô. Nếu Long Hạo Thần tu vi đủ mạnh, như vậy ở quá trình vận chuyển này có thể dần lĩnh ngộ ra linh khiếu ảo diệu. Nhưng hiện tại tu vi của hắn còn chưa đủ, chính là mơ hồ Thánh Dẫn Linh Lô tự xoay tròn đã khiến hắn cực kinh ngạc. Thánh Dẫn Linh Lô năng lực dựng dục gần đây mới bị khám phá ra mà thôi.
Linh lực xuyên qua Thánh Dẫn Linh Lô, tựa như nhập vào một thân thể khác, khi chúng nó lại tràn ra, bản thân sẽ biến lớn vài phần. Đây cũng là cách duy nhất hiện tại Long Hạo Thần có thể hồi phục linh lực.
Bên ngoài không có quang nguyên tố có thể hấp thu, hiện giờ tác dụng của Nhã Đình chính là trợ giúp Long Hạo Thần chính xác khống chế quang nguyên tố vận chuyển trong người. Có nó, Long Hạo Thần căn bản không cần lo lắng tẩu hóa nhập ma, chỉ cần đem ý niệm hoàn toàn tập trung thúc đẩy linh lực là đủ rồi. Dần dần, Long Hạo Thần tiến nhập trạng thái tu luyện kỳ quái, cứ thế ở nơi sâu tối này nhập định. Hoàn cảnh như vậy còn có thể tâm vô âu lo, xem ra nội tâm hắn thuần tịnh cỡ nào.
Vốn Thánh Dẫn Linh Lô chỉ tựa như khí cụ dung hợp, lặng yên tại đó trợ giúp Long Hạo Thần dựng dục Dịch Thái Linh Lực, mà hiện tại nó không ngừng xoay tròn, từ khí cụ dung hợp trở thành trung tâm. Lúc trước ba chân tiểu đỉnh tác dụng ôn dưỡng linh lực, hiện tại trở thành chân chính trụ cột.
Dịch Thái Linh Lực tản ra bên ngoài cùng với nó tự xoay tròn, dần hướng trong linh lực thu súc. Dịch Thái Linh Lực cao độ áp súc thậm chí cho Long Hạo Thần cảm giác tim đập nhanh.
Hiện giờ Long Hạo Thần phải làm, chính là cố gắng khiến tâm tình bình thản, đồng thời đem ý niệm tập trung vào Thánh Dẫn Linh Lô, cảm thụ được Thánh Dẫn Linh Lô ở trạng thái minh tưởng đặc thù mà mình không hấp thu quang nguyên tố sẽ biến ảo như thế.
Hắn làm như vậy hiển nhiên là rất thông minh, thấy được quá trình Thánh Dẫn Linh Lô sinh ra Dịch Thái Linh Lực.
Cường đại tinh thần lực khiến hắn có thể sâu sắc cảm giác đến đại bộ phận Thánh Dẫn Linh Lô biến hóa. Hắn phát hiện, Dịch Thái Linh Lực tiến vào trong linh lô lại tiến hành phân liệt, áp súc?
Đơn giản mà nói, một giọt Dịch Thái Linh Lực trong linh lô sẽ phân thành hai giọt, tiếp đó chậm rãi hình thành. Linh lực nhiều đương nhiên phải hấp thu nặng lượng ngoại giới mới làm được. Tuy chỉ là hồi phục linh lực bản thân Long Hạo Thần, nhưng dưới tình huống bình thường cũng cần hấp thu quang nguyên tố bên ngoài mới được. Mà hiện tại năng lượng Thánh Dẫn Linh Lô hấp thu từ đâu ra? Nó dựa vào cái gì dựng dục ra quang nguyên tố?
Cơ hội luôn dành cho người có chuẩn bị, Long Hạo Thần lập tức phát hiện ảo diệu trong đó. Năng lượng trạng thái linh lực thì ra chính là loại thuộc tính khác trong động sâu này.
Đây, đây là…
Long Hạo Thần tâm rung động, trong đầu nháy mắt tuôn ra lời phụ thân từng nói.
“Đối với bất cứ chức nghiệp giả nào, từ ngũ giai bắt đầu, mỗi một giai đoạn đều là biên giới cực lớn. Tứ giai đến ngũ giai phân biệt ở chỗ Dịch Thái Linh Lực. Mà ngũ giai đến lục giai phân biệt là linh khiếu. Khi một chức nghiệp giả có được linh khiếu, có thể chân chính bị gọi là cường giả. Bởi vì linh khiếu có thể trợ giúp hắn dưới bất kỳ tình huống nào sinh tồn và chiến đấu.”
Đối với Long Hạo Thần mà nói, từ khi hắn bắt đầu tu luyện đến nay, hai người ảnh hưởng hắn nhiều nhất dĩ nhiên là Long Tinh Vũ và Dạ Hoa. Tu luyện trước ngũ giai, không tính tới Thánh Dẫn Linh Lô cho hắn, như vậy Dạ Hoa trợ giúp Long Hạo Thần so với phụ thân Long Tinh Vũ còn lớn.
Bởi vì nguyên nhân thiên phú, Dạ Hoa toàn tâm toàn ý tập trung vào nghiên cứu tu luyện cấp thấp. Có thể nói y truyền cho Long Hạo Thần là con đường không chút bẻ cong. Cho nên Long Hạo Thần mới có thể trưởng thành như vậy, lĩnh ngộ đối với kỹ năng cấp thấp và trên chiến trường định vị cùng bản thân tu luyện vượt xa người thường. Nhưng dù sao Dạ Hoa có cực hạn, bản thân y rốt cuộc chỉ là một Đại Địa kỵ sĩ, sau khi đề cao thiên phú rồi, không lâu sau độ phá đến Huy Diệu kỵ sĩ. Ánh mắt có thế nào thì sao so sánh được với Long Linh Vũ là Thần Ấn kỵ sĩ?
Long Tinh Vũ truyền thụ cho Long Hạo Thần đều là hắn từng trải qua cảm thụ. Không có tường tận như Dạ Hoa, nhưng cho Long Hạo Thần tu luyện từ cấp thấp đến cấp cao hoàn chỉnh phần cứng.
Linh khiếu có hai tác dụng lớn, một là nó có thể cực lớn tăng cường tốc độ hồi phục của linh lực. Chỉ cần có linh khiếu, căn bản không cần cố ý minh tưởng, cho dù đang hô hấp, linh lực cũng dần hồi phục. Cực lớn tăng cường chức nghiệp giả giữ năng lực chiến đấu, đây cũng là tác dụng quan trọng của linh khiếu. Nhưng không thể bỏ qua một tác dụng khác, đó là chuyển hóa, khiến chức nghiệp giả có thể ở bất cứ hoàn cảnh nào chuyển hóa năng lượng khác trở thành thuộc tính của mình. Có tác dụng thứ hai này, có thể cho chức nghiệp giả ở bất cứ nơi đâu bảo trì sức chiến đấu, thật lớn gia tăng năng lực sinh tồn trên chiến trường.
Long Hạo Thần ghi nhớ lời của Long Tinh Vũ, không sai một chũ.
Mà tình huống trước mắt hiển nhiên đang cho hắn biết, hiện tại Thánh Dẫn Linh Lô cho hắn ở hoàn cảnh ác liệt như vậy, tạm thời có năng lực thứ hai của linh khiếu. Mặc dù so sánh với năng lực thứ nhất, thì thứ hai này yếu chút, nhưng tình huống hiện tại đối với Long Hạo Thần càng thêm quan trọng.
Linh lực đang dần hồi phục, Long Hạo Thần hết sức chăm chú. Cơ hội như vậy thật sự quá khó được. Hắn rất rõ ràng, ngưng tụ linh khiếu khó khăn hơn xa tu luyện Dịch Thái Linh Lực. Thánh Dẫn Linh Lô cho hắn cơ hội quá tốt, giờ có thể lĩnh ngộ nhiều chút ít, đợi không lâu sau hắn chân chính ngưng tụ linh khiếu, thì thời gian bình cảnh cũng rút ngắn mảng lớn. Hơn nữa lúc này Thánh Dẫn Linh Lô biến hóa dường như có liên quan đến lần tiến hóa thứ hai của nó.
Biến chất thường dẫn đến phản ứng dây chuyền. Khiến Long Hạo Thần hết sức chăm chú còn có một nguyên nhân khác, đó là Lam Vũ, Quang Phù Dung và Quang nguyên tố tinh linh Nhã Đình cũng ở trong Thánh Dẫn Linh Lô được đến bổ ích.
Đối với việc tu luyện thì cơ hội này thật sự quá khó được. Cho nên Long Hạo Thần ngồi ở đây tĩnh tọa tròn bốn tiếng đồng hồ.
Trước sau trải qua mấy đợt kêu to tiêu hao lại đến quá trình linh lực hồi phục. Khi hắn duy trì Thánh Quang Tráo tiêu hao đã không cần cố ý minh tưởng, Thánh Dẫn Linh Lô chuyển hóa năng lượng biến thành tự vận chuyển thì hắn từ trạng thái nhập định thanh tỉnh lại.
Có một ít tiếc nuối, Long Hạo Thần đứng dậy trước tiên hướng Hạo Nguyệt truyền tin bình an. Nếu chỉ có mình hắn, như vậy hắn thậm chí sẽ ngồi yên ở đây, cách tiêu hao linh lực có rất nhiều, cơ hội tu luyện khó được, đổi làm người khác chỉ sợ rất khó có dũng khí buông bỏ. Nhưng Long Hạo Thần không thể. Bên ngoài còn có đồng bạn đang chờ, trong lãnh địa ma tộc cũng không an toàn, hắn không thể ở lại đây thời gian dài.
Ngày đầu tiên Dạ Hoa truyền thụ kỹ năng Thủ Hộ kỵ sĩ đã nói cho hắn một câu.
“Trách nhiệm, là chuẩn tắc thứ nhất của Thủ Hộ kỵ sĩ.”