Bốn chữ Tử Linh pháp sư cho thành viên Săn Ma Đoàn số hai mươi mốt cấp hiệu đả kích quá lớn. Mặt mỗi người hầu như lộ ra kinh hãi.
Long Hạo Thần phóng ra một tầng Linh Quang Tráo, ngăn cản thanh âm bên ngoài, sau đó đem sự việc trải qua trong tháp Vĩnh Hằng kể tường tận. Nếu hắn đã ra quyết định, vậy sẽ không che giấu điều gì.
Toàn bộ quá trình không phức tạp, Long Hạo Thần dùng không tới một tiếng đồng hồ đã kể xong bao gồm các chi tiết tỉ mỉ.
Trong nhà yên tĩnh đến mức chỉ nghe tiếng hít thở. Long Hạo Thần kể chuyện không những khiến họ chấn động, cũng biến đổi quan niệm của họ. Chỉ mỗi việc Tử Linh Thánh Thần Y Lai Khắc Tư mà có quang minh thuộc tính, đủ khiến người rung động không cách nào hồi phục.
Tử Linh pháp sư sao có thể là thuộc tính quang minh được?
Long Hạo Thần kể xong hết thì im miệng không nói thêm. Hắn biết đồng bạn cần thời gian tiêu hóa lời của mình.
Khoảng mấy phút sau, Lâm Hâm khô khan nói.
“Đại ca, vậy cậu muốn kế thừa Tử Linh pháp sư sao?”
Long Hạo Thần lắc đầu nói.
“Đương nhiên là không. Mặc kệ Tử Linh pháp sư là thuộc tính gì, hắn rốt cuộc vẫn là Tử Linh pháp sư, đã từng đem đến tai nạn lớn cho nhân loại. Nếu không phải tại họ, chúng ta không cần gian khổ đối mặt ma tộc. Sao tôi có thể học tập năng lực của Tử Linh pháp sư?”
“Đại ca, tôi cảm thấy cậu nói không đúng.” Tư Mã Tiên nói. “Sai là tâm tính của người chứ không phải năng lực. Chẳng lẽ năng lực chúng ta đang dùng để giết người sẽ không là sai lầm? Tử Linh pháp sư tuy danh tiếng ác, nhưng năng lực của họ nếu dùng vào chính đạo, đối phó ma tộc, tôi cảm thấy này không có gì. Tử Linh Thánh Thần nếu đã chọn cậu làm người thừa kế, tôi cảm thấy cậu không nên bỏ qua cơ hội này. Chỉ cần chúng ta lợi dụng nó đối phó ma tộc là được rồi.”
“Không thể.” Hàn Vũ cuống quýt nói. “Tư Mã, đừng đề nghị bậy bạ. Tuy anh nói có lý, nhưng dù sao Tử Linh ma pháp bị liên minh bài xích là nhân loại chúng ta chịu thiệt hại lớn. Nếu đoàn trưởng học Tử Linh ma pháp, thì sẽ không hợp với liên minh. Đoàn trưởng là con trai quang minh! Đối với Kỵ Sĩ Thánh Điện chúng ta chính là hy vọng tương lai, sau này sẽ trở thành Thần Ấn kỵ sĩ, chẳng lẽ Thần Ấn kỵ sĩ thua Tử Linh pháp sư sao?”
Trần Anh Nhi bĩu môi nói.
“Không để liên minh biết là được rồi. Có thêm năng lực thì có gì không tốt?”
Vương Nguyên Nguyên khó được phản đối ý kiến của cô.
“Tôi đồng ý lời Hàn Vũ. Dù sao chúng ta sinh hoạt trong liên minh, đoàn trưởng có thiên phú như vậy, không học Tử Linh ma pháp cũng sẽ không ảnh hưởng sự phát triển, đừng nên mạo hiểm.”
Hai đối hai, ánh mắt bốn người cùng rơi trên mình Lâm Hâm.
“Đừng nhìn tôi, tôi không có ý kiến gì à. Đoàn trưởng ra quyết định gì thì tôi ủng hộ.” Lâm Hâm giang hai tay vẻ mặt bình thản.
Long Hạo Thần luôn lắng nghe lời đồng bạn, thầm gật đầu. Tuy có đồng ý có phản đối, nhưng đều là ở phạm vi có học Tử Linh ma pháp hay không, tuyệt không xuất hiện cực đoan châm chọc.
“Mọi người đừng gấp. Giống như Hàn Vũ đã nói, tôi cũng nghĩ rằng nếu tương lai trở thành Thần Ấn kỵ sĩ, chưa chắc sẽ thua kém Tử Linh ma pháp. Tôi không định học nó, sở dĩ tôi nói ra tình huống tháp Vĩnh Hằng, là muốn nói cho các người mặc kệ có học Tử Linh ma pháp hay không, tháp Vĩnh Hằng là nơi rèn luyện tốt nhất. Tôi chém chết Ác Ma lĩnh chủ và đánh bại lão Ngũ, một kích đó có tên Tu La trảm, là ở tháp Vĩnh Hằng lần đầu rèn luyện, học được kỹ năng từ khô lâu. Hơn nữa ở trong đó rèn luyện, rất có lợi cho chúng ta tăng linh lực. Nếu vận dụng đúng tháp Vĩnh Hằng, sẽ cho chúng ta lên tới cấp sáu.”
Nghe hắn nói câu này, năm người nhìn nhau, mặt ngoài cảm động không cần nói, bên trong cũng rất cảm động.
Tháp Vĩnh Hằng liên quan đến Tử Linh pháp sư, là loại việc rất mẫn cảm. Ở trong đó rèn luyện có thể gia tăng thực lực, đổi làm người khác, thậm chí chính họ, sẽ đem bí mật này nói ra sao? Mỗi người đều không thể cho ra đáp án khẳng định. Nhưng Long Hạo Thần đã kể ra bí mật cùng chung, phần vô tư này sao không khiến họ cảm động cho được?
Tư Mã Tiên tính cách ngay thẳng, lời nói cũng trực tiếp.
“Đại ca, có đoàn trưởng như cậu là may mắn của chúng tôi. Cậu yên tâm, bí mật của tháp Vĩnh Hằng sẽ chôn trong lòng chúng tôi, tuyệt không truyền ra ngoài. Cho dù là người thân thì chúng tôi cũng sẽ không nói.”
Bốn người khác cũng kiên định gật đầu. Tháp Vĩnh Hằng hiện tại trở thành bí mật của cả bọn, họ biết nó mẫn cảm, bí mật này sẽ chỉ thuộc về họ.
Long Hạo Thần mỉm cười nói.
“Tốt, nếu đã vậy, tiến vào tháp Vĩnh Hằng rèn luyện là mục tiêu số một trong lúc này. Nhưng trước khi ấy, mọi người còn cần tăng cao thực lực. Tầng thứ nhất tháp Vĩnh Hằng đã thiết kế cho cường giả cấp sáu, tuy chúng ta là một đội, nhưng sau khi tiến vào gặp phải khảo nghiệm ra sao thì khó mà nói. Vì an toàn, chúng ta phải tiến bộ thực lực.”
“Nguyên Nguyên, mười ngày sau cô đi trung tâm giao dịch mua bảy viên Thánh Linh Đan có thể tăng một ngàn linh lực. Các người đều dùng. Sau đó một đoạn thời gian, tất cả phải dung hợp linh lực đột nhiên tăng lên này, đem nó trở thành lực lượng thật sự của mình. Chúng ta đã đủ công huân, mỗi người ít nhất nên tăng hai trang bị cấp Huy Hoàng. Từng bước hoàn thiện trang bị xong, chúng ta bắt đầu vào tháp Vĩnh Hằng rèn luyện. Xem hiệu quả của đợt huấn luyện rồi mới quyết định hành động kế tiếp.”
Lâm Hâm mặt khổ qua nói.
“Đại ca, trang bị Huy Hoàng có mắc quá không. Cái bình thường cũng đã mất năm ngàn công huân rồi!”
Long Hạo Thần cười nói.
“Đồ tham tiền, tuy trang bị cấp Huy Hoàng giá đắt nhưng tác dụng mạnh hơn trang bị cấp linh ma nhiều. Nếu chúng ta lên tới cấp sáu, trang bị cấp linh ma trợ giúp trong việc tăng tiến rất ít. Trang bị Huy Hoàng thì có thể cho chúng ta dùng đến cấp bảy. Tuy kinh tế không để chúng ta toàn diện trang bị, nhưng mỗi người có một hai cái thì vẫn được. Hỏa Vân Tinh của anh đủ mạnh rồi, nhưng cần điêu khắc thêm. Bên trung tâm giao dịch có luyện kim sư cao cấp của liên minh, lần này cũng phải thăng cấp đó.”
Lâm Hâm thở dài một tiếng.
“Xem ra công huân của chúng ta không còn lại bao nhiêu.
Vương Nguyên Nguyên bực bội nói.
“Anh thật đúng là thần giữ của. Chúng ta là Săn Ma Đoàn, kiếm được công huân là vì để tăng cường chính mình. Chỉ có đổi thành chiến lực thì giá trị công huân mới có ý nghĩa. Mau, chuyển công huân qua đây.”
Thánh Linh Đan không phải một lần thì có đủ. Loại đan dược cường đại này trung tâm giao dịch chỉ lưu trữ số lượng ba viên, nhưng có thể đặt mua. Đầu tiên hưởng thụ đến đan dược tăng cao, là tu vi thấp Trần Anh Nhi, Tư Mã Tiên, và mất đi tứ cảm thích hợp tu luyện linh lực Thải Nhi.
Dùng xong Thánh Linh Đan rồi, ba người trực tiếp vào trạng thái bế quan tu luyện, hấp thu để tăng cường tu vi của mình.
Bình thường hấp thu dược lực của Thánh Linh Đan cần bảy ngày. Mà Long Hạo Thần hạn định cho họ bế quan nửa tháng, cố gắng lĩnh ngộ linh lực tăng cao và tu vi. Tiếp đến một tháng, đặt mua bốn viên Thánh Linh Đan cũng trước sau đến nơi. Ngoài tòa nhà treo bảng: đang bế quan, xin đừng làm phiền. Bảy người Săn Ma Đoàn số hai mươi mốt cấp hiệu trừ Long Hạo Thần ra, tất cả đều tiến vào trạng thái bế quan.
Long Hạo Thần cũng bế quan, nhưng hắn không dùng Thánh Linh Đan. Nguyên nhân rất đơn giản, linh lực của hắn trong thời gian này đã tới đỉnh cấp năm, có thể trùng kích bình cảnh cấp sáu. Viên Thánh Linh Đan này phải đợi hắn đột phá rồi mới dùng.
Theo thời gian tiếp xúc nhiều, Long Hạo Thần càng phát hiện Giai Điệu Vĩnh Hằng cường đại. Tuy cho đến bây giờ, hắn chỉ có thể cảm giác được tác dụng nằm ở phụ trợ. Nhưng hắn mơ hồ cảm giác ra đây là bởi vì tu vi của mình không đủ, không thể hoàn toàn khám phá năng lực Giai Điệu Vĩnh Hằng.
Cho dù là vậy, hiệu quả của Giai Điệu Vĩnh Hằng như cũ siêu mạnh. Có trang bị mạnh như vậy, quang nguyên tố xung quanh thân thể Long Hạo Thần luôn bảo trì độ nồng gấp ba lần. Thần kỳ là, Giai Điệu Vĩnh Hằng sẽ trực tiếp chiết xuất quang nguyên tố, khiến Long Hạo Thần tu luyện nhanh gấp mấy lần. Lại thêm Quang nguyên tố tinh linh Nhã Đình tăng phúc, hắn có thể khẳng định, tốc độ tu luyện của mình ít nhất nhanh gấp ba kỵ sĩ bình thường. Nếu không, hắn sẽ không trong thời gian ngắn ngủi hơn một tháng, đem nội linh lực từ ba ngàn bảy tăng lên tới bốn ngàn. Hơn nữa lần này bắt đầu trùng kích bình cảnh cấp sáu.
Tạm thời không mua trang bị, bởi vì còn chưa tới lúc dùng, trước tăng tu vi càng quan trọng hơn. Trong mấy lần gian nan chiến đấu, thành viên Săn Ma Đoàn số hai mươi mốt cấp hiệu tăng cao tu vi, trong đó Thải Nhi khi dùng Thánh Linh Đan rồi, nội linh lực đã tăng lên tới ba ngàn bảy trăm, thêm vài tháng là có thể giống như Long Hạo Thần, trùng kích bình cảnh. Cho dù yếu như Trần Anh Nhi, có Thánh Linh đan trợ giúp, nội linh lực cũng khoảng bàn ngàn hai trăm. Công huân chỗ tốt lần đầu tiên hoàn toàn hiện ra. Tân Săn Ma Đoàn giống như họ có thể mua được bảy viên Thánh Linh Đan thật sự quá ít. Đương nhiên hiện tại còn có một, đó là Săn Ma Đoàn số bốn cấp sĩ ôm đùi vô cùng thành công. Họ cũng đang bế quan. Khi đám Long Hạo Thần đặt mua Thánh Linh Đan thì hai tháng sau họ cũng đặt mua sáu viên. Đồng thời hiện tại họ không phải là số bốn cấp sĩ, mà là Săn Ma Đoàn số hai mươi hai cấp hiệu.
Vốn mấy người ở tu vi cấp bốn, thông qua nhiệm vụ Sợ Hãi Bi Khiếu Động, thực lực tăng mảng lớn, rốt cuộc trong lúc bế quan xông lên cấp năm bậc một, sau đó lại dùng Thánh Linh Đan tiếp tục bế quan, khiến thực lực của Săn Ma Đoàn số hai mươi hai cấp hiệu mạnh hơn nhiều. Chỉ tính thực lực thì không thua gì đám Long Hạo Thần.
Nháy mắt đã trôi qua ba tháng. Thành viên Săn Ma Đoàn số hai mươi mốt cấp hiệu bế quan trước sau xuất quan. Linh lực bọn họ đều đạt đến trình độ cao.
Sau ba tháng bế quan, nội linh lực của Thải Nhi tăng lên tới ba ngàn tám trăm năm mươi. Hàn Vũ ba ngàn sáu trăm bảy mươi, Tư Mã Tiên dựa vào ưu thế nội linh lực bẩm sinh tám mươi, tốc độ tăng cao cực lớn, không ngờ đạt tới ba ngàn năm trăm. Vương Nguyên Nguyên so với Tư Mã Tiên cao hơn chút, ba ngàn năm trăm sáu mươi. Lâm Hâm ba ngàn sáu trăm sáu mươi. Trần Anh Nhi cũng tăng tới ba ngàn ba trăm hai mươi. Trong đội đều đạt tới trên cấp năm bậc bảy.
Nhưng trong ba tháng, Long Hạo Thần như cũ không thể đột pháp cấp sáu, quanh quẩn đỉnh cấp năm.
Đương nhiên đây không phải tại hắn không nỗ lực, mà là bởi vì trong ba tháng, tinh lực của hắn bị phân tán. Mỗi khi Long Hạo Thần tiến nhập trạng thái tu luyện, ký ức hắn tiếp thu trong tháp Vĩnh Hằng sẽ tự nhiên hiện ra trong đầu, bức bách hắn đi lĩnh ngộ thứ hắn không muốn. Nếu không lĩnh ngộ, hắn không có cách nào tĩnh tâm tu luyện.
Long Hạo Thần đương nhiên không muốn học tập Tử Linh ma pháp, bởi vậy mới đầu một tháng bế quan, hắn gần như là đấu tranh với ký ức của mình.
Rốt cuộc hắn vẫn là khuất phục. Bởi vì nếu hắn không lĩnh ngộ Tử Linh ma pháp, sẽ không thể tu luyện, không cách nào trùng kích bình cảnh. Đột phá bình cảnh cần tập trung hết sức, có ký ức quấy rối, sao hắn có thể tập trung tinh thần?
Không còn cách nào khác, Long Hạo Thần chỉ có thể miễn cưỡng nhận hiện thực. May mắn ký ức tháp Vĩnh Hằng không ép hắn quá đáng, chỉ cần hắn lĩnh ngộ một kỹ năng hoặc một ít ảo diệu, ký ức sẽ không xuất hiện một đoạn thời gian. Xem ra là muốn hắn tự lĩnh ngộ. Long Hạo Thần chưa từng nghĩ tới có ngày ký ức của mình trở thành một vị lão sư nghiêm khắc. Nhưng hắn có biện pháp gì chứ? Không thể phản kháng, chỉ đành nhận.
Tháng thứ hai hắn có thể kiên nhẫn trùng kích bình cảnh. Nhưng cấp năm đột phá cấp sáu khó khăn đúng là kinh khủng. Trong Thánh Dẫn Linh Lô, cảm giác linh khiếu gần hình thành, nhưng luôn sai một bước.
Long Hạo Thần chỉ có thể không ngừng tích góp, trùng kích, lại tích góp, lại trùng kích. Nhưng như cũ bình cảnh không thể đột phá.
Đến tháng thứ ba, linh khiếu còn chưa hình thành, nhưng Thánh Dẫn Linh Lô của Long Hạo Thần dường như sắp tiến hóa, khiến trong thân thể hắn xuất hiện hỗn loạn một đoạn thời gian. Sau đó Thánh Dẫn Linh Lô cách tiến hóa chỉ kém một bước, hiển nhiên cần hắn đột phá cấp sáu mới có thể hoàn thành.
Có thể nói mấy ngày nay Long Hạo Thần bị lăn qua lăn lại, nhưng cũng không thể nói là toàn chuyện xấu. Tốc độ tăng tu vi của hắn đúng là mau, nhưng cũng chính vì vậy, không đủ vững chắc. Qua ba tháng bế quan, linh lực bản thân đã hoàn toàn ổn định, linh lực càng củng cố, các loại năng lượng trong cơ thể cũng được điều chỉnh đúng mức.
Không phải nói tu vi tới bình cảnh thì không thể tiếp tục tăng lên. Nếu không đột phá được bình cảnh, tu luyện đến linh lực sẽ tự động tán đi. Nhưng đối với Long Hạo Thần thì không phải vậy, tự hắn không hấp thu được, không có nghĩa là trong người Quang nguyên tố tinh linh, Lam Vũ, Quang Phù Dung không hấp thu! Cho nên ba tháng này xem như chúng nó được lợi. Nhưng hiển nhiên hai thứ đó muốn tiến hóa lần nữa không phải trong một sớm một chiều.
Long Hạo Thần đang tu luyện, Hạo Nguyệt thì tiến vào ngủ say. Nó ăn không ít ma tinh, lúc trước luôn khống chế chứ không tiêu hóa hấp thu. Hiện tại có thời gian nghỉ ngơi, đương nhiên nó có thời gian thăng cấp.
Nhưng cùng lúc đó, họ không thể không kết thúc bế quan. Tháp nhiệm vụ Săn Ma Đoàn truyền đến tin tức khẩn cấp, cưỡng chế nhiệm vụ chiến tranh. Tất cả Săn Ma Đoàn ở lại thánh thành toàn bộ bị cưỡng chế tham gia. Nếu không tham gia, Săn Ma Đoàn cấp hiệu bị khấu trừ mỗi người một vạn công huân làm trừng phạt. Săn Ma Đoàn càng cao cấp thì bị trừ công huân càng nhiều.
Nhiệm vụ chiến tranh khẩn cấp như vậy rất ít xuất hiện. Chỉ có khi liên minh gặp nguy cơ cực lớn, tháp nhiệm vụ mới tuyên bố nhiệm vụ cưỡng chế mạnh như vậy, nếu không tham gia thì trả cái giá khá đắt.
Đám Long Hạo Thần tuy hiện tại có đầy đủ khoản đóng phạt, nhưng đây là cần phạt tới sáu vạn công huân! Tuy không tính Phụ Trợ kỵ sĩ Hàn Vũ bên trong, nhưng bọn họ tuyệt không muốn chút nào.
Sau khi cùng đồng bạn thảo luận, Long Hạo Thần đến tháp nhiệm vụ nhận nhiệm vụ này. Tháp nhiệm vụ cho tất cả Săn Ma Đoàn ba ngày nghỉ ngơi hồi phục. Cụ thể nội dung nhiệm vụ và chi tiết thì sẽ công bố cho tất cả.
Bảy người Săn Ma Đoàn số hai mươi mốt cấp hiệu đều tụ tập trong đại sảnh tòa nhà.
Tư Mã Tiên nhe răng cười nói.
“Nhiệm vụ chiến tranh thật tốt. Lão tử tu vi mới tăng không ít, vừa lúc đem đám nhóc ma tộc trút khí lực.” Nói xong gã còn làm động tác khoe cơ bắp.
Long Hạo Thần nói.
“Mọi người đều đến đủ, vậy chúng ta liền xuất phát. Lâm Hâm, trước mắt tổng số công huân của chúng ta là bao nhiêu?”
Lâm Hâm không cần tra xét, trực tiếp nói.
“Còn có hai mươi sáu vạn bốn ngàn tám trăm hai mươi ba. Tôi đem một ít ma tinh và thi thể ma tộc chúng ta không cần bán đi, cho nên lại tăng một ít công huân.”
Long Hạo Thần gật đầu.
“Tốt, chúng ta đi trung tâm giao dịch. Phải chấp hành khẩn cấp nhiệm vụ chiến tranh, lần này chỉ sợ nguy hiểm không chênh lệch so với nhiệm vụ Sợ Hãi Bi Khiếu Động bao nhiêu. Mọi người không cần tiết kiệm tiền, chúng ta chỉ cần để lại mười vạn công huân để tăng cấp Săn Ma Đoàn là đủ rồi. Còn hơn mười vạn công huân, hôm nay tranh thủ xài hết đi. Đến trung tâm giao dịch rồi, các người tự xem mình cần tang bị, chỉ giới hạn cấp Huy Hoàng, ưng ý cái nào thì lập tức báo Lâm Hâm, không cần cho tôi biết, trực tiếp mua. Lâm Hâm, anh phụ trách kiểm soát, ít nhất phải khiến mỗi người có thể gia tăng một trang bị cấp Huy Hoàng, trong lúc này không thể tiết kiệm. Chính anh cũng cần mua, rõ rồi chứ?”
“Vâng, đoàn trưởng!” Trừ Thải Nhi ra, năm người kia đồng thời cao giọng nói.
Mua cường đại trang bị ai không muốn! Mười sáu vạn công huân, coi như là trang bị cấp Huy Hoàng, cũng đủ mua mười tinh phẩm. Đây chính là chỗ tốt của công huân.
Nhận nhiệm vụ rồi, Long Hạo Thần quyết định trước đi mua trang bị là lựa chọn chính xác. Cần trang bị hiển nhiên không chỉ có Săn Ma Đoàn bọn họ, đội khác cũng nhất định trước khi làm nhiệm vụ tăng cường chính mình. Đi sớm thì có thể chọn thứ thích hợp chính mình.
Vừa đi hướng trung tâm giao dịch Long Hạo Thần vừa hỏi Lâm Hâm.
“Đan dược lưu trữ thế nào?”
Lâm Hâm cười hì hì nói.
“Vô cùng sung túc. Đại Hồi Linh Đan có bốn mươi hai viên, Thị Huyết Đan và Bạo Linh Đan mỗi thứ hai mươi lăm. Còn có lúc trước tôi chế ra hai loại đan dược, một cái là Đại Lực Đan, một cái khác khá dữ. Là tôi dùng ma tinh Đại Ác Ma làm nguyên liệu chủ yếu, làm ra Liên Thể Tăng Linh Đan. Liên Thể Tăng Linh Đan có thể khiến người dùng linh lực trong nháy mắt liên tiếp cùng một chỗ, trong quá trình rót linh lực cho nhau, mau chóng chuyển hóa thành thuộc tính của người phóng linh lực. Hiệu quả tựa như đòn liên thể của kỵ binh Đại Ác Ma. Nhưng thời gian kéo dài không quá ba mươi giây, hơn nữa rất phí tài liệu. Tôi chỉ luyện được hai bộ, mỗi cái bảy viên, có thể cho chúng ta ứng biến hai lần. Dựa vào thực lực hiện tại của chúng ta, bảy người liên thể hợp lực, linh lực chắc hơn hai vạn, có thể đụng độ cường giả cấp tám.”
Long Hạo Thần nghi hoặc nói.
“Nhưng sau khi dùng Liên Thể Tăng Linh Đan, người phóng thích linh lực nếu không chịu nổi khổng lồ linh lực trùng kích thì sao?”
Lâm Hâm đắc ý nói.
“Việc này tôi đã nghĩ qua, cho dù là vấn đề Ác Ma tộc không thể giải quyết, tôi có thể dùng đan dược xử lý xong. Việc này liên quan đến liên hợp dùng dược. Người phụ trách phóng linh lực, khi dùng Liên Thể Tăng Linh Đan đồng thời còn cần dùng một Đại Lực Đan, đem thân thể biến cường tráng có thể thừa nhận trùng kích linh lực đương nhiên cũng mạnh hơn. Lại thêm Liên Thể Tăng Linh Đan không phải đem linh lực bảy người toàn bộ tụ tập đến một người. Phụ trách phóng kỹ năng có thể dựa theo tình huống thân thể, quyết định tiếp thu nhiều ít. Ví dụ lấy năng lực của đại ca, dùng Đại Lực Đan của tôi xong, có thể thừa nhận khoảng một vạn linh lực. Đối phó cấp tám là tôi nói bậy bạ, nhưng đụng độ cấp bảy thì vấn đề không lớn.”
Nhìn y đắc ý, Long Hạo Thần cũng bật cười.
“Xem ra anh tự kỷ là có nguyên nhân. Tuy tôi không muốn khen, nhưng không thể không nói, anh thật là thiên tài.”
“Oa ha ha, đó là đương nhiên.” Quả nhiên, có người được đến khích lệ liền đắc ý mất hình tượng.
Tư Mã Tiên cắm vào nói.
“Có dược ca, chú ý hình tượng, Lý Hinh đến.”
“A? Hinh nhi, Hinh nhi đâu?” Lâm Hâm lập tức thu liễm, lúc trước huênh hoang không ai bì nổi bỗng chốc biến thành ngoan ngoãn nghe lời. Lén la lén lút nhìn xung quanh, tìm hình bóng Lý Hinh.
Lại nói, quan hệ giữa Lâm Hâm và Lý Hinh qua mấy tháng coi như đã xác định rồi. Tuy hai người bởi vì đều đi bế quan, thời gian gặp mặt không nhiều. Nhưng Lâm Hâm dựa vào trái không cần mặt, phải da mặt dày, thần công cường đại ‘chai mặt’, cuối cùng khiến Lý Hinh thừa nhận thân phận hai người. Nhưng cũng đem đến cho Lâm Hâm một chứng bệnh, sợ vợ! Gặp phải Lý Hinh, y tựa như chuột thấy mèo, không biết có phải là di chứng bị Lý Hinh cường hôn. Nhưng có thể khẳng định là y rất tốt với Lý Hinh, lén nhét cho Lý Hinh không ít đan dược. Nhưng Lý Hinh không muốn lợi dụng y, mỗi lần đều đưa công huân tương ứng.
“Ta sát! Lão trọc, dám gạt tôi, coi chừng có ngày lão tử cho ông ăn thuốc giả!?” Lâm Hâm không tìm được Lý Hinh, nổi giận quát Tư Mã Tiên.
Tư Mã Tiên cười gian nói.
“Tùy cậu, ai, tôi có nghe Lý Hinh nói, cô ấy ghét nhất người không hiểu nhiều biết rộng. Thích thanh niên giống đoàn trưởng chúng ta, tâm lương thiện, nội tâm quang minh, làm người tốt bụng.”