Thần Cấp Ở Rể

Chương 667: Chương 667: Ai mới là nỏ mạnh hết đà




“Yêu Phong biết thân phận trước đây của anh, vậy thì hẳn là những người cấp cao trong Phong Mãn Lâu cũng biết, nhưng vì một người đã từng có thân phận đó, thật ra không có tác dụng gì cả.” Diệp Vô Phong thờ ơ nói.

Xe khởi động chạy thẳng về nhà, hiện tại Diệp Vô Phong không cần tự mình xử lý bất cứ chuyện gì, cho dù muốn xử lý sự việc thì anh cũng phải đưa Lâm Thư Âm trở về trước. Đương nhiên anh sẽ không để Lâm Thư Âm mạo hiểm đi theo mình.

Sau khi đưa Lâm Thư Âm về nhà, Diệp Vô Phong đến văn phòng của xí nghiệp Chu Tinh.

Vì anh đã có bằng chứng về những lời đe dọa đó, tất nhiên anh sẽ yêu cầu Chu Tinh giúp anh làm điều gì đó.

Nếu không, mọi thứ anh làm đêm qua chẳng phải là lãng phí sao?

Chu Tinh lúc này đang nhìn Diệp Vô Phong với vẻ mặt ảm đạm, Diệp Vô Phong vẫn đi một đường đến đây, vẫn không ai có thể ngăn cản anh.

Chu Tinh nhìn Diệp Vô Phong đang ngồi trước mặt, lạnh lùng hỏi: “Chủ tịch Diệp, hiện tại tôi không biết còn có thể nói với cậu cái gì nữa. Lần trước tôi đã trả lời những gì cậu muốn biết rồi.”

Diệp Vô Phong cười nói: “Đừng gấp, tôi cũng không tới đây để muốn ông nhận tội, đương nhiên, nếu ông muốn nhận tội thì tôi rất vui đấy.”

Chu Tinh lạnh lùng nói: “Bảo tôi nhận tội ư? Tại sao tôi lại nhận tội, tôi có tội gì? Tôi chưa từng làm chuyện phạm pháp, cho nên cậu đừng suy nghĩ nhiều. Xí nghiệp Chu Tinh của chúng tôi là một công ty rất quy củ.”

Diệp Vô Phong cười nói: “Thật sao? Nhưng không thành vấn đề. Hiện tại tôi muốn nhờ ông giúp đỡ, cùng nhau giải quyết nhà họ Nguyên.”

Chu Tinh nhìn Diệp Vô Phong chằm chằm: “Cậu có nhầm không? Cậu muốn tôi giúp cậu xử lý nhà họ Nguyên ư? Cậu có biết quan hệ đối tác hiện tại giữa xí nghiệp Chu Tinh và nhà họ Nguyên không?”

Diệp Vô Phong gật đầu: “Đương nhiên là tôi biết, nhưng cũng không thành vấn đề, dù sao tôi chỉ mong ông có thể cân nhắc đề nghị của tôi, dù sao ông cũng đã nhìn ra, hiện tại nhà họ Nguyên đã là nỏ mạnh hết đà, bọn họ không có cách nào tiếp tục huy hoàng được nữa.”

Chu Tinh lắc đầu, giễu cợt nói: “Tôi thật sự không nhìn ra rốt cuộc là Nhà họ Nguyên nỏ mạnh hết đà ở đâu, nhưng tôi thấy công ty Hoa Cương của cậu sắp không trụ được rồi, nếu không cậu cũng sẽ không tới tìm tôi nói như vậy.”

Diệp Vô Phong vừa lấy ra một tấm ảnh, vừa cười nói: “Nhìn xem, thật ra ông sẽ giúp tôi đúng không?”

Sau khi Chu Tinh nhìn thấy bức ảnh này, ông ta vô cùng sửng sốt, dù sao ông ta cũng biết những bức ảnh này ở đâu, đây không phải là nhược điểm mà nhà họ Nguyên vẫn giữ để uy hiếp ông ta sao?

Và ngoài Lý Sướng, còn có những bức ảnh giao dịch với nhiều người khác, những nhà họ Nguyên vẫn luôn giữ mấy bức ảnh này.

Đó là lý do tại sao xí nghiệp Chu Tinh mới có thể hợp tác với nhà họ Nguyên một cách rất trung thành và tận tâm, vì ông ta biết rằng nếu những bức ảnh này bị phát hiện, thì xí nghiệp Chu Tinh sẽ xong đời.

Vì vậy, từ trước đến nay, cho dù các xí nghiệp khác bán đứng phản bội nhà họ Nguyên, nhưng xí nghiệp Chu Tinh vẫn luôn trung thành như thế.

Đương nhiên, Chu Tinh cũng biết chính vì vậy mà nhà họ Nguyên mới cho Xí nghiệp Chu Tinh nhiều tài nguyên như vậy, nhưng hiện tại ông ta không bao giờ có thể tưởng tượng được những tấm ảnh này lại xuất hiện trên tay Diệp Vô Phong.

Chính xác thì điều gì đang xảy ra vậy?

Chu Tinh chỉ vào Diệp Vô Phong: “Cậu lấy mấy thứ này ở đâu?”

Diệp Vô Phong cười nói: “Ông không cần biết tôi lấy từ đâu, ông chỉ cần biết tôi có những chứng cứ này, nếu như ông không muốn hợp tác với tôi, tôi sẽ đưa những tấm ảnh này cho A Mịch. Từ khi vạch trần chuyện của Lý Sướng và Trịnh Ph, đám người A Mịch nhất định vẫn luôn nhìn chằm chằm vào ông đấy.”

Chu Tinh không còn nhuệ khí như vừa rồi, bởi vì Chu Tinh biết, hiện tại Diệp Vô Phong đã nắm được nhược điểm của ông ta.

Nếu những bức ảnh này xuất hiện trong tay A Mịch, cùng với lời khai của Lý Sướng và Trịnh Phi, ông ta sẽ hoàn toàn không có cách nào trốn thoát, và kết quả cuối cùng sẽ là vào tù, hoặc thậm chí bị xử bắn.

Ông ta không muốn chết chút nào.

Chu Tinh nghiến răng nghiến lợi nhìn Diệp Vô Phong: “Vậy cậu muốn tôi giúp chuyện gì?”

Diệp Vô Phong nhún vai: “Thực ra cũng không có gì, chỉ là giả vờ như không nghe thấy khi nhà họ Nguyên muốn ông ra tay thôi.”

Chu Tinh nghiến răng nhìn Diệp Vô Phong: “Chỉ có vậy thôi phải không?”

Diệp Vô Phong gật đầu: “Hiện tại chỉ có vậy thôi, nhưng tôi nghĩ chắc là ông biết về kế hoạch của nhà họ Nguyên, đúng không?”

Chu Tinh lắc đầu: “Tôi không biết, tôi cũng không phải người của nhà họ Nguyên, tôi chỉ là đối tác của họ. Nguyên Chẩn không có lý do gì để nói cho tôi biết kế hoạch của họ, trừ khi đó là kế hoạch cần sự hợp tác của tôi.”

Diệp Vô Phong cất bức ảnh đi: “Cho dù ông không nói thì tôi cũng biết. Dù sao thì nhà họ Nguyên đã bế tắc. Mọi lợi thế đều nghiêng về phía tôi. Những gì họ có thể làm là quyết một trận tử chiến với tôi.”

Chu Tinh lạnh lùng nói: “Nếu cậu đã biết rồi, vậy còn muốn tôi nói cái gì?”

Diệp Vô Phong cười nói: “Không phải vừa rồi tôi muốn biết điểm mấu chốt của ông là ở đâu sao?”

Chu Tinh hít sâu một hơi, Diệp Vô Phong lúc này mới nở nụ cười nói: “Nhưng tôi cũng biết điểm mấu chốt của ông hẳn là tương đối cao, bằng không vừa rồi ông nên nói hết những gì mình biết, có thể ông cho rằng tôi vẫn sẽ thua nhà họ Nguyên, nhưng tôi muốn cho ông biết, những người ủng hộ Âu Dương Lôi năm đó cũng nghĩ như vậy.”

Chu Tinh nghiến răng nhìn Diệp Vô Phong, Diệp Vô Phong nhún vai: “Quên đi, hiện tại tôi đã cho ông biết tôi nắm trong tay chứng cứ của ông, vậy nên tốt nhất là ông nên thành thật một chút.”

Diệp Vô Phong nói xong liền rời khỏi phòng làm việc, lúc này Chu Tinh chỉ biết nắm chặt hai tay, lấy điện thoại di động ra, định gọi cho nhà họ Nguyên.

Nhưng ông ta nhanh chóng cất điện thoại đi, ông ta biết nếu bây giờ gọi điện thoại cho nhà họ Nguyên thì thật sự rất ngu ngốc, nhà họ Nguyên sẽ biết Diệp Vô Phong đã gặp mình, còn cầm những bằng chứng kia để áp chế mình.

Trong hoàn cảnh như vậy, ông ta cũng không thể đảm bảo rằng nhà họ Nguyên sẽ thực sự tin tưởng ông ta vô điều kiện, đến lúc đó Xí nghiệp Chu Tinh sẽ phải đối đầu với hai bên.

“Giỏi lắm Diệp Vô Phong, tới đây chơi trò chiến tranh tâm lý với tao à!” Chu Tinh biết Diệp Vô Phong đang nghĩ gì, nhưng ông ta không có cách nào giải quyết chuyện này, ông ta biết mình chỉ có thể làm theo lời Diệp Vô Phong.

Hiện tại chỉ có thể làm như vậy.

Diệp Vô Phong quay trở lại văn phòng, lúc này Du Kinh Hồng đi đến trước mặt Diệp Vô Phong, lãnh đạm nói: “Trận chiến tiếp theo sẽ rất bi thảm, chúng ta đã nhận được tin tức nhà họ Nguyên đã tập hợp nhân thủ rồi. Xem ra là định quyết một trận tử chiến với công ty Hoa Cường.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.