Diệp Vô Phong cười nói: “Đây là những gì tôi nói, nếu anh hợp tác với tôi, chúng ta có thể tiêu diệt nhà họ Nguyên. Đến lúc đó, anh muốn khởi nghiệp ở Liêu Tây, hoàn toàn không cần quan tâm nhà họ Nguyên. Anh muốn làm gì cũng không cần phải có bất kỳ mối quan hệ nào với nhà họ Nguyên.”
Tên mập cười khổ sau khi nghe lời này: “Mặc dù tôi thường không thích đấm đá lẫn nhau, nhưng tôi vẫn biết rất nhiều chuyện. Bây giờ nhà họ Nguyên vẫn là ông chủ ở Liêu Tây, cho dù công ty Hoa Cường đang theo dõi, nhưng theo suy đoán của tôi, Công ty Hoa Cường này chỉ là rồng qua sông thôi, ước chừng đến lúc đó cũng sẽ chịu thua, hiện tại bọn họ không phục là vì chưa gặp phải khó khăn thực sự.”
Diệp Vô Phong nghe xong gật đầu: “Anh nói đúng. Công ty Hoa Cường không gặp khó khăn gì. Sau khi đến Liêu Tây, mọi việc đều suôn sẻ.”
Khi tên mập nghe Diệp Vô Phong nói, anh ta luôn cảm thấy đối phương bóp méo lời nói của mình, nhưng anh ta không quan tâm lắm, sẽ không nghĩ nhiều như vậy, đương nhiên cũng không muốn đối đầu với nhà họ Nguyên.
Diệp Vô Phong nhìn biểu hiện của tên mập, chợt nở nụ cười: “Tôi biết anh nghĩ như thế nào, nhưng nếu anh chịu tin tôi, vậy thì hợp tác với tôi, chúng ta cùng nhau kéo nhà họ Nguyên xuống.”
Tên mập mạp lắc đầu: “Quên đi. Người như tôi không có tham vọng. Anh bảo tôi làm chuyện lớn như vậy, tôi có chút không thoải mái. Dù sao anh cũng biết, bố tôi chỉ muốn tôi làm giám sát nhỏ trong công ty Phúc Dương thôi, sau đó sẽ để tôi được cân nhắc lên chức vụ cao hơn, cưới một người vợ và sống một cuộc sống ổn định.”
Diệp Vô Phong nhìn người đàn ông mập kia rất nghiêm túc: “Tôi biết anh không phải loại người như vậy. Nếu là loại người như vậy, anh đã ngồi ở vị trí đó từ lâu rồi, thay vì vẫn cứ loay hoay hoài nghi bản thân.”
Tên mập nhìn Diệp Vô Phong với vẻ mặt khó hiểu, Diệp Vô Phong cười nói: “Tôi có thể thấy được anh cũng muốn một mảnh thiên hạ, nếu đã như vậy, chi bằng hợp tác với tôi, công ty Hoa Cường cũng không khiến anh chịu uất ức đâu?”
Tên mập cắn răng: “Anh để tôi cân nhắc một chút, hiện tại tôi hơi mệt, muốn về nhà.”
Diệp Vô Phong đưa danh thiếp cho tên mập, sau đó tiễn tên mập về nhà.
Sau khi làm xong những thứ này, Diệp Vô Phong trở về nhà, nhìn thấy Lâm Thư Âm đã nấu đồ ăn rồi, thức ăn đã nguội, Lâm Thư Âm cũng đang nằm trên sô pha ngủ thiếp đi.
Diệp Vô Phong bế Lâm Thư Âm trở về phòng, sau đó ăn một ít đồ ăn do cô làm.
||||| Truyện đề cử: Say Tình |||||
Mặc dù hơi mặn nhưng Diệp Vô Phong vẫn ăn hết đồ ăn.
Sau khi A Mịch thu thập đầy đủ chứng cứ và lời khai, cô ta trực tiếp đến xí nghiệp Chu Tinh, lúc này Chu Tinh đang ngồi trong phòng làm việc, khi nghe tin đám người Lý Sướng đã vào tù, Chu Tinh biết chuyện này chắc chắn có liên quan đến chuyện năm đó.
Nhưng ông ta không bao giờ tưởng tượng rằng A Mịch sẽ đến bắt mình.
Đương nhiên, Chu Tinh biết A Mịch suốt ngày làm nội ứng, ở Liêu Tây làm gì có thể thoát khỏi con mắt của nhà họ Nguyên?
“A Mịch, không ngờ chính là cô tới mời tôi.” Chu Tinh cười nói.
A Mịch chỉ hờ hững nhìn Chu Tinh: “Ông có biết vì sao lần này tôi lại tới tìm ông không?”
Chu Tinh gật đầu: “Sao lạo không biết chứ? Đương nhiên là chuyện con trai Chu Hoa của tôi bị Diệp Vô Phong đe dọa trong bữa tiệc, đúng không?”
Sau khi Chu Hoa về vào ngày hôm qua, anh ta đã nói với Chu Tinh về việc này.
A Mịch lạnh lùng nhìn ông ta: “Là vì một vụ án mười ba năm trước, Lý Sướng và Trịnh Phi đều thừa nhận là ông đã mua chuộc bọn họ để họ nói cho ông biết kế hoạch, bây giờ ông không muốn thừa nhận sao?”
Chu Tinh nghe vậy bật cười: “Vụ án mười ba năm trước ư, cô phải biết rằng vụ án mười ba năm trước không liên quan gì đến tôi, tôi thừa nhận lúc đó xí nghiệp Chu Tinh vẫn đang phát triển, nhưng ngay cả như vậy, cô cũng không thể nói rằng tôi đã hối lộ Lý Sướng và Trịnh Phi chứ?”
A Mịch lấy ra một cuốn sổ: “Đây là hóa đơn của họ. Trên hóa đơn có bằng chứng về số tiền ông đưa cho họ, trên đó đã được ghi lại rõ ràng.”
Chu Tinh chỉ cười khẩy: “A Mịch, cô thấy tôi hồ đồ rồi hả. Mấy cái này có thể dùng làm bằng chứng sao? Ai cũng có thể viết ra mấy thứ này mà.”
A Mịch nghiến răng: “Dù vậy, chúng ta cũng phải nghe lời thú tội của Lý Sướng và Trịnh Phi. Cho dù ông chỉ bị nghi ngờ, nhưng cũng phải mời ông đi với tôi một chuyến.”
Chu Tinh dửng dưng nhìn A Mịch: “A Mịch, cô nghĩ hiện tại nhà họ Nguyên không có ảnh hưởng gì đến các cô sao? Cho nên các người mới không kiêng nể gì mà đụng đến sự hợp tác của xí nghiệp chúng tôi và nhà họ Nguyên.”
A Mịch lắc đầu: “Tôi không biết ông đang nói gì. Mọi hành động của tôi là hợp pháp. Nếu ông không tin tôi, ông có thể kiện tôi, nhưng bây giờ ông phải đi với chúng tôi và hợp tác với cuộc điều tra của chúng tôi!”
Chu Tinh thật sự không ngờ A Mịch lại đến tìm mình vào lúc này, đó là chuyện của mười ba năm trước, phải biết rằng vụ án mười ba năm trước đã khép lại từ lâu, kết quả đều khiến bọn họ hài lòng.
Không ngờ mười ba năm sau lại bị moi ra, nếu như A Mịch không nhắc tới, Chu Tinh đã quên có chuyện như vậy.
Nhưng ông ta biết chỉ cần mình không nói ra, thì dù thế nào bên kia cũng không thể làm gì ông ta, đã hơn mười năm, chứng cứ đều biến mất, mười ba năm trước, bên trên phái người xuống điều tra, nhưng cũng không thể điều tra bất cứ điều gì. Chẳng lẽ bây giờ đã mười ba năm trôi qua, có thể điều tra được gì sao?
Chu Tinh không có chút hoảng sợ nào, dù sao ông ta cũng biết tình huống hiện tại, chỉ cần ông ta cắn răng không hé nửa lời, thì sẽ không bao giờ có chứng cớ.
“Muốn tôi hợp tác điều tra cũng được, nhưng ít nhất đây là hợp tác điều tra, không phải bị cô bắt giam, vậy nên xin đừng còng tay.”
Chu Tinh hờ hững nhìn A Mịch, A Mịch gật đầu đồng ý.
Sau khi Chu Tinh dặn dò mọi chuyện, ông ta đi theo A Mịch và rời khỏi xí nghiệp Chu Tinh.
Lúc này xí nghiệp Chu Tinh tạm thời do Chu Hoa quản lý, bởi vì Chu Diệp tạm thời vẫn ở bệnh viện chưa xuất viện, còn đang điều trị, cho nên hiện tại chỉ có thể để một mình Chu Hoa hành động.
Quyền quản lý công ty đương nhiên sẽ được giao cho Chu Hoa.
Diệp Vô Phong lúc này đang ngồi trên ghế văn phòng, anh đã biết tin tức Chu Tinh bị bắt đi: “Hiện tại Xí nghiệp Chu Tinh do một mình Chu Hoa chống đỡ, đi điều tra điểm yếu của Chu Hoa, chuyện này giao cho cậu đó, Hoa Vũ.”
Hoa Vũ rất vui vẻ rời đi, dù sao anh ta cũng biết mọi chuyện đang diễn ra theo chiều hướng tốt, dù là nhà họ Nguyên hay Xí nghiệp Chu Tinh.
Chỉ cần tiếp tục cố gắng, nhất định sẽ có thể thu phục được nhà họ Nguyên và Xí nghiệp Chu Tinh, lúc đó công ty Hoa Cường mới thực sự có thể đứng vững ở Liêu Tây.