Ngoài việc sử dụng vũ khí cận chiến, các thành viên của Kiếm Lẫm còn có súng, Diệp Vô Phong luôn đề phòng những kẻ có súng, cho nên anh đã cảnh giác trước khi đối phương nổ súng, ngay lập tức né tránh kịp.
Thành viên Kiếm Lẫm này không ngờ Diệp Vô Phong có thể né tránh, vẻ mặt của hắn hết sức kinh hãi, lúc này Diệp Vô Phong đã đi tới bên cạnh hắn, nâng lòng bàn tay lên, vỗ một cái vào ngực hắn.
Hăn bay lộn ngược ra ngoài, nôn ra máu và chết ngay lập tức.
Diệp Vô Phong quay lưng về phía tam trưởng lão và tứ trưởng lão, nhưng anh biết hai người đã đi tới phía sau mình, cho nên cuộn mình về phía trước tránh hai chưởng của hai vị kia.
Tuy nhiên, lúc Diệp Vô Phong cuộn người thì phần lớn sức mạnh đã được giải phóng, chỉ còn lại khí tán loạn trong cơ thể.
Anh nhanh chóng chịu đựng, sau đó nhìn về phía hai vị trưởng lão.
Tứ trưởng lão cười ha hả: “Tôi còn tưởng thực lực của cậu lợi hại như thế nào, hóa ra cũng chỉ là giả vờ làm ra vẻ, cuối cùng vẫn sẽ bị chúng tôi giết chết thôi.”
Diệp Vô Phong biết nếu mình chỉ đối mặt với hai cường giả cảnh giới chiến thần thì anh hoàn toàn không sợ hãi, nhưng một điều rất khó chịu là những thành viên Kiếm Lẫm này thỉnh thoảng lại giở trò, khiến anh không thể dùng toàn lực đối chiến với hai cường giả.
Cho nên muốn chiến đấu tốt thì trước tiên phải giết hết đám người Kiếm Lẫm này, chỉ có như vậy mới có thể dùng hết sức lực để đối phó với tam tứ trưởng lão.
Nhưng tình huống khó xử nhất bây giờ là nếu anh ra tay với các thành viên của Kiếm Lẫm, thì tam tứ trưởng lão sẽ nắm lấy cơ hội để ra tay với anh.
Diệp Vô Phong hít sâu một hơi, lấy dao găm ra: “Đây là các người ép tôi, nếu đã như vậy thì tôi sẽ cho các người xem cho rõ thực lực của tôi.”
Nói xong, anh liền xông tới tam trưởng lão và tứ trưởng lão, hai vị trưởng lão thủ thế phòng ngự, nhưng Diệp Vô Phong lúc này đột nhiên ném dao găm ra, đâm chết một thành viên của Kiếm Lẫm.
Tứ trưởng lão cười to một tiếng: “Cậu chỉ có một vũ khí, hiện tại lại vứt đi, nếu như vậy thì tình hình của cậu cũng giống như trước thôi, cũng sẽ bị chúng tôi giết chết.”
Tam trưởng lão thờ ơ thở dài: “Đúng là tuổi trẻ, không biết chừa lại con át chủ bài.”
Mặc dù hai người đang nói chuyện, nhưng trên thực tế, động tác trên tay của họ không hề dừng lại, họ đã đạp chân bay lên khi Diệp Vô Phong ném con dao găm ra.
Mà Diệp Vô Phong thấy vậy chỉ cười khẩy, hất tay lên, con dao găm bay ngược trở lại, canh đúng hướng tam trưởng lão.
Sắc mặt tam trưởng lão thay đổi, vội né tránh, hoàn toàn không biết Diệp Vô Phong làm như thế nào?
Lúc này, Diệp Vô Phong lại ném con dao ra, lần này vung dao này, những thành viên Kiếm Lẫm không né được đã bị thương, thậm chí một số thành viên đã chết vì bị cắt cổ.
Động thái của Diệp Vô Phong lập tức khiến cả tam trưởng lão và taứ trưởng lão kinh ngạc, lúc này vị tam trưởng lão cũng hiểu được hành vi của Diệp Vô Phong, cuối cùng ông ta cũng biết Diệp Vô Phong đã làm như thế nào.
Có những sợi dây thép quấn quanh con dao găm, những sợi dây thép này rất nhỏ và khó có thể nhìn thấy, nhưng độ bền rất tốt, không dễ bị đứt.