“Không được, vì cuộc hôn nhân này tôi không thể rời đi được!”
Vì tâm tình kích động khuôn mặt trắng nõn của Cố Thập Chu liền trở nên hồng nhuận, tay nàng ác độc cầm tờ giấy ly hôn, con ngươi trong suốt dưới ánh mặt trời chiếu, tôi luyện thêm chút tinh quang, con ngươi nâu sậm thông thấu tựa cầu thủy tinh.
Ứng Thịnh an bài luật sư ngồi ngay ngắn đối diện với Cố Thập Chu, hắn có chút ngại ngùng đưa tay tháo lỏng cà vạt trên cổ.
Hắn luôn tự hào về nghệ của mình, từng xử qua không ít vụ ly hôn của các cô chiêu cậu ấm, nhưng cũng là lần đầu thấy tình huống này, một giây đầu Cố Thập Chu còn la hét muốn đưa giấy ra, nàng muốn ký tên phân rõ giới hạn với Ứng Thịnh, giây tiếp theo như biến thành người khác, nói là đánh chết cũng không ly hôn, là ai ép nàng ly hôn, mà nàng lại nóng lòng với người đó!
Trên mặt luật sư mang nụ cười ôn hòa, tựa như không nghe thấy lời Cố Thập Chu kháng nghị nói, bàn tay lưu loát móc ra cây viết mực trong túi công văn màu đen, chậm rãi đẩy đến trước mặt Cố Thập Chu.
“Xét hiệp định trước khi kết hôn Ứng tiểu thư ký cùng ngài đã có quy định, hôn nhân của hai người là quan hệ bí mật, không được công khai ra bên ngoài, giấy ly hôn thì càng phải tăng độ bảo mật hơn, điều này Cố tiểu thư không có ý kiến chứ?”
Cố Thập Chu nhéo lòng bàn tay, nghĩ ngợi một chút liền câu khóe môi, nụ cười tỏa nắng.
“Ừ, chỉ cần không ly hôn, tôi cũng không có ý kiến gì.”
Cánh tay luật sư giữa không trung hơi dừng một chút, đầu liền to ra, điều này khiến hắn loạn não a!?
Dù nói không thông, thì hắn cũng phải tiếp tục nói a, nếu không sao có thể báo cáo với Ứng tiểu thư được, hắn đã nhận tiền thì phải làm việc.
Luật sư hắng giọng một cái, tiếp tục giải thích.
“Vì đưa đơn ly hôn là Cố tiểu thư đơn phương, cho nên dựa theo quy định hiệp nghị, ngài cần thanh toán 700 vạn phí bồi thường vi phạm hợp đồng...”
Bao nhiêu?
700 vạn?
Cố Thập Chu nửa ngày không còn tinh thần, bị mấy chữ sau làm sợ đến giật mình.
Cũng may nàng là hồn xuyên nên mới thành vợ Ứng tiểu thư, nàng cũng cần thân phận này, vô tình trở thành vợ người khác, nàng cũng không có 700 vạn đền tiền ly hôn a?
Nghĩ đến đây, Cố Thập Chu liền thở phào nhẹ nhõm, vỗ ngực, có chút cảm giác sống sót sau tai nạn.
“Đây là giấy ly hôn Ứng tiểu thư đã ký xong, ngài ký tên xong, hiệp nghị liền có hiệu lực.”
Luật sư chăm chỉ giải thích đơn ly hôn với Cố Thập Chu, đập bảng đen, nói trọng điểm, đương sư lại càng nghe không lọt, móc di động ở trước mặt hắn chơi, với luật sư xem ra thái độ Cố Thập Chu vô cùng thờ ơ.
Nhưng di động Cố Thập Chu đang cầm chỉ muốn tìm số để liên lạc với Ứng Thịnh.
Ngón tay trên màn hình tìm hơn nửa ngày, Cố Thập Chu tuyệt vọng phát hiện trong danh bạ máy mình không ai họ Ứng, cũng may luật sư do Ứng Thịnh sắp xếp đến, hẳn là có số điện thoại của nàng a!?
“Phiền anh cho tôi số điện thoại của Ứng Thịnh, tôi muốn gọi nàng để nói chuyện một chút, được chứ?”
Tướng mạo Cố Thập Chu vốn trưởng thành, cái cổ thiên nga khuôn mặt nhỏ nhắn thanh thuần, con ngươi như dòng suối thanh khiết, mi dài quyến rũ, vụt sáng.
Luật sư nhanh chóng bán lão bản của mình, hắn cũng không hỏi vì sao Cố tiểu thư cùng Ứng tiểu thư kết hôn một năm rồi, lại không có số liên lạc của đối phương, chắc là cãi nhau Cố tiểu thư trong lúc tức giận liền xóa số điện thoại của Ứng tiểu thư, cũng có thể nói là như vậy.
Trong lòng Cố Thập Chu vô cùng mong chời gọi đi, tiếng chuông vang hồi lâu, đối phương dường như không có ý muốn nghe máy, liền cúp.
※※※※※※※※※※※※※※※※※※※※
Mở văn lạp khai văn lạp...
Có thể đại khả yêu nhóm cất giữ một chút, nuôi cho mập rồi xem oa
Cầu cất dấu, cầu bình luận!
Cách không so với tâm, sao sao thu!!