Thần Đạo Đan Tôn

Chương 1714: Chương 1714: Gần trong gang tấc. (Hạ)




Lăng Hàn không khỏi cảm thấy hứng thú, nếu có thể chưởng khống quy tắc không gian, người khác công kích tới, hắn có thể trực tiếp na di đi chỗ khác, thậm chí đánh về phía đối phương.

Mà nếu hắn ra tay, có thể trong nháy mắt vượt qua khoảng cách không gian, vậy cách một tinh vực giết người cũng sẽ trở nên có thể.

Đáng tiếc, quy tắc không gian căn bản không phải ngươi có thể thông qua quan sát thiên địa liền nắm giữ, nhất định phải thông qua Tiên dược.

Ong ong ong, từng kim quang đại đạo rải đến, càng ngày càng nhiều Ma Chủ bước đến, hiển nhiên đều sản sinh hứng thú với Tiên hoa này.

Một tháng sau, Lăng Hàn đột nhiên phát hiện, phía trước xuất hiện một cây hoa chỉ cao một thước, dáng dấp y như Hư Không Hoa ngập trời kia, như có sắc lại tựa như vô sắc, rõ ràng hư vô đến không tồn tại, lại sắc thái sặc sỡ, xinh đẹp không cách nào hình dung.

Chân thân của Hư Không Hoa!

Đóa hoa chiếu rọi Tinh Vũ, vô cùng lớn kia, chỉ là Hư Không Hoa thông qua pháp tắc không gian bắn ra hư ảnh.

Cũng chỉ có khoảng cách hơn dặm, không gian bốn phía cây Tiên hoa kia sụp đổ, nằm ở trạng thái cực kỳ không ổn định, lúc nào cũng có thể hóa thành một hố đen.

Có thể thấy Hư Không Hoa nói rõ nó đã sinh trưởng đến cực hạn, bắn ra sắc thái đẹp nhất, kế tiếp sẽ héo tàn. Tiên hoa như vậy căn bản sẽ không kết hạt, do quy tắc trong thiên địa trực tiếp súc tích ra, cho dù là Tiên Vương cũng đừng hòng đào tạo.

Không chỉ Lăng Hàn, những Ma Chủ kia cũng đều xuất hiện ở phụ cận, mỗi một người đều là ánh mắt sáng quắc.

Ngoại trừ Lăng Hàn cùng Nữ Hoàng, hẳn là không có những người khác biết lai lịch của Hư Không Hoa, nhưng bọn họ có thể suy đoán ra cây hoa này bất phàm, vậy tự nhiên là phải ra tay cướp đoạt.

- Nếu không muốn chết, đều cút ngay cho bản tọa!

Một tên Ma Chủ lạnh lùng nói, lấy thần thức truyền ý chí của hắn, cũng thể hiện ra tu vi của hắn... Huyền Ma!

Vừa thị uy, lập tức có một phần ba người quay đầu rời đi.

Huyền Ma, quá mạnh mẽ, căn bản không thể ngang hàng! Này dù sao chỉ là một cây Thánh Dược mà thôi, vì thế khai chiến với một tên Huyền Ma là quá không sáng suốt.

Cái này tự nhiên là bởi vì bọn họ không biết Hư Không Hoa chính là Tiên dược, bằng không bọn họ tuyệt đối sẽ đụng một cái.

- Hừ, những người còn lại nếu bị bản tọa gặp gỡ, đừng trách bản tọa hạ thủ vô tình!

Tên Huyền Ma kia lạnh lùng nói.

- Đó là Hoang Vân Ma Chủ của Đô Long Tinh!

- Ở trong Huyền Ma cũng là cấp bậc bá chủ.

- Có điều, nơi này không gian trùng điệp, gang tấc chính là thiên nhai, hắn không hẳn có thể là người thứ nhất được Thánh Dược!

Có thật nhiều Ma Chủ không tin tà, tuy trong bọn họ còn có mấy cái Hoàng Ma, nhưng Ma Chủ ở trên tốc độ không có bao nhiêu khác nhau, bởi vậy, trước tiên đắc thủ Thánh Dược, sau đó hoàn toàn có thể quay đầu rời đi.

Đoạt bảo đương nhiên là mỗi người dựa vào thủ đoạn, nếu như ai thực lực mạnh nhất liền nhất định có thể đắc thủ, vậy mỗi lần di tích cổ mở ra, còn có nhiều người đi vào tranh cướp như vậy sao?

Lăng Hàn cũng trấn định tự nhiên, vì một cây Tiên dược, dùng đi một lần Hắc Tháp rót lực là hoàn toàn đáng giá.

- Ồ, thực sự là vận may, vừa ra cửa một chuyến, lại gặp phải một cây Hư Không Hoa!

Một thanh âm vang lên, chỉ thấy nơi này có thêm một người trẻ tuổi, bận áo vải màu trắng, nhìn qua vô cùng mộc mạc, nhưng chỉ cần nhìn trên áo vải có từng viên từng viên phù văn tỏa ra, liền biết bộ y phục này chính là chí bảo.

Một người trẻ tuổi, không coi ai ra gì, thật giống như cây Tiên hoa này đã là vật trong túi hắn.

Nhưng Lăng Hàn cả kinh.

Người nói vô tâm, người nghe hữu ý.

Hư Không Hoa là Tiên chủng, có thể biết tên xác thực, chỉ có người của Tiên Vực... cấm địa cũng cực ít người biết, loại Tiên hoa này quá hiếm thấy, trải qua bao nhiêu năm, cấm địa còn có thể lưu lại tư liệu sao?

Người này đến từ Tiên Vực!

Đây chỉ là một suy đoán, nhưng người này rõ ràng chỉ là Sáng Thế Cảnh, nhưng có thể từ Tiên Vực đến nói rõ sau lưng hắn tất nhiên có thế lực lớn giúp đỡ, bằng không không thể đi tới nơi này.

Có điều, người của Tiên Vực chạy tới nơi này làm gì?

Lăng Hàn đã từng nắm giữ qua lực lượng Sáng Thế Cảnh viên mãn chân chính, bởi vậy, hắn có thể rõ ràng cảm ứng được, người trẻ tuổi này không phải Ma Chủ, cũng không phải Thánh Nhân, mà là hai người gồm cả, Sáng Thế Cảnh chân chính.

Không ít Ma Chủ đều nhìn về phía người trẻ tuổi kia, người này rất hung hăng, không coi ai ra gì, nhưng cũng rất trẻ trung, ở cái tuổi này có thể trở thành Ma Chủ, cực kỳ phi phàm.

Người trẻ tuổi này nhìn lướt qua mọi người, không nói gì, nhưng trong ánh mắt mang theo khinh bỉ mãnh liệt. Loại cảm giác ưu việt kia thậm chí vượt xa người cấm địa, để Lăng Hàn hoàn toàn có thể khẳng định, hắn tuyệt đối đến từ Tiên Vực.

- Ha ha, một đám cặn bã cũng dám cùng ta tranh cướp Tiên vật?

Người trẻ tuổi lắc đầu, lộ ra một nụ cười.

- Ta tên Hàn Kỳ, còn đến từ nơi nào, các ngươi không xứng biết, các ngươi chỉ cần biết rằng ta cao cao tại thượng, chỉ có thể cúng bái là được.

- Lập tức cút cho ta, bằng không, giết không tha!

Lần trước là Hoang Vân Ma Chủ nói, chỉ là lần này Hoang Vân Ma Chủ cũng thành đối tượng bị khinh bỉ, để vị Huyền Ma này không khỏi hừ lạnh một tiếng.

Nhưng nơi này không gian trùng điệp, đừng xem chỉ cách mười mấy trượng, nhưng khoảng cách chân thực là mấy trăm triệu dặm cũng không phải là không có khả năng, ngay cả ra tay cũng không cách nào thương tổn được đối phương.

Chờ coi!

Tất cả mọi người đều thầm nói, bọn họ đương nhiên sẽ không để một người trẻ tuổi như vậy ở trong lòng, cho rằng cho dù đối phương bước vào Sáng Thế Cảnh, nhiều nhất cũng chỉ là Hoàng Ma mà thôi.

Bọn họ dồn dập đi tới, bay về phía cây Hư Không Hoa.

Lăng Hàn cùng Loạn Tinh nữ hoàng cũng ra Xuyên Vân Toa, ở đây tốc độ không là vấn đề, bởi vậy không cần dùng Xuyên Vân Toa, ngược lại bởi vì ở trong pháp khí phi hành, ảnh hưởng thần thức của bọn họ.

Khi Nữ Hoàng hiện thân, vũ trụ tối tăm cũng phảng phất như sáng sủa rất nhiều, mỗi người không thể tránh khỏi mà bị dung nhan tuyệt thế của Nữ Hoàng hấp dẫn.

Hàn Kỳ cũng không nhịn được chăm chú nhìn thêm, thu hồi ánh mắt, nhưng lại nhìn qua lần nữa, trên mặt lộ ra vẻ kinh diễm.

Tuyệt sắc cỡ này, cuộc đời ít thấy!

Hắn tim đập thình thịch, cũng làm ra quyết định, mỹ nữ như vậy phải thuộc về hắn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.