Thần Đạo Đan Tôn

Chương 3963: Chương 3963: Trận Pháp Bảo Điển




Bây giờ bị người ta nói đánh mông, hắn làm sao chịu nổi?

Sửng sốt một hồi, hắn mới nói:

- Phụ hoàng trẫm từng kết bái với hầu tử kia , theo lý, trẫm nên gọi hắn một tiếng Bát thúc.

Nói cách khác, lúc trước có tám người kết bái.

Chờ chút, lão tử ngươi?

Lăng Hàn kinh ngạc nhìn Trần Phong Viêm, mặc dù hắn suy đoán như vậy nhưng từ trong miệng Trần Phong Viêm nói ra, hắn vẫn có chút kinh hãi, đây thật sự là cổ nhân của hai ngàn năm trước?

- Không sai, trẫm sinh ra trong văn minh đời trước, chẳng qua khi quốc gia phá diệt, trẫm bị phong ấn, mới giải phong vào trăm năm trước.

Trần Phong Viêm gật đầu, thẳng thắn thừa nhận.

Lăng Hàn nghĩ rất nhiều, không cần phải nói, Hầu ca nói vương triều bị diệt nhất định là tiền thân của Huyền Bắc quốc, lão quốc chủ lúc trước chết trận, hắn đã phong ấn con trai của mình, thẳng đến khi thiên địa dị biến không lâu mới xuất thế.

Khó trách Trần Phong Viêm cường đại đến mức không thể tưởng tượng nổi, hóa ra hắn là người của văn minh trước kia, chỉ sợ khi đó hắn đã đứng ở Tiên đồ bậc bốn, có lẽ chính là Hóa Linh Chân Quân, cho nên hắn không cần lo lắng hoàn cảnh thiên địa biến hóa.

Nếu nói như vậy, Trần Phong Viêm là vãn bối của mình, gọi mình là... Cửu thúc?

- Khục.

Trần Phong Viêm ho khan một tiếng , nói:

- Mọi người kết giao với nhau, ngươi có quan hệ với hầu tử sẽ không ảnh hưởng tới quan hệ với trẫm.

Lăng Hàn nhìn Trần Phong Viêm, thầm nghĩ vị Thánh Hoàng này lúc trước đã ăn bao nhiêu thua thiệt từ Hầu ca, mới có thể mở miệng ngậm miệng nói hầu tử này hầu tử nọ?

Đáng thương.

- Ngươi gần nhất làm không tệ, tiếp tục như thế.

Trần Phong Viêm nói:

- Nếu ngươi có thiên phú trận pháp như vậy, trẫm sẽ đưa cho ngươi một trận pháp bảo điểm, là Tứ thúc năm xưa lưu lại.

Hắn thở dài:

- Tứ thúc kinh tài tuyệt diễm, hắn có thể trở thành trận pháp sư mạnh nhất thiên hạ, trong chiến đấu với Thanh Long Hoàng Triều, hắn lấy trận pháp giảo sát năm tên nhân vật cấp Giáo Chủ của đối phương, cuối cùng lại chết thảm.

- Lăng Hàn, chuyện liên quan tới trẫm và hầu tử kia, ngươi tuyệt đối không thể nói cho người thứ tư biết, nếu không, Thanh Long Hoàng Triều sẽ ngóc đầu trở lại, hiện tại vẫn chưa phải thời điểm giao phong chính diện với bọn chúng.

Lăng Hàn gật gật đầu, Thanh Long Hoàng Triều khẳng định là đao phủ hủy diệt văn minh trước kia, cho dù biến Thiên Hải tinh thành lao tù, hiện tại có rất nhiều “phạm nhân” trốn đi, chắc chắn sẽ kinh động tới bọn họ.

Đến lúc đó lại phát hiện năm xưa có cá lọt lưới, khẳng định sẽ phát động giết chóc lần nữa.

Nhưng chỉ cần Hầu ca có thể thoát khốn, hắn sẽ có thực lực cấp Tôn Giả, khi đó đối đầu với Thanh Long Hoàng Triều thì thế nào?

Vào lúc nói chuyện, Chu Kỳ lại tiến vào, bưng một cái hộp gỗ và giao cho Lăng Hàn.

- Cố gắng thật tốt.

Trần Phong Viêm nói.

- Được.

Lăng Hàn gật đầu, sau khi biết rõ bối phận, hắn thật sự không cách nào tôn kính “chất tử” này được.

- Đi thôi.

Trần Phong Viêm phất phất tay, thân thể hắn chấn động và hóa thành ánh sáng rời đi.

Chu Kỳ cũng cúi người thi lễ với Lăng Hàn, lặng lẽ trở ra.

Lăng Hàn đứng trên đỉnh núi, hắn nhìn hộp gỗ trong tay, nó là cái hộp cũ tỏa ra khí tức cổ xưa nhưng được bảo trì rất hoàn chỉnh.

Hắn ngồi xuống và mở hộp gỗ ra, chỉ thấy bên trong có một tấm da thú, đặt ở nơi này lại có cảm giác hư ảo mờ mịt.

Hắn lấy da thú ra, nó rất nhẹ, giống như không có một chút sức nặng nào.

Hắn phát hiện tấm da thú này rất dài, lúc mở ra lại dài tới mười trượng.

Trên tấm da thú ghi lại trận văn thật lớn, đây cũng không phải là những trận văn sơ cấp trung cấp hay chữa trị trận văn, mà là hoàn toàn mới, sau khi hắn nhìn thấy trận văn đầu tiên, tinh lực của hắn bị hấp dẫn, cũng không biết trôi qua bao nhiêu thời gian, hắn mới giật mình lấy lại tinh thần.

Hắn cảm thấy đau đầu, cả người lảo đảo như sắp ngã, hắn biết mình tiêu hao quá nhiều tinh thần.

Hắn hoảng sợ, trận văn này quá mức kinh khủng, chỉ nhìn trận văn đầu tiên đã tốn sức như vậy, còn nghiên cứu thế nào?

Khó trách trận sư thưa thớt như vậy.

Lăng Hàn mang theo bảo điển trận pháp trở về, chuyến này hắn đi nhận “đại chất tử”, hắn có cảm giác sảng khoái khó hiểu.

Mạnh như Hóa Linh Chân Quân, hoàng đế một quốc gia, hiện tại luận bối phận lại là cháu của hắn, chỉ nghĩ tới điểm này cũng làm hắn hưng phấn.

Đương nhiên hắn sẽ không nói việc này với kẻ nào, chính mình mừng thầm là được rồi, lại nói, cho dù nói cho người khác biết, người khác chưa chắc sẽ tin.

Trở lại Ngoại Vụ phủ, Lăng Hàn lại chuẩn bị một phen, lại bắt đầu nghiên cứu trận pháp bảo điển.

Hắn tin tưởng, trận văn phía trên là cấp độ Tiên đồ, đối với hắn hiện tại, yêu cầu cấp độ niệm lực quá cao, hắn không có năng lực thôi diễn tiếp.

Tương phản, cường giả tiên đồ có một đặc thù rất lớn, đó chính là niệm lực rất mạnh.

Điểm ấy có thể nghiệm chứng từ trên người Công Tôn Lương, niệm lực có thể tùy ý nâng tảng đá mười mấy vạn cân, việc này quá mức kinh khủng.

Muốn nói mặt hàng như Công Tôn Lương chính là niệm lực đại sư?

Đánh chết Lăng Hàn cũng không tin.

Cho nên, sau khi vượt qua Tiên môn, niệm lực của võ giả sẽ có tăng lên rất lớn, như vậy suy ra, muốn trở thành trận sư Tiên cấp, yêu cầu niệm lực phải cao bao nhiêu?

Cho dù Lăng Hàn bảo vệ chặt thần thức cũng vô dụng, trận văn Tiên cấp có đẳng cấp cao hơn hắn quá nhiều, chỉ cần nghiên cứu một chút đã tiêu hao toàn bộ tinh lực của hắn.

Lăng Hàn lắc đầu, hắn đành phải từ bỏ.

Hắn cảm thấy buồn bực, như vậy chẳng khác gì hắn đi vào bảo sơn nhưng lại về tay không.

- A?

Hắn phát hiện da thú không chỉ ghi lại trận văn, còn có một đoạn văn tự ngắn, nói rõ lai lịch của tấm da thú này.

- Đây là da Hư Không Thú, đã được trận pháp đại sư luyện chế qua.

Lăng Hàn đọc:

- Hư Không Thú là Thần thú trong thiên địa, trời sinh có thể qua lại không gian, chính là một trong những Thần thú kỳ lạ nhất thế gian.

- Da Hư Không Thú có thể đưa người xuyên qua hư không, khó bị phát hiện.

- Dùng nó ghi chép trận văn cũng không tránh được thời gian ăn mòn, trường tồn vạn ức năm.

Lăng Hàn cười to, hóa ra bản thân tấm da thú cũng là một kiện chí bảo.

Hắn đắp da thú lên người, chợt cảm thấy có lực lượng thần kỳ tác dụng lên mình, giống như dung nhập vào trong không gian khác.

- A?

- A?

Bỗng nhiên Lăng Hàn nhìn thấy một đứa bé, hắn có thể kết luận đây chính là một trong bảy Hồ Lô Oa, nhưng hắn chưa từng nhìn thấy từ trước tới nay.

Lục Oa!

Hắn có thể nhìn thấy Lục Oa ẩn thân?&

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.