Thần Đế

Chương 111: Chương 111: Bạo Long Toàn Phong Trảm!




- Oanh!

Trong chớp mắt, đại hán Nguyên Huyền cảnh nhị trọng không giữ lại chút nào, nguyên khí tiết ra ngoài, quán chú ở trên mũi thương, giống như hình thành hồ quang.

Hai mũi thương một trước một sau, một trái một phải, như thiểm điện đâm về phía Tô Dật.

Khí tức cường đại làm cát bay đá chạy, mặt đất rung động!

- Nguyên Huyền cảnh nhị trọng!

Ánh mắt Tô Dật híp lại, người này so với tên lúc trước bị mình giết còn mạnh hơn một cấp độ.

Vận chuyển Phù Diêu Bách Biến Bộ, nguyên khí ở dưới bàn chân hình thành vòng xoáy, Tô Dật không dám tùy tiện ngạnh kháng, mình dù sao mới chỉ là Nguyên Hồn cảnh lục trọng mà thôi.

- Hưu...

Mũi thương như điện, bóng người Tô Dật như lục bình trong gió tránh đi.

Nhưng vì đeo trọng kiếm ngàn cân, làm cho thân pháp vốn phiêu dật, giờ phút này lại có vẻ hơi vụng về khó coi.

Xoẹt...

Nhưng Tô Dật vẫn hiểm hiểm tránh thoát hai mũi thương, chỉ là kình phong để da thịt trên người đau nhói, lông tơ dựng thẳng mà thôi.

- Cuồng Long Tam Đao đao thứ hai, Bạo Long Toàn Phong Trảm!

Vừa tránh thoát hai mũi thương, đại đao trong tay Tô Dật chém tới, nguyên khí dâng trào, hội tụ ở trên thân đao.

Ông!

Nguyên khí quán chú, thân đao phát run, sử dụng Cuồng Long Tam Đao đao thứ hai… Bạo Long Toàn Phong Trảm.

Đao quang xoay tròn, mang theo ánh sáng như hồ quang điện xẹt qua hư không.

Ở dưới uy áp sắc bén đáng sợ, bốn phía cát bay đá chạy, như bạo long nhảy múa.

- Đao pháp thật đáng sợ!

Sắc mặt đại hán kia kinh biến, thế công này cuốn tới, để hắn cảm thấy cực kỳ đáng sợ.

Dưới khiếp sợ, hai thanh đoản thương trong tay vung vẩy, quát khẽ một tiếng:

- Địa Cương Thương Thuẫn!

Hưu hưu hưu...

Nguyên khí ngoại phóng, mũi thương phát ra ánh sáng màu đen, nguyên khí Thổ thuộc tính lấp lóe ở trên mũi thương, trước người hóa thành từng vòng quang thuẫn phòng ngự.

Keng keng keng keng keng...

Trong nháy mắt, đao thương va chạm, hỏa quang vẩy ra, kình phong kích xạ bốn phương.

Hưu hưu hưu...

Trong chốc lát, lực lượng như phong bạo khuếch tán, làm cho bốn phía cát bay đá chạy, mặt đất rạn nứt.

- Đạp đạp...

Đại hán dẫn đầu lảo đảo rút lui, quang thuẫn liên tiếp rạn nứt, như gió cuốn mây tan.

Đến lúc cuối cùng, thời điểm quang thuẫn rạn nứt hết, hai thanh đoản thương trong tay đại hán chỉ còn lại một nửa, mũi thương đã sớm vỡ nát biến mất.

- Nguyên Hồn cảnh lục trọng mà thôi, sao lại mạnh như vậy!

Đại hán triệt để kinh hãi, tiểu tử kia chỉ là Nguyên Hồn cảnh lục trọng a.

Mà hắn lại là Nguyên Huyền cảnh nhị trọng, chênh lệch lớn như vậy, thế nhưng giờ khắc này ở trước mặt tiểu tử kia, mình lại chật vật như vậy.

Nếu đối phương mạnh hơn chút nữa, sợ rằng mình không chỉ chật vật đơn giản như vậy, làm sao có thể để hắn không kinh hãi!

- Đạp đạp...

Tô Dật lảo đảo rút lui, thời điểm ổn định thân thể, đại đao trong tay hoàn hảo vô khuyết, chỉ là quần áo vốn lam lũ lại nhiều thêm mấy lỗ hổng, hai bờ vai xuất hiện vết máu nhàn nhạt.

- Không hổ là Nguyên Huyền cảnh nhị trọng!

Đối phương không hổ là Nguyên Huyền cảnh, chỉ nguyên khí ngoại phóng đã viễn siêu mình, dù có uy thế của Cuồng Long Tam Đao, mình vẫn ăn chút thiệt thòi.

Nhưng Tô Dật có thể cảm giác được, nếu mình không gánh trọng kiếm, dựa vào Phù Diêu Bách Biến Bộ, có lẽ còn có thể chiếm chút thượng phong.

Vù vù...

Thời điểm Tô Dật còn chưa triệt để ổn định thế lui, hai binh khí một trái một phải đã cận thân, đây là hai Nguyên Hồn cảnh còn lại xuất thủ, ra tay rất ăn ý, thế công sắc bén, đều là sát chiêu.

- Bát Hoang Nộ, Nhất Cước Trấn Sơn Hà!

Không kịp tránh đi, sắc mặt Tô Dật âm trầm, nguyên khí Thổ thuộc tính vận chuyển, cuối cùng hội tụ ở trong chân phải.

- Bát Hoang Nộ, Nhất Cước Trấn Sơn Hà!

Theo Tô Dật quát nhẹ, trong hai con ngươi có tia sáng lấp lóe, quần áo phần phật, sợi tóc bay múa, khí thế như mang theo lôi đình chi nộ.

Trong điện quang hỏa thạch, chân phải hắn bước ra, dưới bàn chân có vòng xoáy nguyên khí xoay chuyển.

Oanh...

Một cước này rơi xuống, khắp nơi rung động, không khí oanh minh!

- Ngao ô...

Ở dưới khí thế này, bốn con Địa Minh Lang Khuyển run rẩy gào thét, thân thể phủ phục.

- Ù ù...

Lấy Tô Dật làm trung tâm, từng vòng nguyên khí Thổ thuộc tính như gợn sóng càn quét, mặt đất rạn nứt giống như mạng nhện.

Lực trùng kích to lớn, làm hai đại hán bị ảnh hưởng, bóng người lảo đảo, thế công tự phá, kém chút ngã cắm xuống đất.

- Bạo Long Toàn Phong Trảm!

Tô Dật quát khẽ, lại lần nữa xuất đao.

Đại đao chém ra, đao quang như điện, như một vầng trăng xẹt qua hư không.

Ngao...

Đao mang xẹt qua hai đại hán, như long ảnh lóe lên một cái rồi biến mất.

- Hừ!

Trong cổ họng Tô Dật truyền ra một tiếng rên rỉ, sắc mặt tái nhợt.

Sử dụng Bát Hoang Nộ và Bạo Long Toàn Phong Trảm hai lần, Tô Dật tiêu hao quá nhiều, trên lưng còn gánh trọng kiếm ngàn cân, vì vậy càng thêm cố hết sức.

Phanh phanh...

Thân thể của hai đại hán kia bị một đao cắt đứt, máu tươi dâng lên.

Một màn này, để đại hán đầu lĩnh vừa mới lui kia ánh mắt rung động, cực kỳ ngạc nhiên.

Một tiểu tử Nguyên Hồn cảnh lục trọng, thế mà trong chớp mắt giết bốn đồng bạn của hắn.

Mặc dù bốn người kia chưa đến Nguyên Huyền cảnh, nhưng đều là Nguyên Hồn cảnh cửu trọng, có hai người cách Nguyên Huyền cảnh chỉ một bước.

Hiện tại, đại hán này rốt cục biết vì sao đệ đệ của đội trưởng lại bị tiểu tử Nguyên Hồn cảnh giết rồi.

Tiểu tử này thực quá quái dị!

- Tiểu tạp chủng, hôm nay ngươi chết chắc rồi!

Đè xuống chấn kinh trong lòng, đại hán nhìn chằm chằm Tô Dật, nhìn ra được giờ phút này Tô Dật đã đến trình độ nỏ mạnh hết đà.

Có điều nhìn bốn bộ thi thể ở phụ cận, cộng thêm vừa rồi tự mình nghiệm chứng, nên hắn rất cảnh giác, không có lập tức tới gần.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.