Mọi người đều cười to, ánh mắt của Hổ Mạch, Hổ Dược cũng lập tức nhìn chằm chầm người Tô Dật.
Lúc này bao gồm cả thiếu niên thiếu nữ của Liệp Hổ bộ lạc, ánh mắt đều khiếp sợ nhìn Tô Dật.
Nhiều năm như vậy, thiếu niên dám không coi Hổ Mạch vào đâu như thế, người này tuyệt đối là người đầu tiên.
Sắc mặt của Hổ Mạch hoàn toàn trầm xuống, khóe mắt co lại.
Hổ Mạch từng gặp Tô Dật, ngày hôm qua ở cửa thung lũng chỉ nhìn thấy qua, người này là một ngoại lai.
- Ta biết ngươi, ngươi là ngoại lai!
Hổ Mạch nói, thần sắc ngày càng âm trầm, trong mắt có ánh sáng lạnh bắt đầu khởi động.
Nếu như người này là người của Linh Cổ Thôn, gã tối đa cũng chỉ có thể dạy dỗ một trận, không dám ra tay quá nặng.
Dù sao qua nhiều năm như vậy, đám thanh niên của Liệp Hổ bộ lạc, Man Hùng bộ lạc, Linh Cổ Thôn tuy có nhiều lần động thủ phân tranh nhưng trong lòng đều hiểu, cho dù là chiếm giữ ưu thế tuyệt đối, cũng không dám hạ thủ quá nặng.
Nhưng bây giờ, đây là một kẻ ngoại lai, tình huống lại không giống nữa.
- Mười chín năm qua, người dám nói với ta như thế, ngươi là người đầu tiên, cũng là người cuối cùng, cho nên ngày hôm nay bất kể thế nào ngươi cũng sẽ phải trở thành một phế nhân!
Câu nói của Hổ Mạch vừa dứt, trong thân thể tròn vo cũng có một luồng khí tức cường đại lan ra. Nguyên khí thuộc tính thổ màu đen nhàn nhạt tràn ra như nước thủy triều, chấn động bốn phía.
- Con cóc chẳng lẽ muốn cắn người?
Mắt Tô Dật nhìn Hổ Mạch, cười nhạt, trong lòng lại hơi kinh ngạc. Từ trong khí tức của Hổ Mạch thì dường như còn mạnh hơn so với Thượng Quan Minh Hậu, dường như đã tới tu vi Nguyên Huyền cảnh tứ trọng đỉnh.
Nhưng trong lòng Tô Dật hiểu, Hổ Mạch này tối đa cũng chỉ mạnh hơn Thượng Quan Minh Hậu một chút thôi, lấy chiến lực của mình thì không có vấn đề gì.
- Con cóc muốn cắn người...
- Ha ha ha...
Thiếu niên nam nữ của Linh Cổ Thôn lần thứ hai bật cười, đối mặt với khí tức hung bạo trên người Hổ Mạch lúc này lại không chút lo lắng nào.
Dịch Túc này tối qua dễ như trở bàn tay đánh bại được Thượng Quan Minh Hậu, Hổ Mạch này sợ là cũng sẽ không chiếm được bất cứ lợi ích gì.
- Tiểu tử, ngươi muốn tìm cái chết, có bản lĩnh thì đánh một trận!
Hổ Mạch gầm lên, sắc mặt tái nhợt, đã hoàn toàn nổi giận. Tiểu tử này lại không coi gã vào đâu như thế.
Tô Dật cất bước đi về phía trước ba bước, mắt nhìn Hổ Mạch rồi lập tức giơ tay lên phát động, nhắm thẳng vào Hổ Dược, nói:
- Nghe nói các ngươi là hai huynh đệ, cùng lên đi, để ta xem xem thực lực của Liệp Hổ bộ lạc thế nào.
Ách...
Sau khi Tô Dật nói xong, nhất thời thần sắc của đám thiếu nam thiếu nữ của Linh Cổ Thôn mới vừa bật cười bỗng trở nên yên lặng.
Mọi người nhìn Tô Dật, sắc mặt đều không khỏi ngầm lo lắng.
Người này muốn làm gì? Lại muốn đồng thời đối phó với Hổ Mạch và Hổ Dược sao?
Phải biết rằng nếu như Hổ Mạch liên thủ với Hổ Dược, sợ là có Thần Phong ca ở đây cũng không dám khinh thường.
Bốn người Thượng Quan Hề Vi, Thượng Quan Nham, Thượng Quan Diệp, Thượng Quan Ngọc cũng sửng sốt.
Thực lực của bất kỳ người nào trong hai người Hổ Mạch Hổ Dược đều trên Thượng Quan Minh Hậu.
Đặc biệt, Thượng Quan Hề Vi biết rõ, chỉ mình Hổ Dược cũng đã không kém nàng rồi, Hổ Mạch còn cao hơn nàng một chút.
Quan trọng hơn là huynh đệ Hổ Mạch Hổ Dược liên thủ, chiến lực sẽ bạo tăng.
Chỉ có điều suy nghĩ lại thì mấy người Thượng Quan Hề Vi, Thượng Quan Nham cũng không quá lo lắng.
Bởi vì trước đây U Hư Man Thiên Báo cấp bậc Yêu Huyền cảnh ngũ trọng đều bị người này thu phục dễ dàng.